Cưới vội là dại mà yêu lâu cũng dở, mấy ai biết ‘thời điểm vàng’ để kết hôn?
“ Yêu nhau thì dễ, bên nhau cả đời mới là chuyện khó”, vậy yêu nhau bao lâu thì có thể tiến tới việc kết hôn?
Khi được hỏi “Hai bạn yêu nhau lâu vậy rồi, khi nào thì nghĩ đến chuyện kết hôn”?. Thông thường, thời gian hay là thứ mà chúng ta đặt ra trong tình yêu, rồi gán nó trở thành “cái cân” để đong, đo, đếm mức độ chín mùi của một mối quan hệ, điều này không phải là sai, nhưng thời gian chỉ là điều kiện “cần”, và cần trong một vài mối quan hệ chứ không thể gọi là “đủ”.
3 tháng, 3 năm hay 10 năm? Đừng lấy thời gian để trả lời câu hỏi này.
(Ảnh minh họa)
Có những đôi yêu nhau thật lâu nhưng lại chưa muốn lấy nhau, hoặc không muốn lấy nhau. Có những đôi vừa gặp nhau đã thấy được người kia chính là một nửa của mình nên chẳng cần đắn đo suy nghĩ tới việc lên xe hoa.
Họ hạnh phúc chứ? Tất nhiên là hạnh phúc rồi, ai cũng đều hạnh phúc, ít nhất là trong ngày cưới và một tháng hôn nhân đầu. Còn họ hạnh phúc bao lâu, có hạnh phúc trọn đời với nhau không thì phụ thuộc vào khả năng gìn giữ mái ấm gia đình, nó không chỉ còn là phương diện tình yêu nữa rồi.
Không thiếu những đôi yêu nhau 7, 8 năm mới cưới, nhưng cũng chỉ sống với nhau có 7, 8 năm rồi ly dị. Trong khi có những đôi từ lúc quen đến lúc cưới chưa được hai tháng mà lại sống với nhau đến đầu bạc răng long, thậm chí lại còn rất hạnh phúc.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Nói như vậy để thấy rằng, thời gian yêu không có tính chất quyết định đến hạnh phúc hôn nhân. Chúng ta chỉ cần một khoảng thời gian nhất định để kiểm chứng xem đối phương có phải là người mà mình sống không thể thiếu hay không. Nghĩa là người ta có xứng đáng là chồng/vợ mình hay không.
Đủ yêu thương, đủ là chính mình, đủ suy nghĩ thấu đáo, đủ cảm thông, đủ hòa hợp, đủ bản lĩnh, đủ bình tĩnh, đủ chia sẻ, đủ để sẵn sàng lắng nghe, thay đổi, đủ để nói ra những vấn đề không hài lòng,… cả hai sẽ cùng trải qua cuộc sống hôn nhân, cùng nắm tay bước qua những ngày tháng đi đâu cũng có nhau, cùng đồng cam cộng khổ.
(Ảnh minh họa)
Sau khi ký vào giấy “đăng ký kết hôn” thì chính thức chịu trách nhiệm với nhau. Hãy là một người biết suy nghĩ thấu đáo, trưởng thành, chịu trách nhiệm với những hành động và quyết định của mình, Hãy đảm bảo sẽ mang lại hạnh phúc cho gia đình nhỏ của mình.
Tóm lại, đừng cố gắng hỏi chúng ta nên yêu nhau bao lâu là đủ. Đừng quá tin tưởng, tự hào khi tình yêu của bạn đã được tính bằng năm. Cũng đừng quá đắn đo đứng trước sự lựa chọn cưới xin khi tình yêu của bạn mới được có ít ngày.
“Thời điểm vàng” là khi cả hai trả lời được những câu hỏi sau: Có yêu nhau thật lòng hay không? Có hết lòng vì nhau hay không? Bên nhau có hạnh phúc không? Có vì nhau mà dám hi sinh hay không? Đặc biệt, có sống thiếu nhau được không?
Về nhà người yêu ra mắt, bác gái hẹn riêng tôi tâm sự và tiết lộ một chuyện sốc óc
Tôi chưa từng thấy một người mẹ nào lại suy nghĩ thấu đáo đến vậy.
Tôi yêu Mạnh được 2 năm rồi nhưng mãi gần đây mới về nhà ra mắt bố mẹ anh. Cả hai chúng tôi gặp nhau khi đã có tuổi một chút, người 31, người 33. Sở dĩ tôi và Mạnh chưa kết hôn là vì chúng tôi đều có chung định hướng phát triển sự nghiệp. Đâu đó tôi nhìn ra được tính cách của hai chúng tôi hơi khắt khe một chút, không dễ gì đưa ra quyết định về chung một nhà.
Trong thời gian yêu nhau, mặc dù tình cảm ngày một khăng khít nhưng số lần cãi vã cũng chẳng ít. Như đã nói, tính hai đứa nóng như lửa, lại còn hiếu thắng, sao mà dễ nhẫn nhịn đối phương. Song chúng tôi đều biết điểm dừng, chỉ tranh luận gay gắt ở một mức độ nhất định, không bao giờ để nó ảnh hưởng tới mối quan hệ.
