Đã can đảm yêu thì phải mạnh mẽ quên
Mất anh khiến em trưởng thành hơn nhiều. Em bớt dựa dẫm vào ai đó, yêu bản thân hơn, và làm mọi việc một mình.
Mối tình đầu của em bắt đầu vào thời khắc giao mùa của 3 năm trước. Tình đầu là tình đẹp nhưng mong manh dễ vỡ.
Chúng ta đến với nhau nhẹ nhàng và ra đi cũng nhẹ nhàng. Anh đến với em với lí do “Ta sinh ra là để cho nhau” và em đã buông tay với lí do “Anh sinh ra không dành cho riêng em”. Em mạnh mẽ là thế, sẵn sàng buông tay anh vì anh không thuộc riêng em. Vâng em đến bên anh một cách bướng bỉnh và ra đi cũng thế. Khi yêu anh em sẽ mặc kệ người ta có nói anh như thế nào, vì em yêu con tim mình, yêu cảm xúc của mình nên em chiều chuộng nó để yêu anh vô điều kiện. Và chia tay cũng thế, em bướng bỉnh ra đi dù cho anh có níu kéo vì giờ tim em tổn thương rồi, lí trí giờ lấn át con tim yếu mền rồi anh ạ.
Yêu thì yêu nhưng lừa dối rồi thì khó mà có thể tiếp tục yêu nhau một cách trọn vẹn nữa. Yêu khác với mọi thứ trong cuộc đời này. Mọi thứ chúng ta đều phải nổ lực đấu tranh để dành lấy nó. Nhưng yêu thì khác, nếu đã không dành cho riêng mình thì có níu kéo thì kết quả cũng chỉ là số 0.
Video đang HOT
Em không hối hận vì yêu anh, chỉ hối hận nghĩ bản thân yêu anh quá nhiều. Em đã nghĩ em sẽ khó sống khi thiếu anh. Nhưng không anh à, buông tay anh em thoải mái lắm. Em vẫn là em, không còn buồn. Giờ có gặp lại anh em sẽ cho anh thấy em hạnh phúc như thế nào.
Em tìm được nhiều người bạn hơn. Em đã dành nhiều thời gian hơn cho những đam mê của riêng em. Em đã đứng thẳng trên đôi chân bé nhỏ trên thế giới lớn này. Em học được cách chấp nhận và đối mặt với mọi thứ đang xãy ra. Dù việc xãy ra có đi quá xa với dự đoán của em thì em không còn trẻ con lẫn tránh nó nữa. Vì em biết nếu em không giải quyết nó thì em vẫn mãi mãi đứng tại chỗ đó. Giống như nếu em trốn tránh việc anh không là của em thì mãi mãi em sẽ chôn vùi đi sự tự do ở hiện tại của em và hàng tỉ điều em chưa thể khám phá ra mà chỉ khi em mất anh em mới biết được.
Mất anh khiến em trưởng thành hơn nhiều. Em bớt dựa dẫm vào ai đó, yêu bản thân hơn, và làm mọi việc một mình. Thay vì yêu anh thì giờ em biết quan tâm đến mọi người xung quanh, biết cách chia sẽ và làm bản thân vui. Em trở nên mạnh mẽ hơn trước từ việc em đã “Dũng cảm buông tay anh”.
Theo Guu
Anh sẽ yêu em chứ?
Chắc là anh không biết, lúc anh nói không yêu em là lúc anh vô tình và tàn nhẫn đến độ nào. Cũng chắc là anh không biết, khi ấy tim em nát vụn, rồi từng mảnh vỡ cứ tự nhiên cứa vào tay em bật máu, khiến em bật khóc.
Em cứ tự lẩm nhẩm hỏi mình một câu, mà đáng lý ra nên dành để hỏi anh. Bởi em muốn nghe câu trả lời từ anh, chính anh, và tận sâu thẳm trong tim anh thứ tình cảm anh dành cho em, chứ không phải là những lời bao biện hay mơ viễn hằng ngày em vẫn tự trả lời mình.
"Anh sẽ yêu em chứ?"
Nhưng tất nhiên, em không đủ nhiều can đảm. Hay nói cách khác, em sợ đối diện với câu trả lời mà mình sẽ đón nhận được.
Chắc là anh không biết, lúc anh nói không yêu em là lúc anh vô tình và tàn nhẫn đến độ nào. Cũng chắc là anh không biết, khi ấy tim em nát vụn, rồi từng mảnh vỡ cứ tự nhiên cứa vào tay em bật máu, khiến em bật khóc.
Em giữ sự im lặng cho chuyện tình cảm chúng mình, giống như cố giữ lấy sự tôn nghiêm mà em đang có. Vốn dĩ, vì yêu anh, sự tôn nghiêm ấy nghiêng ngả vài phần. Em chấp nhận, hoàn toàn chấp nhận để có thể yêu và được yêu. Em không tính toán, không so đo, không nói về thiệt hơn gì cả. Chỉ cần biết, em yêu anh, vậy thôi!
Nhưng rồi em lại là người đón nhận về những nỗi đau, thi thoảng chúng vẫn kéo về hành hạ tâm trí kẻ đang yêu - là em, lúc nửa đêm. Bởi vì em cũng chỉ là một đứa con gái yếu lòng, luôn luôn trở nên yếu lòng trước người mà mình thương. Cho nên dù em cố tỏ ra mạnh mẽ, cố tỏ ra mình vẫn ổn, thì tất cả cũng chỉ tự tạo một lớp hoàn hảo khác trưng ra giữa cuộc sống này mà thôi.
Anh có biết, nhớ một người không thuộc về mình là nỗi nhớ tội nghiệp đến nhường nào không?
Anh có biết, yêu một người không yêu mình là thứ tình yêu đau khổ và dằn vặt đến nhường nào không?
... Mà, em quên mất. Anh tất nhiên không biết. Anh không biết, bởi vì anh không yêu em!
Theo Guu
Cảm ơn em, vì đã can đảm để yêu anh Em biết không, thế gian bảy tỉ người này, chẳng có ai là hoàn hảo, cũng chẳng có tình yêu nào là vẹn tròn. Thứ đủ đầy, hạnh phúc nhất, đó là cách chúng ta bên nhau. Người ta nói, để yêu nhau là do duyên, nhưng đến được với nhau lại là do nợ. Có lẽ, chúng mình "nợ" nhau nhiều quá,...