Đám hỏi xong, chồng c.hửi vợ là điếm
Còn chưa làm đám cưới, anh đã c.hửi em là điếm vì nghi ngờ em không còn trong trắng.
Chị Thanh Bình thân mến!
Hiện tại em đang rất buồn và không biết chia sẻ cùng ai, mong chị hãy cho em một lời khuyên!
Em năm nay 25 t.uổi. Chồng sắp cưới của em 26 t.uổi. Chúng em yêu nhau 5 năm. Đầu năm nay đã làm đám hỏi. Hiện tại chúng em đã đăng kí kết hôn và chờ ngày cưới. Nhưng giờ em không biết nên bắt đầu từ đâu nữa.
Lúc yêu nhau được 1 năm, em đã “cho” anh ấy tất cả. Nhưng lần đầu của em lại không có m.áu. Em biết anh buồn và bọn em đã nói chuyện thẳng thắn với nhau. Anh nói là tin em và không để tâm chuyện đó. Thỉnh thoảng tụi em có cãi nhau vì những chuyện nhỏ nhặt.
Thời điểm đó, em thấy về tình cảm thì có lẽ anh yêu em nhiều hơn. Em cảm nhận được tình cảm anh dành cho em. Nhưng gần đây cứ mỗi lần cãi nhau thì anh lại nói những lời rất thô tục “mày là con điếm, thà chơi điếm còn sướng hơn chơi mày” hoặc “tao hối hận vì lấy mày”…Nhiều khi em nghĩ có lẽ do lần đầu tiên của em không có dấu hiệu gì nên trong lòng anh vẫn không tin em. Em nghĩ thời gian sẽ chứng minh cho anh thấy em là người như thế nào. Em cũng có rất nhiều người tán tỉnh nhưng em dứt khoát từ chối và chỉ yêu mình anh.
Lúc gần đám hỏi, anh điện thoại cho em trong lúc em đang đi xe nên không nghe mấy được. Thế là anh nhắn tin nói em “mày đang ngủ với thằng nào mà không nghe máy?”. Em thất vọng và điện thoại lại cho mẹ anh để nói chuyện. Sau đó mẹ anh la mắng anh. Tối đó anh xin lỗi và mong em tha thứ. Và vì vậy, một đám hỏi vẫn diễn ra.
Video đang HOT
Vì nghi ngờ em không còn trong trắng nên anh c.oi t.hường và xúc phạm em (Ảnh minh họa)
Cho tới hôm rồi, em và anh đang vui vẻ nói chuyện bàn về đám cưới. Anh điện thoại cho em. Nhưng vì điện thoại bị hư nên em nói anh không nghe rõ. Anh tắt máy và gọi lại thì trách em sao nghe máy mà không nói gì. Em giải thích nhưng anh không những không nghe mà còn nói với em là: “Mày nói chuyện giống chó quá”. Em bất ngờ vì em chẳng biết mình nói gì sai cả. Lúc trước mỗi khi cãi nhau, anh xưng mày tao em đều nhịn và em cũng chỉ xưng tên thôi. Nhưng hôm qua em ức chế quá nên em đã xưng mày tao với anh. Vì anh nói em là con chó, nói em ăn cái nọ cái kia rồi bảo bố mẹ em cũng thế nốt vì không biết dạy con. Em thực sự rất bực mình vì em không muốn anh c.oi t.hường ba má em.
Hôm nay anh nhắn tin nói “Mày mất dạy quá, mày sẽ không bao giờ có được tình yêu của tao. Cưới mày về tao li dị liền. Tao sẽ dắt gái về nhà ngủ…”. Em biết trong lúc tức giận anh nói vậy thôi chứ anh không dẫn gái về ngủ đâu.
Bây giờ em chẳng biết sao nữa, thiệp mời đã đưa rồi, đăng kí kết hôn rồi, bây giờ mà chia tay là lôi nhau ra tòa thì em sợ sẽ không chịu nổi sự gièm pha của mọi người. Nhưng em cũng có cảm không thể thay đổi được anh. Nhiều khi em lựa lúc hai đứa đang vui vẻ, góp ý thì anh cũng xin lỗi và nói sẽ không như thế nữa, nhưng lần sau còn cãi nhau to hơn lần trước. Giờ đã như thế này thì cưới về chắc sẽ còn khủng khiếp hơn. Em nói với anh giờ mọi việc chuẩn bị xong rồi, bây giờ mà hủy đám cưới thì còn ra gì nữa. Cưới xong 2 đứa li dị. Em viết đơn cho anh kí. Anh cũng đồng ý. Có lẽ tụi nên nên li dị phải không chị? Em không biết làm cách nào để thay đổi được anh. Em sợ khi về sống chung sẽ không còn cải nhau nữa mà anh sẽ đ.ánh em luôn. Giờ chưa có con sau này còn có cơ hội yêu người khác. Em nên làm gì bây giờ hả chị! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng giờ đây em đang vô cùng đau khổ khi lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan. Em và người mà em yêu đã làm đám hỏi nhưng anh ta lại bộc lộ đạo đức quá ư xấu xa và k.hinh t.hường em. Em không dám cưới vì sợ những điều đau khổ khác chờ đón mình nhưng nếu hủy hôn thì lại nghĩ cho gia đình, bố mẹ chịu điều tiếng xấu.
