Không phải mất chồng, đây mới là 3 điều phụ nữ có chồng ngoại tình sợ nhất!
Không phải sợ mất chồng, đây mới là 3 nỗi sợ luôm ám ảnh phụ nữ có chồng ngoại tình, chị em đọc xong đừng khóc.
Đàn ông tốt sẽ tự giữ mình, chỉ đàn ông tồi mới khiến vợ phải nơm nớp lo sợ người khác cướp mất mà phải khư khư giữ chồng. Thế nhưng, phụ nữ đừng cố chấp nữa, bởi một khi chồng ngoại tình thì anh ấy đã chẳng còn xem bạn ra gì…
Một người chồng ngoại tình, bất chấp nỗi đau xót của vợ con mà lang chạ với đàn bà khác chẳng xứng để vợ phải sợ mất – Ảnh minh họa: Internet
Sợ khó lòng buông bỏ
Đàn ông ngoại tình, dù với bất cứ lý do nào cũng không xứng đáng nhận được sự bao dung của vợ. Bởi lẽ, một khi đã phản bội nghĩa vợ chồng, khi đã cởi đồ ăn nằm với đàn bà khác thì anh ta không đủ tư cách để có được bạn thêm ngày nào nữa.
Phụ nữ lấy chồng, dù yêu đến mấy, dù bi lụy đến đâu cũng đừng vì muốn giữ lấy người chồng bội bạc mà làm khổ chính mình. Bạn càng bi lụy, càng dễ dàng cho qua thì đối phương càng được nước lấn tới, tiếp tục phản bội bạn thêm lần nữa.
Muốn hạnh phúc phụ nữ hãy học cách thương lấy thân mình. Đừng vì kẻ tệ bạc mà đ.ánh đổi thanh xuân, cũng đừng để đời mình bất hạnh vì kẻ không đáng.
Một mình k.iếm t.iền, một mình nuôi con nên điều phụ nữ sợ hãi không phải là sự cô quạnh trong tâm hồn mà là sự thiếu hụt tài chính – Ảnh minh họa: Internet
Sợ tài chính không vững vàng
Phụ nữ có chồng ngoại tình, trước khi quyết định ly hôn hãy chuẩn bị sẵn đường lui cho mình. Đừng dại ngồi vừa quệt nước mắt vừa viết đơn xin ly hôn, giục chồng ký rồi đến tòa nộp mà chưa tính toán trước cho tương lai của mình.
Hãy nhớ, đàn ông khi cạn tình cạn nghĩa sẽ xem vợ cũ như người dưng nước lã. Thậm chí, nhiều người chồng tệ bạc còn tìm trăm phương nghìn kế để vùi dập người cũ, để đời bạn phải chông chênh tơi tả mới hả dạ.
Video đang HOT
Một mình k.iếm t.iền, một mình nuôi con nên điều phụ nữ sợ hãi không phải là sự cô quạnh trong tâm hồn mà là sự thiếu hụt tài chính. Thế nên, ngay từ khi hôn nhân còn viên mãn phụ nữ cũng phải có một khoản riêng cho mình, đừng chờ đến khi mất chồng mới biết mình đã đ.ánh mất tất cả.
Sống bên con, chăm sóc nuôi dạy và nhìn con lớn lên từng ngày chính là niềm hạnh phúc ủi an cho phụ nữ hậu ly hôn – Ảnh minh họa: Internet
Không giành được quyền nuôi con
Bi đát nhất đời phụ nữ chính là vừa bị chồng phản bội, vừa không giữ được con. Nỗi đau chồng chất nỗi đau sẽ khiến trái tim người mẹ như vỡ tan từng mảnh. Vậy nên, trước khi rời khỏi cuộc hôn nhân thất bại phụ nữ nhất định phải mang theo con cái của mình.
Đừng dại khờ trao quyền nuôi con cho chồng kẻo anh ta sẽ nhồi nhét vào đầu đ.ứa t.rẻ những thông tin sai lệch về mẹ chúng. Chưa kể, sống trong cảnh mẹ ghẻ con chồng chính là nỗi bất hạnh lớn nhất đời con trẻ.
Sống bên con, chăm sóc nuôi dạy và nhìn con lớn lên từng ngày chính là niềm hạnh phúc ủi an cho phụ nữ hậu ly hôn.
