Bị bố chồng mắng, chị dâu chỉ biết ôm mặt khóc rồi lặng lẽ gói ghém đồ đạc bỏ đi
Chị dâu bỏ đi khiến tôi thương thắt ruột song tôi biết không để chị phản kháng lần này thì rồi chị sẽ lầm lũi mãi.
Bố tôi là 1 người khá khó tính, mẹ tôi dễ bao nhiêu thì bố khó bấy nhiêu. Mà lạ 1 điều là ông rất hay mang bực dọc bên ngoài về trút lên đầu vợ con. Tôi khổ sở với tính này của bố tôi lâu lắm rồi, từ lúc bé tí. Cả anh trai tôi cũng vậy, đến khi trưởng thành, có công danh sự nghiệp đàng hoàng thì bố tôi mới bớt mắng mỏ anh nhưng trong các cuộc họp gia đình, ông vẫn thường gạt bỏ ý kiến của anh.
May mắn là mẹ tôi dễ tính, không mấy khi để bụng, ông mắng thì cứ mắng, bà làm cứ làm, xong việc thì bà đi ngủ, như điếc vậy. Thế cho nên ông bà mới sống cùng nhau được đến tận bây giờ.
Nhưng từ ngày anh trai tôi lấy vợ thì người trực tiếp bị bố chồng tôi “dạy dỗ” là chị dâu. Gần như việc gì chị dâu làm, bố tôi cũng không hài lòng. Ông chê chị từ việc rửa bát để nước ướt mặt bàn, cho đến nấu nướng không hợp khẩu vị, phơi quần áo không lột trái…
Có lần chị dâu đi làm về muộn hơn 1 tiếng, ông cũng nói chị ra rả cả 30 phút vì “không chú ý giờ giấc, không quan tâm tới gia đình, đi sớm về khuya”.
Tôi biết chị dâu chịu áp lực rất nhiều. Tôi an ủi động viên chị rằng cứ nghe tai này ra tai nọ như mẹ, đừng để bụng làm gì mà lại khổ.
Cuối tuần vừa rồi, tôi về nhà chơi, đang chuẩn bị quay về nhà mình thì mẹ bảo chị dâu lấy cho tôi chục trứng gà của nhà nuôi. Chị dâu vội đi lấy trứng cho tôi. Chị buộc cho tôi 2 lần túi nilon, nghe cũng đã chắc chắn lắm rồi, dặn dò tôi bỏ vào trong cốp xe, lót lượt khăn vải bên dưới là được.
Video đang HOT
Thế nhưng bố tôi ra nhìn thấy, ông liền mắng mỏ chị dâu. Ông bảo sao chị không bọc từng quả bằng giấy cho an toàn, để thế kia thì vỡ hết… Rồi cứ thế ông mắng chửi chị. Tôi ngại ngần nói rằng tôi để trong cốp xe không vấn đề gì. Đi chợ mua trứng cũng để thế chứ đâu cần bọc.
Bố tôi mắng từ khi chị bọc quả trứng đầu tiên tới khi hết, chị chỉ rơi nước mắt. Tôi nhìn mà cũng xót thay. Nhưng nếu tôi nói 1 câu là sẽ bị bố mắng tiếp, có thể kéo dài 2 tiếng đồng hồ, nên tôi im lặng ra về.
Sáng hôm sau, mẹ gọi điện cho tôi nói rằng tối qua chị dâu ôm đồ bỏ đi rồi. Chị chỉ nói với mẹ rằng xin phép về nhà ngoại ở 1 thời gian nhưng bà biết lần này chị khó trở lại. Bố tôi đang rất giận, còn xui anh tôi bỏ vợ.
Chị dâu bỏ đi như thế, tôi biết đã đến ngưỡng chịu đựng của chị rồi, tôi thương chị thắt ruột nhưng nếu khuyên chị trở về nhận lỗi với bố thì cả đời này chị sẽ sống lầm lũi dưới tay ông. Thà rằng cứ để chị phản kháng, để còn xem phản ứng của anh tôi như thế nào, nếu anh tôi không bảo vệ chị thì có lẽ cuộc hôn nhân này sẽ rạn nứt mất thôi!
Mẹ tôi đuổi chị dâu ra đường vì không nấu cơm cho chồng
Một màn dạy dỗ gay gắt nhất của mẹ tôi trong suốt 8 năm qua đã diễn khi chị dâu không nấu cơm cho chồng khiến mẹ tôi tức giận và quyết định đuổi hai vợ chồng anh trai ra khỏi nhà.
Tuy biết rằng việc tôi nói ra có vẻ như là một lời bà cô bên phía chồng, nhưng thực sự tôi không thể ưa chị dâu. Không chỉ đơn thuần là chị dâu, mà chị ấy còn được gọi là "mẹ dâu", "bà dâu" trong gia đình chúng tôi thì mới chính xác.
Mọi người thường nói "nhất dáng, nhì da, thứ ba khuôn mặt", chị dâu của tôi có tất cả những yếu tố đó, về mặt ngoại hình chị không thể chê được điểm gì. Tuy nhiên, sau vài lần tiếp xúc và gặp gỡ, tôi và bố mẹ đều nhận thấy chị có chút kiêu ngạo, không phù hợp với lối sống của gia đình chúng tôi, vì vậy chúng tôi đã khuyên anh trai cân nhắc kỹ.
Ảnh minh họa.
