Đàn bà ở nhà để chồng nuôi liệu có hèn?
“Vợ thằng Hoàng làm lương tháng hơn chục triệu. Vợ thằng Tuấn năng động mở shop thời trang. Vợ thằng Huy mới được phong danh hiệu “Giáo viện dạy giỏi cấp thành phố”"… Cuối cùng, chồng tôi chốt lại: “Còn em chỉ quanh quẩn xó nhà”.
Ảnh minh họa
Mọi người luôn ca ngợi lao động là vinh quang. Nếu bước ra ngoài xã hội làm ra tiền thì được coi trọng. Còn ở nhà tất bật với trăm thứ “việc không tên” lại bị coi thường.
Tôi là một trong những người vợ ở nhà được chồng nuôi từ A – Z. Không phải do tôi lười nhác hay không thích đi làm, mà chỉ bởi muốn thỏa mãn tính sĩ diện hão của chồng.
Chồng tôi làm sếp (trưởng phòng) của một cơ quan hành chính sự nghiệp. Dưới chướng của anh cũng có hơn chục nhân viên. Chồng muốn bàn dân thiên hạ ngước mắt và phục sát đất về khả năng “chèo trống” nuôi gia đình của anh.
Nói thật, mang tiếng có chồng làm sếp, nhưng chồng tôi nói thẳng ra chỉ là sếp bé chứ chẳng phải sếp lớn gì. Nếu chồng tôi làm giám đốc, lương vài chục triệu đồng thì tôi nghỉ ở nhà làm cảnh còn đỡ.
Đằng này, tôi luôn phải “véo chỗ nọ lấp chỗ kia” mới đủ chi tiêu khoản tiền lương ít ỏi chồng đưa mỗi tháng. Đã vậy, anh còn liên hồi trách vợ hoang phí, không biết chi tiêu, tính toán.
Mỗi ngày, tôi chán ngấy với hàng tá các việc không tên trong gia đình. Việc nào cũng bị anh coi là việc vặt, làm một loáng là xong. Nhưng thú thực, phải làm việc “vặt” cho cả đại gia đình đã vắt kiệt sức lực của tôi.
Đại gia đình của tôi có khá đông người sống chung dưới một mái nhà. Ngoài gia đình tôi (2 vợ chồng và con gái), còn có gia đình anh chồng và bố mẹ chồng. Tôi phải nai lưng phục vụ nhu cầu sinh hoạt của từng ấy con người.
Video đang HOT
Nhiều lúc, tôi chưa kịp cho con gái mình ăn sáng thì đã phải bón cho hai con của anh chồng. Thế mà chị dâu tôi vẫn đi nói xấu tôi với mọi người tôi “chậm như rùa”, chẳng làm được việc gì nên hồn cả. Chị còn luôn ra điều đi làm nhà nước có lương nên coi việc nhà của em dâu là hèn mọn.
Lại thêm chuyện vì phải phục vụ nhiều người nên mệt mỏi, tới bữa tôi cũng dễ chán ăn. Mẹ chồng thấy con dâu ăn ít đôi khi lại xoi mói: “Ra chợ ăn quà no nê về nhà chê cơm hả? Đã ăn bám chồng lại còn xài hoang” . Tôi nín lặng vì tủi thân khủng khiếp.
Thỉnh thoảng, tôi phải điên đầu chứng kiến liên minh mẹ chồng và chị dâu chống lại tôi. Họ thi nhau kẻ tung người hứng chê bai việc ở nhà ăn bám chồng của tôi.
Từ ngày quẩn quanh trong bốn bức tường, trông tôi bệ rạc đi trông thấy. Tôi không sắm bất cứ loại mỹ phẩm hay quần áo nào vì chẳng có cơ hội dùng. Hôm trước bước ra đường tình cờ gặp cô bạn, cô ấy thở dài bình phẩm “Bà hệt như ôsin thứ thiệt rồi” khiến tôi chạnh lòng quá.
