Kỳ thú rạm qua ba miền
Những đêm trăng đầy, đám cua ghẹ trốn biệt trong hang cựa mình lột xác, còn “nam thanh nữ tú” nhà rạm dìu dắt nhau lả lơi tình tự.
Tuy nhỏ con hơn cua đồng nhưng thịt rạm rất ngọt thơm
Ở Nam bộ, điểm hẹn lý tưởng của chúng thường là những khúc sông, rạch – nước lững lờ trôi. Dập dìu từ tháng Mười đến tháng Chạp âm lịch, khi nước rong (nước lớn cực đại) leo qua bờ đê.
Có một thời, những đôi trai gái Bạc Liêu chèo ghe ra sông ca vọng cổ, ướm tình nhau, rồi thề thốt mạnh bạo – có ông trăng già làm chứng. Trên mỗi ghe đều có một bếp than rực đỏ (mẻ un) để đuổi muỗi và nướng rạm tươi nạp năng lượng. Mải mê! Vỏ rạm cháy xém thơm dậy làng. Gạch đầy mai, ánh vàng màu trăng Mười Sáu, béo ngọt đắm đuối.
Thời gian thoi đưa, chợt một ngày chàng trai râu cá chốt trong xóm nhà lá ấy bỏ cuộc chơi, tập tành làm văn sĩ. Như rạm, anh cũng muốn bò ra sông lớn cho thỏa chí. Anh hối hả “nhảy” xe đò về TP.HCM, giao lưu cùng lớp văn sĩ thành danh.
Vốn xem anh là đặc sản, nên họ tha thiết đãi món “hót” nhất đương thời: Rạm gạch son rim, chấm muối hải sản. Nhóp nhép thưởng thức, có người “rên”: Trời sinh chi giống vật ngon lạ!
Video đang HOT
Rạm Ô Loan chuẩn bị lên đường về cố đô Huế
Anh cười ngất phân trần: xứ tui kêu con này là con rẹm. Dân nuôi tôm công nghiệp, đóng đáy ngoài sông lớn, thấy nó kết bè thì sợ xanh mặt. Vì tụi nó quậy bạo lắm khiến nhiều tôm, cá chạy hụt hơi.
Thế nhưng ra đến Ô Loan, đầm nước lợ trời phú, ở huyện Tuy An, tỉnh Phú Yên, nó được trọng vọng hơn. Giá thương lái thu mua tại chỗ: 60.000 – 70.000 đồng/kg. Ông Ngô Tài, 3 đời sống nhờ cái đầm rộng lượng này, ở thôn Mỹ Phú 1, xã An Hiệp, huyện Tuy An, tỉnh Phú Yên cho biết: “Xuất ngược ra Huế, họ nấu bún riêu. Có bao nhiêu rạm, lái cũng thu hết.”
So với con cua đồng cùng trọng lượng, thịt rạm nhiều gần gấp đôi, vị ngọt lại không tanh, nên dân đất “Thần Kinh” đem giã nấu bún riêu mới thật sành điệu. Thử tưởng tượng, trong tiết đông rét buốt, có tô bún riêu rạm hồng tươi phả khói. Nước bún ngọt đậm, cay hít hà – rủ rê!
Gạch rạm béo ngọt hơn cả gạch cua biển
Cũng như anh bạn kinh doanh địa ốc ở quận Phú Nhuận, TP.HCM, gốc Bắc. Một hôm ríu rít rủ cà phê khoe món lạ. Anh ta mới bay về Hà Nội, được bạn bè đại gia kéo lên xe hơi chở ra ngoại thành mời ăn một giống 8 cẳng 2 càng rất lạ. Rang lên, chấm muối tiêu chanh – ngọt thơm vẹo lưỡi. Hình dáng nó na ná cua đồng nhưng không phải vì hơi dẹp và càng nhỏ hơn. Đặc biệt, một số đầu que nó còn có lông. Nó lại ở sông chớ không phải ngoài đồng. Đến khi xem hình, thì “chết… chửa, con rạm í mà, bác ơi!”
Anh nhà văn vừa kể, nay đã thành cây trung… thụ Nam bộ, bao món ngon vật lạ nếm đến mòn răng. Vậy mà, anh vẫn thòm thèm bữa rạm gạch muối, trộn: khế hườm, chuối chát… vắt chanh, rồi bốc ăn ngon lành với cơm nguội.
