Giáo dục đặc biệt: Những điều muốn nói…
Lời tòa soạn: Dạy học là một nghề khó, dạy những học sinh bị khuyết tật cả về trí tuệ và hình thể còn khó khăn gấp bội. Các em cần môi trường giáo dục đặc biệt, với những phương pháp dạy – học đặc thù.
Hơn bao giờ hết, những “ngọn nến cong” ấy cần được thắp lên từ tình yêu thương của các thầy cô giáo.
Cô Trà hướng dẫn học sinh viết chữ. Ảnh: T.G
Bài 1: Tình huống “khó đỡ”
Nhiều năm trong nghề, nhưng các cô giáo của Trường Tiểu học Bình Minh (Hà Nội) vẫn không quên những tình huống “khó đỡ” từ phía học sinh. Song mỗi lần như vậy, các cô lại càng thương học trò hơn và muốn làm nhiều hơn thế nữa để giúp các em hòa nhập cộng đồng.
“Ngượng chín mặt” vì học trò
Gần 7 năm gắn bó với học sinh khuyết tật , cô Trần Thu Trà – giáo viên chủ nhiệm lớp C3 cho biết: Lớp cô chủ nhiệm có 22 học sinh, độ tuổi từ 6 đến 16 tuổi. Các em ở nhiều dạng khuyết tật khác nhau nhưng chủ yếu là khuyết tật trí tuệ. Vì thế, hành trình đến với con chữ của các em vô cùng gian nan, vất vả.
Để thuộc được một chữ cái, có khi phải mất cả tuần, thậm chí cả tháng. Nhiều em rèn cả năm trời nhưng cũng không biết cầm bút và không viết nổi tên mình. Vì thế, mỗi khi có học sinh viết được một chữ cái hoặc một tiếng đủ âm, đủ vần, cả cô và trò đều mừng rơi nước mắt, cho dù chữ đó vẫn còn nguệch ngoạc.
Video đang HOT
Cô Trà chia sẻ, nhiều học sinh không tự phục vụ nhu cầu cá nhân, không phân biệt được đâu là quần, đâu là áo. Có em không tự mặc được quần áo nên cô thường phải hỗ trợ. Đây cũng là lý do khiến cô Trà rơi vào nhiều tình huống “khó đỡ”. Cô kể: Ngày mới ra trường được phân công chủ nhiệm lớp C3. Có học sinh gần bằng tuổi cô nhưng bị khuyết tật trí tuệ, khả năng vận động thô và vận động tinh đều rất yếu. Dù có lớn nhưng mọi suy nghĩ, hành động của các em như trẻ mẫu giáo.
Cũng theo cô Trà, đặc điểm của những học sinh này là rất nhạy cảm nên các em dễ bị tổn thương, thậm chí bất hợp tác với giáo viên. Vì thế, giáo viên không thể quát mắng hoặc sử dụng hình phạt để quản lý học sinh. “Khi thấy học sinh gào thét, cấu xé trong lớp học; thay vì nói to để trấn áp các em, ngay lập tức tôi sẽ đến bên cạnh em đó để thủ thỉ, nói chuyện hoặc có một vài cử chỉ nhẹ nhàng, âu yếm như những đứa con của mình. Lúc đó, các em sẽ cảm nhận được yêu thương và “hạ hỏa” – cô Trà bật mí.
Cô Trà nhớ lại: Ngày ấy, cả tuổi đời và tuổi nghề còn rất trẻ, lại chưa có chồng, cô thấy một bạn nam học sinh “tè” dầm ra lớp mà không hề hay biết. Khi cô nhẹ nhàng nhắc nhở, bạn nhìn cô cười ngây ngô. Bạn ấy cũng không thể tự thay quần áo. Vậy là cô “gượng chín mặt” khi phải trực tiếp thay đồ cho học sinh cao lớn hơn cả mình. Một lần khác, có bạn đòi đi tiểu tiện, không còn cách nào khác cô phải hỗ trợ bạn vào nhà vệ sinh, rồi hướng dẫn từ A – Z cách đi tiểu…
Nói chung là vô vàn tình huống mà giáo viên không thể lường trước hoặc không hề có trong giáo án. Mãi rồi cũng quen và cô càng thấy thương học trò của mình. “Chỉ biết tự nhủ, mình sẽ làm hết sức để hỗ trợ các em, ít nhất là giúp các em tự phục vụ nhu cầu cá nhân” – cô Trà trải lòng.
Cô Trà chia sẻ thêm, giáo viên phải tinh tế trong việc nắm bắt tâm lý học sinh; đồng thời có khả năng phán đoán các tình huống có thể xảy ra để giảm thiểu những rủi ro hoặc thương tích do chính các em gây ra. Quan trọng nhất là cần có sự kiên trì và sự yêu thương chân thành đối với học sinh.
Cô và trò trường Tiểu học Bình Minh. Ảnh INT
Mỗi học trò là một giáo án
Với 27 năm gắn bó với giáo dục đặc biệtcủa Trường Tiểu học Bình Minh, cô Đặng Thị Bích Thảo hiện là giáo viên chủ nhiệm lớp C1 cho hay: Lớp có 18 – 20 học sinh, mỗi em một hoàn cảnh và bị dị tật ở các thể khác nhau, vì thế giáo viên rất vất vả trong việc dạy dỗ.
