Chồng thăm nhà vợ cũ, tôi mất ngủ mấy đêm và đưa ra quyết định táo bạo
Tôi đứng lặng người trước căn nhà của chị Mai, vợ cũ của chồng mình.
Khi đến với tôi, chồng tôi đã rất thành thật kể về cuộc hôn nhân cũ. Dù đã ly hôn 3 năm, anh vẫn dành cho vợ cũ những lời khen tốt đẹp. Thái độ nhẹ nhàng của anh ban đầu khiến tôi phân vân. Tôi rất sợ cảnh chồng còn vấn vương vợ cũ rồi xảy ra những chuyện đau lòng, phản bội, day dứt. Dũng, chồng tôi, vẫn luôn khẳng định anh đã không còn yêu vợ cũ, chỉ là còn tình nghĩa và trách nhiệm với con thôi. Nhưng rồi tiếp xúc nhiều, tôi càng thêm tôn trọng và yêu thương chồng mình hơn. Anh là người đàn ông trách nhiệm, chu cấp và thăm nom con gái thường xuyên. Từ lúc quen nhau, anh vẫn hay đưa tôi đi thăm con cùng và tạo điều kiện để tôi gần gũi bé.
Sau khi cưới, tôi thường đi cùng chồng thăm con riêng của anh tại trường học. Con bé học lớp 2, ngoan ngoãn, đáng yêu. Mỗi lần gặp tôi, bé đều rất mừng vui, cứ ríu rít kể chuyện này chuyện nọ cho tôi nghe. Tuy nhiên, tôi chưa từng gặp vợ cũ của anh. Qua những mẩu chuyện vụn vặt của con gái, tôi ngầm hiểu ra, vợ cũ của chồng vẫn sống độc thân, là công nhân, lương tháng chỉ đủ chi tiêu trong nhà thôi.
Tuần trước, tôi một mình đi thăm bé Ly, con riêng của chồng, tại lớp học thêm. Tôi đem bánh, sữa và ít tiền đến cho con. Bất ngờ, con ngây ngô hỏi tôi: “Mẹ Hà cho con thêm tiền được không? Mẹ con bệnh không có tiền uống thuốc”.
Ảnh minh họa
Nghe câu nói của con, tôi rất ngạc nhiên. Một đứa bé mới 8 tuổi sao lại có thể hỏi xin tiền như vậy? Lại còn nói mẹ bệnh mà không có tiền uống thuốc? Tôi đợi đến giờ tan học rồi đưa con về nhà.
Video đang HOT
Đứng trước căn nhà cũ kĩ, nóng bức, tôi chạnh lòng thương con khi phải sống trong hoàn cảnh khó khăn như vậy. Khi vào nhà, tôi càng kinh ngạc khi biết những gì con nói là thật. Vợ cũ của chồng tôi phát hiện bị ung thư cổ tử cung từ năm ngoái, sức khỏe rất yếu. Chị ấy phải nghỉ làm để đi chữa bệnh nên tiền bạc không còn nữa.
Thấy tôi, chị ấy cũng ngạc nhiên không kém. Chị gắng gượng lấy ghế mời tôi ngồi, cầm ly nước ra mời tôi uống. Nhìn chị khắc khổ nhưng hiền hậu, đáng thương.
Sau buổi gặp mặt, tôi đã bàn với chồng đón bé Ly về nhà chăm sóc, cho con bé một cuộc sống tốt nhất, đồng thời tặng chị Mai 100 triệu để chữa bệnh. Nhưng mẹ chồng tôi nói rằng chị Mai là người tự trọng, chỉ sợ chị ấy sẽ không nhận tiền, càng không cho chúng tôi nhận nuôi con khi chị còn sống. Nếu đúng như thế thì tôi nên giúp đỡ mẹ con chị ấy bằng cách nào đây? Sau chuyến đến thăm nhà vợ cũ của chồng, tôi trăn trở, phân vân mãi vì quá thương mẹ con chị.
Ngày cưới cô dâu trẻ hoảng loạn bỏ chạy vì bị phát hiện ra bí mật động trời, thái độ của người chồng khiến cô khiếp sợ hơn
Thấy chồng bước vào tôi vội vã bỏ chạy nào ngờ anh kéo tôi lại rồi nói những lời bất ngờ.
