Bạn trai không có bụng dạ lo đám cưới nếu tôi không bán nhà trả nợ giúp mẹ anh
Sát ngày cưới, vị hôn phu đề nghị bán căn hộ bố mẹ tôi cho để trả nợ giúp bố mẹ anh, nếu không cả gia đình anh chẳng còn bụng dạ nào lo chuyện tổ chức hôn lễ.
Tôi và anh quen nhau đã 2 năm. Anh quê ở Nam Định, còn tôi sinh ra tại Hải Phòng. Tôi là con một trong nhà nên bố mẹ hết sức cưng chiều. Ngày tôi lên Hà Nội học, bố mẹ vì không muốn con gái vất vả ở nhà thuê nên đã mua cho một căn chung cư ở gần trường.
Sau này đi làm, tôi quên và yêu anh – người đàn ông làm cùng công ty – rồi tính chuyện kết hôn. Biết anh chưa có điều kiện mua nhà, bố mẹ tôi bảo hai đứa cứ sống trong căn chung cư vì nó là quà tặng ông bà dành cho tôi khi đỗ đại học. Dù chưa cưới nhưng anh đã dọn đến sống cùng tôi.
Căn chung cư không quá lớn nhưng với giá bất động sản tăng chóng mặt hiện nay, việc sở hữu một chỗ ở khá gần trung tâm Hà Nội đối với hai chúng tôi là điều may mắn.
Chồng giục tôi bán căn nhà ông bà ngoại cho để trả nợ cho bố mẹ. (Ảnh AI)
Chỉ còn 2 tuần nữa là đám cưới của chúng tôi diễn ra. Trong khi mọi người đều hân hoan, vị hôn phu của của tôi thời gian này lại luôn căng thẳng, mệt mỏi. Ban đầu, tôi nghĩ anh gặp áp lực về chuyện cưới xin, tuy nhiên, nhiều đêm nằm cạnh nghe tiếng anh thở dài, tôi không khỏi suy nghĩ.
Gặng hỏi mãi, cuối cùng anh mới tâm sự rằng bố mẹ anh thời gian vừa rồi làm ăn thua lỗ, hùn vốn kinh doanh nhiều nơi nhưng đều thất bại, số tiền vay mượn đã lên tới gần 1,5 tỷ đồng mà ông bà không có khả năng trả. Hiện giờ lãi mẹ đẻ lãi con, số tiền nợ ngày một tăng cao mà gia đình anh chưa biết cách nào xoay xở.
Chồng sắp cưới nói với tình trạng này, gia đình anh không còn tâm trạng lo chuyện cưới xin; mà hủy đám cưới giờ chót thế này thì rất ngại với nhà gái, vì thiệp mời đã phát đi hết rồi.
Video đang HOT
Ngập ngừng mãi, anh đưa ra đề nghị bán căn chung cư đang ở. Anh nói với giá cả hiện nay, căn hộ này sẽ bán được hơn 2 tỷ đồng, trả nợ cho bố mẹ xong thì có thể gửi số tiền còn lại vào ngân hàng, hàng tháng rút lãi ra chi trả cho khoản ở thuê, rồi từ từ tích cóp mua lại căn chung cư khác.
Chuyện bố mẹ anh gặp khó khăn trong kinh doanh thì tôi cũng có biết, bởi trước đây tôi từng đưa khoản tiết kiệm 100 triệu đồng của mình cho anh để giúp họ. Đến nay số nợ đó chưa được anh nhắc tới, nhưng tôi cũng không tính toán nhiều vì nghĩ trước sau gì cũng là người một nhà.
Tuy nhiên, chuyện căn chung cư thì hoàn toàn khác. Đó là căn nhà của bố mẹ tôi tặng, nếu đem bán đi chắc chắn ông bà sẽ không hài lòng. Hơn nữa, cuộc hôn nhân chưa bắt đầu mà tài sản lớn duy nhất ấy đã mất, tôi thấy rất bất an khi nghĩ về tương lai. Nhưng tôi cũng không khỏi suy nghĩ khi gia đình anh nợ nần như vậy, anh thì căng thẳng tới mức chả thiết tha gì tới đám cưới.
