Cô gái khiếm thị được tuyển thẳng vào Nhạc viện
Không còn mẹ, đôi mắt bị bao phủ một lớp màng không nhìn rõ mọi thứ, nhưng hơn 5 năm qua, một mình cô gái khiếm thị bươn chải ở thủ đô, nuôi ước mong tự nuôi sống bản thân.
Suốt 5 năm qua, Đào Thị Thuý nuôi dưỡng tài năng âm nhạc tại ngôi trường Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam – Ảnh: NAM TRẦN
“Hồi mẹ còn sống, mình là thành viên xuất sắc của lớp, cầm tờ giấy khen về mẹ rất tự hào khoe khắp xóm. Không còn mẹ, nhưng mình tin mẹ ở trên trời cao nhìn thấy mình theo đuổi ước mơ, thấy con gái làm được sẽ rất tự hào”, Đào Thị Thuý, 24 tuổi, tân sinh viên Học viện Âm nhạc quốc gia Việt Nam, quyết tâm.
Xoá bỏ “lớp màng che phủ”
9 tuổi, Thuý nhớ “lúc đó đang sáng mà không nhìn rõ nữa”. Mọi thứ xung quanh như có một một lớp màng che phủ trước mặt. Không nhìn rõ, Thúy cuộn mình lại trước nỗi sợ.
Về sau cô giáo phát hiện ra Thuý không ghi chép được nên báo cho bố mẹ, cả nhà tá hoả đưa cô đi khám. Bác sĩ chuyển ngay lên Bệnh viện Mắt Trung ương, kết luận cô bị bệnh Glôcôm.
“Đôi mắt phải mổ rất nhiều lần, mấy năm trước hay bị tăng nhãn áp, mắt đau nhức, khó chịu lắm. Mình không nhớ rõ lúc đó ra sao, chỉ nhớ là đang sáng mà không nhìn rõ mọi thứ nữa”, Thuý nhớ lại.
Ròng rã 6 năm trời nghỉ học để chạy chữa, bố mẹ sợ cô đi học tiếp sẽ ảnh hưởng đến mắt. May mắn, hội người mù huyện Nam Sách (tỉnh Hải Dương) tìm đến. 15 tuổi, Thuý bén duyên với cây đàn piano.
Năm 2012, mẹ Thúy đột ngột qua đời vì hở van tim. Thuý nương nhờ tình yêu thương của bố, của chị gái để bước tiếp. Cô tâm niệm giây phút mẹ cầm tờ giấy khen của con gái khoe khắp xóm àm động lực để vượt qua những tháng ngày cơ cực nhất cuộc đời.
19 tuổi, Thuý đỗ vào hệ trung cấp 7 năm của Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam. Năm 2020, cô được tuyển thẳng vào hệ đại học của Học viện – Ảnh: NAM TRẦN
Ở hội người mù huyện Nam Sách có lớp học nhạc, thầy giáo phát hiện ra Thuý có tài năng đặc biệt với piano. 19 tuổi, Thuý đỗ vào Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam hệ trung cấp 7 năm. Sau một năm học, cô quyết tâm thi vượt rào, nhảy lên năm thứ 4.
Video đang HOT
Đã khó khăn, càng phải đứng lên
Thuý nhớ rất rõ lần đầu tiên xa nhà, tất cả mọi thứ xung quanh đều phải làm quen và thích nghi lại từ đầu. Chỉ còn lại một bên mắt với thị lực 1/10, đôi lúc đi ra ngoài, cô nghe được những lời ái ngại ” cô bé kia mắt làm sao thế nhỉ? “, hay ” mắt đẹp vậy, tiếc nhỉ? “.
“Làm thế nào để mình thích nghi và có thể làm tốt được?” – cô gái nhỏ trăn trở.
Làm thế nào để mình thích nghi và có thể làm tốt được khi không còn mẹ ở bên, đôi mắt cũng chẳng thể nhìn rõ mọi thứ? – Ảnh: NAM TRẦN
Một mình loay hoay giữa thủ đô, cô bước đi những bước thật chậm. Nhưng khó khăn nhất là học trên lớp. Thuý chẳng thể nhìn rõ được những nốt nhạc, ký hiệu trên bảng. Những buổi học đầu, cô loay hoay chẳng chép kịp.
Về sau, cô nghĩ mình có điện thoại, sao không chụp lại? Có chế độ ghi âm, sao không ghi âm vào? Từ đó đến những buổi học sau, những gì cô giáo viết trên bảng, Thuý đều chụp lại, ghi âm bài giảng của cô.
