Hành tinh nào lớn nhất vũ trụ?
Sao Mộc là hành tinh lớn nhất Hệ Mặt trời nhưng trong vụ trụ vô tận, liệu có hành tinh nào lớn hơn nó và lớn hơn bao nhiêu?
Vũ trụ rất rộng lớn và thậm chí có thể là vô hạn. Trong không gian bao la đó, hành tinh của chúng ta thật nhỏ bé. Thậm chí trong Hệ Mặt trời, Trái Đất cũng thật nhỏ so với các hành tinh khí như sao Mộc. Tuy nhiên, liệu có các hành tinh lớn hơn ngoài kia hay không? Chúng lớn hơn bao nhiêu? Hành tinh lớn nhất mà chúng ta biết cho tới nay là gì?
Câu trả lời phụ thuộc vào một số nhân tố, trong đó có cách định nghĩa thế nào là một hành tinh. Ngay cả vậy, có một vài ứng viên cho hành tinh lớn nhất từng được biết tới. Một trong những hành tinh lớn nhất có tên là ROXs 42Bb – một hành tinh khí quay quanh một ngôi sao nằm cách Trái Đất 460 năm ánh sáng. Nó nặng gấp 9 lần khối lượng sao Mộc và có đường kính gấp 2,5 lần hành tinh lớn nhất Hệ Mặt trời.
Ảnh minh họa: NASA
Thayne Currie – Giáo sư Vật lý và Thiên văn tại Đại học Texas nhận định với Space, khó có khả năng hành tinh trên thực sự là hành tinh lớn nhất. Giáo sư Currie đã xác định được ROXs 42Bb từ dữ liệu của Kính thiên văn Keck năm 2013. Ông cho rằng, có một số vật thể được biết tới cũng có cùng kích cỡ với ngoại hành tinh này và thậm chí còn lớn hơn.
Video đang HOT
“Có một cặp hành tinh thực ra là tiền hành tinh, vì thế chúng vẫn đang kết hợp với nhau. Tôi cho rằng những hành tinh này thực sự còn lớn hơn”. Cả hai tiền hành tinh này đều quay quanh ngôi sao PDS 79 cách Trái Đất 370 năm ánh sáng và có bán kính gấp 2 – 4 lần sao Mộc. Một ứng viên khác cho vị trí hành tinh lớn nhất là HAT-P-67 b có đường kính lớn hơn 2 lần sao Mộc.
Sở dĩ chưa thể khẳng định chắc chắn đâu là hành tinh lớn nhất bởi các nhà khoa học sử dụng những cách thức khác nhau để đo lường kích cỡ của các ngoại hành tinh. Chẳng hạn ROXs 42Bb được quan sát như một thiên thể độc lập sử dụng Kính thiên văn Keck. Các nhà khoa học không có bất kỳ cách nào để tính toán trực tiếp kích cỡ của các hành tinh trên, mà thay vào đó dựa trên các nhân tố khác như độ sáng và kiểu bước sóng ánh sáng. Họ cũng sử dụng các mô hình để xác định những điều này, nhưng dĩ nhiên các mô hình không phải lúc nào cũng chính xác 100%.
Các vật thể cũng được phát hiện nhờ phương pháp quá cảnh, đó là khi một vật thể đi qua ngôi sao chủ và tạm thời làm mờ ánh sáng của ngôi sao đó. Các ngoại hành tinh được phát hiện theo cách này, chẳng hạn như HAT-P-67 b, có thể đo lường trực tiếp.
Một yếu tố không chắc chắn nữa đến từ vấn đề cách định nghĩa hành tinh. Mặc dù hầu hết mọi người đều biết các ngôi sao rất lớn và các hành tinh nhỏ hơn nhiều nhưng có những thứ tồn tại ở giữa. Đó là một vật thể gọi là sao lùn nâu, quá nhỏ để trở thành một ngôi sao nhưng lại lớn hơn một hành tinh.