"Mẹ thấy cô ấy không hợp với gia đình mình đâu. Con bé xinh thật, nhưng có vẻ như không chịu khó, thích hưởng thụ hơn. Gia đình chúng ta không có điều kiện kinh tế dư dả, lối sống cũng có chút khác biệt, con nên suy nghĩ kỹ", mẹ tôi từng nói với anh trai. Nhưng anh trai bỏ qua và cho rằng khi tìm vợ phải tìm vợ đẹp để khoe với bạn bè, còn những công việc khác anh sẽ đảm nhiệm. Với lời nói đó, bố mẹ tôi đành chịu và tổ chức đám cưới cho anh chị, hy vọng cả hai sẽ có một cuộc sống hạnh phúc và bền vững.
Ngày trước, bố mẹ tôi đã tích cóp tiền từ công việc để mua căn nhà nhỏ gần nhà. Ban đầu, bố mẹ cho thuê căn nhà đó, nhưng bây giờ khi anh trai tôi lập gia đình, bố mẹ đã lấy lại để cho vợ chồng anh chị ở riêng và thoải mái.
Ban đầu, khi chị dâu mới làm dâu, cô ấy còn giữ kín nhưng sau nửa năm, tính cách thật của chị đã hiện rõ. Chị rất lười biếng. Sau khi mang thai, chị tìm cớ để ở nhà và không đi làm. Suốt ngày chỉ lo chăm sóc bản thân, mua sắm, còn việc nhà thì chẳng bao giờ chị chạm vào.
Anh trai tôi vất vả đi làm để nuôi ba miệng ăn, nhưng khi về nhà, anh phải làm mọi việc từ nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa cho đến giặt giũ. Anh chăm sóc vợ nhưng chị dâu lại không biết đánh giá. Chị luôn nói chuyện với anh như dân chợ búa, và suốt ngày chỉ trách móc anh yếu đuối, kiếm ít tiền, khiến vợ con sống thiếu thốn.
Bố mẹ tôi không thể nhịn được, họ đã mắng anh tôi là người đàn ông yếu đuối, hèn hạ, để vợ chồng sống dưới sự trị vợ. Tuy nhiên, sau một thời gian ngậm ngùi, mẹ tôi không còn chịu nổi và đã lên tiếng.
Tối qua, khoảng 6 giờ 30 phút, mẹ tôi đã nấu một bát canh chua ngon và mang sang cho vợ chồng anh chị. Khi chưa kịp vào cửa, mẹ đã nghe thấy hai vợ chồng cãi nhau. Hóa ra, anh trai tôi về nhà mệt mỏi và không thể nấu cơm, do đó anh nhờ chị đi mua đồ ăn tạm thời, nhưng chị dâu lại mắng chồng. Anh trai tôi tức quá và trách móc vợ:
"Cô ở nhà làm gì mà đến bữa cơm cũng không nấu cho chồng ăn?"
"Anh im mồm lại đi, anh biết cái gì để nói đâu. Anh nghĩ tôi sống ở nhà thật sung sướng à? Anh nhìn xem chồng người ta rồi so sánh với chính mình. Nếu không kiếm được tiền bằng người khác thì về nhà phải làm việc nhà, nấu cơm để bù đắp cho vợ con chứ!"
Nghe chị dâu nói như vậy, mẹ tôi không thể nhịn được nữa và lên tiếng mắng:
"Con không được nói những lời tục tĩu với chồng như thế. Gia đình không phải chợ, vợ chồng sống cùng nhau phải tôn trọng nhau, nếu không thể sống chung được thì cứ ly dị đi."
Chị dâu trả lời đanh thép: "Nếu không phải vì con cái thì tôi đã ly dị từ lâu rồi."
Câu nói này như là giọt nước tràn ly, tất cả những nỗi kìm nén của mẹ tôi đã phun ra. Mẹ đập bát canh xuống đất và mắng chị dâu là lười biếng, cư xử ươn hèn, không biết trân trọng chồng và coi thường nhà chồng. Đây chính là màn dạy dỗ mạnh mẽ nhất trong suốt 8 năm qua của mẹ, tôi chưa bao giờ thấy mẹ như vậy.
Bà còn mắng anh tôi là người đàn ông yếu đuối, hèn hạ, để vợ chồng sống dưới áp lực của vợ. Bà nói mãi, cuối cùng mẹ tôi đã không thể nhịn được và đuổi hai vợ chồng anh chị ra khỏi nhà.
"Ngôi nhà này là thành quả của sự cố gắng lớn lao của vợ chồng tôi, anh chị không góp sức gì vào đây cả. Giờ anh chị hãy rời khỏi nhà tôi ngay, tự thuê trọ và sống cùng nhau nếu muốn, để tôi không phải chịu nhìn nữa."
Chị dâu gào khóc ầm ĩ và không chịu rời đi, thậm chí còn trách mắng mẹ tôi thiếu lòng thương con và cháu. Tôi rất chán chị dâu này. Có cách nào để giải quyết vấn đề với chị dâu không? Mong mọi người góp ý giúp tôi.
Anh trai ngoại tình còn ra điều kiện với chị dâu "15 năm nữa mới được ly hôn" và pha xử lý cực đỉnh của mẹ tôi Dù là con trai duy nhất trong nhà nhưng cũng không vì thế mà mẹ chấp nhận hành vi sai trái của anh tôi. Mẹ tôi luôn luôn dạy tôi rằng 30 tuổi lấy chồng cũng được mà kể cả không lấy chồng cũng không sao nhưng đã lấy là phải "chuẩn". Nếu chưa chuẩn thì phải sửa ngay, sửa không được thì...