Hà Minh
Theo phunusuckhoe.vn
Bỏ vợ lấy con gái sếp, 5 năm sau tôi c.hết điếng gọi người đó là mẹ kế
Rũ bỏ người vợ nhà quê, tôi lấy cô gái nhà giàu. 5 năm sau, tôi c.hết điếng khi vợ cũ sắp lấy bố vợ mình.
Tôi từng có cuộc hôn nhân với cô gái cùng quê qua mai mối. Năm đó, tôi đang học năm đầu đại học, còn Hạ nghỉ học từ hồi tốt nghiệp cấp 2. Bố tôi bị bệnh nặng, sắp qua đời. Nguyện vọng của ông là chứng kiến cậu con trai duy nhất lấy vợ.
Muốn bố yên lòng, tôi đồng ý lấy Hạ. Đám cưới chạy tang nên diễn ra gấp gáp. Gia cảnh nhà Hạ đông con, khó khăn, chỉ mong bớt một miệng ăn. Bởi vậy, họ cũng không đòi hỏi, thách cưới.
Bỏ vợ lấy con gái sếp, 5 năm sau tôi c.hết điếng gọi người đó là mẹ kế.
Về làm dâu nhà chồng, Hạ thay tôi quán xuyến việc nhà, chăn nuôi, gánh vác cả phần kinh tế. Mẹ tôi sức khỏe kém, việc k.iếm t.iền, gửi cho tôi ăn học hoàn toàn nhờ đôi bàn tay cần cù của em.
Cả năm Hạ không dám mua manh áo mới. Có bộ đồ đẹp nhất mua trước khi cưới, họa hoằn lắm em mới lôi ra dùng. Những dịp đó thường là đi ăn cưới, lễ tết.
Ngược lại, tôi kêu thiếu t.iền mua sách, cần máy tính học hay kêu đi xe đạp mệt mỏi, Hạ tằn tiện, lo cho tôi chẳng kém bạn bè.
Bạn bè thấy tôi ăn diện đẹp, chi tiêu rủng rỉnh, cứ nghĩ nhà tôi khá giả lắm. Tôi cũng giấu nhẹm việc mình có vợ. Hạ lên thăm, tôi cũng giới thiệu là em họ. Hạ biết chồng xấu hổ nên cũng nhận như vậy.
Tuy nhiên, từ đó không bao giờ em đến thăm tôi lần nào nữa. Tôi cần gì, em mua rồi gửi xe khách, nhắn tôi ra nhận. Cuộc hôn nhân của tôi và Hạ không xuất phát từ tình yêu, tình cảm tôi dành cho em có phần nhạt nhẽo.
Năm thứ 4, tôi chuẩn bị đi thực tập tốt nghiệp. Vì muốn k.iếm t.iền làm đồ án, tôi xin chạy bàn cho quán cơm, chạy xe ôm. Hạ nghe tôi kể chuyện, em nằng nặc bắt tôi nghỉ làm. Hôm sau em mang bán con bò sắp đẻ, gửi t.iền cho tôi. Em nói, tôi cần bao nhiêu cứ nói, em sẽ lo hết.
Thời điểm này, mẹ tôi ốm, vào viện mổ. Một mình em lo toan, chăm mẹ chồng, xoay sở nuôi chồng ăn học. Hàng xóm láng giềng ai cũng nức nở khen nhà tôi tốt số mới có cô con dâu hiếu thảo, tháo vát như vậy.
Tôi điềm nhiên nhận mọi thứ từ em và cho rằng, đó là trách nhiệm của người vợ. Lấy chồng vài năm, nhan sắc Hạ tàn úa trông thấy. Em đề nghị sinh con. Trước vì lo cho tôi nên em kế hoạch.
Lúc này, tôi bỗng giật mình, sợ có con khi sự nghiệp còn dang dở, học hành chưa xong, sẽ ảnh hưởng ít nhiều. Tôi tìm kế hoãn binh, bảo vợ đợi mình nhận bằng tốt nghiệp. Dẫu sao, cả hai còn trẻ.
Thế nhưng, ra trường, về một tập đoàn lớn làm việc, tôi quên hết những hi sinh thầm lặng của vợ. Tôi ít về quê, Hạ gọi điện hỏi thăm, tôi nói vài câu rồi vội tắt máy, lấy cớ bận.
