“Giải cứu” nghịch tử bịa chuyện để tống t.iền cha mẹ
Ngày 2/8/2013, nhận tin báo một nam thanh niên đang bị bắt cóc, bị đe dọa c.hặt c.hân cắt gân, đòi t.iền chuộc, xác định tính chất nghiêm trọng của vụ việc, khoảng 50 cán bộ chiến sĩ Công an Hà Nội đã được huy động để tham gia phá án.
Thần tốc ập vào nơi giam giữ, tóm gọn các đối tượng, giải cứu “con tin” thành công, lúc này cảnh sát mới “té ngửa” khi hoàn toàn không hề có chuyện bị bắt cóc. Toàn bộ vụ việc là do “nạn nhân” Bùi Văn Ý (23 t.uổi) “đạo diễn kiêm đóng vai chính” để lừa t.iền cha mẹ.
Hai đối tượng dựng chuyện bị bắt cóc để tống t.iền cha mẹ
Cuối tháng 7 vừa qua, ông Bùi Văn Mạnh (57 t.uổi, ngụ xã Giao Hương, Giao Thủy, Nam Định) bất ngờ nhận được điện thoại của con trai là Bùi Văn Ý đang làm việc trên Hà Nội. Trong điện thoại, với thái độ hoảng sợ, con trai ông luôn miệng nói: “Cứu con với, không chúng nó c.hặt c.hân con”.
Tiếp đó, đứa con khẩn cầu bố nhanh chóng chuẩn bị đủ 54 triệu đồng gửi ra Hà Nội để trả nợ, nếu không sẽ bị dân xã hội đen “c.hặt c.hân tay”, cắt hết gân. Người cha chưa kịp hỏi han sự tình ra sao thì đầu dây bên kia tắt phụt.
Cú điện thoại cụt ngủn cùng thái độ hoảng sợ của con trai khiến người cha rất hoang mang. Ông không thể hiểu tại sao đứa con trai vốn là niềm hy vọng của gia đình lại rơi vào hoàn cảnh éo le như vậy. Bởi từ nhỏ tới lớn, Ý luôn ngoan hiền, chịu thương chịu khó, có chí làm ăn.
Bằng chứng là sau khi học hết lớp 10, vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, Ý đành thôi học, vào miền Nam làm công nhân, k.iếm t.iền phụ giúp cha mẹ. Đến năm 2010, không chấp nhận đồng lương công nhân “ba cọc, ba đồng”, Ý quyết định trở ra Hà Nội tìm hướng làm ăn mới. Sau đó, mỗi lần về quê, Ý thường khoe đang cùng bạn bè kinh doanh bếp ăn tập thể tại khu công nghiệp ở Từ Sơn, Bắc Ninh, thu nhập cũng kha khá khiến gia đình vô cùng phấn khởi.
Tuy rất sợ hãi nhưng người cha vẫn muốn được biết cụ thể đầu đuôi sự việc. Ông tìm cách liên lạc với con trai nhưng đều không bắt máy. “Đang vô cùng lo lắng thì hôm sau, gia đình nhận được điện thoại của một người tự nhận là chủ khoản nợ hơn 50 triệu đồng. Người đó cho biết đang giam giữ con trai tôi, đe dọa nếu không mau chóng chuẩn bị t.iền trả nợ thì cả gia đình sẽ không được đoàn tụ, Nói xong những lời ghê gớm, hắn lại tắt máy cái phụt”, người cha kể lại.
Cho rằng chuyện con trai mình nợ nần là có thật, người cha vội gọi điện, nhờ một người họ hàng ở Hà Nội tới địa chỉ chủ nợ thông báo để dò xét. Tại ngõ 2B đường Trần Thái Tông, phường Dịch Vọng Hậu (quận Cầu Giấy), người họ hàng cho ông Mạnh biết mọi việc đều là thật. Ý đang bị giữ trong nhà cùng vài thanh niên dáng vẻ bặm trợn. Không có biểu hiện bị đ.ánh đ.ập nhưng mọi động tĩnh của Ý đều bị giám sát chặt chẽ.
