Chuyện chị em song sinh Líu và Lo nhường nhau vào đại học
Hai chị em song sinh mang tên Líu và Lo, như nỗi ước mong của ba mẹ, rằng các con sẽ vui vẻ, hạnh phúc. Nhưng cuộc đời không như tên gọi, người chị phải chấp nhận nhường em đi học.
Khối phố Phú Phong, phường An Phú, thành phố Tam Kỳ (Quảng Nam) là vùng quê nghèo giữa phố. Cái tin chị em Trương Thị Líu và Trương Thị Lo đạt kết quả tốt trong kỳ thi tốt nghiệp quốc gia vừa qua – đủ điểm xét tuyển vào ĐH, khiến người dân trong khu phố ai cũng vui mừng. Thế nhưng chỉ mình Lo làm hồ sơ vào Đại học Quảng Nam, còn Líu nộp hồ sơ… làm công nhân để nuôi em ăn học.
Hằng ngày, sau giờ học, hai chị em Líu – Lo ra đồng phụ giúp mẹ. Ảnh: Tiền Phong.
Phận mồ côi
Bà Ngô Thị Trọng, 48 tuổi – mẹ của hai chị em, kể: Khi chị đầu Trương Thị Luyến được 2 tuổi, Líu, Lo chào đời. Nhưng chỉ 4 năm sau, người bố qua đời sau cơn bạo bệnh khiến 3 em sớm lâm cảnh mồ côi.
Từ đó, cuộc sống của 3 chị em Luyến, Líu, Lo chất đầy gánh nặng lo toan lên vai bà Trọng bệnh tật ốm yếu. Bốn mẹ con nương tựa vào nhau để sống trong căn nhà tuềnh toàng. Nhà có 3 sào ruộng, một mình bà Trọng quần quật nuôi con lớn khôn, ăn học đàng hoàng.
Ba chị em, Luyến, Líu, Lo ngoan ngoãn, chăm chỉ học hành có tiếng trong vùng, ai cũng quý mến. Năm 2013, Luyến thi đậu cử nhân Văn, Đại học Sư phạm Đà Nẵng, bà Trọng phải bán đi một con bò để em có tiền nhập học. Suốt 2 năm qua, Luyến làm đủ thứ nghề để tự nuôi mình và lo chi phí ăn học. Nghỉ hè, em ở lại Đà Nẵng làm phụ quán, gia sư để kiếm tiền giúp mẹ và em.
Ở nhà, Líu và Lo vừa phụ giúp mẹ việc đồng áng, vừa chăm chỉ học hành. Trường THPT Duy Tân (phường An Phú, Tam Kỳ) ai cũng biết chị em Líu-Lo không phải vì giống nhau như 2 giọt nước mà vì hoàn cảnh nghèo khó.
Video đang HOT
Líu nghẹn ngào, tủi thân khi kể về hoàn cảnh của gia đình mình. Ảnh: Tiền Phong.
Chị nhường em đi học
Kỳ thi tốt nghiệp quốc gia mới đây, Líu – Lo tự bắt xe buýt ra Đà Nẵng đi thi. Kết quả thi Líu được 19,75 điểm khối C (cộng ưu tiên được 20,25), còn Lo được 18,25 điểm (chưa cộng ưu tiên) khối A.
Với số điểm đó, Líu đủ điều kiện xét tuyển ĐH, nhưng em không làm hồ sơ. Líu kể: Em xác định từ đầu thi để có bằng tốt nghiệp THPT để đi xin việc làm giúp mẹ và em nên không làm hồ sơ xét tuyển ĐH. Em bảo với Lo rằng: Cứ làm hồ sơ học, mọi việc để chị lo cho. Mai mốt có điều kiện thì đi thi lại, muộn tý cũng không sao.
Lo nghe lời chị, làm hồ sơ và trúng vào ngành CNTT của Đại học Quảng Nam, còn Líu chạy đi làm hồ sơ xin làm công nhân một công ty may ở Tam Kỳ.
Lo nay đã nhập học, từ nhà đến trường gần 10km, hằng ngày đạp xe đến trường. Còn Líu ở nhà phụ giúp mẹ, chờ công ty may gọi đi làm công nhân. “Em nhờ người quen nộp hồ sơ công nhân may rồi. Em nghe nói lương cũng thấp lắm, nhưng em sẽ gắng để có tiền cho mẹ chữa bệnh, lo cho em ăn học. Khổ mấy em cũng cam chịu”, Líu tâm sự.
