Đi thăm đẻ mà ‘mồm miệng tép nhảy’, chồng em suýt nhận quả đắng còn em thì thấy nhục nhã ê chề
Em đã dặn trước khi đi thăm đẻ nhớ giữ mồm giữ miệng, thế mà chồng em cứ ‘mồm năm miệng bảy’ cho suýt bị ăn đấm.
Em chào chị Hướng Dương ạ,
Em và chồng yêu nhau cũng nhờ cái tài mồm miệng của chồng em. Anh nhỏ con chứ mồm miệng thì ghê lắm. Khi vợ giận thì anh ngọt như mía lùi, khi đi chợ thì trả giá cũng ngang ngửa mấy bà cụ có kinh nghiệm chợ búa lâu năm. Thế nên anh bị mấy bà bán hàng mắng mỏ suốt thôi vì trả giá còn hơn đàn bà phụ nữ.
Mà chị ạ, cái gì quá cũng chẳng tốt. Chồng em có cái tài ăn nói hoạt ngôn thật đấy nhưng cũng vì nó mà rắc rối nhiều lắm. Anh chẳng hề biết tùy vào hoàn cảnh hay nhìn sắc mặt người nghe để nói. Cứ nghĩ gì, anh nói đó, nói dài thành nói dai nói dại chị ạ.
Mới đây nè, em cùng chồng đi thăm chị hàng xóm đẻ. Đi thăm đẻ phải kiêng cữ miệng lưỡi kĩ càng nên em dặn dò chồng rất kĩ. Em bảo tới đó anh đừng khen, cứ chê là chẳng ai bắt bẻ được. Mà nếu không biết chê gì thì thôi anh im luôn đi, đừng nói cho lành. Anh gật gật ra vẻ hiểu chuyện lắm nên em cũng yên tâm.
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Thế mà vào phòng thăm đẻ, mồm miệng chồng em cứ như tép nhảy. Anh nhìn thằng bé con cuộn tròn trong khăn rồi tha hồ “chê”. Này thì da đen, này thì miệng rộng, này thì mắt hí. Em nhìn sắc mặt ngày càng “đen thui” của bố mẹ thằng bé mà sợ hãi vội thúc tay chồng ra hiệu anh đừng nói nữa.
Không ngờ anh chốt hạ một câu: “ Sao nhìn hoài không giống ba nó nhỉ? Hay con hàng xóm rồi?”. Em che miệng anh không kịp luôn Hướng Dương ạ? Chồng chị hàng xóm nãy giờ nhịn đủ rồi, sau câu nói này thì anh ấy lao tới đòi đấm vào miệng kẻ vô duyên. Mọi người phải can anh ấy ra còn em thì kéo chồng bỏ chạy về.
Em chán quá Hướng Dương ạ. Giờ chị hàng xóm nhắn tin trách móc các kiểu. Thế này thì tình cảm xóm giềng coi như hỏng rồi. Cũng tại cái miệng vô duyên hết cả đường đi lối về của chồng em. Phải làm sao để anh thôi vô duyên đến báo hại đây chị Hướng Dương?
Hướng Dương tư vấn.
Chào em gái.
Chuyện của em đúng là oái oăm thật. Chồng em đi thăm đẻ mà phát biểu linh tinh thì khiến chủ nhà không vui là đúng rồi. Có lẽ ngay cả bản thân anh ấy cũng không nghĩ mọi chuyện lại đi đến mức độ khủng khiếp (suýt bị đấm) vậy đâu em ạ. Thôi thì giờ em tìm cách cho chồng tập ăn nói duyên dáng hơn là tốt cả đôi đường bởi anh ấy đã có sẵn khiếu ăn nói rồi.
Em hãy tìm một khóa giao tiếp rồi đăng kí cho chồng đi học. Nếu em không bận bịu gì hoặc anh ấy xấu hổ không chịu đi thì em có thể đi cùng anh ấy luôn. Học giao tiếp không bao giờ là thừa hoặc lỗ em ạ.
Em cũng có thể tìm những cuốn sách hay giáo dục cách giao tiếp tốt, tạo dựng và giữ các mối quan hệ để chồng em đọc. Đọc sách nhiều sẽ giúp anh ấy biết cách tận dụng ưu thế hoạt ngôn của mình nhưng đồng thời hạn chế được những điều không nên nói. Bên cạnh đó, em cũng có thể hướng dẫn chồng cách nhìn sắc mặt người giao tiếp để biết khi nào nên nói khi nào nên dừng.
