“Bạn bè đến lò nọ lớp kia, Bích cặm cụi tự học ở nhà…”
Bố mất sức lao động, mẹ đi dọn dẹp, bưng bê ở quán ăn với mức lương 80.000 đồng/ngày. Sau Bích còn 3 em nhỏ đang t.uổi đi học. Là chị cả trong nhà, nhiều lần Bích toan nghỉ học để phụ giúp mẹ.
Những lúc như thế, người mẹ nghèo lại rưng rưng: “Đời mẹ đã khổ lắm rồi! Vậy nên con phải được đi học để thoát khỏi cảnh nghèo”.
Kỳ thi THPT quốc gia năm nay, Vũ Thị Ngọc Bích (Mỹ Đức, Hà Nội) đăng ký 6 nguyện vọng vào các Trường ĐH Kinh tế Quốc dân, Học viện Báo chí & Tuyên truyền, ĐH Ngoại ngữ và ĐH Thương Mại.
Trong đó, ước mơ lớn của Bích là được theo học tại Trường ĐH Kinh tế Quốc dân. Nhưng học phí của ngôi trường này chắc chắn nằm ngoài khả năng chi trả của gia đình em.
Khao khát vào trường, nhiều lần Bích lén nhẩm tính số t.iền phải trả trong suốt 4 năm học.
“Chúng khiến em quá sợ hãi. Số t.iền ấy cao hơn gấp nhiều lần so với thu nhập hàng tháng của gia đình em”. Mỗi lần nghĩ vậy, Bích lại chùn bước…
Dưới Bích còn 3 em nhỏ, trong đó có một em học lớp 8, một em học lớp 6 và em trai chỉ mới 5 t.uổi. Áp lực của người chị cả khiến cô bé 18 t.uổi nhiều lần muốn nghỉ học để nhường cơ hội đi học cho các em. Nhưng Bích học sáng dạ. Cô giáo chủ nhiệm rất tiếc nên nhiều lần động viên, thậm chí xin cho em được học thêm miễn phí các môn ở trường.
Bố mất sức lao động, mẹ đi dọn dẹp, bưng bê ở quán ăn với mức lương 80.000 đồng/ngày. Sau Bích còn 3 em nhỏ đang t.uổi đi học.
Sau một vụ tai nạn, bố Bích mất sức lao động hoàn toàn và cũng không thể làm được những việc nặng. Thu nhập của gia đình phụ thuộc cả vào số t.iền ít ỏi mà người mẹ đi làm bưng bê, dọn dẹp ở quán ăn đầu thôn. Chiều đến, chị lại đi chợ lấy thêm ít hoa quả để ngồi bán ở các khu công nghiệp hay cổng trường học. Chi tiêu cho 6 con người, trong đó có 4 đ.ứa t.rẻ đang t.uổi đi học chỉ chưa đầy 3 triệu đồng.
“Nếu không phải nhờ vào việc miễn giảm học phí, chắc chắn 4 chị em em không thể được đi học”, Bích nói.
Hai tháng trước khi em bước vào kỳ thi THPT quốc gia, mẹ bị tai nạn. Bích cứ nghĩ rằng chắc chắn mình không thể tiếp tục được đi học nữa, nhưng người mẹ không đồng ý.
“Mẹ bảo, kể cả phải đi vay t.iền, mẹ cũng cho em được đi học. Chỉ có học mới có thể thoát cảnh nghèo. Mẹ khổ thêm chút cũng không sao”.
Thế là mẹ đi làm đủ nghề. 4h30 sáng mẹ phải dậy đi làm thuê cho người ta. Vì thương nên họ “ưu ái” trả mẹ cao hơn mức bình thường là 80.000 đồng/ buổi. Dọn dẹp quán xong xuôi mẹ lại quay xe ngược về chợ chở ít hoa quả đi bán thêm, có khi 8-9 giờ tối mới về đến nhà. Chưa bao giờ mẹ từ chối làm việc gì, miễn là có thêm thu nhập”.
Video đang HOT
Áp lực của người chị cả khiến cô bé 18 t.uổi nhiều lần muốn nghỉ học để nhường cơ hội đi học cho các em
Từ những năm cấp 1, Bích đã ý thức được cảnh nghèo khó. Em không dám xin mẹ cho đi học thêm ở đâu, mặc dù hầu hết các bạn trong lớp đều theo học.
“Lúc đó em vừa tủi thân, vừa lo. Nhưng rồi em tự động viên mình rằng, không có điều kiện thì mình tự học. Quan trọng cách học và ý thức học của mình là chính.
Thế là em tự ôn trong SGK kết hợp với luyện đề thầy cô giao trên lớp. Nhưng chỉ học kiến thức trong SGK là không đủ. Nhiều khi em bật khóc vì không biết tìm phương pháp giải ở đâu.
Một người bạn trong lớp thấy em khó khăn nên đã cho mượn một chiếc điện thoại cảm ứng”.
Từ ngày có điện thoại, Bích tham gia vào các diễn đàn chia sẻ tài liệu học tập trên Facebook. “Có bạn nào đăng đề lên nhờ giải hộ hoặc chia sẻ đề là em lại tải về làm. Những đề nào hay em lưu lại rồi tự nghiên cứu dần. May có điện thoại nên trước kỳ thi THPT quốc gia, em đã luyện được khá nhiều đề”.
