Dọn ra ở riêng, mẹ chồng chỉ cho 1 cái nồi cơm điện cũ, lúc mở ra 2 vợ chồng mới ân hận vì đã trách nhầm bà
Chồng Linh là con cả trong gia đình, từ ngày cô lấy anh đến nay đã được 5 năm, cũng là 5 năm Linh làm tròn bổn phận nàng dâu trưởng với gia đình nhà chồng.
Suốt 5 năm làm dâu, Linh luôn gánh vác trách nhiệm lo lắng, quán xuyến gia đình thay mẹ chồng. Chưa bao giờ cô làm phật ý ai trong nhà. Vì thế Linh được bố mẹ chồng yêu thương hơn con đẻ.
Trước kia, khi Linh vừa về nhà chồng được gần 1 năm thì mẹ chồng phải nhập viện vì cao huyết áp. Lúc đó, cả bố chồng, chồng và em trai đều bận đi làm, còn Linh đang mang thái tháng thứ 8 ôm bụng bầu vượt mặt vào viện chăm sóc mẹ chồng. Suốt thời gian đó, Linh cứ 1 lúc chạy qua nhà nấu cơm giặt giũ rồi lại vội vã vào viện chăm mẹ, cho bà ăn, vệ sinh cho bà. Mọi việc đều 1 tay cô lo cho đến khi huyết áp ổn định, mẹ mới được cho về nhà nghỉ ngơi. Nhưng mẹ chồng vẫn chưa khỏi hoàn toàn, về đến nhà vẫn không thể làm việc gì, lại đành nhờ cậy con dâu mọi việc.
Khi ấy Linh cũng sắp đến ngày sinh, trong người vô cùng khó chịu nhưng cô không hề oán than kêu ca 1 lời. Ngày nào cũng tận tụy chăm sóc mẹ chồng. Cũng từ đó, tình cảm mẹ chồng nàng dâu trở nên thân mật hơn.
Cũng nhờ vậy mà khi Linh sinh con, mẹ chồng cũng không quản vất vả hết lòng lo lắng, tẩm bổ cho con dâu khiến cô vô cùng biết ơn. Sau này, đứa bé cũng phải nhờ bà 1 tay chăm sóc vì khi Linh bắt đầu đi làm lại, công việc bận rộn nên không có thời gian dành cho con. Mỗi tháng cô đều đưa cho mẹ chồng 3 triệu tiền phí sinh hoạt mới yên tâm đi làm.
Mọi việc đều thuận lợi cho đến ngày em trai chồng lấy vợ. Anh ta nói muốn chia nhà để sinh hoạt thoải mái. Không ngờ, mẹ chồng gật đầu ngay tức khắc mà không cần hỏi ý kiến vợ chồng con cả. Hôm đó, mẹ chồng gọi vợ chồng Linh vào rồi nói:
- Các con hãy chuyển nhà đi, căn nhà duy nhất này bố mẹ để lại cho thằng út. Bố mẹ cũng sẽ ở lại đây với vợ chồng nó.
Vợ chồng Linh hoảng hốt nhìn nhau, đang yên đang lành lại bị mẹ chồng đuổi đi, mà tài sản của 2 ông bà trước giờ ai cũng biết chỉ có mỗi căn nhà 3 gian này, nếu họ đuổi cả nhà con cả đi lúc này thì thật sự Linh không biết phải sống thế nào. Cô bật dậy nói:
- Mẹ, tại sao lại thế?? Chúng con còn con nhỏ, kinh tế thì chưa ổn đinh. Bố mẹ nỡ lòng nào..??
Chông Linh cũng không nhịn được mà nói lớn:
Video đang HOT
- Sao bố mẹ có thể thiên vị như thế??
Mẹ chồng Linh ôn tồn nói:
- Thằng út nó mới cưới vợ, cần không gian riêng, căn nhà nhỏ này mà đến 3 gia đình ở thì không ổn. Các con cứ làm theo ý mẹ đi.
Bà nói xong bỏ đi để mặc con trai với con dâu thất vọng tràn trề. Linh ngậm ngùi thở dài:
- Thôi anh ạ, mẹ làm thế chắc cũng có cái lý của bà. Vợ chồng mình cũng tích góp được 1 số tiền, chưa đủ mua nhà thì tạm thời ta đi thuê nhà trọ ở. Đừng làm bố mẹ khó xử.