Thuý chọn bước đi thật chậm, bám vào cầu thang, men theo những bức tường. Đến nay sau hơn 5 năm, Thuý đã quen với từng bậc tam cấp, cầu thang ở Học viện – Ảnh: NAM TRẦN
“Mới đầu mình còn khóc, muốn về nhà, nhưng dần dần mình quen, nghĩ là lớn rồi phải trưởng thành, dù ai lớn cũng phải đi xa nhà. Dần dần rồi quen, mình chăm chú vào học tập, mọi thứ xung quanh cũng quen dần”, Thuý giãi bày.
Năm 2020, Đào Thị Thuý lúc này đã là thiếu nữ 24 tuổi, được tuyển thẳng vào hệ đại học, ngành E.Keyboard của Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam.
Nhưng niềm vui lớn bao nhiêu, nỗi lo cũng nhiều bấy nhiêu. Bố đi bước nữa, còn phải lo cho em trai ăn học, Thuý quyết tâm đi xin việc làm thêm để kiếm thêm thu nhập, trang trải tiền học phí, tiền sinh hoạt.
Với một bên mắt 1/10 còn lại, Thuý ráng sử dụng chiếc điện thoại với phông chữ thật to, xem từng nốt nhạc, ký hiệu. Học nhạc với người bình thường đã khó, với cô còn khó gấp trăm lần – Ảnh: NAM TRẦN
Vừa rồi, Thuý đi phỏng vấn, đánh thử đàn ở một trung tâm, mới đầu người ta đồng ý nhận, còn hỏi giờ giấc để phân ca. Thế nhưng trước lúc vào ký kết hợp đồng, họ lại lắc đầu bởi e ngại khi Thuý chẳng thể nhìn rõ, lo sợ phụ huynh chẳng tin tưởng giao cho con cho một cô giáo khiếm thị.
“Sau buổi phỏng vấn, mình rất buồn, nghĩ nếu mình như mọi người có phải bây giờ đã có việc làm, có cuộc sống tốt hơn, có thể tự lập được. Nhưng thôi, mình nghĩ đã rơi vào hoàn cảnh khó khăn phải đứng lên, cố gắng đi tìm nơi khác để chứng minh được bản thân”, Thuý bộc bạch.
Đôi tay của cô tân sinh viên Đào Thị Thuý lướt điệu nghệ trên từng phím đàn. Cô tin rằng ở trên trời mẹ sẽ luôn dõi theo, tự hào vì thấy con gái đã hoàn thành được ước mơ của mình – Ảnh: NAM TRẦN
Suốt 5 năm bám trụ ở mảnh đất thủ đô, Thuý đã quen với trường, với lớp, với từng đoạn đường, đến cả bậc tam cấp cô cũng ghi nhớ hết trong đầu. Nhưng nay bước vào giảng đường đại học, gánh nặng trước mắt là học phí bởi chi phí học tập lớn hơn rất nhiều.
“Nếu quyết định đi học đại học là cả chặng đường, mình ước mong sớm tìm được việc làm thêm để kiếm thêm thu nhập để phần nào đó giúp đỡ được gia đình”, tân sinh viên Đào Thị Thuý ước mong.
Câu chuyện 'vượt qua bóng tối nhờ giáo dục' tại mái ấm Thiên Ân
Dự án nhân ái mang tên "Niềm tin" thuộc khuôn khổ HHVN 2020 được thực hiện tại mái ấm Thiên Ân (Quận Tân Phú, TP.HCM) cùng với sự đồng hành của Qui Phúc đã mang đến một câu chuyện truyền cảm hứng sống tích cực.
Hành trình nhân ái lần này là một cơ hội để các thí sinh HHVN 2020 hiểu thêm về những hoàn cảnh kém may mắn. Khi bước vào mái ấm Thiên Ân, điều làm cho các thí sinh ấn tượng đó chính là rất nhiều huy chương của các bạn ở tại đây.
Điều ấy cho thấy rằng các bạn ở đây dù kém may mắn, mang khuyết tật trên người nhưng không khuyết tài, các bạn không chỉ dũng cảm vượt qua được hoàn cảnh của mình để hòa nhập với xã hội mà còn tích cực tham gia các hoạt động thi đua để giành chiến thắng về cho cá nhân và mái ấm Thiên Ân.
Nhóm thí sinh bao gồm (từ trái sang phải): Võ Ngọc Hồng Đào, Phạm Ngọc Phương Anh, Nguyễn Thị Bích Thùy, Phù Bảo Nghi, Lê Thị Tường Vy
Thầy Nguyễn Quốc Phong, một trong những người sáng lập ra Mái ấm Thiên Ân, cho biết "Sứ mệnh của mình là tạo điều kiện cung cấp cơ hội cho các em khiếm thị ở các vùng sâu vùng xa, mang đến một hệ thống giáo dục phù hợp và toàn diện cho các em, để các em có thể phát triển hết tất cả các khả năng còn lại của mình. Điều quan trọng nhất Mái ấm Thiên Ân muốn đạt được là giúp cho các em chấp nhận được cuộc sống của mình, và từ đó có thể hòa nhập vào xã hội và có được một cuộc sống tự lập."