Gia đình Bích cũng thuộc hộ nghèo của xã
Ngày thi THPT quốc gia, mẹ Bích xin nghỉ làm để đưa đón con đi thi. Thay vì trở về nhà, chị nán ở lại điểm thi để chờ con đến hết giờ làm bài. Chị vẫn kỳ vọng Bích sẽ đỗ vào ngôi trường em luôn mong ước.
“Bích học rất khá, nhất là môn Văn. Có lần bài văn tả về bố của con hay và xúc động quá nên đã được cô giáo photo cho cả khối đọc. Cấp 2, cấp 3, con đều được đại diện trường đi thi cấp huyện, cấp thành phố và được giải cao. Nếu phải để con nghỉ học, thực sự tôi không đành”, chị nói
Thương con, chị hay dành thời gian mỗi tối để hai mẹ con cùng tâm sự. “Bích là người sống nội tâm, không bao giờ khóc trước mặt người khác. Từ năm cấp 2 con đã có ý định bỏ học. Nhưng gia đình luôn động viên con cố gắng học, chứ thế này mãi thì khổ lắm”.
Quyết tâm đỗ đại học, những ngày ôn thi, Bích đều thức đến 3 giờ sáng. “Học buổi đêm mát hơn, dễ vào hơn khi không có quạt”, Bích nói.
Dù rất thích học ngành kinh tế vì nhận thấy đây là môi trường năng động và có điều kiện phát triển, nhưng nếu không thể đạt được học bổng, Ngọc Bích mong muốn sẽ được theo học ngành Ngôn ngữ Anh.
“Em nghĩ chỉ có con đường học mới có thể giúp đỡ gia đình mình, bởi các em của em cũng đều rất thích đi học.
Lên đại học em chắc chắn phải thay đổi theo hướng năng động hơn và tìm kiếm việc làm thêm để phụ giúp bố mẹ”.
“Em nghĩ chỉ có con đường học mới có thể giúp đỡ gia đình mình, bởi các em của em cũng đều rất thích đi học”
Nhắc đến cháu gái, bà nội Bích kể, giai đoạn ôn thi, trong khi bạn bè cùng xóm đến lớp nọ, lò kia để ôn thì Bích chỉ sáng đi học, tối tự học ở nhà.
“Bích tiết kiệm lắm. SGK thì đi xin lại của người ta. Sáng nó cũng không chịu ăn vì tiếc t.iền. Tích được 3, 4 chục nghìn lại đưa mẹ chứ chẳng dám tiêu.
Nó luôn ước mơ được đi học đại học, nhưng lại sợ bố mẹ không lo được t.iền học phí, đến tháng còn t.iền trợ cấp thì bao giờ bố mẹ mới bớt khổ vì con”.
Ông bà Bích cũng không có lương hưu. Cả hai ông bà chỉ trông chờ vào mấy sào ruộng nên chẳng thể giúp gì được cho gia đình con trai. Nghĩ về con, về cháu, nước mắt bà cứ thế chảy ra.
Điều bà hạnh phúc nhất giờ đây là đi đến đâu cũng có người khen “Bà có cô cháu gái học giỏi thế là sướng nhất rồi!”
“Mong cho cái Bích đỗ đại học, sớm ra trường nuôi các em cho bố mẹ nó đỡ vất vả”, bà nói.
Còn Bích luôn tự động viên mình: “Em đọc nhiều câu chuyện về những con người nghị lực. Mỗi nhân vật lại để cho em một cảm nhận và một câu chuyện riêng. Những con người ấy đã truyền được cảm hứng giúp em tìm được mục tiêu của chính mình”.
Thúy Nga
Theo vietnamnet
Nghị lực mùa thi: 'Mẹ lo không có ai nuôi con'
Cô học trò giỏi Phạm Thị Hằng vẫn luôn ám ảnh bởi câu nói của người mẹ già yếu: 'Mẹ lo không có ai nuôi con'.
Phạm Thị Hằng trong căn nhà nghèo khó - Ảnh: V.T
Phạm Thị Hằng là học sinh lớp 12A1 Trường THPT Cộng Hiền, H.Vĩnh Bảo, TP.Hải Phòng. Hằng sinh ra đã chịu thiệt thòi hơn so với các bạn do thiếu bàn tay chăm sóc của bố. Hằng kể, bố mẹ sinh em ra lúc t.uổi đã cao (bố 60 t.uổi, mẹ 42 t.uổi). Bố lại có gia đình riêng ở một tỉnh khác, nên bà Bùi Thị Mừng (mẹ Hằng) phải một mình làm ruộng nuôi em khôn lớn.
"Từ nhỏ em đã không được bố chăm sóc, mẹ đưa em về ở với ông ngoại tại thôn Thâm Động, xã Đồng Minh, H.Vĩnh Bảo. Ông ngoại lại có tới 10 người con, gia cảnh nghèo khó. Có chút lương cựu chiến binh và t.iền tuất của bác cả là liệt sĩ, ông đã dành hết để nuôi em ăn học", Hằng xúc động kể về hoàn cảnh của mình.