Bà Trọng xanh xao yếu ốm hơn sau khi biết mình bị thêm bệnh tim. Bác sĩ bảo hằng tháng phải tái khám để chữa bệnh. Bà kể: Hơn 3 tháng nay vì không có tiền, bà chưa quay lại viện. Bệnh tật bà vẫn quần quật trên 3 sào ruộng, nhiều hôm mệt quá, bà ngồi tựa vào bờ ruộng, chui vào vườn sắn ngồi nghỉ khỏe rồi làm tiếp. Vì không muốn con cái lo nên lúc nào bà cũng bảo các con rằng: Mẹ khỏe lắm các con yên tâm.
“Tôi khuyên cái Líu cứ nộp hồ sơ đi, cực mấy mẹ cũng lo được nhưng nó không chịu, nó bảo con không muốn mẹ khổ nữa. Nghĩ mà thương. Và để có tiền nuôi các con, ngoài 3 sào ruộng, hằng ngày bà Trọng làm đủ thứ nghề từ cấy thuê, cuốc mướn, phụ hồ, bốc vác… Ai gọi gì bà làm nấy. Biết sức khỏe bà, nhiều người không cho bà làm, nhưng bà nằng nặc xin được thôi.
“Nếu em xác định đi học từ đầu thì em đã nộp hồ sơ vào ĐH Quảng Nam rồi. Em ước mơ được làm giáo viên. Nhưng nghĩ đến mẹ, đến em nên em không nộp. Nếu em đi học, ai chăm mẹ, mẹ lấy tiền đâu nuôi. Mẹ bị u xơ tử cung lâu rồi nhưng không tiền chữa trị. Cách đây 3 tháng mẹ ốm nặng nhập viện, bác sĩ bảo bị hở van tim. Biết bệnh, mẹ suy sụp, em sợ lắm. Chúng em mồ côi cha, nên sợ lắm cảnh mất luôn mẹ”, Líu nghẹn ngào.
Nhắc đến hoàn cảnh của gia đình bà Trọng và các con, bà Trần Thị Thanh Vân – Chi hội trưởng Chi hội khuyến học khối phố Phú Phong, ngậm ngùi: “Dân làng ai cũng thương lắm nhưng bà con ở đây ai cũng nghèo như nhau nên chẳng giúp được gì mấy mà chỉ biết động viên tinh thần. Quỹ khuyến học của phường, khối phố có hạn nên không giúp được bao nhiêu. Chỉ mong các nhà hảo tâm, cơ quan đoàn thể giúp đỡ để mẹ các em được chữa bệnh, các em được đến trường”.
Theo Nguyễn Thành/Tiền Phong
Nữ sinh chỉ dám khoe giấy báo lên bàn thờ cha mẹ rồi cất
Căn bệnh ung thư quái ác đã cướp đi bố mẹ của ba chị em. Người chị cả trong nhà đành phải tạm gác giấc mơ vào đại học để kiếm tiền nuôi 2 em.
Hoa vô đơn chi
Trong căn nhà nhỏ xập xệ nằm cuối xóm 14 (xã Nghi Liên, TP Vinh, Nghệ An) của 3 chị em Đặng Thị Huyền Trang (sinh năm 1997) từ những tháng qua thiếu vắng tiếng cười, chỉ có nỗi cô quạnh, mùi khói nhang và những nỗi đau khôn nguôi. Cuối năm 2013, tai họa ập xuống mái ấm của Trang khi cả bố lẫn mẹ đều lần lượt ra đi vì bệnh tật.
Vừa đi làm về, Trang vội vàng chạy ra vườn hái rau vào nấu cơm để kịp cho 2 đứa em đi học về ăn. Mới 18 tuổi nhưng người chị cả mồ côi này như một người trưởng thành thực sự bởi những trăn trở, lo lắng từ khi mình trở thành người trụ cột chính trong gia đình.
Trang chuẩn bị cơm trưa cho các em. Ảnh: Gia Đình & Xã Hội.
Trang kể, bố em vốn hay đau yếu nhưng chỉ nghĩ là cơn đau bình thường nên không đi thăm khám mà vẫn cố đi khắp nơi làm phụ hồ. Cuối năm 2013, trong một lần đang trong khi làm việc, bố em bắt đầu thấy đau nhói rồi ngất xỉu, đi khám anh mới biết bị ung thư gan giai đoạn cuối. Nhập viện điều trị được 2 tháng, bố của Trang được trả về rồi qua đời trong vòng tay của người thân.
