Chồng hoảng hốt cứ “yêu” xong, vợ lại khóc nức nở
Chuyện mà anh muốn bạn bè giúp mình là chuyện cô vợ trẻ con của anh mỗi khi “yêu” xong đều bật khóc nức nở khiến anh hết hồn bởi dù có dỗ thế nào Lan vẫn cứ quay mặt vào tường khóc một mình.
Có rất nhiều thứ trên đời được gọi là câu chuyện của hai người. Tức là nó chỉ thuộc về hai người, chỉ hai người biết với nhau và chỉ hai người mới có thể giải quyết được chuyện đó. Những bí mật chốn phòng the là một câu chuyện như thế đối với mỗi cặp vợ chồng. Có những điểu xảy ra sau cánh cửa phòng của vợ chồng mà họ rất khó để chia sẻ với người thứ ba…
Vợ thất thanh khi lên “đỉnh”
Hùng và Xuân cưới nhau tính đến nay đã hơn 3 năm. Hai người yêu nhau từ hồi đại học, ra trường chưa ổn định công ăn việc làm đã làm đám cưới ngay nên cuộc sống không mấy dễ dàng. Để tiết kiệm chi phí hàng ngày, hai vợ chồng ở chung nhà với bố mẹ Hùng cùng vợ chồng anh của Hùng. Nhà chật, người đông tất nhiên sinh ra nhiều bất tiện. Vợ chồng Hùng được bố mẹ ngăn đôi phòng khách làm phòng riêng. Gọi là phòng riêng nhưng thực chất, nhất cử nhất động trong căn phòng được ngăn đôi đều dễ dàng bị người ngoài nghe thấy và nếu chú ý thì cũng có thể nhìn thấy. Bởi lẽ, bố mẹ Hùng ngăn phòng bằng kính mờ, Xuân dùng rèm che nhưng căn phòng vẫn chưa thực sự kín đáo.
Chưa kể đến chuyện phòng của hai vợ chồng ở ngay sát kế phòng khách nên nhiều lúc, hai người muốn âu yếm nhau nhưng bên ngoài vẫn có người ngồi xem tivi hoặc ngồi chơi nên vợ chồng đành chịu nhịn. Đấy chính là điều bất tiện nhất của vợ chồng Xuân khi ở cùng nhà với bố mẹ và anh chị. Phòng riêng không đảm bảo được độ riêng tư đã đành, phòng riêng lại không có khả năng cách âm nên mỗi lần hai vợ chồng Hùng gần gũi thì hai người phải chuẩn bị trước đó cả ngàn lí do để giải thích cho việc la hét của Xuân. Xuân có cái tật, mỗi khi lên đỉnh, cô đều phát ra những tiếng kêu rất to và dù đã nhiều lần cố gắng nhưng Xuân vẫn không tài nào kiềm chế được. Lần đầu tiên “tai nạn” này xảy ra với vợ chồng Hùng là vào đêm tân hôn.
Tiếng kêu của vợ làm Hùng luống cuống bật ra khỏi giường, va vào bình nước để cuối giường nên bình nước vỡ choang. Cả nhà anh gõ cửa buồng của đôi vợ chồng trẻ vội vã để hỏi xem chuyện gì xảy ra. Dù lời giải thích của Hùng là chẳng may dậy đi vệ sinh, va vào bình nước nên làm vỡ nhưng mọi người vẫn hoài nghi vì Hùng không đưa ra được lí do nào cho tiếng kêu ầm ĩ của vợ anh vào đêm khuya, trước khi tiếng vỡ bình kia vang lên. Tuy nhiên, cũng không ai trả hỏi thêm. Lần đó, Hùng cũng chưa hề biết đó là biểu hiện “lên đỉnh” của vợ mình. Anh vẫn nghĩ rằng đó là lần đầu tiên của vợ nên vợ anh bị đau. Vì đau quá không chịu được nên mới buột miệng thành tiếng kêu.
