Bạn đọc viết: Chuyến đi trải nghiệm đáng nhớ của con
Con trai tôi vừa có chuyến đi trải nghiệm thực tế về. Chưa bao giờ tôi thấy cháu vui và hồ hởi như thế. Con rạng rỡ kể cho mẹ nghe bao điều thú vị học được qua chuyến thực tế. Đúng là “đi một ngày đàng, học một sàng khôn” quả chẳng sai.
Ảnh minh họa
Năm nay, trường con trai tôi tổ chức cho học trò đi tham quan kết hợp trải nghiệm thực tế ở địa đạo Củ Chi (TP HCM).
Nhớ lúc đầu khi con xin phép ba mẹ đi tham quan, tôi đã ngần ngừ không đồng ý. Tôi tìm đủ lý do để từ chối con. Rằng đi xa để làm gì. Vừa mệt mỏi, lại mất thời gian. Muốn biết, con chỉ cần mở mạng ra là có hết. Thế nhưng cháu vẫn cố xin mẹ đi bằng được. Cuối cùng tôi đành miễn cưỡng đồng ý.
Từ trước giờ, tôi rất ít cho con đi chơi. Tôi luôn sợ con bị cám dỗ rồi hư hỏng. Ngoài ra, tôi còn lo sợ vấn đề xe cộ nữa. Thế là ít khi tôi cho cháu đi xa. Với tôi bọn trẻ con, mình luôn phải quản lí chặt chẽ. Tốt nhất là ngoài giờ học con nên ở nhà học hành cho ba mẹ yên tâm.
Lần đầu tiên được đi xa, con tỏ vẻ háo hức vô cùng. Con chuẩn bị đủ thứ cho chuyến đi. Từ đồ ăn thêm đến nước uống mang theo. Cả đêm con cứ trằn trọc không ngủ. Tôi phải nhắc mãi con mới yên tâm mà chợp mắt.
Video đang HOT
Suốt buổi con đi, tôi cứ đứng ngồi không yên. Trong lòng tôi cứ thấp thỏm những lo âu. Lần đầu tiên thằng bé đi xa mà không có mẹ. Không biết con sẽ ăn uống như thế nào đây. Thỉnh thoảng nóng ruột, tôi lại điện thoại cho cô chủ nhiệm để hỏi tình hình. Biết tôi lo lắng, cô chủ nhiệm luôn trấn an tôi. Rằng các cháu rất khỏe và vui. Các con hát hò suốt chặng đường đi. Gần trưa thì cô đã chụp một số hình ảnh của các con để tôi thật sự an tâm.
Gần 6h tối con mới về đến nhà. Tôi thật sự ngạc nhiên vì con rất rạng rỡ. Con kể mẹ nghe bao nhiêu là chuyện vui trong chuyến đi trải nghiệm. Nào là con được khám phá những ngõ ngách, đường hầm nổi tiếng của địa đạo. Lần đầu tiên con biết được để có cuộc sống hòa bình ngày hôm nay có rất nhiều chiến sĩ còn trẻ tuổi phải hy sinh. Con may mắn vì được sống trong hòa bình. Rồi con được ăn củ mì chấm muối miễn phí nữa…
Cứ như thế, con hào hứng kể cho mẹ về chuyến trải nghiệm thú vị của mình. Lần đầu tiên con được xuống ruộng bắt cá rồi tập làm nông dân… Con được đi xuồng ba lá. Con còn bảo khi ngồi xuồng ai cũng phải mặc áo phao để đảm bảo độ an toàn… Nhìn con say sưa kể về chuyến đi tôi rất vui và hạnh phúc. Quan trọng là chuyến đi này con đã học được rất nhiều kĩ năng sống.
Kể xong, con còn thủ thỉ với mẹ rằng sắp tới lớp con sẽ tham gia hội chợ ẩm thực. Các con sẽ được giao một số tiền nhất định rồi chọn món ăn để làm và bán trong hội chợ. Chúng con đang tính toán xem đợt tới sẽ làm món gì ngon mà rẻ để bán cho có lời.
Nghe con nói, tôi thật sự bất ngờ. Tôi giật mình vì những suy nghĩ của con. Bây giờ thì tôi đã nhận ra cái sai của mình. Lúc nào tôi cũng chỉ biết bắt con học và học. Thằng bé rất ít khi được đi chơi. Giờ giấc của con tôi quản rất chặt. Thành thử con không được trải nghiệm thực tế bao giờ. Thật may là bữa nay tôi đã nhận ra.
Mong sao các con được trải nghiệm thật nhiều những chuyến đi thực tế. Đó chính là những bài học quý báu giúp con trưởng thành và hình thành những kĩ năng sống cần thiết.