Đừng dấn thân vào cuộc hôn nhân với người chồng độc ác và vũ phu để tự làm cuộc đời mình thêm khổ (Ảnh minh họa)
Có lẽ không một ai có thể bình thường nổi khi đọc lá thư của em. Chị tin chắc rằng bất cứ một người có đạo đức và tư cách nào khi đọc xong lá thư này cũng muốn dạy cho tên đ.ồi b.ại mà em đang gọi là chồng sắp cưới một bài học. Hắn không chỉ thiếu hiểu biết mà còn ích kỉ, thô lỗ và là kẻ không có học, vô văn hóa cũng như vũ phu, độc ác.
Nếu như thực sự anh ta thay đổi thái độ và đối xử với em như ngày hôm nay chỉ vì việc em không ra m.áu trong lần đầu tiên quan hệ thì đó rõ ràng là một kẻ vô cùng hạn hẹp trong nhận thức. Anh ta chẳng nhưng không hiểu chuyện mà còn rất ích kỉ. Điều đó chứng minh rằng anh ta không hề yêu và tin em. Một tình yêu 5 năm vậy mà chỉ ngay sau khi nghi ngờ sự trong trắng đó mà anh ta thay đổi thái độ như vậy là không thể chấp nhận được.
Có nhiều cặp vợ chồng tới với nhau không phải vì tình yêu nhưng họ vẫn có thể sống hạnh phúc bên nhau trọn đời. Điều quan trọng nhất là họ phải có cho nhau sự tôn trọng. Nhưng ở đây, anh ta không những không tôn trọng em mà còn thóa mạ, xúc phạm em một cách quá đáng. Nếu không chấp nhận được việc em không còn trong trắng (dù cho đó là cái anh ta tự nghĩ ra chứ không phải sự thật) thì anh ta nên nói lời chia tay để giải thoát cho em chứ không phải là đẩy mối quan hệ đi tới ngày hôm nay để t.ra t.ấn, h.ành h.ạ em như vậy. Quả thực, anh ta quá đáng sợ.
Nhưng có lẽ lỗi lớn trong chuyện này cũng bắt nguồn từ phía em. Khi anh ta bộc lộ bản tính như vậy, khi anh ta thiếu tôn trọng em, c.oi t.hường và hạ thấp danh dự, nhân phẩm của em (và của cả bố mẹ em) lẽ ra em không được phép tha thứ cho anh ta. Lẽ ra em phải dừng mối quan hệ này lâu rồi chứ không phải đợi tới giờ này. Sự chịu đựng, nhẫn nại của em càng làm cho anh ta có quyền đó.
Không cần phải nói quá nhiều, chắc chắn một người chồng như thế sẽ không bao giờ thay đổi và em sẽ không thể nào có hạnh phúc. Đừng đợi tới lúc cưới xong rồi l.y h.ôn để tự làm khổ mình thêm. Em hãy thẳng thắn nói với bố mẹ và hủy đám cưới này đi trước khi quá muộn. Khi biết rõ sự thật về con người hắn ta, bố mẹ em sẽ mừng vì em thoát khỏi hắn. Chuyện đám cưới bị hủy có thể sẽ khiến em phải đối diện với một số lời thắc mắc, dị nghị nhưng thời gian rồi sẽ qua em ạ. Mọi người rồi cũng hiểu chuyện. Đừng tự đẩy mình vào bể khổ để ân hận một đời. Em hoàn toàn có thể tìm được một người đàn ông khác yêu thương em, dù cho em còn trong trắng hay không thì người đó vẫn tôn trọng em.
Hãy chấm dứt với người chồng sắp cưới tồi tệ đó càng sớm càng tốt. Gia đình, bố mẹ chắc chắn sẽ ủng hộ em khi biết rõ chân tướng sự thật.
Chúc em có quyết định sáng suốt và sớm tìm được hạnh phúc cho mình!
Theo Eva
Chồng tôi hư hỏng hay là anh có bệnh?
Một cảnh tượng khủng khiếp hiện ra trước mắt tôi ...
Tôi có cảm giác, cuộc sống có quá nhiều lo toan, bận rộn khiến anh căng thẳng, không còn ham muốn...
Lịch làm việc thay đổi bất ngờ nên chúng tôi phải về sớm hơn 1 tuần. Muốn gây bất ngờ cho chồng nên tôi không gọi điện báo trước. Máy bay hạ cánh ở phi trường Tân Sơn Nhất lúc 11 giờ đêm. Xong thủ tục thì cũng đã nửa đêm. Bước lên taxi, chị trưởng phòng còn nói vui: "Về giờ này chắc ông xã hết hồn". Tôi nghĩ, chắc là anh đã ngủ nên không gọi điện thoại.
