Lấy chồng giàu chị lái xe 2 tỷ đi mua rau, ở nhờ 1 đêm tôi ám ảnh cả đời
Hôm nọ tôi đi làm về gặp mưa nên có ghé qua nhà chị ngủ nhờ. Đang thiu thiu ngủ thì nghe tiếng anh rể về, tôi mệt nên ngủ sớm.
Chị tôi lấy chồng được bao người ngưỡng mộ và ghen tị đến đỏ mắt. Chung quy cũng bởi một điều, anh rể tôi có điều kiện kinh tế rất tốt. Anh có nhà chung cư 4 tỷ, ô tô sang xịn 2 tỷ và mức lương gần trăm triệu một tháng.
Trong khi đó chị gái tôi nhan sắc bình thường, lương cũng chẳng cao, nói chung không có đặc điểm gì xứng với anh rể cả. Khi được hỏi tại sao lại lấy chị, anh rể bảo chị tôi phù hợp với mẫu người vợ lý tưởng của anh. Anh thích kiểu phụ nữ truyền thống, chứ không ưa nổi mấy cô nàng đỏng đảnh sành điệu và hiện đại bây giờ.
Anh rể chiều chị gái tôi đến mức đi đâu cũng cho chị lái ô tô để khỏi mưa nắng, bụi bặm. Kể cả chị đi chợ cách nhà có mấy trăm mét mà anh cũng bắt chị lái ô tô đi. Ngay sau đám cưới anh rể đã bỏ công dạy vợ lái xe, để chị thoải mái sử dụng chiếc xe đắt tiền anh mua.
Cưới xong chị tôi nghỉ ở nhà làm việc nhà, chờ mang thai sinh con. Có chồng giàu lại chiều chuộng như thế, chị ở nhà sướng như tiên ấy.
Anh rể chiều chị gái tôi đến mức đi đâu cũng cho chị lái ô tô để khỏi mưa nắng, bụi bặm. (Ảnh minh họa)
Hôm nọ tôi đi làm về gặp mưa nên có ghé qua nhà chị ngủ nhờ. Đang thiu thiu ngủ thì nghe tiếng anh rể về, tôi mệt nên ngủ sớm. Nằm bên phòng ngủ dành cho khách, tôi nghe được tiếng quát tháo. Sau đó thì lại im bặt, hình như là anh rể biết tôi ở đây nên giảm âm lượng.
Có vẻ như vợ chồng chị đang cãi nhau? Tôi tò mò ngồi dậy nhẹ nhàng đến gần cửa phòng anh chị thì kiếm rồi nghe được tiếng gầm gừ của anh rể từ bên trong:
Video đang HOT
“Mày đúng là đồ dốt nát, có tính tiền vài chục nghìn cũng không biết? Tính toán kiểu gì mà để người bán hàng ăn chặn của mày mất 5 nghìn rồi! Sáng mai bữa sáng của mày bớt đi 5 nghìn, hiểu chưa?”.
Chị tôi yếu ớt bảo rằng người bán hàng tính đúng rồi nhưng chắc lúc lấy tiền ra cất vào chị làm rơi mất. Chị vừa dứt lời thì “bốp”, một cái tát trời giáng vang lên.
“Tao không phải là người chồng vũ phu, cũng không thích đánh vợ. Tại vì mày cãi lại, nên tao mới phải làm như thế. Lần sau mày chỉ cần xin lỗi nhận tội là được, hiểu không?”, anh ta gằn từng tiếng đầy vẻ hằn học.
Tôi run lẩy bẩy cả người chỉ. Vì 5 nghìn đồng, là 5 nghìn đồng chứ không phải 500 nghìn nay 5 triệu, mà anh ta có thể đối xử với vợ nhẫn tâm và cay nghiệt đến thế. Anh ta như hai con người khác nhau, chỉ đến khi cánh cửa nhà đóng lại, còn có hai vợ chồng thì mới hiện nguyên hình.