Chúc em nhanh chóng giúp chồng cải thiện được vấn đề giao tiếp nhé.
Ở rạp chiếu phim, chồng gắt gỏng một câu khiến tôi ê chề nhục nhã
Vì muốn cải thiện mối quan hệ vợ chồng đang lạnh nhạt nên tôi đặt vé xem phim cho 2 người. Kết quả, trong rạp chiếu phim, chồng gắt gỏng bực tức nói một câu làm tôi xấu hổ.
Sau khi sinh con, tình cảm vợ chồng tôi cứ lao thẳng xuống đáy. Trước đây, chồng tôi còn biết hỏi han, quan tâm vợ; giờ thì mặt mày lúc nào cũng lạnh tanh, vợ hỏi cũng chẳng buồn đáp lời. Lúc đầu, tôi cứ nghĩ chồng gặp khó khăn ở công ty nên mang tâm trạng bực bội về nhà. Và tôi cố tìm cách để làm hài lòng chồng, mong anh sẽ cảm thấy dễ chịu, thoải mái hơn. Nhưng càng về sau, tôi càng thấy chồng lấn lướt, coi thường vợ, chuyện gì không hài lòng là to tiếng nạt nộ vợ. Con bệnh, tôi đưa con đi bệnh viện, ở lại chăm sóc 5 ngày, chồng chỉ đến thăm con chứ không hỏi đến sức khỏe của tôi. Thậm chí, tôi ăn uống như thế nào, vết mổ có đau không, anh cũng không đoái hoài đến. Chuyện vợ chồng của chúng tôi cũng không diễn ra dù con trai đã gần tròn 1 tuổi rồi.
Để hâm nóng tình cảm vợ chồng, tôi đặt 2 vé xem phim rồi chụp lại, gửi cho chồng xem. Tôi nói sẽ gửi con cho ông bà nội, vợ chồng đi xem phim, ăn uống bên ngoài, thư giãn vào tối thứ 7. Chồng tôi không trả lời, chỉ thả nút like vào tin nhắn vợ gửi.
Chiều thứ 7, anh vẫn chở tôi đi xem phim nhưng kiên quyết không đi ăn chung. Lúc vào rạp chiếu phim rồi, tôi mới thấy thiếu thiếu thứ gì đó. Hóa ra là tôi chưa mua bắp rang bơ và nước ngọt nên mới cảm thấy chưa đủ "vị" xem phim. Tôi lẻn ra ngoài, mua 2 phần bắp rang bơ và 2 ly nước ngọt size lớn. Tôi cứ nghĩ chồng sẽ thấy vợ chu đáo và vui vẻ khi tôi đem thức ăn vào.
Không ngờ, chồng tôi gắt gỏng một câu khá to, khiến mấy người xung quanh nghe được. "Mập như vậy rồi mà sao vẫn cứ ăn mấy thứ đồ này? Riết rồi chẳng muốn đi chung đến đâu nữa, mất mặt quá". Tôi sững sờ, chôn chân tại chỗ vì câu nói phũ phàng của chồng. Thì ra đó là lý do anh chán vợ và không còn muốn đi cùng với tôi nữa.
Lẳng lặng ngồi xuống, nước mắt tôi rơi lã chã trong nhục nhã. Chồng vẫn ngồi lặng im, vẻ mặt cau có. Sau khi sinh con, cơ thể tôi xồ xề ra dù tôi đã tập thể dục, ăn kiêng. Nhiều khi tôi cũng buồn, cũng chán chính bản thân mình; chỉ là đâu ngờ chồng lại chê bai mình nặng nề như thế.
Phim chưa chiếu hết, anh đã đứng dậy bỏ đi. Tôi chạy theo rồi cùng đi về. Hai vợ chồng vẫn im lặng và trong đầu tôi đang nghĩ đến tình huống xấu nhất: ly hôn. Nhưng con còn nhỏ quá, sao tôi nỡ lòng để con thiệt thòi, gia đình tan vỡ. Mà sống trong cảnh bị chồng chê bai, khinh miệt, tôi nhục nhã không chịu được. Phải làm sao mới tốt đây?
Dù gia đình khá giả, tôi vẫn tình nguyện ở rể vì một lý do Dù gia đình khá giả và vấp phải sự phản đối kịch liệt của bố mẹ, tôi vẫn quyết định đến nhà vợ ở rể với hy vọng có được hạnh phúc hôn nhân. Người quê tôi đặc biệt ác cảm với chuyện ở rể. Quan điểm đàn ông đi ở rể như chó chui gầm chạn, dâu là con rể là khách......