Dường như mẹ cảm nhận sự đổi khác trong lòng con trai nên nhắc tôi không được phụ bạc vợ. Ba tháng sau bà đột ngột qua đời. Mục tiêu của tôi lúc này đang là con gái vị sếp tổng, giàu có và xinh đẹp. Khi chiếm được tình cảm của cô tiểu thư nhà giàu, tôi về ruồng rẫy, đòi ly hôn.
Tôi giữ lại căn nhà hương hỏa, còn mảnh đất gần sông, tôi để cho vợ cũ. Sau đó, tôi từng bước, trở thành con rể nhà đại gia, hưởng cuộc sống sung sướng và gạt bỏ hết ký ức về cô vợ nhà quê.
5 năm trôi qua, chẳng hiểu do quả báo hay không, tôi và vợ mới chưa có tin vui. Khi đang bên nước ngoài chạy chữa hiếm muộn, tôi bất ngờ nghe bố vợ báo tin, sắp lấy vợ mới. Mẹ vợ tôi qua đời nhiều năm, giờ ông muốn tái giá, có người bầu bạn sớm tối. Vợ chồng tôi vui vẻ chúc mừng.
Ngày bố đưa vợ sắp cưới ra mắt, tôi nhìn quen quen nhưng không dám nghĩ thêm. Người này trạc t.uổi tôi, xinh đẹp, ăn nói sắc sảo. Theo lời giới thiệu, cô ta cùng quê tôi.
Sau buổi tiệc, tôi nhận được tin nhắn hẹn gặp bên ngoài. Trước mặt tôi là người yêu của bố vợ. Tôi sững sờ khi cô ta nói mình là Hạ - vợ cũ của tôi.
Ngày bị tôi bỏ, Hạ định q.uyên s.inh nhưng may có người cứu được. Đúng lúc, có dự án về làng, mảnh đất em nhận được sau ly hôn bỗng có giá. Hạ quyết định bán đất, về Hà Nội sống.
Tại đây, em học bổ túc buổi tối, ban ngày học nghề cắt tóc, gội đầu. Ba năm, Hạ học xong cấp 3, ra nghề, em mở luôn cửa tiệm.
Vốn giỏi tính toán, chẳng mấy chốc tiệm tóc phát đạt, Hạ mở thêm 2 cửa hàng nữa, trở thành bà chủ giàu có. Kinh tế dư dả, Hạ đi phẫu thuật thẩm mỹ, nhan sắc ngày càng rạng ngời. Em đổi đời, đổi luôn cả tên khai sinh. Đàn ông mê em như điếu đổ. Bố vợ tôi là một trong số đó.
Hạ nhìn tôi đầy ẩn ý: 'Tôi và anh duyên nợ thế nào, giờ sắp thành mẹ kế, con chồng nhỉ? Cảm ơn vì năm đó anh bỏ tôi, nếu không, tôi vẫn còn dại khờ, nghèo túng'.
Tôi thuyết phục Hạ chia tay bố vợ mình, để cả hai khỏi khó xử nhưng Hạ thẳng thừng tuyên bố, chắc chắn sẽ không từ bỏ đám cưới. Mọi chuyện quá khứ, em đã kể hết cho bố vợ tôi nghe.
Bố vợ rất tức giận vì tôi lừa dối con gái ông, gọi tôi về nhà nói chuyện. Ngày lấy con gái sếp, tôi bỏ t.iền, nhờ người làm xác nhận độc thân, chưa từng kết hôn để che đậy cuộc hôn nhân với Hạ.
Giờ tôi không biết phải đối mặt ra sao? Vợ tôi vốn nghe lời bố. Nhỡ bố vợ bắt chúng tôi ly hôn thì sao đây?
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Độc giả T.V
Theo vietnamnet.vn
"Đánh ghen" là phải đầy kiêu hãnh như Nam Phương Hoàng hậu, khiến tình địch suốt đời không quên Khi biết đức lang quân của mình lăng nhăng với người đàn bà khác, thay vì đ.ánh g.hen ầm ĩ, Nam Phương hoàng hậu lại có cách cư xử tinh tế khiến tình địch cả đời không quên. Nam Phương Hoàng hậu tên thật là Nguyễn Hữu Thị Lan (SN 1914), con của nhà hào phú Nam Bộ là Nguyễn Hữu Hào (gốc...