Cậu bạn thân đột nhiên hôn làm tôi bối rối cả tuần
Nửa đêm, đang ngủ ngon thì mẹ nói: ‘Mày nói thằng Hoàng về đi kìa, nó đứng trước cổng cả tiếng rồi đấy’.
Bạn tôi là một trong 3 hotboy của lớp, rất được các bạn nữ yêu thích, chỉ có điều là bệnh “kiệm lời” vẫn không thể chữa được. Chơi thân với bạn nên tôi thường bị mấy nàng hâm mộ bạn bắt đi săn lùng tin tức.
Ngày nào tôi cũng lẽo đẽo theo bạn, mặc dù chẳng thích tẹo nào đâu nhưng lỡ hứa với mấy nàng rồi thì phải cố làm thôi. Hôm đó, vẫn công việc thường ngày là giao hàng (tức mấy món quà của người hâm mộ), chẳng biết bạn ăn nhầm cái gì mà đem hết đống quà đó hất xuống đất rồi quát tôi một trận nói rằng: “Đừng quan tâm những chuyện không đâu nữa, lo làm chuyện của mình đi”.
Ảnh minh họa.
Đã mệt mà tôi lại còn bị mắng, tôi tức quá quát lại mấy câu rồi bỏ đi. Đến nửa đêm, đang ngủ ngon lành thì mẹ tôi đập cửa rầm rầm: “Mày nói thằng Hoàng về đi kìa, nó đứng trước cổng cả tiếng rồi đấy”. Chạy ra ngoài, chuẩn bị cho bạn thêm một trận nữa thì chuyện không ngờ đến là bạn hôn tôi.
Không kịp để tôi nói câu gì, bạn xách xe đạp bỏ chạy mất, hại tôi cả đêm không ngủ, hôm sau đi học lại không dám nhìn mặt bạn, đầu óc cứ như trên mây không thể tập trung được, lại còn đang ở trong thời gian ôn thi cuối học kỳ. Không một lời giải thích, tôi với bạn cả tuần rồi không nói chuyện.
Nhiều khi tôi nghĩ bạn thích mình nhưng là một hotboy đẹp trai như thế lại đi thích đứa đã xấu lại còn như con trai giống tôi thì không có khả năng. Mong mọi người giúp tôi.
Theo Ngôi Sao
Em có dám ký đơn không? Hãy ký nó trước khi đưa cho anh Kỳ 5
Thật kỳ lạ là sau chuỗi ngày mất ngủ, trằn trọc, mộng mị, lần đầu tiên sau nhiều ngày, tôi ôm con ngủ ngon lành, có lẽ khi người ta có quyết định cuối cùng thì sự bình yên cũng sẽ tới.
Đêm ấy, vài lần trong lúc trở mình, tôi nghe thấy tiếng cửa mở khe khẽ, khi thì là tiếng chân của bố, lúc lại là tiếng thở dài của mẹ. Thật bất hiếu khi tôi làm bố mẹ lo nhiều, tôi lẩm bẩm: "Chuỗi ngày tới sẽ không còn như vậy nữa".
Thế nhưng vài tiếng bình yên của tôi bị xáo trộn bởi tiếng chuông gay gắt ở ngoài kia ngay từ lúc rạng sáng.
Thành về.
Bố lặng thinh ra mở cửa. Ông không nói không rằng khi nhìn thấy thằng con rể hai mắt sâu hoắm, râu tóc lởm chởm, là đàn ông, chắc bố cũng có chút cảm thông. Ở trên lầu tôi loáng thoáng nghe Thành bảo:
- Con về rồi, Ngọc ở trên phòng hả bố.
Video đang HOT
- Ừm, mẹ con nó chưa dậy, anh vào trong này nói chuyện.
- Dạ.
- Anh có nhớ trước khi cưới anh có từng hứa gì với tôi không?
- Dạ yêu thương cô ấy suốt đời.
- Vậy bây giờ thì sao? Là thằng đàn ông mà anh đốn mạt thế à? Có mỗi một người đàn bà cũ mà không giải quyết được, nhùng nhà nhùng nhằng. Anh nhu nhược thế thì sao tôi có thể an tâm gửi con gái của mình cho anh. Anh là thế hả... hả.... hả...
Bố gầm lên, lần đầu tiên tôi thấy bố mất bình tĩnh như vậy.
- Con xin lỗi bố vì chuyện vợ chồng con, nhưng chuyện không phải vậy, bố mẹ cho con thời gian để con giải quyết.
- Chuyện không phải thế thì thế nào, sờ sờ ra đấy, vợ anh có phải là cục đất đâu mà không biết nói năng, không biết ghen biết buồn. Anh tệ quá, càng ngày càng không ra gì.
Nói đến đây, chắc không muốn ầm ỹ thêm nữa, bố bỏ ra vườn.
Không muốn Thành chủ động lên lầu, cũng biết phải đến giây phút đối diện với nhau, tôi xuống gặp anh.
Vừa thấy tôi, anh ngước mắt lên, trông bộ dạng của anh, trong lòng tôi cuộn lên nỗi chua xót lẫn mỉa mai. Quả thật, người đàn ông đẹp trai, thành đạt của tôi giờ đây trông rũ rượi, hoang tàn.
Đặt tờ đơn ly hôn trước mặt anh, tôi bảo:
- Anh ký đi, tôi nghĩ kỹ rồi, trong cuộc hôn nhân này, giải thoát đi thì ít nhất có hai người hạnh phúc, còn nếu để như thế này thì cả ba người không vui. Tôi chấp nhận buông bỏ để anh và người kia hạnh phúc
- Em điên rồi. Sao em chưa một lần tin anh.