Là con gái nên tôi sốt ruột hơn Mạnh trong khoản cưới xin. Thú thật, tôi đã nghĩ tới chuyện kết hôn trong năm nay. Vì năm sau có thể tôi sẽ được lên chức mới trong công ty, cũng bận rộn. Tôi muốn ổn định chuyện gia đình một chút để dồn hết tâm sức cho công việc. Đợt vừa rồi đáng nhẽ Mạnh đã đưa tôi về ra mắt gia đình, song vì dịch bệnh nên đành hoãn lại. Mãi đến cuối tuần trước, tôi mới có cơ hội gặp gỡ, giao lưu với người nhà anh. Cũng chính hôm đó, tôi được mẹ anh kể cho nghe một sự thật gây sốc...
Ảnh minh họa.
Chả là tôi cũng chú ý chỉnh trang dung nhan một chút, nói gì thì nói tôi đã 31 tuổi, không thể trẻ đẹp được như những cô gái 25, 26 tuổi. Đồng thời, tôi ăn mặc giản dị, nhã nhặn. Mạnh kể nhà anh cũng toàn những người đơn giản, không trọng cầu kỳ quá mức. Vả lại, ăn mặc gọn gàng cũng sẽ dễ dàng trong việc nấu nướng, dọn dẹp. Riêng khoản đó tôi cực kỳ tự tin.
Hôm đấy đến nhà anh có rất đông người, tôi hơi ngại một chút. Nghe Mạnh kể thì trên anh có mấy người anh nữa đã lập gia đình. Chỉ còn mỗi Mạnh chưa lấy vợ nên ai cũng háo hức mong chờ. Các thành viên của gia đình anh ấy cũng vui vẻ, hồ hởi, coi tôi như người nhà. Người mà tôi để ý, dò xét thái độ nhiều nhất là mẹ của Mạnh vì bà ấy không quá tươi vui, thoải mái mà nhã nhặn, đôi lúc tỏ ý nghiêm nghị.
Ngồi ăn cơm cùng mọi người, một bên là Mạnh, một bên là mẹ anh, tim tôi như muốn nhảy ra ngoài. Hành động dù là nhỏ nhất cũng phải ý tứ, tế nhị. Ăn xong, các anh chị bên nhà Mạnh cùng vào dọn dẹp, tôi cũng giúp một tay thì mọi người nói tôi không phải làm gì cả, cứ lên nhà uống nước. Lúc này, mẹ của người yêu nói hãy lên phòng bà để nói chuyện riêng.
Ảnh minh họa.
Theo tư duy của tôi, nói chuyện riêng như thế này hẳn là có vấn đề. Tôi sợ bà ấy sẽ đưa ra một thông báo chấn động và yêu cầu hai người chấm dứt mối quan hệ. Nhưng không, mẹ của Mạnh lại nói:
"Cô có chuyện muốn nói với cháu, không biết Mạnh đã kể chưa. Mạnh không phải con đẻ của cô và chú. Cô chú ngày xưa vì một chút chuyện nên đã nhận nuôi thằng bé. Cả nhà ai cũng biết rồi. Cô thấy rất ưng cháu, và muốn cháu làm con dâu. Nhưng cô cũng mong cháu sẽ suy nghĩ thật kỹ. Mạnh không giống như anh chị nó, nên đôi khi trong nhà sẽ có vài xích mích. Cháu nhìn mọi người vui vẻ là vậy, nhưng chưa chắc sau này họ sẽ thoải mái đâu. Cô kể cho chuyện này, mong cháu cân nhắc".
Tôi bàng hoàng một lúc lâu. Đúng là chuyện quan trọng như thế này mà Mạnh không hề kể cho tôi. Bây giờ ngẫm lại tôi mới thấy hợp lý vô cùng, bởi lẽ Mạnh nhìn hơi khác với các anh trai của anh ấy. Tôi cảm ơn mẹ của Mạnh và hứa sẽ cân nhắc kỹ, tất nhiên vẫn dựa trên tinh thần rằng không để các yếu tố nhỏ nhặt làm ảnh hưởng tới mối quan hệ.
Tôi vẫn chưa nói cho Mạnh biết chuyện tôi đã được mẹ anh kể lại vài điều. Tôi muốn bạn trai phải chủ động kể mình nghe. Nhưng mẹ của Mạnh nói vậy, tức là gia đình này cũng chẳng hề đơn giản như vẻ ngoài mọi người thể hiện ra. Tôi có nên toan tính và cân nhắc kỹ lưỡng hơn không? Hay là cứ tiếp tục yêu và tính tới chuyện đám cưới với anh ấy đây? Thật là phức tạp quá...
Tôi buồn rầu nói mình bị vô sinh, nào ngờ bạn gái lại vui mừng thổ lộ bí mật đáng sợ mà cô ấy đã giấu kín lâu nay Sau nhiều ngày đắn đo suy nghĩ, lấy hết can đảm, tôi mới dám nói bản thân bị vô sinh, nào ngờ thái độ của Diệp làm tôi sửng sốt. Nhiều lần tôi với Diệp quan hệ mà không dùng biện pháp tránh thai nào, thế mà 2 năm nay cô ấy chưa một lần có thai. Tôi lo sợ bản thân có...