Đến nửa đêm, đợi cho anh ta ngủ say thì tôi lén nhắn tin bảo chị ra ngoài nói chuyện. (Ảnh minh họa)
Tôi đi ra giữa phòng khách rồi đánh tiếng giả đò mình vừa mới tỉnh dậy. Sau đó tôi gọi chị gái và bảo rằng nhặt được tờ 5 nghìn rơi giữa phòng. Nhìn khuôn mặt của anh rể giãn ra đầy nhẹ nhõm vui mừng mà tôi càng ớn lạnh. Có lẽ đây chính là lý do khiến cho người đàn ông với những điều kiện tưởng chừng rất tuyệt vời này lại chẳng lấy được ai. Mới phải “hạ thấp” lấy chị tôi cho dễ điều khiển. Chị tôi không quá kém cỏi nhưng tính tình hiền lành và nhu nhược từ xưa.
Đến nửa đêm, đợi cho anh ta ngủ say thì tôi lén nhắn tin bảo chị ra ngoài nói chuyện. Hóa ra mỗi ngày anh ta đưa cho vợ 60 nghìn vừa ăn sáng, ăn trưa và mua bữa tối nấu cho 2 vợ chồng. Bủn xỉn đến không thể tưởng tượng nổi.
Tôi nói mình đã nhìn thấy hết rồi và khuyên chị hãy ly hôn đi. Chị nghe xong thì bật khóc bảo rằng chị cũng muốn vậy nhưng lại mới phát hiện mang thai cách đây mấy hôm, chưa kịp thông báo với ai. Tôi lặng người chẳng biết làm thế nào, khuyên chị bỏ chồng thì cháu tôi không có bố, mà ở tiếp thì khác gì sống trong địa ngục?
Vợ mang thai mãi chưa sinh, nửa đêm lật áo cô ấy mà tôi hoảng loạn
Nửa đêm ngủ say tôi vô thức quay sang ôm vợ, khi tay đặt lên bụng cô ấy thì không khỏi giật mình tỉnh dậy.
Tôi và Khánh yêu nhau được 3 năm thì tôi quyết định đi làm xa nhà. Cũng bởi ở nhà làm ăn khó khăn quá, chỉ có đi xa mới có tương lai. Kẻ Bắc người Nam, tôi sợ xa mặt sẽ cách lòng, sợ rằng mối tình 3 năm của chúng tôi sẽ đổ vỡ. Chính vì thế tôi đề nghị Khánh làm đám cưới sớm. Cô ấy cứ về sống chung với mẹ chồng, tôi đi làm vài năm có chút vốn thì sẽ về nhà mở cửa hàng.
Nghe vậy Khánh liền gật đầu đồng ý. Sau đám cưới ở bên nhau được 1 tuần thì tôi xách hành lý lên tàu vào Nam, để vợ trẻ ở nhà với mẹ.
Chính vì thế tôi đề nghị Khánh làm đám cưới sớm. Ảnh minh họa
Sau gần một tháng tôi đi thì nhận được tin vợ mang thai. Niềm vui xen lẫn nỗi buồn. Vui vì chúng tôi đã có đứa con kết tinh tình yêu thế nhưng buồn vì tôi xa nhà không thể chăm sóc tốt cho vợ con.
Cũng may Khánh ở nhà đã có mẹ chồng, bà là người tốt, yêu thương con cái, chắc chắn sẽ chăm sóc cho con dâu và cháu nội chu đáo. Công việc bận rộn và cũng vì để tiết kiệm tiền nên chẳng biết đến bao giờ tôi mới về thăm nhà được một lần.
Tôi thường xuyên gọi điện hỏi han Khánh đồng thời gọi cho mẹ dặn dò bà chăm sóc vợ hộ mình. Nghe mẹ và vợ báo tin ở nhà vẫn bình thường mà tôi thầm thở phào nhẹ nhõm.
Bẵng đi khá lâu sau tôi chợt nhớ ra vợ đã mang thai phải được gần 10 tháng rồi nhưng tôi chưa nhận được tin báo cô ấy sinh con. Gọi hỏi vợ thì cô ấy bảo chưa có dấu hiệu sinh gì cả. Gọi cho mẹ, bà nói thời xưa đầy người mang bầu 10 tháng mới sinh, cứ đợi thêm ít ngày nữa xem sao.