- Tin anh? Những chuyện sờ sờ trước mắt như thế mà anh bảo tin anh. Tôi là ai hả? Là con phỗng để anh và cô ta muốn chơi đùa kiểu gì thì chơi à? - Tôi lớn tiếng.
- Về nhà đi, về đi chúng ta nói chuyện - Thành van vỉ
- Không, căn hộ ấy sẽ xử lý sau ly hôn, còn giờ đây đó không là nhà của tôi nữa.
- Sao em phải thế, sao em phải căng dây làm gì?
Tôi cười mỉm, quả thật người đàn ông trước mặt tôi cho đến giờ vẫn chưa tìm thấy đầu dây của cuộn len rối hay anh ta cố tìm không muốn tìm, tôi cũng không biết nữa.
Tiếng bé Moon khóc trên lầu như giải thoát cho tôi khỏi câu chuyện không có kết quả này. Một lần nữa tôi chỉ lá đơn trên bàn và bảo.
- Anh cầm đơn về đi, tôi lên lầu với con.
Tôi lên lầu, Thành ngồi một lúc rồi lê bước về. Đến lúc tôi xuống, lá đơn xin ly hôn vẫn lăn lóc trên bàn. Nhìn thấy nó, cảm xúc hỗn độn trong tôi.
Nên buồn hay vui đây?
Điều đầu tiên của ngày nghỉ phép cuối cùng, tôi cắt phăng mái tóc dài của mình, nhìn nắm tóc rơi lả tả xuống sàn gạch, tôi quyết gạt bỏ hình ảnh chồng thường vuốt ve mái tóc tôi ra khỏi đầu.
Tiếp đến, tôi gọi điện cho Châu, cô bạn thân, rủ đi shopping, ăn trưa. Chúng tôi lang thang mãi cho đến tận chiều mới xong.
Cả ngày hôm ấy, tôi không nhận được tin nhắn nào của Thành thế nhưng đến tối, tôi nhận được cuộc điện thoại bất ngờ của mẹ chồng. Mẹ bảo tôi về nhà nội. Tuy không thích nhưng tôi nghĩ mình vẫn cần phải thưa rõ với ông bà cho có trước có sau. Dù sau này chúng tôi thế nào, ông bà vẫn có một phần dòng máu chảy trong người của con tôi.
Bố mẹ chồng tôi là người hiền lành, bố thì cục mịch, mẹ nhanh mồm nhanh miệng như tính thẳng thắn bộc trực lắm. Bà vốn không hay suy xét, nghĩ trước sau gì cả nên thỉnh thoảng hay bị vạ miệng, nhưng cuối cùng, cả ông cả bà đều thương con trai, quý cháu nên chắc cũng có quan tâm đến tôi.
Vừa gặp tôi, bà đã dàu dàu:
- Hai đứa chúng mày làm gì thế hả? Sao lại không biết quý trọng nhau thế.
- Mẹ đã hỏi anh Thành nguyên nhân chưa?
- Mẹ hỏi rồi, mẹ cũng biết chuyện dây dưa từ tết đến giờ nhưng Ngọc ơi sao mày dở thế hả con, đàn ông nó luôn xem trọng vợ cái con cột, còn tình cũ có là thá gì đâu mà mày phải lo.
- Dạ, con không muốn cứ xoay vòng vòng trong mối quan hệ ấy.
- Thì mày phải cho nó thời gian chứ. Có phải là nó muốn đâu mà cái con bé kia cứ bám riết đấy chứ.
- Nếu anh ấy cần thời gian để giải quyết thì lấy con làm gì?
- Ơ... con này, mày vặn vẹo thế à? Tóm lại con phải biết giữ chồng mình chứ con.
Bố chồng tôi thủng thẳng:
- Thôi con về nhà đi, vợ chồng giận đầu giường, làm lành cuối giường. Con về nhà ngoại thế thì ra thể thống gì. Thằng Thành nó khẳng định với bố nó không làm gì có lỗi với con, chỉ là chưa thể tìm ra cách nào với con bé kia thôi, thằng đó vốn sống tình cảm mà.
Tôi đứng phắt dậy, cúi đầu:
- Con xin phép bố mẹ con về, con cũng sẽ suy xét thêm về lời của bố mẹ, nhưng con nghĩ nếu vì anh ấy sống tình cảm mà không biết bên nặng bên nhẹ, người buông bỏ cũng không thể buông bỏ chắc con cũng không thiết nữa ạ.
Nói xong tôi về ngay, bỏ lại sau lưng tiếng ơ... ơ níu kéo của mẹ chồng.
Về đến nhà, tôi đã thấy Thành đang chơi với bé Moon ở dưới nhà, còn bố mẹ tôi ăn cơm ở phía trong. Thấy tôi, Thành ngước lên nhìn nhưng cũng chẳng nói tiếng nào, mặc kệ hai bố con chơi với nhau, tôi chào ông bà ngoại rồi bỏ lên lầu.
Hôm nay quả là ngày không mệt mỏi nhưng cũng không bình an với tôi.
Đến 9h tối Thành lẳng lặng ra về, khoảng lặng anh bỏ lại như tạo nên một sự trống vắng trong tôi.
Ngày mai tôi quay lại với công việc, hi vọng sự bận rộn sẽ lấp đầy được tất cả.
Theo Afamily
Người yêu 'dở chứng' đi lấy chồng ngay sau khi về nhà ra mắt họ hàng tôi Em không phải mối tình đầu của tôi nhưng tôi yêu em tha thiết. Sau một thời gian quen nhau, tôi sung sướng dắt em về ra mắt bố mẹ và bà con hàng xóm. Ai ngờ đâu chỉ một tháng sau em đã giấu tôi về quê Tôi và em là cặp đôi trong mơ của lớp. Nói không phải khoe chứ...