Cố lên! sẽ làm được thôi mà
Tôi la môt người mà co thê vơi ngươi khac nhin vao, ho se thây tôi rât lac quan, rât yêu đơi; nhưng bên trong tôi vân la môt đưa nhut nhat, kha de dăt, va lo sơ kha nhiêu thư. Nhưng rôi co môt ngay tôi se lam đươc nhưng điêu tôi muôn, tôi se đưng vưng trên đôi chân cua minh đung không? Va tôi hy vong ngay ây se không qua xa! Cô lên tôi ơi!
Sông trên đơi co nhiêu viêc con ngươi ta phai suy nghi. Tôi, môt đưa con gai 21 tuôi, a không cung gân 22 tuôi rôi ây chư, vân con đang sông môt cuôc sông vô ưu, vô lo, vô nghi. Moi thư bay ra trươc măt tôi, don săn lên cho tôi, tôi cha phai mêt nhoc, hay cô găng. Du nhiêu khi co nhưng thư tôi vân phai cô găng đê đat đươc, nhưng rôi băng môt cach tư nhiên va hơi hơt tôi vân vươt qua no môt cach dê dang. Tư nho đên lơn,dương như tôi chăng phai vân sưc nhiêu. Đi hoc se co ba me đưa đon, lơn hơn môt ti la đi xe điên, lơn hơn ti nưa la co xe may đê đi. Ăn măc không thiêu thôn bât cư thư gi. Cho đên bây giơ ki tôi săp tôt nghiêp ra trương, dương như công ăn viêc lam cua tôi cung co ba me lo săn.
Nhiêu khi tôi tư hoi, cuôc đơi minh thât sương, co thê không băng nha giau, không như công chua như hoang gia nhưng như thê nay đa la qua đu. Nhưng nhiêu khi tôi cung suy nghi, cuôc sông nay luôn xoay chuyên, ngươi sau se đap lên ngươi trươc ma đi, trong khi đo tôi thi lai sung sương tư tâm be nhơ vong tay che chơ cua ba me. Nhưng ba me thi đâu thê theo tôi suôt cuôc đơi cua tôi. Ba me cung đa phai sông cơ cưc trong nhưng gia đoan kho khăn, vi thê ba me không đê tôi thiêu thôn, nhưng môt khi ba me không con đông nghia vơi mau hông cua tôi rôi cung se mât đi, rôi khi ây cuôc sông cua tôi se ra sao, se như thê nao khi tôi du tuôi lơn nhưng vân như môt đưa con nit non chet mơi bươc vao đơi. Rôi cuôc đơi nay se đanh tat tôi vao nơi nao.
Nhiêu luc tôi cam thây minh phai vung dây thoat khoi vong tay bao vê che chơ cua bô me. Nhưng tôi sơ, tôi sơ nhiêu thư lăm, nhưng thư hiêm nguy kho khăn dương như vô hinh cư bao lây tôi, khiên tôi không đu dung cam đê vươt ra ngoai. Tôi cung đa tưng suy nghi: “Nêu bây giơ may không cô găng, không tư đưng vưng trên chân may, thi trươc sau gi đơi cung se lam may guc nga, chan nan, bun te ma thôi! Cô lên may a!”. Nhưng nhưng điêu ây cung chi đên trong giây lat, trong nhưng thoang vu vơ tôi nghi vê ban thân minh, vê cuôc sông cua minh khi không con bô me. Va rôi hiên thât lai đanh vao tôi răng: “May nghi gi xa thê, ba me may vân con, hay cư tân hương đi!”. Tôi phai lam gi? Tôi se ra sao? Đo la nhưng câu hoi luôn am lây, bao vây lây tôi trong nhưng giâc ngu.
Video đang HOT
Nhiêu luc tôi cam thây minh thua kem ban be, vi sao bon no co thê tư lưc canh sinh, con minh thi lai không; trong khi bon ban tôi thi lai so sanh răng sao tôi lai sương thê. Nhưng luc như thê tôi cung chi cươi trư bao răng do trơi đinh thôi. Tôi mơi chi bươc đi môt phân nho trong cuôc đơi nay, trong khi ba me tôi lại đi gân hêt quang đương ây rôi. Trên quang đương con lai, ai se bươc tiêp cung tôi, ai se bao vê tôi, ai se la ngươi cho tôi chô dưa? Điêu ây tôi chưa biêt đươc nhưng trươc măt thi chi co môt minh tôi thôi. Tôi phai lam gi đê minh co thê chin chăn hơn, trương thanh hơn, manh me hơn bây giơ?