Mấy hôm sau tôi sốt ruột gọi lại cho vợ và mẹ thì vẫn nhận được câu trả lời tương tự. Chuyện sinh nở của phụ nữ tôi không am hiểu nhưng chẳng biết sao tôi rất nóng ruột, cứ có linh cảm không hay. Cố gắng sắp xếp công việc, tôi quyết định về nhà 1 chuyến xem tình hình thế nào.
Về đến nhà thấy vợ tôi vác chiếc bụng bầu vượt mặt, khỏe mạnh không có vấn đề gì. Tôi muốn đưa vợ đi khám luôn nhưng cô ấy bảo tôi đi xa về mệt cứ nghỉ ngơi cho khỏe, có gì ngày mai rồi tính. Đêm ấy muốn nghe con đạp và nói chuyện với con mà vợ nhất quyết không chịu rồi quay mặt vào tường ngủ.
Nửa đêm ngủ say tôi vô thức quay sang ôm vợ, khi tay đặt lên bụng cô ấy thì không khỏi giật mình tỉnh dậy. Bởi phần bụng của vợ không hề cứng và căng như bụng của một bà bầu mà rất mềm. Tôi hoảng hồn choàng dậy lật áo vợ lên thì chết đứng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt. Vợ tôi nào có mang thai, cô ấy đang đeo một bọc vải trước bụng đấy chứ!
Tôi tức giận vì nghĩ rằng mình bị lừa dối, lập tức lay vợ dậy hỏi cho ra ngọn ngành. Vợ tôi đờ đẫn nhìn bọc vải rồi ôm chặt lấy nó bật khóc nức nở. Trong tiếng khóc nghẹn ngào vợ kể lại cho tôi nghe mọi chuyện.
Tôi quyết định rồi, tôi sẽ về gần nhà để ở bên cạnh vợ, chăm sóc và bù đắp cho cô ấy thật nhiều. Ảnh minh họa
Vợ tôi mang thai là sự thật nhưng khi cái thai được 3 tháng thì cô ấy đã bị sảy thai. Nguyên nhân bởi mẹ tôi đã tát con dâu một cái khiến cô ấy ngã bệt xuống sàn nhà. Đêm ấy vợ bị ra máu, sáng ra đến bệnh viện khám thì đã muộn rồi, cái thai không giữ được nữa.
Khánh đi khám một mình, mẹ tôi cũng không hề biết rằng con dâu đã bị sảy thai. Cô ấy quá đau buồn, không chấp nhận được sự thật là mình đã mất con. Cô ấy đeo chiếc bụng giả, vẫn giả vờ như đang mang thai và chiếc bụng cứ lớn dần theo thời gian. Đắm chìm vào cảm giác ảo tưởng ấy khiến cho vợ tôi dần dần không thể phân biệt được mình đang mang thai thật hay giả nữa. Đó cũng là lý do mà 10 tháng rồi cô ấy chưa sinh con.
Tôi biết lỗi không hẳn thuộc về phía mẹ nhưng điều đó rõ ràng cho thấy vợ tôi ở nhà với mẹ không hề được vui vẻ và thoải mái như tôi nghĩ. Bà rất yêu thương con trai nhưng lại đối xử với con dâu không ra gì. Cô ấy mang thai mà bà vẫn tát cô ấy như thế. Tôi quyết định rồi, tôi sẽ về gần nhà để ở bên cạnh vợ, chăm sóc và bù đắp cho cô ấy thật nhiều.
Nếu con không lấy chồng Vài ngày qua, mạng xã hội truyền nhau thông tin một cô gái ở Nghệ An đã nhảy cầu tự tử vì áp lực từ gia đình. Trong lá thư tuyệt mệnh để lại, cô cho biết cô đã ngoài ba mươi tuổi, chưa kết hôn. Bố mẹ và em gái đuổi cô ra khỏi nhà, van xin cô nhảy cầu tự tử...