Sau lần đó, Hùng tự nhủ mình sẽ nhẹ nhàng hơn. Tuy nhiên, phải hơn một tháng sau đó, Xuân mới cho chồng gần gũi với mình vì cô vẫn còn bị ám ảnh chuyện xảy ra vào đêm tân hôn. Xuân biết đó không phải là biểu hiện vì đau nên mới kêu của mình mà đó là biểu hiện của cô khi “lên đỉnh”. Đề phòng chuyện tương tự sẽ xảy ra, Xuân tự nhét đồ ăn vào đầy mồm mình để hạn chế tiếng kêu. Thế nhưng mọi chuẩn bị của cô đều tiêu tan vì khi đó, cô chẳng còn nhớ đến chuyện mình phái giữ im lặng nữa và vì thế tiêng kêu kia lại vang lên và cả nhà lại vùng dậy chạy sang phòng vợ chồng trẻ để hỏi xem có chuyện gì xảy ra.
Lời giải thích lúng túng của Hùng về chuyện Xuân gặp ác mộng không mấy xua tan được nghi ngờ của cả nhà. Hôm sau, Hùng bị cả nhà gọi riêng ra nói chuyện. Cả bố mẹ và anh của anh đều cho rằng Hùng đã có hành vi bạo hành với vợ anh. Bố anh nghiêm khắc kiểm điểm con trai và dặn đi dặn lại rằng, nếu vợ chồng có gì không vừa ý với nhau thì phải từ tốn bảo ban nhau chứ tuyệt đối, Hùng không được dạy vợ bằng đòn roi. Hùng tất nhiên không dám nói sự thật nên chỉ lặng câm ngồi nghe giáo huấn và vâng dạ đầy đủ hệt như đã lĩnh hội được tất cả ý kiến và nguyện vọng của bố mẹ.
Duy có cô chị dâu của Hùng thì khác. Chị gọi riêng Xuân ra và chị bắt được đúng bệnh về tiếng kêu của Xuân. Chị cho Xuân địa chỉ của một bác sĩ tâm lý để có thể đến và chữa bệnh. Tuy nhiên, Xuân chỉ vâng dạ để đấy chứ tuyệt nhiên không đến địa chỉ kia. Cô không muốn kể chuyện phòng the của vợ chồng mình cho người khác nghe và xin lời khuyên. Sau sự cố lần thứ hai, vợ chồng Hùng tuyệt đối hạn chế chuyện chăn gối. Thi thoảng cả hai đưa nhau ra nhà nghỉ và chọn phòng ở tầng cao nhất để tránh sự chú ý của mọi người vì tiếng kêu của Xuân khi “lên đỉnh”.
Hoặc nếu ở nhà thì vợ chồng đều phải chờ mọi người đi vắng hết thì mới dám gần gũi. Đời sống chăn gối không “thuận buồm xuôi gió” nên hạnh phúc của vợ chồng trẻ cũng bị ảnh hưởng ít nhiều. Xuân đã chịu biện pháp nhét khăn vào miệng để hạn chế tiếng kêu do chồng đưa ra. Trong mỗi lần ân ái, cô cũng cẩn thận để ý hơn để mình không phát ra những tiếng kêu. Tâm trí tập trung hết cho chuyện đó nên tất nhiên chuyện ân ái bị ảnh hưởng. “Giờ chỉ có cách là chuyển nhà mới có thể giải quyết được nhưng cả hai vợ chồng vẫn chưa ổn định nên chúng tôi cũng chẳng biết làm gì hơn” – Xuân thở dài kể chuyện.
Tai họa từ việc vợ “làm mới ngã ba”
Không như vợ chồng Xuân, chuyện chăn gối của Vân và chồng rất hòa hợp. Hai người lấy nhau khi đã vững về kinh tế, có nhà riêng nên có khoảng không gian của riêng mình. Nhưng sự hòa hợp ấy kết thúc khi Vân sinh con. Việc đẻ sinh đôi ảnh hưởng nhiều tới sức khỏe của cô. Đó là một chuyện. Mặt khác, sau sinh nở, “cô bé” của Vân mất độ đàn hồi và điều này hạn chế nhiều trong việc “lên đỉnh” của hai vợ chồng. Để khắc phục chuyện này, Vân nghĩ đến chuyện đi tân trang “cô bé” của mình để cuộc sống chăn gối vợ chồng được cải thiện.