Co thê tôi biêt đươc môt it nhưng thư minh phai lam, nhưng cai tôi biêt chi la li thuyêt, chi la dư trên nhưng trai nghiêm cua ngươi khac trong khi đôi vơi tôi thi chưa bao giơ thưc hanh ca. Tôi la môt người mà co thê vơi ngươi khac nhin vao, ho se thây tôi rât lac quan, rât yêu đơi; nhưng bên trong tôi vân la môt đưa nhut nhat, kha de dăt, va lo sơ kha nhiêu thư. Nhưng rôi co môt ngay tôi se lam đươc nhưng điêu tôi muôn, tôi se đưng vưng trên đôi chân cua minh đung không? Va tôi hy vong ngay ây se không qua xa! Cô lên tôi ơi!
Theo blogviet
Giả vờ là gay để chia tay em
Vì bị phản đối, tôi chia tay em, dùng hết thảy những lời nói mà đến tôi cũng không tin mình lại thốt ra với em. Em không chấp nhận. Ngay lúc đó, tôi tìm và đăng ký hàng loạt diễn đàn của thế giới thứ 3, tôi nói mình bị gay.
ảnh minh họa
Mình đang là sinh viên năm cuối một trường đại học không danh tiếng ở Sài Gòn, vào đây học mình đã chấp nhận từ bỏ danh hiệu á khoa một trường đại học danh tiếng, chỉ vì muốn thay đổi cuộc sống, nhất là xa em - tình yêu đầu đời. Mình và em quen nhau khi cả hai đang là thành viên đội tuyển học sinh giỏi của trường, em nhỏ hơn mình một tuổi, bản lĩnh, dễ thương.
Ban đầu mình cũng xác định hai đứa chỉ là bạn vì điều kiện xa nhau, nhưng tiếp xúc, nói chuyện và những buổi gặp nhau dưới sân trường, dần dần tình cảm nảy sinh lúc nào không hay. Lúc đó em đã có người yêu, hơn tôi mọi thứ. Tôi dằn vặt, lẩn tránh một thời gian.
Không thể trốn tránh tình cảm của mình mãi được, tôi thổ lộ bằng một con heo đất, bên trong là hơn 200 lá thư mà mỗi ngày nhớ em tôi viết, là những bài thơ, những lời thủ thỉ tôi đã chôn chặt gần nửa năm. Ngày hôm sau, tôi nhận được cái gật đầu và nụ cười của em với tư cách là người yêu tôi. Chưa bao giờ hạnh phúc và vui sướng đến với tôi nhiều như thế, cứ trào dâng mãi đến giờ tôi vẫn còn khắc sâu giây phút đó.
Rồi tôi vào đại học, năm đó, em đậu 2 trường, nhưng dối ba mẹ nộp hồ sơ vào trường tôi, em bảo để 2 đứa có nhiều cơ hội gặp nhau, em muốn chăm sóc tôi. Quen nhau như thế, chưa bao giờ tôi thôi nghĩ về tương lai hai đứa, ba mẹ biết chuyện nhưng nhà em thì không, bởi em sợ ba mẹ ngăn cấm. Vì lý do đó, tôi cố gắng không ngừng để chứng minh năng lực và tự hứa sẽ chăm sóc em thật tốt, bảo vệ em suốt cuộc đời.
Noel năm 2012, chuẩn bị đến gặp em, tôi nhận được tin nhắn từ một số lạ, là ba em, ông muốn gặp riêng tôi nói chuyện. Tôi có thể hình dung trong đầu mọi chuyện đã vỡ lở, ba cùng cô của em ra sức dùng lời để khuyên tôi từ bỏ, bởi đơn giản em sắp đi du học. Họ ra về, mình tôi ngồi lại bần thần dù biết trước mọi chuyện sẽ có ngày đến.
Vì bị phản đối, tôi chia tay em, dùng hết thảy những lời nói mà đến tôi cũng không tin mình lại thốt ra với em. Em không chấp nhận. Ngay lúc đó, tôi tìm và đăng ký hàng loạt diễn đàn của thế giới thứ 3, tôi nói mình bị gay. Em ốm nặng rồi được cô đưa đi nước ngoài, tôi suy sụp đến mức gần như là con người khác, không ăn, không uống, nếu không có bạn bè và gia đình, tôi đã không qua khỏi.
Tết năm nay em sẽ về nước, tôi muốn gặp, ôm em, muốn đưa em đến những nơi hai đứa từng đặt chân đến, nhưng với tư cách gì? Tôi có nên tìm gặp xin em một cơ hội để lại một lần nữa được yêu không?
Theo VNE
Vợ trẻ Vợ tôi thua tôi 16 tuổi, năm nay 28. Vợ chồng tôi mới có một cháu trai ba tuổi. Vợ tôi, chắc chị hiểu, "gái một con..." nên có phần xinh đẹp mặn mà hơn thời con gái. ảnh minh họa Tính vợ tôi lại quá mê mải bạn bè, mua sắm, la cà quán xá, cà phê, bar, phim ảnh... chỗ nào...