Theo Tapchiamthuc
Nhong nhong mà hái rau thông
Nhàn hạ, thư thả, thong dong tản bộ dưới rặng dương, thấy ngọn rau nào vươn cao, xanh mướt thì cúi xuống "nhặt" lên. Đó là cách hái rau thông một cách thong dong của dân Sa Huỳnh, những người sinh sống trên rẻo đất cực nam của tỉnh Quảng Ngãi, nơi mà chỉ cần với tay ra là chạm bàn tay của dân Bình Định anh em.
Bây giờ người ta hay nói tới rau sạch với tiêu chí là rau trưởng thành một cách tự nhiên, không có sự can thiệp của các loại thuốc kích thích. Nếu thế thì rau thông là loại rau siêu sạch bởi nó mọc trên thảm lá dương ven bờ biển. Nghĩ cũng hay! Từ những cọng dương màu úa tàn lại nhú lên cơ man những mầm rau thông xanh biếc.
Thử coi! Miếng thịt bò thơm dịu, ngọt thanh, phơn phớt hương vị rau thông, thứ hương lắng lọc từ mặn mà đằm thắm của cát biển - Ảnh: Trần Cao Duyên
Trong tiết trời mùa đông lành lạnh, những bữa cơm nghèo cũng thấy ngon là nhờ cái vị thơm thơm, ngòn ngọt pha chút chua chua, chan chát rất có hậu của rau thông. Gần đến bữa, người già, em bé, các dì, các mẹ thả bộ ra bãi biển cứ như đi hít thở không khí trong lành nhưng kỳ thực họ đi hái rau thông đấy.
Theo những người cao tuổi biết chút ít về thuốc nam thì chữ "thông" trong tên rau nghĩa là thông suốt. Các cụ nói "thông bất thống / thống bất thông" (thông suốt thì không đau, đau là do không thông suốt) nên ăn rau này giúp các bộ phận như gan, thận thải độc rất tốt. Ngoài ra, rau thông còn giúp cơ thể đả thông những bế tắc trong đường ruột, cải thiện "anh" tiêu hóa có hiệu quả.
Có lẽ vì vậy mà ngoài mục đích "đói ăn rau...", coi rau như chất độn để no lòng, khá nhiều người ăn rau thông như đến với một phương thuốc. Nhưng nói gì thì nói, rau thông vẫn là một món rau ngon, vừa khoái khẩu vừa nhẹ bụng. Rau thông luộc vừa chín, đặt bên cạnh chén mắm tỏi thì món gỏi trở thành... thứ yếu. Hoặc, rau thông nấu canh với một chút thịt heo nạc mà xem, cọng rau ngọt lừ, bảo đảm món súp cầu kỳ ở nhà hàng như một cô nàng kém duyên.
Độc đáo hơn, hãy để rau thông "hôn phối" với chút thịt bò trong món xào tỏi. Thịt vào chảo với tỏi trước, đảo sơ để thịt vừa chín tới thì "trục" rau thông vào. Hãy chú ý, khi cọng rau thông bóng nhẩy, vẫn màu xanh lục nhưng đậm hơn lúc chưa vào chảo nghĩa là món xào đã hoàn thành. Thử coi! Miếng thịt bò thơm dịu, ngọt thanh, phơn phớt hương vị rau thông, thứ hương lắng lọc từ mặn mà đằm thắm của cát biển.
Một mình rau thông với... rau thông đã thấy ngon. Vì vậy có thể nói lạng thịt heo, chút thịt bò vì "phải lòng" rau thông mà tìm đến chứ rau thông thì vẫn an phận thủ thường.
Theo TNO
Thú vui cá dò câu nướng Cứ mỗi độ cuối tuần, mấy anh bạn í ới rủ nhau đi câu. Thế là chúng tôi người mang giỏ, kẻ xách cần cùng vượt xe mấy chục km để đến điểm câu. Nhiều loại cá biển câu được ngoài gành rạng như cá dìa, cá bò da, cá sơn... nhưng nhiều nhất vẫn là những con cá dò mập ú. Cá...