Hàng ngày làm việc nhà đã rất mệt. Thế mà nhiều lúc tôi lại được nghe thêm “bài ca bất tận” từ chồng. Anh hay so sánh tôi với những người vợ của bạn anh.
Nào là vợ thằng Hoàng làm lương tháng hơn chục triệu. Vợ thằng Tuấn năng động mở thêm shop thời trang. Vợ thằng Huy mới được phong danh hiệu “Giáo viện dạy giỏi cấp thành phố”… Cuối cùng, chồng tôi đã chốt lại bằng câu “Còn em chỉ quẩn quanh quẩn xó nhà”.
Lòng tự trọng của tôi đã nhiều lần bị chồng “dội gáo nước lạnh”. Những người phụ nữ đó tôi đều biết. Họ ngang tầm tuổi tôi, cũng tốt nghiệp đại học như tôi. Chỉ có điều họ được gia đình tạo điều kiện để lăn lộn ngoài xã hội.
Tôi nhớ hồi còn độc thân. Ban ngày tôi đi làm kế toán ở một công ty. Buổi tối tôi còn tham việc nhận giấy tờ của hai đơn vị khác về làm thêm. Công việc luôn tay luôn chân nhưng có thu nhập khá và được những người xung quanh tôn trọng.
Tôi không muốn mãi khoác danh “ăn bám, tầm gửi chồng” nữa. Tôi xin chồng cho ra ngoài đi làm. Chồng tôi cười sằng sặc nói: “Ngữ em có tài cán gì mà đòi đi làm. Ở nhà trông con và hai đứa cháu đi. Anh đi làm rốn thêm cũng đủ chi tiêu”.
Chồng tôi còn bồi thêm: “Sướng không biết đường sướng. Ở nhà chồng nuôi chỉ việc ăn thôi mà còn lắm chuyện”.
Ở nhà ăn bám chồng mãi thế này, tôi thấy hèn lắm. Nhưng mấy đứa bạn tôi cứ bảo “Đàn ông phải đi làm lo cho gia đình là đương nhiên rồi, bà không phải chạnh lòng”. Bọn chúng còn bảo “Mày cũng đi làm rồi nên biết, đi làm vất vả thế nào. Thôi cứ chịu hèn một tí chồng nuôi cũng chẳng sao”.
Có chị em nào ở nhà chồng nuôi và rơi vào cảnh tầm gửi bất đắc dĩ như tôi không? Tôi thấy chán cuộc sống bị khinh rẻ, o ép của mình quá. Ở nhà chồng nuôi như tôi, liệu có hèn không?
Theo VNE
Trả giá đắt vì dạy con 'đừng như mẹ mày'! (P1)
Mỗi khi chứng kiến những câu chuyện bạo hành gia đình mà nguyên nhân là do người vợ không còn trinh tiết hay ngoại tình, tôi thật sự đau xót cho những người phụ nữ ấy.
Tôi là độc giả thường xuyên của một số chuyên trang về phụ nữ. Bản thân tôi cũng là một phụ nữ, và tôi rất bức xúc mỗi khi đọc những câu chuyện liên quan đến bạo hành gia đình, nhất là khi nạn nhân là phụ nữ. Càng thương xót họ bao nhiêu thì tôi càng căm phẫn trước những hành động của những người đàn ông bấy nhiêu. Mang tiếng là chồng, nhưng những người đàn ông ấy lại cư xử như những người chủ nô trong xã hội chiếm hữu nô lệ và phong kiến.
Mỗi khi chứng kiến những câu chuyện bạo hành gia đình mà nguyên nhân là do người vợ không còn trinh tiết hay ngoại tình, tôi thật sự đau xót cho những người phụ nữ ấy. Trót gây ra lỗi lầm trong quá khứ nhưng không được chồng bao dung rộng lượng. Ngược lại các anh có quan hệ bừa bãi ở bên ngoài thì vợ không biết, hoặc đã biết thì lại thứ tha. Như vậy là có quá bất công không?