Mất đi người trụ cột trong gia đình, chị Nguyễn Thị Vĩnh (sinh năm 1976, mẹ của Trang) vừa làm mẹ vừa làm cha để lo ăn học cho ba con. Tưởng chừng nỗi đau đó đã là quá lớn đối với gia đình, nhưng tai họa lại tiếp tục đeo bám khi các bác sỹ cho biết chị bị u máu trong gan. Khối u máu quá lớn choán hết gan nên không thể can thiệp bằng phẫu thuật, chỉ có các giải pháp cầm cự để hạn chế u phát triển.
Số tiền chữa trị cho chồng chưa kịp trả hết nay lại phải đi vay mướn khắp nơi để chạy chữa bệnh cho chị Vĩnh khiến hoàn cảnh gia đình càng trở nên bị đát. Biết hoàn cảnh gia đình khó khăn, nhiều lần Trang định bỏ học để đi làm thuê kiếm tiền mua thuốc cho mẹ và cho em ăn học, nhưng chị Vĩnh kiên quyết phản đối và muốn cho các con theo học tới cùng bằng mọi giá.
"Rồi mẹ cũng bỏ chúng em mà đi, em không biết phải làm sao nữa. Em thì không sao, có thể tự lo cho mình được nhưng để lo cho cả hai đứa sau nữa thì...", Trang ngẹn ngào nước mắt.
Cầm giấy báo nhập học trong tay nhưng Trang không dám quyết định đi tiếp vì nghĩ cho 2 người em của mình. Ảnh: Gia Đình & Xã Hội.
Nhường giấc mơ cho em
Mỗi lần vào thắp hương cho bố mẹ, nước mắt của cô bé 18 tuổi lại nhạt nhòa. Trang cho biết, vì mẹ không muốn chị em Trang nghỉ học giữa chừng nên sau khi mẹ mất, cô vẫn gắng gượng vừa đi làm thêm kiếm tiền vừa chăm sóc em. Lâm vào bước đường cùng, nhưng Trang vẫn không bỏ bê việc học của mình. Suốt 3 năm cấp 3, Trang luôn đạt học sinh giỏi toàn diện của trường.
Cầm giấy báo nhập học trong tay, Trang kính cẩn đem lên khoe với bố mẹ rồi vội vàng giấu kín vào trong tủ. Trong kỳ thi đại học vừa qua, người chị cả mồ côi này đã đậu vào Khoa Luật (Đại học Vinh) như mong ước của chị Vĩnh, nhưng để làm trọn được giấc mơ của mẹ thì Trang không còn đủ tự tin.
Ngày làm thủ tục nhập học đã cận kề, nhưng Trang không biết xoay đâu ra tiền để nạp. Dù một lúc xin làm thêm ở hai nơi nhưng với số tiền này cũng chỉ đủ để 3 chị em sống qua ngày và nạp một ít tiền học cho 2 đứa em. "Hai đứa nhỏ cũng ham học và học tốt lắm. Dù hoàn cảnh có khó khăn tới đâu đi nữa thì em cũng sẽ cố gắng để hai đứa không phải từ bỏ đi giấc mơ của mình", Trang tâm sự trong nước mắt.
Mất đi chỗ dựa, anh em họ hàng lại không giúp được gì nhiều, bà ngoại là chỗ dựa duy nhất cho Trang và em trai Đặng Đăng Hoàng học lớp 11 trường THPT Nguyễn Duy Trinh, cùng đứa em út mới 9 tuổi. Thấy Trang vẫn luôn nung nấu giấc mơ vào đại học của mình, nhiều lần ngoại động viên em tiếp tục đi học, việc chăm sóc các em ở nhà ngoại sẽ lo.
"Nhiều lần em cũng tính nếu đi học thì em lên thành phố kiếm việc làm rồi vừa học vừa làm, từ trường tới nhà cũng chỉ khoảng 10 km nên em sẽ không ở trọ để đỡ thêm chi phí. Nhưng chi phí học đại học cao rứa em sợ không làm nổi, hơn nữa nếu đi học thì em không có thời gian để chăm sóc cho các em", Trang nghẹn ngào chia sẻ về tương lại của mình.
Theo Đô Ha - Thiên Ân/Bao Gia đinh va Xa hôi
"Tai nạn thảm khốc đã cướp đi hết mọi thứ của con !" Từ 1 chàng kĩ sư xây dựng giỏi giang có vợ đẹp, con khôn, anh trở nên tàn tật sau vụ tai nạn bị người ta đâm từ phía sau. Càng bi đát hơn trong những ngày nằm cấp cứu, vợ và con của anh đã bế nhau về cả nhà ngoại mà không một lời từ biệt. Theo lời kể của bác...