Sáng sớm hôm đó, Linh bế con trên tay còn chồng cô thì đang dọn đồ để chuyển đi. Mẹ chồng từ trong bếp đi ra xách theo 1 cái nồi cơm điện cũ:
- Đây, mang cả cái này đi lấy cái mà nấu cơm.
Hai vợ chồng Linh nhìn nhau chua xót.
Xong xuôi họ chuyển đồ ra xe, còn mẹ chồng cứ đứng bên trong cửa sổ nhìn theo.
Đến nhà trọ rồi, chồng Linh dỡ đồ ra thì làm rơi chiếc nồi cơm điện cũ. Bỗng nhiên anh hét toáng lên:
- Em ơi, ra mà xem này.
Linh lật đật bế con chạy ra:
- Gì mà anh la to thế??
Chồng cầm 1 cuốn sổ lấy từ trong chiếc nồi cơm điện đó ra rồi đưa cho vợ:
- Sổ tiết kiệm của bố mẹ đấy, trong đó có 800 triệu.
Linh ngơ ngác cầm cuốn sổ mà nước mắt rớt 2 hàng:
- Thì ra là mẹ đã âm thầm đưa cho vợ chồng mình. Có lẽ mẹ sợ vợ chồng chú út biết thì sẽ phân bì nên mới phải làm thế này. Chúng ta trách nhầm mẹ rồi.
Rồi Linh chạy vào lấy điện thoại gọi ngay cho mẹ. Biết chuyện, bà chỉ mỉm cười:
- Đó là toàn bộ số tiền tiết kiệm của bố mẹ từ trẻ đến giờ. Các con xứng đáng được nhận nó. Nhất là con đấy, con dâu ạ. Mẹ làm thế cũng vì sợ anh em nó vì đồng tiền mà bất hòa. Các con phải giữ kín bí mật này đấy nhé.
Nghe mẹ chồng nói mà Linh nghẹn ngào, cô không ngờ kiếp này lại gặp được người mẹ chồng tâm lý, tốt bụng đến thế. Cô chỉ còn biết cảm ơn mẹ và thầm hứa sẽ thật hiếu thảo với bố mẹ suốt quãng thời gian còn lại.
Chị chồng mắng té tát "không chăm được mẹ thì để em trai lấy vợ khác", tôi có hành động khiến ả tối mặt
"Cô có chăm được mẹ không? Nếu không chăm được thì tôi bảo em trai lấy vợ khác" - chị chồng mắng tôi không kịp vuốt mặt.
Mẹ chồng tôi năm nay 84 tuổi. Trước kia, vợ chồng tôi ăn riêng. Nhưng kể từ khi bố chồng mất, chồng lo mẹ già sống lọ mọ một mình nguy hiểm nên đón bà về ở cùng.
Người già thường khó tính hơn bình thường. Mẹ chồng tôi cũng không ngoại lệ. Khi nấu cơm, tôi thường phải làm 2 phần thức ăn. Của mẹ chồng phải nấu nhừ hơn bình thường và phải nấu rõ sớm. Vì bà thường ăn sớm. Còn chồng tôi đi làm về muộn thì vợ chồng, con cái ăn sau.
Sống chung với mẹ chồng, nhiều khi tôi bị mắng oan. Bởi bà già rồi, hay bị lẫn. Có hôm mẹ chồng để quên túi tiền dưới chiếu. Bà chẳng chịu tìm cho cẩn thận, một mực cho rằng tôi lấy trộm. Bà nói: "Trong nhà này chỉ có tôi với cô. Không cô thì còn ai vào đây?". Rồi mẹ chồng chửi rất ngoa. Bà mắng oang oang cho cả xóm cùng nghe thấy.
Khi tôi khẳng định mình bị oan, thì mẹ chồng liền đá thúng đụng nia, ném bát đĩa không chịu ăn cơm. Bà còn khóc bù lu bù loa lên, nói tôi mất dạy, cãi chem chẻm... Chỉ đến khi chồng tôi đi làm về, anh đứng ra phân xử, bà mới thôi mắng nhiếc tôi.
Thế nhưng mẹ chồng vẫn ghim trong lòng. Bà cố tình vứt rác, vỏ hoa quả... ra nền nhà để tôi phải thu dọn. Mồm tóp tép nhai trầu, mẹ chồng nhổ phì phì nước bã ra khắp mọi nơi, mất vệ sinh không chịu được. Khi tôi nói thì bà dỗi, càng làm quá đáng hơn. Tôi kể cho chồng thì anh bênh: "Người già hóa trẻ con, em nên thông cảm cho mẹ".