Các anh là nam nhi đại trượng phu. Sao không chịu nhìn lại bản thân mình đã làm được gì để mang lại hạnh phúc cho người bạn đời như đã hứa chưa? Nếu có giỏi sao không đến dằn mặt cái gã đã làm điều đó cho vợ mình mà lại trút hết bao nhiêu giận dữ lên người phụ nữ yếu đuối, là mẹ của các con anh vậy? Cách xử sự như vậy chứng tỏ sự hèn nhát bất lực chứ không phải thể hiện sức mạnh đàn ông của mình đâu. Các anh chỉ biết nhìn sự vật ở bề nổi mà không chịu tìm hiểu đầu đuôi thế nào. Nói một cách đơn giản: Nếu các anh có thời gian rảnh rỗi để nghĩ cách hành hạ vợ, thì sao không dùng thời gian đó để tìm hiểu lý do vì sao vợ làm như vậy?
Khi bước vào yêu các anh các chị ai cũng rất mơ mộng, lãng mạn. Anh chị mơ về "ngôi nhà và những đứa trẻ", hứa hẹn với nhau sẽ mang lại hạnh phúc cho nhau dù có phải trải qua phong ba bão táp của cuộc đời. Thế nhưng, bước vào hôn nhân thì mọi thứ lại không như ý muốn. Phải lo đối mặt với nỗi lo cơm áo gạo tiền, rồi còn con cái, thì sự lãng mạn nó dần bị tàn phai. Người ta dần quên đi những hứa hẹn thuở mới yêu nhau. Điều đó khiến cho người trong cuộc, nhất là người phụ nữ, vốn rất yếu đuối và hay mơ mộng, cảm thấy hụt hẫng khi người bạn đời mải mê công việc mà không dành một chút thời gian quan tâm đến mình. Tệ hại hơn, người chồng trước khi cưới ân cần, dịu dàng bao nhiêu thì sau khi cưới anh ta trở mặt, thô lỗ, cục cằn bấy nhiêu. Điều đó càng khiến cho người vợ vô cùng thất vọng.
Các anh là nam nhi đại trượng phu. Sao không chịu nhìn lại bản thân mình đã làm được gì để mang lại hạnh phúc cho người bạn đời như đã hứa chưa? (ảnh minh họa)
Họ phát sinh tình cảm ngoài luồng cũng chỉ do thiếu thốn tình cảm từ người chồng mà họ đã từng thương yêu. Nhưng các ông chồng, khi sự việc bùng phát, lại mang trong lòng một sự căm hận lấn át lý trí. Họ không nhận thấy rằng vợ ngoại tình cũng có một phần lỗi do họ thiếu sự quan tâm đến cô ấy mà lại dồn nén những cơn tức giận lên người bạn đời đầu gối tay ấp bằng cách này hay cách khác. Ngoại trừ những người đàn bà lẳng lơ đã thành bản chất, những người vợ sau lần vụng trộm ấy tuy đã thức tỉnh muốn quay về bên chồng con nhưng đã bị chồng triệt hết đường trở lại, phải sống trong sự hành hạ từ thể xác đến tinh thần mà không dám mở một lời kêu than. Và nếu như sự hận thù của người chồng không tan biến, sự mạnh mẽ của người vợ không trỗi dậy, hậu quả để lại của việc bạo hành này không hề nhỏ. Và con cháu của họ sẽ phải gánh lấy cái hậu quả ấy.
Tôi xin đưa ra hai câu chuyện về câu nói nổi tiếng của người xưa "Đời cha ăn mặn, đời con khát nước". Nếu các anh hiểu được thì thật là tốt, còn nếu không hiểu hay cố tình không hiểu, thì cũng đừng trách tại sao cuộc đời lại bất công với mình nhé.