Cô trao đổi: Quá trình lên lớp không thể đồng nhất một giáo án. Có thể chung một mục tiêu giáo dục nhưng mỗi em sẽ được thiết kế một giáo án và kế hoạch giáo dục riêng. “Chẳng hạn như, với học sinh tự kỷ, chúng tôi phải xây dựng chương trình giáo dục riêng để các em có thể hòa nhập; hoặc với những bạn bị thiểu năng trí tuệ, ngoài việc cố gắng giúp các em có thể biết đọc, biết viết, chúng tôi sẽ hỗ trợ các kỹ năng phục vụ bản thân, biết thể hiện cảm xúc, biết nói lời cảm ơn hoặc xin lỗi…” – cô Thảo trải lòng.
Theo cô Thảo, mục đích hướng tới là, sau khi kết thúc chương trình giáo dục đặc biệt khoảng 7 – 10 năm, các em sẽ được tham gia các lớp hướng nghiệp, để có thể tự phục vụ bản thân, hoặc hỗ trợ gia đình những việc nhỏ, nhằm giảm bớt gánh nặng cho người thân.
Mong muốn lớn nhất của cô Thảo hiện nay là sớm được tiếp cận với bộ sách Toán và Tiếng Việt dành cho học sinh khuyết tật trí tuệ. Qua đó, các cô có cơ sở thiết kế các bài học hiệu quả hơn. Ngoài ra, cô Thảo và các giáo viên trong trường cũng mong muốn được tập huấn nhiều hơn về giáo dục đặc biệt. Đặc biệt, cô Thảo mong nhận được sự đồng hành, giúp đỡ nhiều hơn của cộng đồng, để các em có thể hòa nhập cùng xã hội.
“Có hôm, tôi bất ngờ nhận được tấm thiệp chúc mừng do chính học sinh vẽ. Dù nét vẽ còn thô sơ, những dòng chữ còn nguệch ngoạc, chưa đủ nét nhưng đó là sự cố gắng bền bỉ, không mệt của cô và trò. Nhận món quà từ tay các em mà cô – trò vỡ òa trong hạnh phúc”. – cô Trần Thu Trà
Minh Phong
Theo GDTĐ
Hà Nội: Học sinh khuyết tật được ưu tiên trong tuyển sinh
UBND TP Hà Nội vừa ban hành kế hoạch thực hiện Đề án hỗ trợ trẻ em khuyết tật tiếp cận các dịch vụ bảo vệ, chăm sóc giáo dục tại cộng đồng trên địa bàn thành phố Hà Nội giai đoạn 2019-2025.
Một giờ học của HS trường tiểu học Bình Minh (Hà Nội)
Mục tiêu chung của đề án phấn đấu đến năm 2025, trẻ em khuyết tật trên địa bàn thành phố được tiếp cận các dịch vụ bảo vệ, chăm sóc, giáo dục trẻ em tại cộng đồng để được hòa nhập cộng đồng và có cơ hội thực hiện đầy đủ các quyền của trẻ em.
UBND TP Hà Nội giao Sở GD&ĐT tuyên truyền, giáo dục cho giáo viên, công nhân viên và học sinh tại các trường học về quyền học tập của trẻ em khuyết tật cũng như việc trợ giúp trẻ em khuyết tật có khả năng học tập được tham gia học hòa nhập.
Chủ trì triển khai thực hiện tốt việc cung cấp các dịch vụ giáo dục cho trẻ em khuyết tật và hỗ trợ trẻ em khuyết tật tiếp cận các dịch vụ. Hướng dẫn và tạo điều kiện để trẻ em khuyết tật được nhập học ở độ tuổi cao hơn so với quy định, được ưu tiên trong tuyển sinh.
Trẻ khuyết tật được miễn giảm một số môn học hoặc nội dung, hoạt động giáo dục mà khả năng của trẻ khuyết tật không thể đáp ứng. Được miễn giảm học phí, các khoản đóng góp khác theo quy định, được xét cấp học bổng, được hỗ trợ phương tiện, đồ dùng học tập tại các trường công lập trên địa bàn thành phố.
Sở GD&ĐT chủ trì phối hợp với các Sở ngành và đơn vị liên quan nghiên cứu, tham mưu thực hiện hiệu quả chính sách hỗ trợ học tập và hỗ trợ giáo viên dạy trẻ khuyết tật tại các cơ sở giáo dục công lập, ngoài công lập trên địa bàn thành phố nhằm đảm bảo cơ hội và quyền học tập cho trẻ em khuyết tật theo luật định.
Tập huấn nâng cao năng lực chuyên môn, kĩ năng làm việc với trẻ khuyết tật cho đội ngũ giáo viên trực tiếp giảng dạy trẻ em khuyết tật, biên soạn tài liệu hướng dẫn giảng dạy phù hợp cho trẻ khuyết tật, giúp các em trong quá trình học tập hòa nhập.
Chỉ đạo các phòng GD&ĐT rà soát, chủ động báo cáo đề xuất UBND các quận huyện TX việc cải tạo cơ sở vật chất, bổ sung trang thiết bị các trường học trên địa bàn để phòng, chống tai nạn thương tích cho trẻ em khuyết tật khi tham gia học tập tại các nhà trường và đáp ứng ngày càng cao chất lượng dạy học của trẻ em khuyết tật trong trường học.
Vân Anh
Theo GDTĐ
Lắp camera giám sát trong trường học: Sự "bất tín" đang lan rộng? Liên tiếp xảy ra các vụ học sinh bị bạo hành cả về thể chất và tinh thần do thầy cô gây ra khiến cả xã hội lo lắng. Vụ việc cô giáo chủ nhiệm lớp 2/11, Trường Tiểu học Phan Chu Trinh (quận Tân Phú, TP.HCM) đánh nhiều học sinh trong lớp được ghi lại bằng camera như "giọt nước tràn ly"....