LT
(Tây Ninh)
Theo Dân trí
Bạn đọc viết: Khởi động "kéo" học trò đến trường sau Tết
Sáng qua, tôi đang dọn dẹp nhà cửa thì chuông điện thoại báo có tin nhắn đến. Là của cô chủ nhiệm cậu con trai thứ hai. Vừa mở tin nhắn, tôi ngạc nhiên, ngỡ ngàng vì dòng tin gửi đến: "Nhờ quý phụ huynh thông báo dùm. Ngày mai các trò đến đông đủ trước 6h45 nha. Cô sẽ lì xì lấy hên đầu năm. Mong các trò có mặt đầy đủ."
Ảnh minh họa
Ngay khi nghe tôi thông báo, con trai tôi nhảy lên và reo hò không ngớt. Con bảo: Cô giáo của mình là số 1. Ngay đầu năm đã được cô lì xì rồi. Cô tâm lí quá thôi. Nhất định mai con phải đến trường sớm. Nhìn con hào hứng, mong ngóng mà tôi thấy rất vui.
Nhớ năm ngoái, con trai tôi cũng rất hào hứng đến lớp sau Tết vì chiêu "dụ" độc đáo của cô chủ nhiệm. Ngày đầu đến trường, cô mang rất nhiều bánh kẹo mời cả lớp liên hoan. Sau đó cô phát động cuộc thi "Hoa điểm 10 - Giờ học tốt". Nếu bạn nào đạt được nhiều hoa điểm 10 cô sẽ có thưởng. Phần thưởng chỉ là cây bút, cuốn tập thôi.
Ngoài ra, ai đạt nhiều phần thưởng sẽ được ghi tên vào "bảng vàng danh dự" trước lớp. Chỉ có như vậy thôi mà cả lớp đều rất vui và hăng hái. Ai cũng cố gắng nỗ lực hết mình trong học tập. Thật bất ngờ là lớp con cuối năm đầu toàn khối về phong trào học tập.
Cô bạn tôi dạy Mầm non ở một trường vùng sâu thì tâm sự: Sau Tết các cô rất sợ trò ngại đến lớp sau kì nghỉ Tết dài ngày. Vì thế, buổi đầu tiên các cô phải đến sớm để đón trẻ. Các cô mang theo rất nhiều quà để tặng các em. Chủ yếu là tự làm. Đó là những chiếc vòng tay và dây chuyền xinh xắn. Ngoài ra, cô cũng phải tổ chức nhiều trò chơi để các em hứng thú khi đến trường. Nói chung là làm sao để các em cảm thấy đến trường rất là vui.
Bản thân là giáo viên, tôi cũng từng "đau đầu" vì học sinh lơ là trong học tập sau Tết. Những ngày đầu năm các em thường không tập trung chú ý nghe giảng. Nhiều khi vừa dạy mà vừa bực mình. Năm ngoái, tôi bắt đầu đổi chiến thuật để "dụ" trò có hứng khởi trong học tập. Ngày đầu tiên đến trường, tôi chuẩn bị sẵn vài phong bao lì xì màu đỏ rất đẹp. Trong đó tôi bỏ vào đó các tờ tiền mới với mệnh giá 10 ngàn, 20 ngàn khác nhau. Khi đến trường, tôi sẽ kiểm tra bài cũ các trò. Nếu trò nào trả lời đúng hoặc đúng khoảng 80% sẽ được nhận một phong bao. Chỉ như vậy thôi mà không khí lớp học vô cùng hào hứng sôi nổi. Các em hò reo không ngớt khi có bạn được nhận phong bao. Tiết học sau đó cũng thật vui và thoải mái.
Thực ra các cách dụ trò này không phải ai cũng được ủng hộ. Nhiều thầy cô lớn tuổi trách chúng tôi làm hư học trò. Các em là học sinh thì phải học tập và tuân thủ đúng nguyên tắc. Ai hư sẽ bị phạt và hạ hạnh kiểm. Nguyên tắc trường đã quy định cứ thế mà làm. Tại sao các cô cứ đội trò lên đầu vậy. Các em được voi sẽ đòi tiên. Tốt nhất là không chiều bọn trẻ quá.
Mặc dầu vậy, tôi vẫn thích làm mấy trò "dụ" trẻ này. Tôi luôn nghĩ, các trò là những đứa trẻ hồn nhiên, dễ thương. Các em luôn thích cái mới, cái lạ. Dụ các em một chút để tạo hứng khởi trong học tập đâu có sao. Chỉ mong các em đều vui vẻ, thoải mái ngày đầu năm. Từ đó mà tình cảm cô trò cũng được gắn kết.
Năm nay, trong buổi đầu đến lớp, tôi lại tiếp tục làm vậy để động viên các em.
Loát Trần
(Tây Ninh)
Theo Dân trí
'Rốt cuộc con tôi học giỏi hay dốt?' Cái cơ chế chấm điểm mấy chục năm quá dễ cho nhu cầu định lượng hóa, và nay thì quá thuận tiện cho cho lối sống vội vàng bận rộn của cha mẹ. Thâm niên họp phụ huynh của tôi đến nay đã tròn 25 năm, từ ông em trai đến hai đứa con bây giờ. Trong một phần tư thế kỷ đó,...