Video đang HOT
Theo lời mách của chị đồng nghiệp, Vân đến một trung tâm thẩm mỹ nhỏ để nghe tư vấn và thực hiện cuộc tân trang bí mật của mình. Phẫu thuật của Vân nhằm thu nhỏ “cô bé” và để chủ nhân của “cô bé” dễ dàng hơn trong việc kiểm soát độ co thắt của âm đạo. Chi phí phẫu thuật là 10 triệu và kiêng sinh hoạt vợ chồng trong vòng 3 tháng thì mọi chuyện đâu sẽ vào đó. Nhưng đó chỉ là lời nói của bác sĩ còn những gì diễn ra với Vân thì ngược lại hẳn.
Vì giấu giếm chồng đi tân trang vùng kín nên sau khi phẫu thuật xong, Vân phải tìm mọi lí do để từ chối việc gần gũi chồng. Tới mức chồng Vân còn ngỡ vợ có bồ nên thuê thám tử theo dõi vợ. Vân cứ nghĩ chỉ cần trải qua 3 tháng “nhịn yêu” thì mọi chuyện sẽ đâu vào đấy nhưng chỉ một tuần sau phẫu thuật, cô đã thấy những bất thường trong cơ thể mình. “Cô bé” của Vân bị sưng ở cửa mình và thường xuyên thoát ra khí có mùi khó chịu. Không những thế, vì từ chối chồng quan hệ quá nhiều nên dù chưa đủ thời gian kiêng khem, Vân vẫn gật đầu đồng ý gần gũi chồng để tránh những cãi vã không đáng có.
Cuộc “yêu” với chồng làm Vân đau điếng người và sau khi nó kết thúc, máu chảy ra rất nhiều. Chồng Vân sợ tái mặt vội vàng đưa vợ vào viện. Kết quả là “cô bé” của Vân bị ảnh hưởng xấu từ cuộc tân trang tại trung tâm thẩm mỹ không đảm bảo nên giờ Vân buộc phái điều trị cứu “cô bé” khỏi nguy hiểm. Chồng Vân biết chuyện vợ tự ý đi phẫu thuật thì giận lắm nên dù vợ có đau, anh cũng dửng dưng để mặc cho Vân tự xoay xở với vấn đề của mình. “Mình đi phẫu thuật cũng vì hai vợ chồng chứ có phải cho mỗi mình mình đâu mà giờ lại bị như thế” – Vân mếu máo trong ấm ức.
Tương tự như Vân, chị Hoa cũng nghe theo bạn tư vấn và quyết định đi tân trang lại “cô bé” đang hoàn toàn trong tình trạng bình thường của mình. Chị muốn điều trị cho “cô bé” thoát khỏi tình trạng thâm đen để “cô bé” nhìn… gợi cảm hơn. Qua những lời giới thiệu của “chuyên gia”, chị Hoa hào hứng vung 50 triệu cho một mũi tiêm đổi màu “cô bé”. Và quả thật, “cô bé” của chị Hoa có đổi màu thật nhưng kèm theo việc đổi màu là hàng trăm những mụn li ti mọc quanh gây cho chị cảm giác ngứa ngáy khó chịu. Người Hoa lúc nào cũng trong tình trạng ngây ngấy sốt.
Lúc mới đầu, chị còn cố gượng mình để chống đỡ với tác dụng phụ của mũi tiêm thần kì vì các chuyên gia nói chỉ cần chịu đựng tình trạng này một tuần thì đâu sẽ lại vào đó và “cô bé” sẽ có màu sắc đúng như chị Hoa mong muốn. Nhưng chỉ đến ngày thứ tư, Hoa đã ngất xỉu tại văn phòng và phải đi bệnh viện cấp cứu. Việc tiêm một loại thuốc chưa được thử phản ứng với Hoa đã khiến chị bị dị ứng và gây ra việc mệt mỏi, sốt cao. Vậy là Hoa lại tốn thêm tiền cho việc khắc phục hậu quả sau công cuộc tân trang. Chị phải kiêng cữ chuyện phòng the. Quả đúng là tiền mất tật mang.