Sau một đêm tính hết nước hết cái, tôi đề nghị với anh một giải pháp khác, thay vì bán căn chung cư đi thì có thể bán nhà bố mẹ anh ở quê, còn thiếu bao nhiêu thì vay mượn để trả hết nợ. Sau đó, anh có thể đón ông bà lên sống tạm căn hộ của tôi trong thời gian chưa có nơi ở.
Tôi nghĩ đây là cách giải quyết hợp lý nhất trong tình cảnh này, không ngờ chồng chưa cưới của tôi nổi nóng, mắng tôi không biết suy nghĩ. Anh nói công việc làm ăn của bố mẹ đều ở quê, giờ đến đây ở khác gì trói họ trong nhà, làm sao sống được. Hơn nữa, anh là con trưởng, có trách nhiệm giữ lại căn nhà để thờ cúng tổ tiên sau này, nếu bán đi thì khác gì đẩy anh vào tội bất hiếu.
Sau đó anh tỏ thái độ dằn hắt với tôi. Tôi cố nghĩ rằng thái độ xấu của anh có lẽ vì đã trải qua nhiều đêm mất ngủ, vì quá căng thẳng lo lắng, nên cố gắng nhẹ nhàng, làm lành. Nhưng anh vẫn tỏ ra lạnh lùng, bảo tôi về xin phép bố mẹ bán căn chung cư đi để giải quyết việc trước mắt đã, như thế mọi người mới có tâm trạng mà tính tới chuyện cưới xin.
Trước sự ép buộc và lời đe dọa ngầm sẽ hủy cưới đó, tôi vô cùng thất vọng. Bây giờ nếu dừng chuyện cưới xin, hẳn người đau lòng nhất là bố mẹ tôi. Bao nhiêu năm nay ông bà luôn tự hào vì có cô con gái ngoan ngoãn, giỏi giang. Việc tôi bị hủy hôn khác nào một cú tát vào mặt bố mẹ.
Nhưng tôi cũng không có mặt mũi nào xin bố mẹ cho bán căn hộ. Hơn nữa, với giá cả nhà đất hiện nay, bán rồi thì làm sao chúng tôi có thể mua lại được với mức thu nhập của hai đứa.
Mấy ngày nay chồng chưa cưới cố tình tránh né tôi, không về nhà, cũng không liên lạc. Bản thân tôi có quá nhiều suy nghĩ nên cũng chẳng còn tâm trạng nào cho đám cưới nữa. Tôi nên làm gì để vẹn cả đôi đường? Xin độc giả hãy cho tôi lời khuyên.
Vay mẹ vợ cũ 500 triệu gần 20 năm không trả, thấy bà mới bán nhà, cựu anh rể của tôi cũng về khoanh chân đợi chia tài sản
Loại đàn ông mặt dày như anh rễ cũ của tôi chắc cũng hiếm có trên đời.
Tôi có bà chị gái mới hơn 20 tuổi đã đi lấy chồng, lấy nhau được đúng 3 năm thì đường ai nấy đi. Chị tôi dắt cô con gái về ngoại ở, kể từ đó chồng cũ của chị gần như biến mất khỏi trái đất, nửa cái bánh cũng không cho con nổi.
Chị tôi sợ hãi hôn nhân đến độ bây giờ con gái chị 18 tuổi rồi chị vẫn ở không vậy đó, nhất quyết không lấy chồng. Yêu đương nhăng nhít thì có nhưng cử anh nào có ý định tiến xa hơn là chị xách vảy chạy liền.
Trong 3 năm lấy chồng ấy, cựu anh rẻ của tôi có vay mẹ tôi 500 triệu để đầu tư làm ăn, Vay xong mất hút luôn không thèm nói nửa lời là bao giờ trả, có trả hay không.
Tất nhiên một phần lỗi cũng là do mẹ tôi dễ tin người quá, hồi ấy mẹ tôi nghĩ là dù sao cũng là con rể, là chồng con gái mình nên mẹ tin tưởng cho vay. Cũng có giấy nợ và đầy đủ thủ tục pháp lý đó nhưng anh ta không trả mà còn trốn đi đâu biệt tích nhiều năm.
