Giấu sẹo bằng gel bronzing
Sẹo trên mặt là khuyết điểm mà ai cũng muốn che giấu, hãy học cách ngụy trang bằng make up nhé!
Sẹo do mụn, vết cắt, ngã, cào xước khiến nhiều người xấu hổ mà muốn che giấu chúng. Phụ thuộc vào độ sâu và độ tuổi của vết sẹo, chúng rất khó điều trị. Nếu không nhờ can thiệp của phẫu thuật thẩm mỹ, chúng ta phải hi vọng vào các mẹo trang điểm để ngụy trang.
Bronzing gel (gel màu đồng dùng trong trang điểm, highlight và tạo khối cho khuôn mặt) hoặc kem bôi tắm nắng (nhuộm da) có thể giúp ích cho bạn rất nhiều.
Bước 1: Chọn loại gel
Bronzing gel có nhiều tông màu phù hợp với từng màu da: da thường hay da tối. Màu gel phải trùng với màu da nhằm che giấu hoàn hảo những vết sẹo. Hãy chọn loại lưu lâu dài trên da để tránh lộ những vết mà bạn muốn giấu.
Bước 2: Làm sạch da
Video đang HOT
Rửa mặt sạch và phần da bạn muốn ngụy trang bằng sữa rửa mặt hoặc kem tắm. Thành phần sữa rửa nên chống dầu (oil-free), điều này giúp cho lớp bronzing gel giữ được lâu trên mặt, mịn và sạch. Lau khô vùng da với khăn sạch.
Bước 3: Thoa gel
Thoa bronzing gel thật đều. Sử dụng chổi cỡ vừa hoặc lớn (hoặc mút trang điểm) để chấm gel. Lấy một lượng nhỏ và thoa lên da, thoa rộng ra ngoài phạm vi sẹo một chút. Để khô và chấm lại một lớp nữa nếu bạn thấy nó vẫn còn hiện trên da. Bạn phải điều chỉnh màu sắc sao cho ẩn vào màu da tự nhiên để chúng trở nên mịn màng và “vô hình”.
Bước 4: Cố định lớp gel
Nếu bronzing gel là base (kem lót) thì bạn nên sử dụng loại bột phấn không màu phủ lên chúng. Dùng chổi sạch có lông mềm để cố định lớp gel đó. Nếu bronzing gel là dạng kem dùng để nhuộm da, việc bạn cần làm chỉ là để nó khô tự nhiên.
Lưu ý:
Khi dùng bronzing gel, đừng chỉ chú trọng vào vùng sẹo, hãy tán lan ra lớp da thường một chút. Chọn loại gel màu mờ, không nhũ vì loại ánh nhũ sẽ khiến vùng sẹo nổi bật hơn.
Theo Vzone
Có nên che giấu chuyện quá khứ?
Khi đã "chiếm" được cái ngàn vàng ấy, anh ta cao chạy xa bay mà không nói với tôi một lời chia tay nào...
Khi yêu, anh ta đã dụ dỗ để tôi dâng hiến sự trắng trong của mình cho anh ấy... Nhưng nào đâu ngờ, khi đã "chiếm" được cái ngàn vàng ấy, anh ta cao chạy xa bay mà không nói với tôi một lời chia tay nào...
Có lẽ tôi không đủ can đảm để nói với anh ấy, người yêu của tôi về quá khứ của mình, đó sẽ là một nhát dao đâm vào tim anh ấy hay một sự phản bội? Tôi không còn là con gái, nói đúng hơn là tôi đã mất "cái ngàn vàng" của người con gái và giờ đây, tôi không biết mình có nên nói cho anh biết được sự thật đắng cay này không? Anh ấy rất yêu tôi và muốn xin phép gia đình cho anh ấy được cưới tôi làm vợ. Tôi yêu anh ấy, muốn được chung sống với người đàn ông ấy trong một mái nhà yên bình, hạnh phúc... nhưng tôi không dám nghĩ cuộc sống sẽ tiếp diễn ra sao khi anh ấy biết được tất cả về chuyện quá khứ của mình.
Gia đình, bạn bè và cả chính bản thân tôi đều ghi nhận tôi là người con gái ngoan hiền, lễ phép, được học hành tử tế và tôi luôn giữ những gì tốt đẹp nhất của người con gái nhưng vì quá cả tin, tin vào những lời đường mật của kẻ tồi tệ, xấu xa mà tôi đã phải trả một cái giá quá đắt đối với người con gái như tôi. Cái giá mà tôi phải trả cho cuộc tình gian dối ấy là mất đi sự trinh trắng của người con gái.
Tôi suy sụp, tưởng chừng như mình không thể vượt qua nổi cú sốc đau đớn này. Nhưng rồi nghĩ lại, nghĩ đến người đàn ông tồi tệ và độc ác kia mà tôi cần phải sống. Tại sao vì một kẻ tồi tệ đó mà mình lại vứt bỏ cả cuộc sống của mình chứ? Tôi đã từng nghĩ rằng, mình sẽ không yêu, không xây dựng gia đình với bất cứ ai nữa bởi vì tôi không xứng đáng được yêu, không xứng đáng được làm vợ của một người đàn ông tốt bụng... Nhưng tất cả đều không như tôi nghĩ...
Yêu anh lắm.... nhưng tôi không thể cứ mãi che giấu quá khứ xấu xa của mình như thế này được!
Anh ấy đã xuất hiện khi tôi đang đau khổ và dằn vặt nhất. Những tình cảm chân thành của anh dành cho tôi đã khiến trái tim tôi xao động... Và cũng chẳng biết tự bao giờ, hình ảnh của anh đã chiếm trọn cả trái tim tôi. Tôi bên anh, yêu anh và cảm nhận được những tình cảm chân thành và nồng ấm anh trao... Anh không vồ vập, không đòi hỏi sự dâng hiến... Anh nhẹ nhàng quan tâm, nhẹ nhàng yêu thương và chăm sóc cho tôi những lúc ốm đau, mệt mỏi. Tôi yêu anh... nhưng tôi không đủ can đảm để kể cho anh nghe về chuyện quá khứ của mình!
Đã bao lần tôi muốn nói cho anh biết về sự thật khủng khiếp ấy... Nhưng mỗi khi ở bên anh, nhìn vào ánh mắt trìu mến đầy thương yêu của anh, tôi lại không thể nói thật cho anh biết về chuyện xấu xa ấy...
Bây giờ, khi anh ấy đang thúc giục gia đình làm lễ ăn hỏi, tôi lại thấy sợ hãi và xấu hổ... một cảm giác bất an cứ xâm chiếm lấy tâm trí tôi. Tôi phải làm sao, phải bắt đầu mọi chuyện như thế nào để anh hiểu và tha thứ cho những lỗi lầm của tôi?
Yêu anh lắm.... nhưng tôi không thể cứ mãi che giấu quá khứ xấu xa của mình như thế này được! Phải làm sao để anh hiểu được nỗi đau và sự dằn vặt của tôi đây?
Tôi rất mong các bạn hãy cho tôi những lời khuyên bổ ích để tôi có thể quyết định đúng đắn hơn trong chuyện này!
Lam Chiều ghi (Theo Bưu Điện Việt Nam)