Chuyện tôi vừa trải qua giống như một cơn mơ vậy, mọi người ạ. Tôi đã từng cảm thấy cuộc đời mình quá bi đát, cảm thấy ông trời nợ tôi một lời xin lỗi. Nhưng sau hôm nay, có lẽ tôi sẽ cảm ơn vì ông đã trao tặng tôi một món quà vô giá.
Tôi đã từng đổ vỡ hôn nhân một lần rồi. Chồng cũ của tôi là một người đàn ông vô cùng cục súc và chỉ biết nghe lời mẹ. Trước khi tôi sinh con, cuộc sống đã ngột ngạt lắm rồi. Tôi bị mẹ chồng cũ hằn học, còn người đàn ông mình hết lòng thương yêu thì chẳng bao giờ biết nghĩ cho vợ.
Sinh con xong, tôi bị trầm cảm nặng. Đến nỗi có những lần, tôi đứng ôm con ở lan can, chỉ chực nhảy xuống để kết liễu đời mình. May mà lúc ấy nghe tiếng khóc của con, tôi lại hoàn hồn và ôm chặt con vào lòng vì suýt nữa thì hại chết một sinh mạng bé bỏng.
Khi con lên 3, tôi quyết định chấm dứt cuộc hôn nhân tăm tối kia. Tôi chuyển chỗ làm mới vì chồng cũ liên tục đến công ty cũ của tôi để quấy rối. May mắn thay, ở môi trường này, tôi gặp được đồng nghiệp tốt bụng và hết lòng giúp đỡ.
Chồng hiện tại cũng là đối tác của công ty tôi. Thấy tôi nhanh nhẹn, anh đã mở lời muốn được tìm hiểu. Bản thân tôi, sau 3 năm ly hôn cũng rất cô đơn và cần được che chở. Vậy là chúng tôi đến với nhau. Thời gian ở bên nhau, tôi nói cho anh biết về cuộc hôn nhân đã qua. Nhưng về con trai, tôi vẫn không thể mở lời vì sợ anh khó chấp nhận sự thật ấy.
Hôm nay là ngày cưới của tôi. Khi đến rước dâu, mọi người bên chồng đều đổ dồn về cậu bé cứ quấn lấy chân tôi. Mỗi khi có người hỏi, mẹ tôi lại trả lời:
"À, nó là con nuôi của con bé đấy".
Mọi người đều tin vào những gì mà mẹ tôi nói, vì nhà chồng cách nhà tôi cả trăm cây số nên chẳng có ai về quê tôi để tìm hiểu được.
Lúc tôi lên xe hoa về nhà chồng, con cứ bám rịt lấy không chịu rời chân mẹ. Chồng tôi khó xử quá, bèn nói cho con đi cùng. Dù sao đó cũng là con tôi đã nhận nuôi từ rất nhỏ.
Tối nay, sau khi tắm, tôi lên giường định tắt điện đi ngủ thì chồng tôi thở dài:
"Anh cho em cơ hội cuối cùng, em nói đi, có chuyện gì giấu anh không".
Tôi vẫn cố cãi chày cối, cho đến khi chồng tôi gằn giọng:
"Thằng bé là con em, có phải vậy không".
Sợ chồng làm hại con mình, tôi vùng dậy định chạy đi tìm con. Nào ngờ anh kéo lại rồi ôm chầm lấy tôi, chồng tôi thủ thỉ:
"Tại sao phải giấu anh? Em không tin anh à? Anh biết em và con đã khổ, nhưng em phải nói hết sự thật cho anh chứ. Em yên tâm, từ nay nó sẽ là con anh".
Chồng nói đến đâu, tôi khóc đến đấy. Không thể ngờ là anh lại thông cảm cho tôi như vậy mọi người ạ. Tôi không biết rồi mai này, anh sẽ như thế nào. Nhưng ít nhất đến thời điểm hiện tại, tôi tin anh, tôi tin vào sự lựa chọn của mình.
Vừa 'bỏ chân' ra khỏi nhà nghỉ đã thấy chồng bế con đứng chờ bên kia đường, vội vã chạy đến van xin chồng nhưng thái độ của anh lại khiến tôi sốc ngất Anh theo tôi đến tận nhà nghỉ, nhìn tôi lén lút vào trong cùng người đàn ông khác. Chắc chắn trong 2 tiếng đồng hồ ấy, chồng tôi đã đau khổ, dằn vặt còn hơn cả những nỗi đau thể xác mà anh phải gánh chịu. Trước đây, tôi rất ghét những người xen vào gia đình người khác. Bởi bố tôi từng...