Thời gian gần đây, mẹ chồng bị tai biến, chỉ nằm yên 1 chỗ. Tôi phải nghỉ việc để chăm bà. Sau 2 tháng nằm liệt thì bà đã ngồi dậy được. Thế nhưng nhiều lúc bị lẫn, mẹ chồng đi vệ sinh không tự chủ. Mấy lần chị chồng sang thăm mẹ đều phàn nàn về việc tôi để bà ở bẩn, khắm khú. Thực tình là tôi đã dọn sạch sẽ, nhưng người già yếu, lại đang dùng thuốc... không thể thơm tho như người khỏe mạnh được. Bà lại rất biết "hành" con dâu. Có khi biết mình buồn đi vệ sinh đó, nhưng mẹ chồng cố tình làm vậy để bắt tôi phải dọn.
(Ảnh minh họa)
Hôm qua, chị chồng sang thăm mẹ. Vừa thấy tôi chị ấy đã mắng té tát: "Liệu cô có chăm được mẹ tôi không? Nếu không chăm được thì để em tôi lấy vợ khác. Tôi biết cô không ưa gì mẹ chồng, nhưng cô cũng phải làm đúng bổn phận con dâu chứ. Đằng này cô không cho mẹ tôi ăn, không dọn dẹp giường và vệ sinh cho bà sạch sẽ. Ở với vợ chồng cô chắc mẹ tôi chết sớm vì đói và ở bẩn mất".
Tôi nghe thế mà ức đến tận cổ. Đặt chậu quần áo của mẹ chồng xuống đất, tôi thẳng thừng luôn: "Chị biết gì mà nói chứ? Chị bảo tôi để mẹ chồng ở bẩn. Thế đây, chậu quần áo tôi vừa giặt về đây, chị kiểm tra đi, xem bẩn ở chỗ nào? Chị nói tôi không cho mẹ ăn, thế vào luôn trong phòng bà đi. Mâm cơm tôi vừa đút cho mẹ vẫn còn để ở bàn đó. Chị vào xem xem có những món gì?
Chị nói tôi mà không xem lại chính mình ấy. Mang tiếng con gái rượu của mẹ mà từ ngày mẹ ốm chị đã xắn tay cho mẹ tắm hay đút cho mẹ được miếng cơm nào chưa? Đừng nói 1-2 triệu chị đưa cho vợ chồng tôi chăm mẹ là to. Tôi đưa cho chị gấp 4 lần số đó, chị đón mẹ về mà chăm nhé. Nói thì hay lắm, mắng người khác cũng hay lắm, nhưng chị có xem xét bản thân mình không? Mà chị thấy tôi kêu ca chăm mẹ lúc nào không?
Chị đã nói vậy thì đón luôn mẹ về mà chăm đi".
Tôi nói xong thì đùng đùng lôi chiếc xe lăn của mẹ chồng ra, dọa chị ta thêm tái mặt. Chị chồng cứ tưởng tôi có ý định đưa mẹ chồng sang nhà chị ta thật, liền vội vàng xin lỗi: "Chị hiểu lầm thì cho chị xin lỗi. Sang thăm mẹ cứ thấy bà kêu đói, bảo cô chú không cho bà ăn nên chị bức xúc mất khôn. Thôi thì cô bỏ qua lần này cho chị...".
Tôi chẳng thèm nói chuyện thêm với chị ta nữa, bực bội bỏ vào trong nhà. Đúng lúc ấy chồng cũng đi làm về. Anh lại là người đứng ra phân xử...
Biết chị chồng xấu tính, tôi tìm cách "trị" nhưng không ngờ "quá tay" khiến chị chẳng còn dám về nhà mẹ đẻ nữa Tôi quyết tâm tự mình phải cứu lấy mình. Tôi vừa mới kết hôn được 4 tháng thôi nhưng đã phải căng óc ra đấu trí với chị chồng. Bố mẹ chồng khá hiền lành, chồng cũng yêu thương vợ nhưng chị chồng tôi thì vô duyên quá. Một tuần anh chị chồng tới ăn tối tận 3 bữa, cuối tuần thì ngủ...