Bà cô chồng ra mở cửa, mắt nhắm mắt mở: "Ủa, sao nghe thằng Tuấn bảo tuần sau con mới về?". Tôi trả lời cho qua: "Tại xong việc rồi nên con xin về sớm. Anh Tuấn ngủ rồi hả cô?". "Chắc là vậy. Tối nay cô nhức đầu nên ngủ sớm. Hồi nãy cô nghe tiếng nó về nhưng nó không gọi cô dậy hâm đồ ăn". Tôi bảo cô đi ngủ, còn mình thì khệ nệ mang vác mọi thứ lên lầu.
Chồng tôi là một kiến trúc sư. Anh có công ty riêng. Chúng tôi gặp nhau trong một lần công ty tôi thuê tư vấn thiết kế một gian trưng bày ở hội trợ triễn lãm quốc tế. Năm đó tôi đã 28 t.uổi và bị mấy đứa cháu gọi là "bà cô già khó tính". Còn ba mẹ tôi, đi đâu cũng than vãn "có trái b.om n.ổ chậm trong nhà"...
Quen anh được 6 tháng thì hai bên người lớn giáp mặt. Ba mẹ tôi "mừng hơn bắt được vàng" khi có người chịu rước tôi đi. Đám cưới diễn ra sau đó 2 tháng. Cưới xong, chúng tôi thuê nhà ở riêng. Bà cô của anh đã hơn 50 t.uổi nhưng chưa lấy chồng được đưa về sống chung. Tôi không có lý do gì để phản đối vì cô làm hết mọi thứ trong nhà để tôi yên tâm làm việc, k.iếm t.iền. Hơn thế nữa, có cô "coi ngó", chồng tôi cũng bớt nhậu nhẹt, chơi bời, bè bạn...
Tôi đã lên kế hoạch sinh con năm 30 t.uổi nhưng mãi vẫn chưa thấy gì. Chồng tôi dường như không mấy bận tâm về điều đó. Đến nỗi, đôi lúc tôi phải trách móc xa gần: "Anh mê bạn, mê công việc hơn mê vợ con". Anh làm thinh không nói gì nhưng tôi có cảm giác, cuộc sống có quá nhiều lo toan, bận rộn khiến anh căng thẳng, không còn ham muốn...
Tôi không thể chia sẻ được với ai điều khó nói này nhưng có lẽ sếp tôi cũng nhận ra điều gì đó nên hứa, sau chuyến công tác về, sẽ cho tôi nghỉ phép một tuần để đi du lịch Hạ Long. Tôi nghĩ, biết đâu phong cảnh hữu tình ở đó sẽ giúp chúng tôi thực hiện được mong ước có con của mình...
... Phòng ngủ của vợ chồng tôi ở trên lầu. Tôi bật đèn ngoài hành lang rồi gõ cửa nhè nhẹ. Không có động tĩnh gì. Tôi sốt ruột chờ đợi. Mãi vẫn không thấy anh ra mở cửa; tôi vừa lo lắng, vừa bực bội quay xuống nhà lấy chìa khóa dự phòng.
Theo thói quen, việc đầu tiên của tôi khi bước vào phòng là bật đèn. Ánh sáng bừng lên. Cùng lúc ấy, một cảnh tượng khủng khiếp hiện ra trước mắt tôi. Dưới sàn nhà, thức ăn, rượu, ly tách... vương vãi. Còn trên giường ngủ của vợ chồng tôi là hai người đàn ông không một mảnh vải che thân đang nằm trong một tư thế mà dẫu đầu óc của tôi có giàu tưởng tượng đến đâu cũng không thể nghĩ ra...
Đến giờ tôi vẫn không tìm đủ ngôn từ để diễn tả cảm xúc của mình lúc đó. Một cảm giác vừa tởm lợm, ghê sợ, đ.au đ.ớn, giận dữ, k.hinh t.hường... trộn lẫn vào nhau khiến toàn thân tôi tê dại.
Tôi đã dọn ra khách sạn ở hơn 1 tuần lễ nay kể từ buổi tối đó. Tôi không nghe điện thoại, không cho anh gặp mặt để giải bày. Mà có gì để giải bày nữa đâu? Chồng tôi bệnh hoạn đến thế sao? Nếu vậy thì chuyện này đã có từ lâu rồi, sao tôi không biết?
Tôi phải xử lý cuộc hôn nhân của mình như thế nào đây? Chồng tôi hư hỏng hay là anh có bệnh? Nhưng dù anh có một trong hai thứ ấy, thì tôi cũng không thể kê toa, bốc thuốc cho anh, cho cuộc hôn nhân của mình...
Theo PNO
Sốc khi nhìn thấy chồng ngủ với bạn thân Nước mắt chị Lý trào ra khi tận mắt thấy chồng với cô bạn thân nhất không mảnh vải che thân đang rên rỉ trên giường ngủ của mình. Chị và Linh biết nhau từ ngày còn bé xíu rồi học chung trường, hai người từng coi nhau như chị em ruột thịt thân thiết. Cũng qua Linh, Lý mới biết Mạnh, chồng...