Lo sợ cho tính mạng của con, ông Mạnh tức tốc đón xe khách lên Hà Nội. Tá túc tại nhà một người họ hàng, ông được khuyên nên trình báo sự việc với cơ quan công an. Sau một đêm trằn trọc suy nghĩ, ông quyết định cấp báo đến Công an Hà Nội, việc con trai trai mình bị bắt cóc, đe dọa cắt gân, c.hặt c.hân, đòi t.iền chuộc.
Video đang HOT
Nhận được thông tin, xác định tính chất đặc biệt nghiêm trọng của vụ việc, Công an Hà Nội đã huy động khoảng 50 cán bộ, chiến sĩ khẩn trương xuống hiện trường phối hợp xác minh, điều tra, giải cứu bị hại, bắt giữ các đối tượng gây án. Khi cảnh sát ập vào ngôi nhà, các thanh niên đều tỏ vẻ hoảng sợ, ngoan ngoãn chấp hành yêu cầu kiểm tra. Sau đó, họ được đưa về trụ sở Công an phường Dịch Vọng Hậu để làm rõ.
Tại đây, qua đấu tranh, cảnh sát “té ngửa” khi Ý nhanh chóng khai nhận hoàn toàn không có chuyện bị bắt cóc như đã thông báo với cha mình. Toàn bộ câu chuyện chỉ là kịch bản do anh ta bịa ra để “nã” t.iền gia đình. Người đóng vai chủ nợ là bạn thân của Ý, việc bịa chuyện bắt cóc, cắt gân chỉ nhằm hù dọa để gia đình sợ mà nhanh chóng xoay t.iền.
Khai về lý do, Ý cho biết thời gian trước, do làm ăn kinh doanh cần thêm vốn, có nhờ bạn bảo lãnh để vay “ nóng” số t.iền 30 triệu đồng với lãi suất 4000 đồng/ngày, cam kết đến ngày 31/7 sẽ trả cả gốc lẫn lãi. Đến hạn trả, không đào đâu ra t.iền, Ý mới “vắt óc” nghĩ ra “chiêu độc”, dựng màn kịch bị bắt cóc, lừa cha mẹ lấy t.iền trả nợ.
Theo đó, ngày 25/7, Ý chủ động bàn bạc kế hoạch với bạn thân rồi đến phòng trọ của bạn ở phố Trần Thái Tông để ở, giả bộ đang bị bắt cóc. Ngoài người bạn, phòng trọ còn có hai thanh niên khác thuê cùng.
Sau đó Ý cùng bạn liên tục điện thoại về quê cho cha mẹ, dựng màn kịch “nếu không trả nợ thay, con trai họ sẽ bị cắt gân, c.hặt c.hân”. Điều nực cười trong câu chuyện là ngoài Ý và bạn âm thầm thông đồng kế hoạch với nhau, hai thanh niên ở cùng không hề biết mô tê gì. Đến khi cảnh sát ập vào giải cả nhóm về phường, hai anh chàng tội nghiệp vẫn lơ ngơ không biết họ liên quan đến sự việc gì.
“Chỉ vì kinh doanh thất bát, tôi phải vay nợ một số nơi. Đến kỳ phải trả vẫn không có t.iền, mới nảy sinh kế hoạch dại dột này. Đến khi bị công an bắt, tôi mới biết hành vi của mình là vi phạm pháp luật. Việc này là do tôi và bạn bí mật bàn bạc, hai người cùng phòng không hề biết gì”, Ý thành thật khai nhận tại cơ quan điều tra.
Theo phía cơ quan công an, việc dựng chuyện lường gạt gia đình của hai đối tượng dù chưa cấu thành tội phạm nhưng đã làm mất nhiều công sức của cảnh sát. Sau khi xem xét kỹ các hành vi, hậu quả từ câu chuyện bịa đặt của hai đối tượng, cảnh sát quyết định không khởi tố vụ án mà chuyển hồ sơ về công an phường sở tại, xử phạt hành chính.