Vợ khóc to khi “yêu”, chồng vò đầu hoảng hốt
Chuyện phòng the của vợ chồng Lan – Phong cũng có nhiều điều buồn cười đáng nói. Anh Phong vốn không định kể chuyện hai người này cho bất cứ ai nghe nhưng trong cuộc rượu với bạn bè, dăm ba chén là say men, Phong thuận miệng kể hết cho mọi người chuyện phòng the của mình và cầu cứu được giúp đỡ. Phong năm nay 32 tuổi, là một kiến trúc sư có năng lực. Vợ anh mới 20 tuổi, chưa tốt nghiệp đại học, đang theo học ngành thiết kế thời trang. Lấy vợ trẻ con nên Phong cũng có nhiều rắc rối trong cuộc sống. Tính cách nhí nhảnh, hay nói, dễ khóc dễ cười của Lan nhiều khi khiến anh vui vẻ nhưng nhiều khi cũng khiến anh bực mình. Thói mè nheo của cô cũng khiến anh không ít lần vò đầu nhức óc vì quá mệt mỏi.
Nhưng vì hơn Lan tới một giáp nên Phong luôn tìm ra cách giải quyết tốt nhất để hai vợ chồng luôn thuận hòa và anh cũng rất giỏi kiềm chế để chuyện cãi vã giữa hai vợ chồng không diễn ra. Tuy nhiên, chuyện mà anh muốn bạn bè giúp mình là chuyện cô vợ trẻ con của anh mỗi khi “yêu” xong đều bật khóc nức nở khiến anh hết hồn bởi dù có dỗ thế nào Lan vẫn cứ quay mặt vào tường khóc một mình.
Lan là con gái duy nhất của bố mẹ cô nên mọi yêu thương của bố mẹ đều dành cho con gái rượu. Phong là người đàn ông đã thành đạt, có nhà riêng, hoàn toàn có khả năng lo cho hai vợ chồng nhưng điều kiện để anh lấy được Lan là anh phải ở rể trong vòng hai năm. Chuyện ở rể gây cho anh khá nhiều rắc rối. Bố mẹ vợ chú ý thái độ, hành động và cách ứng xử của Phong từng chút một. Chuyện cô con gái rượu thi thoảng lại ri rỉ khóc khiến ông bà hết sức thắc mắc và tất nhiên mọi trách móc đều đổ lên đầu anh con rể. Lần đầu tiên trong cuộc “yêu” với Lan, sau khi kết thúc, anh thấy vợ mình ôm mặt khóc nức nở. Phong sợ đến sững người.
Ngoài 30 tuổi mới lấy vợ, Phong không ngần ngại thừa nhận mình đã từng qua đêm với nhiều người phụ nữ và anh tự tin vào cách “yêu” của mình. Nghĩ rằng đã khiến cô vợ trẻ đau trong lần đầu nên Phong rối rít xin lỗi. Lan vẫn mặc kệ, cứ khóc ngon lành. Sau lần ấy, Phong rút kinh nghiệm, khi “yêu”, anh vô cùng nhẹ nhàng nhưng mọi chuyện vẫn không được cải thiện. Lan vẫn khóc và Phong chỉ biết ngồi lặng sợ hãi nhìn vợ. Anh thậm chí còn không dám vỗ về vợ mình: “Tôi cảm thấy giống hệt như mình là một kẻ tồi tệ vậy”. 5 lần “yêu” với vợ đều gặp tình cảnh tương tự nhau, Phong tự nhủ sẽ không cố nữa mà khi nào vợ tự nguyện thì mới ân ái.
Thế nhưng, kể cả khi Lan tự nguyện thì sau khi “yêu”, cô vẫn cứ khóc. Rồi Lan mới tâm sự với chồng rằng cô khóc là bởi vì thích thú với chuyện chăn gối chứ không phải bị đau hay có bất cứ lí do nào khác. Nghe lí do, Phong thấy như trút được một gánh nặng nhưng mặc dù biết vậy, anh vẫn không sao làm quen được với chứng “lên đỉnh” rồi khóc của cô vợ trẻ. Bạn bè anh nghe chuyện thì ồ lên đầy ngạc nhiên nhưng cũng chẳng ai đưa ra được cho Phong giải pháp nào.