Có một người chồng bắt gặp vợ ngoại tình. Thay vì tìm hiểu nguyên do ngọn ngành, anh ta đã đánh đập sỉ vả vợ mặc cho vợ hết lời van xin tha thứ. Từ đó về sau mỗi hành động ăn năn hối lỗi, bù đắp lỗi lầm của vợ anh ta không thèm biết đến, anh ta cũng không chịu ly hôn vì muốn vợ phải trả giá cho hành động của mình. Hai vợ chồng có 2 con, 1 trai 1 gái. Từ ngày biết vợ ngoại tình, anh chồng đã tách mẹ con chị ra, cô lập chị với các con, không cho chị gần gũi con cái. Anh ta đã nhồi nhét vào đầu các con ý nghĩ xấu xa về mẹ của chúng, tự tay chăm sóc các con mà không cần vợ. Kết quả là 2 đứa con ngày càng xa lánh và căm ghét mẹ của chúng. Chị vợ đau khổ lắm nhưng không thể làm gì khác bởi chị nghĩ rằng những gì xảy ra trước mắt đều là do lỗi của chị hết. Khi các con lớn lên, người cha đã răn dạy con gái phải biết chung thủy với chồng, không được lặp lại vết xe đổ của mẹ nó, ông ta cũng răn dạy con trai phải biết "dạy vợ" khi vợ nó có ngoại tình như mẹ nó. Hai đứa con răm rắp nghe lời bố. Một thời gian sau khi hai đứa con lập gia đình, người đàn ông đó liên tục nhận được hung tin: Con gái ông uống thuốc chuột tự tử, còn con trai ông bị bắt đi tù.
Tìm hiểu nguyên nhân ông mới biết. Con gái ông trót "say nắng" với một đồng nghiệp trong lúc không làm chủ được bản thân, bị con rể phát hiện đã hắt hủi khinh thường và hành hạ cô ngày này qua ngày khác. Anh ta còn hăm dọa sẽ tung tin cô ngoại tình cho mọi người biết để ngăn cô ly hôn. Đến khi không chịu nổi, cô cũng không dám về "mách bố" vì lỡ hứa với bố sẽ chung thủy với chồng. Cuối cùng cô gái đó đã uống thuốc độc để thoát khỏi cái "địa ngục trần gian" đó, để lại một bức thư tuyệt mệnh kể hết nỗi thống khổ của mình, đồng thời cũng xin mẹ mình tha thứ vì đã không hiểu nỗi đau mà mẹ đã trải qua lại còn xa lánh mẹ khi mẹ bị bố bạo hành. Còn anh con trai bị bắt đi tù vì đã phạm vào tội "bạo lực gia đình". Con dâu của ông ngoại tình, muốn quay lại xin con trai ông tha thứ (giống hệt như vợ ông cách đây chục năm) nhưng anh con trai không những không chấp nhận mà còn hành hạ xúc phạm vợ một cách tàn nhẫn. Cô con dâu không cam chịu nhưng cũng không tự tử như con gái ông mà đã lên tiếng tố cáo con trai ông. Đến lúc này người cha đó mới tỉnh ngộ, hối hận vì đã không bao dung với vợ từ trước, để con cái mình gánh chịu hậu quả như thế này, nhưng đã muộn. Người vợ của ông đã trở nên nửa điên nửa dại sau hơn chục năm sống trong sự dằn vặt của chồng.
Câu chuyện thứ hai, cũng vợ ngoại tình, chồng ly hôn nhưng không cho vợ thực hiện quyền thăm nuôi con gái, đồng thời cũng biến người vợ cũ của mình thành người mẹ xấu xa trong đầu con, coi như đó là một hình thức trả thù vợ mình, mặc dù trước lúc ly hôn người vợ đó đã van xin chồng mình tha thứ. Kết quả là đứa bé xem mẹ nó như một loại bệnh dịch cần phải tránh xa. Người vợ bơ vơ lạc lõng vì mất chồng mất con. Cô ấy mấy lần tự tử nhưng rồi lại thôi. Cô quyết định vượt qua mọi khó khăn ban đầu sau khi ly hôn, vượt qua điều tiếng của thiên hạ, để làm lại cuộc đời.