Mẹ tôi thì xác định là mất khoản ý rồi. May mà số tiền đó với mẹ tôi cũng không đến mức là số tiền quá lớn. Chị gái tôi sau này nổi nghiệp bà, kinh doanh, kiếm tiền giỏi cũng từng trả cho bà rồi nhưng trả xong bà lại cho lại cháu ngoại.
Mẹ tôi có khá nhiều tài sản là bất động sản nhưng con rể cũ của bà không biết đâu. May mà không biết mới vay có 500 triệu đó chứ biết chắc vay đều vài tỷ quá!
Anh rể cũ chỉ biết bà có cái nhà ở phố cổ thôi. Đợt này bà rao bán cái nhà ấy, mới rao bán thôi chứ chưa bản cho ai hết thì ông anh rẻ mất hút bao nhiêu năm của tôi lại hiện hình về.
- Tối hôm ấy cả nhà đang ngồi ăn lầu ở nhà chị tôi, tự nhiên thấy chồng cũ của chị đứng lù lù trước cửa, còn vẫy con gái bảo mở cửa cho mình. Con bé bao nhiêu năm không gặp bố tự nhiên có ông nào từ đâu ra đứng xung bố bảo mở cửa, nó 18 tuổi rồi chứ có phải 8 tuổi đâu mà bào nó mở nó lại phải mở cho.
Thấy con bé không mở cửa thì anh ta khoanh chân ngồi ngay trước cổng, mồm oang oang nói vọng vào.
- Nghe bảo bà ngoại mới bán nhà ở phố cổ? Bán được chưa?
Cả nhà đang vui tự nhiên có của nợ ngồi àng ngũ ngay trước cổng nên ăn cũng mất ngon, định bụng lờ đi rồi nhưng anh ta đâu có biết điều.
- Bản được thì cũng phải chia đù cho con dâu con rể chứ nhỉ. Nghe đâu bảo bà mới cho con dâu căn chung cư bên Linh Đàm mà. Cho dâu rồi thì cho rẻ đi chứ!
Trời ơi là trời! 500 triệu anh ta xơi tái không thèm trả cho mẹ cả nhà tôi đã không muốn nói đến rồi. Giờ còn đến đây ăn vạ đôi chia tài sân. Không hiểu đầu anh ta mọc trên cổ để làm gì chứ.
Chị gái tôi nói thầm bảo tôi gọi anh người yêu của tôi sang, khổ nhà bây giờ toàn là con gái, thấy điệu bộ của tên kia cũng không bình thường nên thôi cứ có đàn ông trong nhà cho yên tâm.
Lát sau người yêu tôi qua nhà, thấy anh ta ngồi thù là một đồng trước cửa thì chỉ hỏi anh làm cái gì mà ngồi trước cửa nhà người ta. Có mỗi thẻ thôi mà quả anh rẻ cũ trời đánh của tôi sợ chạy mất cả dép. Không thấy quay đầu lại lần nào.
Điều chúng tôi lo lắng nhất là sợ con gái của chị thấy bỏ như vậy sẽ ảnh hưởng đến tâm lý. Thế nhưng có vẻ như chị tôi đã dạy con rất tốt, con bé hiểu chuyện và không có phản ứng bất thường nào với sự xuất hiện chẳng ra làm sao của bố mình.
Thật sự tôi không thể hiểu nổi, sao trên đời lại có loại đàn ông nhìn mãi không có ưu điểm nào như cựu anh rể của tôi nhỉ?
Ngớ người khi biết thân phận chủ nợ của chồng sắp cưới, tôi có ý định khuyên họ xóa nợ nhưng anh lại nằng nặc muốn trả nốt Tôi thật không hiểu chồng sắp cưới nghĩ gì mà lại cứ nằng nặc đòi trả nốt nợ như thế! Tôi và Hoàng từng là bạn bè thân thiết của nhau. Anh ấy là người đàn ông chững chạc, có hoài bão lớn. Sau khi tốt nghiệp, anh tự tin vào khả năng của bản thân nên đã mở công ty luôn. Do...