Trong khi đó ở nhà, bố mẹ vợ thi thoảng lại gọi Phong ra nói chuyện riêng, để tra hỏi xem anh con rể đã làm gì con gái của ông bà mà thi thoảng trong đêm, ông bà lại nghe thấy tiếng con gái của mình khóc. Phong chỉ biết nói dối vòng quanh rằng vợ xem phim xúc động rồi khóc chứ cũng không dám nói ra vấn đề chăn gối của hai người. Không có giải pháp nên Phong đành “sống chung với lũ” nhưng hầu như lần nào, ân ái xong, Phong cũng trốn lên sân thượng hút thuốc, bấm đúng giờ vợ đã ngừng khóc thì anh mới quay lại buồng ngủ. Âu cũng là “mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh”.
Trái ngược hoàn toàn với Lan, Mây – vợ Dũng, khi “lên đỉnh” không khóc mà lại cười lớn. Điều này cũng khiến Dũng hết hồn vì khi ấy, vợ anh cười lớn và cười nhiều tới mức không kiểm soát được. Thành ra, đã không ít lần, vợ chồng Dũng khiến bố mẹ anh khó chịu vì hai ông bà bị đánh thức bởi tiếng cười quỷ quái của cô con dâu. Chuyện giường chiếu của vợ chồng Dũng vì thế bị ảnh hưởng. Mây thì thậm chí còn không biết khi “lên đỉnh” mình đã cười và hành động kì cục như thế. “Vợ tôi nhìn tôi như thể người xa lạ khi tôi hỏi cô ấy về cách cô ấy biểu hiện trong mỗi cuộc “yêu”. Cứ hệt như lúc ấy là một người khác chứ không phải vợ tôi. Tôi đã nghĩ đến chuyện đưa cô ấy đi bác sĩ nhưng cô ấy không chịu. Vợ không chịu thì mình đành chịu chứ biết phải làm sao” – Dũng buồn thiu tâm sự.
Chồng thích “hai người” khi “yêu”
Đây là câu chuyện được một trung tâm tư vấn gia đình ghi lại theo lời kể của một người vợ qua đường dây điện thoại. Nhân viên tư vấn cho biết, chị đã nghe điện thoại của người phụ nữ này tổng cộng là 10 tiếng chỉ trong đúng 2 ngày trời và trong 10 tiếng, người phụ nữ này đã tóm tắt lại câu chuyện cuộc đời mình và nỗi buồn chuyện vợ chồng của chị.
Người phụ nữ gọi điện đến đường dây tư vấn tên Thảo, năm nay 25 tuổi, mới kết hôn được ba tháng. Chị làm việc trong một tổ chức về môi trường. Chồng Thảo tên Hưng, làm ngành xây dựng, hơn Thảo 3 tuổi. Hưng và Thảo yêu nhau 3 năm rồi mới cưới. Thảo cứ ngỡ mình đã hiểu hết con người Hưng nhưng đến khi cưới nhau, chị mới biết, đằng sau một Hưng luôn điềm đạm, ân cần đời thường thì còn có một Hưng khác tàn bạo và thô lỗ khi trên giường. Chẳng những thế, anh ta còn có sở thích quái gở rằng anh luôn muốn có “hai người” trong cuộc yêu của mình.
Thảo cho biết, Hưng luôn mở phim sex để xem và bắt vợ thực hiện theo đúng như những diễn biến trong phim. Thảo không muốn làm theo thì Hưng sẵn sàng bạt tai vợ dù bình thường, anh là một người đàn ông vô cùng hiền lành, chẳng bao giờ quát mắng vợ. Hơn một tháng lấy nhau, Hưng nói muốn được làm chuyện giường chiếu với cùng một lúc hai người phụ nữ. Một là Thảo và một là gái làm tiền do Hưng tự tìm về. Tất nhiên Thảo không đồng ý. Sau khi thỏa thuận rất nhiều và cũng chịu không ít bạt tai của chồng, hai vợ chồng Thảo đi đến thống nhất Hưng sẽ mua một búp bê tình dục về để anh được thỏa mãn sở thích có hai người đàn bà có mặt trong cuộc “yêu” của anh.