“Kinh doanh thiếu kinh nghiệm, vay mượn nhiều lại toàn vay “nóng”, dẫn đến không có khả năng trả nợ. Không chịu nói thật với cha mẹ để giải quyết, còn nghĩ ra chiêu trò “làm tội l.àm t.ình” người thân. Rõ ràng, hành vi của Ý là vi phạm pháp luật và đáng lên án. Tuy nhiên, các đối tượng còn trẻ, thiếu hiểu biết pháp luật, lại chưa gây hậu quả nghiêm trọng nên chưa đến mức truy cứu trách nhiệm hình sự. Cảnh sát quyết định phạt hành chính nặng để răn đe”, một điều tra viên cho biết.
Cảnh sát này cũng chia sẻ thêm, tại trụ sở công an, sau khi được phân tích, giáo dục, hai đối tượng đã nhận ra việc làm dại dột, vi phạm pháp luật của mình, trực tiếp xin lỗi cha mẹ và người thân. Thế nhưng khi lên trụ sở để làm thủ tục xử phạt hành chính, người nhà cho biết Ý đã lại bỏ nhà đi, không nói với ai lời nào.
Theo Phi Hùng – Tuấn Ngọc
Pháp luật Việt Nam
Gái mại dâm Quất Lâm chuyển sang hoạt động... bí mật
"Bố trí cho 2 em ngon ngon cái, bà chủ", anh bạn tôi cất giọng. Bà chủ vừa rót nước chè, vừa xua tay "Không có đâu các em ơi, bọn nó về quê hết rồi".
Không khí vắng vẻ khác thường ở Quất Lâm
Tôi và một anh bạn, vốn là khách quen của Quất Lâm, vừa có mặt tại bãi biển "thị phi" này để tìm hiểu thực hư việc gái mại dâm tại đây bỗng rút lui hàng loạt trong thời gian gần đây.
Đi xe máy dọc đoạn đường dài khoảng 2km với khoảng 120 kios này, chúng tôi cảm nhận một không khí hoàn toàn... lạ lẫm: Các kios không hề có bóng dáng một "em út" nào ngồi, chỉ còn các ông chủ, bà chủ. Quang cảnh này khác hẳn với thời điểm cách đây không xa, chỉ khoảng nửa tháng đổ về trước, khi có đến hàng trăm em tấp nập vào ra.
Trước đây, mỗi khi có khách lượn xe ngoài đường, chủ kios và các em nhân viên thi nhau cất tiếng mời gọi, nếu không cũng là những nụ cười đầy hàm ý. Dù chúng tôi vừa đi xe máy vừa đ.ánh ánh mắt tìm kiếm cũng không thấy trong quán có "tín hiệu" gì. Nhiều chủ quán còn nằm võng, mắt lim dim nhìn chúng tôi khá thờ ơ. Ngoài đườngvắng hẳn những "em út" lượn xe tay ga để tiếp khách như trước. Xa xa ngoài bãi biển, lác đác vài khách du lịch đang đi tắm...
Sau phát ngôn "để đời": "Không phát hiện mại dâm ở Đồ Sơn, Quất Lâm" của một cán bộ Cục phòng, chống tệ nạn xã hội (Bộ LĐ-TB-XH) và nhất là sau khi báo chí vào cuộc để chứng minh (một cách dễ dàng, chẳng cần nghiệp vụ điều tra cao siêu) rằng ở Quất Lâm (Giao Thủy, Nam Định) thực sự có mại dâm, thậm chí còn "lộ thiên" như bán mớ rau, mớ cá, rồi sự vào cuộc của các cơ quan chức năng, thì khoảng nửa tháng nay, mại dâm ở đây đã rút vào hoạt động... bí mật. Nhưng nếu quen biết hoặc "biết cách", khách vẫn có thể "quất luôn" ở Quất Lâm.
Chúng tôi tấp vào một kios bên chẵn trông rất sạch sẽ với bàn ghế tinh tươm, có bảng hiệu quảng cáo đồ hải sản và đồ tắm cho thuê. Bên trong vắng hoe, chỉ có bà chủ đang dọn dẹp. Thấy có khách, bà chủ có dáng vẻ rất quê mùa đi ra ngoài pha ấm chè khô mời chúng tôi.