Năm 2013, khi Hằng đang học lớp 7 thì ông mất, mẹ con Hằng mất đi một chỗ dựa lớn trong cuộc đời. "Em ở với ông từ nhỏ, nên ông như người cha của em. Hôm ấy ông bị mệt, mọi người đưa đi viện 1 ngày, đến tối thì đưa về. Ông nắm chặt đôi tay em được khoảng 20 phút, khi em buông tay ra thì ông mất", Hằng nghẹn ngào nhớ lại. Ông mất, rồi bố cũng mất, khiến em cảm thấy hụt hẫng. "Bố không nuôi em, nhưng là người sinh ra em, nên hôm bố mất, em khóc nhiều lắm", Hằng kể.
Từ ngày ông ngoại mất, sức khỏe của bà Mừng cũng ngày một yếu đi, cuộc sống của hai mẹ con càng khó khăn hơn do nguồn thu nhập chính chỉ từ mấy sào ruộng. "Mẹ vẫn cố gắng lo cho em ăn học nhưng không đủ. T.iền mua phân bón ruộng mẹ vẫn phải nợ hơn 10 triệu đồng chưa biết đến bao giờ trả được", Hằng chia sẻ.
Năm nay, bà Mừng đã 60 t.uổi, lại có nhiều bệnh tật nên không làm việc nặng nhọc được nữa. Thế nhưng bà vẫn cố làm để nuôi con. "Dù bị huyết áp cao và bệnh tim, nhưng mẹ vẫn cố đi làm đồng. Có hôm đang làm thì mẹ bị ngất ở ngoài đồng, được những người cùng làm phát hiện đưa về. Mẹ bị ngất như thế mấy lần rồi", Hằng lo lắng kể.
Dù hoàn cảnh éo le nhưng suốt 12 năm học, Hằng luôn là học sinh giỏi và đoạt giải nhiều môn thi. Ở tiểu học, khi đi thi học sinh giỏi cấp huyện, năm lớp 4 Hằng đã được giải khuyến khích môn toán, lớp 5 đoạt giải khuyến khích môn văn. Lên THCS, Hằng tiếp tục được chọn vào đội tuyển học sinh giỏi thi môn tiếng Anh (lớp 6, lớp 7) và đội tuyển thi môn hóa (lớp 8, lớp 9).
Trong các kỳ thi này, năm lớp 9 Hằng đoạt giải ba môn hóa cấp thành phố. Lên lớp 10, em đoạt giải khuyến khích môn hóa cấp huyện và 2 năm lớp 11, lớp 12 đều tham gia đội tuyển thi học sinh giỏi cấp huyện môn hóa. Năm lớp 12, Hằng có mức điểm trung bình các môn học thuộc top cao nhất lớp là 8,9 điểm.
Hằng và mẹ đều gầy rộc. Hiện bà Mừng phải uống thuốc thường xuyên để chữa bệnh huyết áp, tim mạch và bướu cổ. Căn nhà cấp 4 hai mẹ con đang ở là của ông ngoại Hằng để lại, rộng khoảng 30 m2, tuềnh toàng với 1 cái giường, 1 cái chạn bát, 1 căn buồng nhỏ cùng những vật dụng không đáng giá. Nhà cũng có chiếc ti vi cũ và tủ lạnh được các dì, các cậu của Hằng cho, nhưng hai mẹ con cũng không dám dùng vì không trả được t.iền điện. Hỏi về bữa ăn của em có đầy đủ không, Hằng nói: "Gạo thì có đủ nhưng thức ăn bữa có, bữa không. Hôm nào có đám cỗ, mọi người mang phần về cho thì em được ăn nhiều...".
Mọi sự giúp đỡ, xin bạn đọc gửi về Báo Thanh Niên theo thông tin sau: Chủ tài khoản: Báo Thanh Niên. Số tài khoản: 14710000000115 - Ngân hàng thương mại cổ phần Đầu tư và phát triển VN - chi nhánh Ba Tháng Hai, TP.HCM. Hoặc Báo Thanh Niên sẽ nhận trực tiếp tại tòa soạn, các văn phòng đại diện trong cả nước.
Nội dung ghi: giúp đỡ em Phạm Thị Hằng (thôn Thâm Động, xã Đồng Minh, H.Vĩnh Bảo, TP.Hải Phòng)
Chúng tôi sẽ chuyển đến em Hằng trong thời gian sớm nhất.
Theo Thanh niên
Vừa chạy thận, vừa đi thi, n.am s.inh Hải Phòng quyết tâm đỗ đại học Bị suy thận, sức khỏe yếu nhưng Đào Minh Đức (18 t.uổi, ở phường Trần Thành Ngọ, quận Kiến An, Hải Phòng) vẫn vừa chạy thận, vừa đi thi với quyết tâm đỗ đại học trong kỳ thi THPT quốc gia 2019. Đào Minh Đức tranh thủ ôn bài mọi lúc có thể - Ảnh Lê Tân Chia sẻ với Thanh Niên sau...