Hưng đối xử với búp bê tình dục như một người phụ nữ thực sự. Nội y cho búp bê cũng được chính tay Hưng chọn và mua. Nó thậm chí còn đắt tiền hơn cả nội y của Thảo. Khi Hưng làm tình với búp bê, Thảo buộc phải chứng kiến và có những hành động thể hiện sự phấn khích. Thảo nghĩ chồng mình là một kẻ bệnh hoạn thực sư. Chị không muốn chiều theo sự bệnh hoạn này của chồng nhưng sợ bị chống đánh nên Thảo đành giả vờ hào hứng theo cuộc “yêu” của chồng với búp bê tình dục.
Sau mỗi lần như thế, Hưng đều vô cùng hưng phấn còn Thảo thì ngược lại hoàn toàn. Chị sợ phải thực hiện chuyện giường chiếu, chăn gối với chồng. Nhưng không may mắn cho chị, nhu cầu tình dục của chồng Thảo rất cao nên hầu như ngày nào Thảo cũng phải sống với sự bệnh hoạn lúc ái ân của chồng. “Tôi thường tìm nhiều cớ để không phải ở nhà. Lúc thì tôi sang nhà ngoại, lúc thì sang nhà bạn, lúc thì xin trực ở công ty nhưng tôi chẳng thể cứ trốn mãi được vì vợ chồng còn ở với nhau cả đời, tôi trốn thì được mấy nỗi. Quả thật tôi chẳng biết phải làm gì hơn” – Thảo nói.
Cũng đã có lần Thảo hỏi thẳng Hưng về chuyện đó. Anh ngượng nghịu, vò đầu bứt tai, nói rất khổ sở rằng anh không hiểu sao mình lại như vậy và anh không thể cưỡng lại ý muốn đó của mình, cũng không thể dừng việc bạt tai vợ trên giường nếu vợ không nghe lời. Thảo ngỡ chồng chỉ bệnh hoạn đến thế là hết nhưng anh chồng chị lại ngày càng có thêm nhiều trò quái gở. Hưng thích bạo hành vợ trên giường. Thảo bắt đầu phải làm quen với chuyện bị chồng trói và bịt mặt trong mỗi cuộc yêu. Sau khi lột trần vợ, anh ta sung sướng dùng dây để quật vợ. Những lằn đỏ trên thân thể vợ gây cho Hưng một cảm hứng kì lạ và anh ta vô cùng thích thú. Thảo thì sợ và đau đến mức không kêu thành tiếng, chỉ có nước mắt cứ lặng lẽ chảy ra. Nước mắt chị lại càng khiến chồng kích động và anh ta càng “hăng hái” quật vợ nhiều hơn.
Thảo gọi điện đến đường dây của trung tâm tư vấn xin tư vấn nhưng quả thật, nhân viên tư vấn cũng không biết phải đưa ra cho chị giải pháp nào để thoát khỏi thú bạo dâm của chồng Thảo. Thảo không nghĩ đến chuyện li dị nhưng chị đã tính đến chuyện li thân để giải thoát cảm xúc cho mình vì “nếu cứ thế này thì tôi e rằng mình không đủ cả sức khỏe và tinh thần để chịu đựng được mất. Chồng tôi thực sự làm tôi sợ hãi và tôi hoàn toàn không cảm thấy hạnh phúc khi ở cùng anh ta” – Thảo nức nở tâm sự qua đường dây điện thoại với nhân viên tư vấn.
Có thể nói, chuyện ái ân là một phần trong đời sống vợ chồng và nó có ảnh hưởng lớn trong hạnh phúc của bất cứ cặp vợ chồng nào. Bởi thế, hai người trong cuộc cần thẳng thắn trao đổi với nhau về những điều mình không hài lòng về đối phương để có thể cùng nhau sửa chữa, khắc phục và bảo vệ tình yêu cho chính mình.