"Bố trí cho 2 em ngon ngon cái, bà chủ", anh bạn tôi cất giọng. Bà chủ vừa rót nước chè, vừa xua tay: "Không có đâu các em ơi, bọn nó về quê hết rồi". Tôi vờ sửng sốt: "Sao lại về quê lúc này. Đang mùa cao điểm mà?". Bà chủ ngao ngán: "Thì biết là đang mùa cao điểm, đông khách xuống đây lắm, nhưng vừa rồi có cái ông gì trên Hà Nội phát biểu về mại dâm ở đây, rồi sau đó tivi, đài báo viết ầm lên, rồi công an của bộ, của tỉnh xuống. Có khi một ngày công an đi tuần mấy lần, nên bọn chị cũng "rét", tạm thời rút lui, đợi khi nào êm êm đã".
"Thế đến khi nào thì mới hoạt động trở lại bình thường để bọn em biết còn chủ động xuống?", tôi hỏi. Bà chủ, với chiếc khăn chít trên đầu như một nông dân, lắc đầu: "Chịu, chưa biết được". Bà chủ kể tiếp: "Hôm trước, có ông khách vào hỏi gái, chị bảo không có. Ông khách bảo trả thêm t.iền, chị bảo, ông có trả 500.000 thì chị cũng chịu c.hết lúc này. Rồi lại có những "quý ông" từ Hà Nội, đi ôtô vượt hàng trăm cây số xuống đây, nhưng cuối cùng phải ấm ức trở về không vì không có gái". Bà này cho biết, nhiều "quý ông" đã xin điện thoại của các bà chủ để liên lạc, khi nào bãi biển hoạt động bình thường trở lại thì sẽ xuống.
Được biết, trước đây, chủ kios này chỉ nuôi 2 em, phục vụ khách ngay tại quán. Nhưng sau "biến cố" vừa rồi, cả 2 em đã về quê "tạm lánh". Tôi tỏ vẻ thông cảm với bà chủ, thở dài: "Em nói thật với chị, đàn ông bọn em xuống Quất Lâm này chủ yếu là vì cái... "khoản ấy", bây giờ các kios lại vắng như chùa Bà Đanh thế này thì ai xuống nữa". Thấy khách cũng... cùng chung bức xúc, bà chủ rót tiếp cho chúng tôi tuần nước nữa, tâm sự: "Đúng vào mùa cao điểm mà lại như này... Bọn chị thuê mỗi kios mất 160 - 170 triệu đồng/năm đấy. Bình thường vào thời điểm này, mỗi tháng thu phải 300 - 400 triệu, nhưng giờ thì như hai em thấy đấy. Mà phải có em út ngồi quán thì khách mới vào ăn uống đồ hải sản, nghỉ ngơi, lợi nhuận phát sinh từ đấy. Chứ giờ không có em út thì ai người ta vào nữa...".
" Biết vậy - bà chủ chép miệng - nhưng dạo này công an "lượn" nhiều quá, khiếp không dám làm đành phải chịu thôi". Rồi, như thương tình, bà chỉ cho chúng tôi sang bãi biển Thịnh Long (huyện Hải Hậu), bảo: "Sang bên đó mà chơi, cũng có gái đấy, chứ ở Quất Lâm bây giờ thì chịu".
Rời kios này, chúng tôi lân la các kios khác thì cũng nhận những cái lắc đầu tương tự khi hỏi "có hàng không?". "Lần đầu tiên Quất Lâm xảy ra "hiện tượng" này đấy", anh bạn đi cùng bảo. Nhưng, ở "bãi biển sung sướng" này không hẳn đã vắng bóng gái mại dâm.
Cần thì... vẫn có
Đang lượn một vòng nữa, chưa biết nên ghé vào kios nào thì một bà chủ tầm trung t.uổi, đang nằm trên võng, vẫy tay gọi chúng tôi. Kios cũng vắng tanh. Vừa chiêu ngụm nước chè bà chủ rót cho, tôi vừa dò hỏi: "Có "hàng" không, bà chủ?". Nhìn chúng tôi với con mắt dò xét, bà chủ... lắc đầu. Tôi ra giọng bực bội: "Vừa rồi rõ là chị vẫy tay nên bọn em mới vào. Giờ lại bảo là không có. Bọn em nãy giờ đi bao nhiêu quán không có rồi...".