Còn anh chồng sau khi ly hôn được một thời gian thì có tình cảm với một người phụ nữ khác. Cô gái đó biết được hoàn cảnh của hai bố con nên tỏ ra thương cảm, muốn được dành cả cuộc đời để chăm sóc hai bố con anh, và đứa bé cũng rất thích cô gái kia. Cuộc hôn nhân lần hai giữa anh với người phụ nữ đó được diễn ra được một thời gian thì người chồng hay tin con gái mình bị mất tích. Ban đầu anh ta cuống quýt cùng người vợ mới đi tìm nhưng không thấy. Sau đó anh ta nghi ngờ người vợ cũ bắt cóc con nên đã làm đơn tố cáo cô ấy. Người vợ cũ quả quyết rằng mình không làm chuyện đó và còn nói rằng anh ta vu khống mình.
Vợ anh, dù phạm lỗi hay không cô ấy cũng là con người, cũng do cha mẹ sinh ra. (ảnh minh họa)
Nhưng cô cũng lo lắng cho con gái mình nên không muốn cãi tay đôi với chồng cũ mà tức tốc lên đường tìm con. Cuối cùng đứa bé đã được tìm thấy. Cô bé đã khai hết với cảnh sát và sự thật được phơi bày khiến anh vô cùng bàng hoàng và người vợ cũ vô cùng phẫn nộ. Con gái anh luôn bị người vợ mới hành hạ mỗi khi không có mặt anh, còn khi có mặt anh thì cô ta đóng vai người mẹ kế rất đạt. Thỉnh thoảng cô bé thấy mẹ kế của mình đi gặp gỡ với nhân tình của ả nhưng không dám nói vì bị ả hăm dọa. Sau đó cô bé bị người vợ hai bắt đi đưa cho gã nhân tình của ả để gã đó mang con gái anh bán sang nước ngoài nhưng vụ việc không thành. Ả và gã nhân tình bị bắt và cũng khai hết mọi chuyện. Người vợ cũ nghe được bí mật đó đã gào khóc, chửi rủa chồng đã không bảo vệ được con, đã "rước quỷ vào nhà" làm hại con. Còn anh chồng đành phải đứng im chịu trận và xấu hổ trước những ánh mắt khinh thường của mọi người chĩa về phía mình. Đứa con gái sau đó được chuyền về cho mẹ nuôi dưỡng.
Vậy đó, các anh chồng bạo lực ạ, sau này khi nhìn các con mình như thế, có lẽ điều đầu tiên các anh làm là sẽ oán trách con dâu con rể mình đã đối xử với con trai con gái mình như vậy, đúng không? Các anh sẽ trách người vợ thứ hai đã hành hạ con của mình như vậy, đúng không? Nhưng trước khi trách họ, sao các anh không trách mình trước?
Vợ anh, dù phạm lỗi hay không cô ấy cũng là con người, cũng do cha mẹ sinh ra. Các anh đã quá thần tượng hóa vợ mình, coi vợ mình là một thánh nữ mà không hề biết rằng vợ mình cũng chỉ là một con người bình thường, cũng mắc sai lầm như những người khác, cũng biết ân hận sau sai lầm và cũng có hỉ, nộ, ái, ố. Các anh kỳ vọng quá nhiều về vợ mình dẫn đến thất vọng quá lớn về cô ấy, dẫn đến những hành động rất tiêu cực mà không hề nghĩ đến tình nghĩa vợ chồng đã vun đắp bấy lâu nay.
Theo VNE
Yêu em là định mệnh (P.3) 16A, cô ấy đã gửi yêu cầu kết bạn. Cô ấy bước chân vào cuộc sống của anh rất tình cờ và liên tục hiện diện trong đó. - Diệu Linh. - Một chàng trai dáng người cao mảnh thốt lên, giọng điệu có vẻ rất bất ngờ. - Anh Hoàng Trung. Tình cờ quá. - Không ngờ em lại đến đây đấy....