Theo VNE
Tôi đã gửi đơn nghỉ việc!
Nếu ra đi anh trách tôi là kẻ vô trách nhiệm, nhưng còn ở lại tôi đang tàn nhẫn với bản thân mình.
Cầm bao thư trên tay, đứng trước gương cân chỉnh trang phục... tôi phát hiện nước mắt mình đang rơi mặn cả môi! Tôi chưa bao giờ dám khóc thành lời, người ta hay nói tôi là đứa con gái mạnh mẽ và bản lĩnh...
Tôi không đẹp, cũng không quá tài năng, tôi tự biết điều đó. Bạn bè bảo tôi cười có duyên, nói chuyện ngọt ngào, dễ thương... Thế thôi! Tôi gặp anh như một định mệnh, sinh ra là phải thế. Anh là đồng nghiệp, là bạn thân, là anh trai, là người mà tôi tin tưởng nhất. Biết nhau hơn 1 năm, không quá lâu, nhưng cũng đủ thời gian để hiểu một người. Tôi yêu anh trong lặng lẽ, yêu với thứ tình cảm nhẹ nhàng mà tôi cũng chẳng nhận ra. Ngày anh đám cưới, tôi đã đi rước dâu cùng anh, 3 giờ sáng xuất phát thì 1 giờ sáng anh chở tôi đi trang điểm. Ngồi sau lưng anh tôi có một cảm giác mơ hồ, tự dưng nghe tim nhói đau, tự dưng cảm nhận được rằng tôi sắp mất anh rồi... Chỉ là một cảm giác thoáng qua thôi, tôi chẳng biết buồn. Đến khi người ta nắm tay anh bước qua trước mặt, tôi đau lòng... tim tôi quặn lại, chụp hình cùng vợ chồng anh, tôi cười rất tươi nhưng mắt rưng rưng... Tôi cố nhìn thật rõ cô dâu của anh, nhìn xem người ta có xứng với anh không, có đủ sức chăm lo cho anh đến cuối đời, có làm anh hạnh phúc được không? Với tôi, tình cảm dành cho anh chỉ có thế!
... Một tuần sau đó anh không đi làm, cũng đúng một tuần tôi mất ngủ, tôi hoang mang... tôi nhớ anh... và rồi tôi thấy ghét mình. Tôi thấy bản thân mình mâu thuẫn, ngu ngốc, khi đã đánh mất rồi mới biết mình yêu. Một ngày trôi qua là một ngày vết thương trong lòng tôi lại sâu thêm, tôi đã cố gắng quên anh, cố xóa anh ra khỏi trái tim mình... Tôi và anh chỉ có thể là anh - em, ngày chúng tôi quen nhau, anh đã có bạn gái. Chưa bao giờ tôi nghĩ rằng có một lúc nào đó anh lại trở nên quá quan trọng với mình.
Một núi công việc đổ lên đầu tôi, tôi miệt mài, không kể ngày đêm... cứ ngỡ mình đã quên rồi! Lúc tôi căng thẳng, sắp phát điên, anh lại xuất hiện, giải tỏa cho tôi. Gặp anh, tôi vui, lúc nào cũng thế. Anh đem lại sự yên bình và ấm áp! Tôi nói với mình, nhắc nhở mình: Đừng để anh nhận ra, phải giữ tình cảm anh - em này tốt đẹp...
Tôi yêu anh, tôi không biết, anh không biết nhưng cả thế giới biết. Người ta hiểu được từ ánh mắt tôi nhìn anh, từ sự chu đáo đặc biệt với anh, từ cái quan tâm nhỏ nhặt nhất của một người con gái, từ sự thay đổi của tôi từ ngày anh đám cưới, từ gương mặt biến sắc của tôi khi xem hình cưới của anh... Và rồi bí mật đó cũng bị anh phát hiện. Chúng tôi đều im lặng... đó là câu trả lời hay ho nhất cho một bài toán không lời giải.