Bên trong một kios tại bãi biển Quất Lâm.
Dường như lời bực bội của tôi mang lại hiệu quả. Bà chủ bảo, bọn nó về quê hết rồi, giờ chỉ có một em trong phòng. Bà mời chúng tôi vào xem mặt. Đúng là có một em, trông rất ít t.uổi ở trong phòng, cười nhỏn nhẻn nhìn chúng tôi. Chê em này gầy, tôi hỏi có em nào beo béo chút. Bà chủ bốc di động, hỏi: "Con H. có nhà không?", rồi bảo chúng tôi "chờ chút". Trong lúc chờ đợi, bà chủ kêu than, giờ làm gắt quá, nên gái còn chẳng có huống hồ kén chọn em xinh. Có quán đã đẩy giá lên 200.000 đồng/lượt (bình thường là 150.000 đồng/lượt). "Dạo này khách đến đây vừa "chơi" vừa lo ngay ngáy bị bắt nên không thoải mái lắm", bà chủ kể. Một lát sau, H. đến...
Rời kios này, anh bạn đi cùng dẫn tôi vào nhà nghỉ X.T nằm ngay sau dãy kios. "Cách đây mấy hôm, tôi hỏi ở một kios ngoài kia thì họ bảo ở kios không có, nhưng vào nhà nghỉ X.T là có sẵn gái ở đó. Nhà nghỉ này cũng thuộc nhà bà chủ kios đó luôn". Quầy lễ tân của nhà nghỉ này có 1 phụ nữ trung niên có vẻ là bà chủ và một thanh niên. Nghe chúng tôi bảo bố trí cho 2 em, bà chủ nhìn tôi đeo kính cận ngờ vực: "Nhỡ nhà báo thì chết". Đến khi tôi cười đùa xua đi sự nghi ngờ, bà chủ nhanh nhảu: "Để lên đ.ánh thức chúng nó dậy đã. Bọn nó vẫn ngủ".
Ngồi chờ một lúc lâu, cậu thanh niên gọi chúng tôi lên tầng 2. Tôi bước vào một phòng nghỉ có 2 giường, khép kín, tiện nghi đầy đủ, trông khá sạch sẽ. Một cô gái khuôn mặt ngái ngủ, ăn mặc trễ nải, đang ngáp ngắn ngáp dài. Nơi đây vừa là phòng ngủ nghỉ, đồng thời là nơi tiếp khách của các cô. Sau vài câu đưa chuyện, cô gái - tự xưng là T. - bảo dạo này không có khách. "Bọn em ở trong phòng suốt. Đến đi cắt tóc, gội đầu, ông bà chủ cũng không cho đi".
Cô gái cũng cho biết, 1 lượt đi khách ở nhà nghỉ này là 200.000 đồng. Tỷ lệ chia giữa nhà chủ và gái là 50/50. Giá ở đây cao hơn nhưng phòng ốc sạch sẽ hơn ở ngoài kios nên nhiều khách khá ưa chuộng. Nhưng thời điểm này, chủ nhà nghỉ cũng khá cảnh giác. Sau chúng tôi, có hai khách khá lịch sự vào hỏi "hàng", nhưng bị bà chủ đuổi khéo, nói không còn người phục vụ.
Theo Xahoi
Trộm xe SH, không nổ được máy, bị CSGT bắt gọn Hưng bẻ được khóa cổ chiếc SH, song không thể làm cho xe nổ máy, đành dắt đi, vì thế bị CSGT bắt gọn. Đối tượng Hưng Khoảng 19h ngày 20-7, tại sô 421 Xuân Thủy, Cầu Giấy, Hà Nội chiếc xe SH của chủ cửa hàng để trước cửa bị một đối tượng "tăm tia" rồi phá khóa, dắt đi. Vừa hay...