Các nhà khoa học đều cho rằng sao lùn nâu không phải là hành tinh. Điều ít rõ ràng hơn là làm sao để phân biệt giữa hai loại này với nhau.
Giáo sư Currie cũng chỉ ra sự phức tạp khi xác định hành tinh lớn nhất trong vũ trụ. Chẳng hạn, mặc dù ông gọi ROXs 42Bb là một hành tinh nhưng ông nghi ngờ sự hình thành của nó giống với một ngôi sao hơn. Các hành tinh như sao Mộc hình thành phần lõi đá, thu hút các đĩa bụi và khí rồi dần dần trở thành một hành tinh hình cầu. Nhưng ROXs 42Bb có lẽ hình thành theo cách khác, khi mà các phần đĩa bụi và khí nặng và lớn tới nỗi chúng tự sụp xuống.
Mặc dù cuộc tranh luận về việc thế nào gọi là một hành tinh vẫn chưa có hồi kết nhưng nó đặt ra những câu hỏi lớn về sự khác nhau giữa các hệ hành tinh, đặc biệt những hệ quá khác biệt so với chúng ta.
Phát hiện vật thể nóng nhất vũ trụ, vượt cả Mặt trời
Những phát hiện mới của một nhóm các nhà nghiên cứu quốc tế gần đây đã tiết lộ phát hiện về một sao lùn nâu vượt xa mức nhiệt do Mặt trời phát ra.
Minh họa sao lùn nâu.
Nằm cách Trái đất 1.400 năm ánh sáng là sao lùn nâu được đặt tên là WD0032-317B.
Nó được phát hiện bởi một nhóm các nhà khoa học do nhà vật lý thiên văn Na'ama Hallakoun từ Viện Khoa học Weizmann ở Israel dẫn đầu.
Sao lùn nâu có quỹ đạo gần với ngôi sao chủ của nó đến mức nó duy trì nhiệt độ trên 8.000 Kelvin (7.727 độ C). Các quan chức nhấn mạnh rằng ngôi sao này "đủ nóng để phá vỡ các phân tử trong bầu khí quyển của nó thành nguyên tử tổng hợp".
Để so sánh, nhiệt độ của Mặt trời là 5.778 Kelvin.
Trước đây, cơ quan vũ trụ Hoa Kỳ NASA đã mô tả các sao lùn nâu là những ngôi sao nhỏ, khối lượng thấp nhất, là vật thể trung gian giữa các hành tinh khí khổng lồ.
Các sao lùn màu nâu có khối lượng nằm trong khoảng giữa một hành tinh khổng lồ như Sao Mộc và các ngôi sao nhỏ. Những ngôi sao này không phải là hành tinh, đồng thời không phải là ngôi sao và có thể có khối lượng gấp 13 lần đến 80 lần khối lượng của hành tinh Sao Mộc.
Rất khó tiếp cận các thiên thể này vì chúng phát ra ánh sáng và mức năng lượng thấp. Trên thực tế, chúng hầu như không bị phát hiện cho đến cuối những năm 1980.
Ngoài khám phá thú vị về một vật thể nóng bất thường như vậy, nhóm các nhà thiên văn học đã tuyên bố sao lùn nâu có thể giúp các nhà khoa học hiểu rõ hơn về sao Mộc, cũng như các hành tinh khí khổng lồ khác quay quanh các ngôi sao lớn, nóng khó nghiên cứu do hoạt động và tốc độ quay của chúng.
Phát hiện ra hành tinh ngoài hệ Mặt trời có hoạt động núi lửa giống Trái đất Nhiệt độ bề mặt của hành tinh ấy dường như ấm hơn một chút so với Trái đất và nó nằm trong vùng có thể ở được, còn được gọi là vùng Goldilocks. Nơi ấy các điều kiện có thể phù hợp với nước ở dạng lỏng và có khả năng tồn tại sự sống. Mô phỏng về hành tinh LP 791-18 D...