Yêu anh âm thầm nên tôi cũng sẽ quên anh bằng cách đó (Ảnh minh họa)
Qua biết bao sóng gió, tình cảm anh - em chúng tôi gắn bó hơn rất nhiều. Tôi trân trọng nên tôi luôn luôn yêu quý và gìn giữ, anh thương tôi, anh thương sự chân tình ngu ngốc của tôi nên lúc nào cũng che chở và bảo vệ tôi. Cha tôi bệnh khi tôi xa nhà, tôi bàng hoàng nghe tin... lần đầu tiên tôi điện thoại cho anh và khóc. Những ngày khó khăn đó tôi mới biết mình đã yêu anh bao nhiêu, đã cần anh như thế nào... Tôi sợ một ngày sẽ không còn anh nữa.
... Công ty chúng tôi hoạt động không thuận lợi, chúng tôi lại càng sát cánh bên nhau, cùng tiến cùng lùi. Nhưng giữa tình yêu và tình bạn luôn có một cái ranh giới mong manh. Tôi và anh đi công tác, rất xa... lần đầu tiên tôi đi xa cùng anh, chỉ tôi và anh, đến giờ này tôi cũng không biết đó là ý trời hay anh muốn vậy và cố tình như vậy. Tôi là nhân viên, tôi không có quyền lựa chọn. Tôi ngồi sau lưng anh, tôi cảm nhận được rằng anh rất gần mình nhưng không phải của mình, một chút nhói đau lại hiện hữu trong tôi... Tôi đã ôm anh, rất chặt... ôm một người bạn thân, một người anh trai, một người tôi yêu bấy lâu mà không thể nói. Nước mắt của tôi đã rơi trên lưng anh. Anh tưởng tôi ngủ gật anh trách tôi ham vui xem euro đến gần sáng, nhưng anh vẫn để tôi ngủ yên như thế gần 2 tiếng đồng hồ...
Khi biết tôi có tình cảm với anh, dù tôi và anh chẳng làm gì sai nhưng rất nhiều người đã báo trước với tôi một tương lai không tốt, họ bắt đầu dùng một ánh mắt khác để nhìn tôi. Tôi bắt đầu lo sợ, tôi không sợ miệng lưỡi thế gian, nhưng tôi sợ bản thân mình.
Để rồi hôm nay, khi anh vừa bước lên xe về quê thăm vợ, tôi cầm lá đơn nghỉ việc trên tay và ra đi trong âm thầm... Tôi sợ nhìn thấy anh thì mình sẽ đổi ý, tôi sợ tất cả những lời mà anh sắp nói với tôi, tôi sợ anh nhìn thấy nước mắt tôi rơi vì tôi không bước qua được cái thử thách quá lớn này. Ở bên anh càng lâu tôi lại càng đau, đau đến sắp ngã rồi, không thể cố nén được nữa. Anh điện thoại bảo tôi nên suy nghĩ lại, đừng đi lúc này vì công ty đang cần tôi, có nhiều việc để tôi làm...
Nếu ra đi anh trách tôi là kẻ vô trách nhiệm, nhưng còn ở lại tôi đang tàn nhẫn với bản thân mình, và cả anh nữa... Tôi không thể cố sống trong cái vỏ giả tạo đó được. Tôi biết chắc chắn tôi sẽ làm anh xao động. Gia đình anh lúc này có nhiều chuyện không vui tôi không muốn mình làm ảnh hưởng anh thêm nữa. Tôi lại càng không thể là một đứa em gái ngoan của anh, vì tình cảm trong tôi đã đi lạc đường rồi, không quay lại được.
Không có hạnh phúc nào dành cho kẻ thứ ba... Tôi biết, tôi chấp nhận. Tôi yêu anh âm thầm nên tôi cũng sẽ quên anh bằng cách đó. Cầu mong anh sống bình yên và hạnh phúc!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nghe mưa Nàng thích cảm giác được đi dưới mưa, mặc cho tôi cau mày hay tỏ ra giận dữ. Nàng thích mưa. Sở thích của các cô gái, nhưng kiểu thích mưa của nàng khiến tôi nhiều phen hú vía. Nàng không bao giờ che ô, không nép bên người tôi run rẩy như tôi đã từng tưởng tượng lúc ngắm mưa cùng nàng....