Thầy Nguyễn Quốc Phong chia sẻ câu chuyện của Mái ấm Thiên Ân
Tiếp nối thông điệp nhân văn đó, nhóm thí sinh HHVN 2020 đã quyết định lên kế hoạch, kêu gọi tài trợ để góp phần giúp đỡ mái ấm Thiên Ân, tiếp tục chắp cánh cho những ước mơ và tài năng. Được biết Qui Phúc là đơn vị thường xuyên tham gia nhiều hoạt động xã hội cộng đồng như Hành trình Đỏ, Nơi yêu thương ở lại, đồng hành cùng Hội Chữ thập đỏ TP chăm lo cho người nghèo... cũng như tài trợ chuỗi dự án nhân ái của cuộc thi Hoa hậu Việt Nam mùa trước. Nhóm thí sinh đã liên hệ với Qui Phúc để trình bày về dự án "Niềm tin" với câu chuyện truyền cảm hứng "vượt qua bóng tối nhờ giáo dục".
Trước câu chuyện ý nghĩa tại mái ấm Thiên Ân, công ty nội ngoại thất inox nhựa Qui Phúc đã quyết định đồng hành cùng các thí sinh của HHVN 2020 trong dự án này. Qui Phúc đã cung cấp những trang thiết bị, cơ sở vật chất để thay thế cho những đồ nội thất cũ. Các thí sinh đã cùng cán bộ công nhân viên Qui Phúc lắp ráp và sắp xếp các vật dụng như bàn, ghế, tủ, giường, sào, kệ... trang bị cho mái ấm.
Cán bộ công nhân viên Qui Phúc và nhóm thí sinh cùng nhau lắp đặt nội thất cho mái ấm
Ngoài ra, Qui Phúc cùng các thí sinh đã tổ chức bữa tiệc tri ân dành tặng thầy Nguyễn Quốc Phong. Giám đốc Marketing của Qui Phúc, ông Dương Thanh Đảo, chia sẻ: "Trong suốt những năm vừa qua, bên cạnh các hoạt động sản xuất và kinh doanh, Qui Phúc luôn dành thời gian để chủ động tham gia các hoạt động xã hội cộng đồng. Bên cạnh đó, Qui Phúc đã là một đơn vị đồng hành cùng chương trình nhân ái vì chương trình hướng tới sự chia sẻ yêu thương trong cộng đồng bằng những hoạt động thiết thực".
Buổi tri ân ấm áp mà các thí sinh cùng các em học sinh tại mái ấm dành tặng thầy Nguyễn Quốc Phong
Ông Đảo cũng cho biết thêm, với bề dày kinh nghiệm 35 năm, Qui Phúc tự hào với cung cấp các sản phẩm nội ngoại thất inox nhựa có chất lượng và độ bền cao, thiết kế thẩm mỹ, mẫu mã đa dạng, tính năng tiện lợi cùng với giá thành phù hợp cho đại đa số người tiêu dùng Việt. Mong rằng với những sản phẩm mà Qui Phúc hỗ trợ sẽ giúp các em học sinh khiếm thị tại mái ấm có môi trường sinh hoạt, học tập tốt hơn, các em sẽ vững bước trên con đường tương lai của mình.
Qui Phúc là thương hiệu chuyên sản xuất và kinh doanh các sản phẩm Nội Ngoại Thất Inox - Nhựa với 35 năm kinh nghiệm. Công ty có quy mô nhà máy hơn 70.000m2 được trang bị dây chuyền công nghệ sản xuất hiện đại cùng đội ngũ nhân sự hơn 1.500 lao động chuyên nghiệp, lành nghề. Hệ thống hơn 7.000 đại lý phủ khắp cả nước và xuất khẩu sang gần 20 quốc gia/vùng lãnh thổ trên thế giới. Vừa qua, thương hiệu này vinh dự được Chính phủ công nhận là Thương Hiệu Quốc Gia 2020 - 2022.
Làm vừa lòng bố mẹ hay theo đuổi ước mơ? Chia sẻ của bạn Đào Quang Phú - sinh viên trường Cao đẳng Nghệ thuật Hà Nội - sẽ mở đầu cho một chuỗi các bài chia sẻ truyền cảm hứng sống tích cực của các bạn sinh viên. Năm học cấp 2, mình may mắn được cô giáo tin tưởng là bầu làm lớp trưởng. Lớp của mình lại là lớp chọn...