Ba mẹ xui tôi bỏ vợ vì tôi muốn phụ vợ việc nhà
Tôi thấy vợ cực nên ra tay giặt giũ phụ thì mẹ nói bóng gió nhà này đàn ông con trai không làm việc nhà.
Tôi, một người con thứ trong gia đình, sống tại miền quê như bao người khác. Ba mẹ tôi người miền Trung. Mẹ gia trưởng, mỗi khi bà muốn gì là ba phải làm bằng được. Có tiền dư là bà muốn xây nhà. Mặc dù ba chưa muốn nhưng lép vế hơn nên cũng đành nghe. Ba tôi không nhậu nhẹt, cờ bạc, cuộc sống của tôi đơn giản đến khi tôi lấy vợ thì hoàn cảnh thật trớ trêu.
Vừa lấy vợ về hôm nay thì ngày mai bà đề cập đến vấn đề tiền lương, 2 đứa phải đưa bà giữ để mai mốt ra riêng bà đưa cho thêm mà xây nhà. Mọi chuyện cũng từ đây, mỗi đêm trời nóng vợ chồng tôi bật quạt thì bà kêu tốn điện. Mặc dù tôi nói mỗi tháng sẽ lo tiền điện cho cả nhà (lúc chưa có vợ nhà tôi vẫn tiết kiệm điện, không dám bật cả quạt) và tôi mở cửa sổ thì vô tình thấy ông bà đứng ở đó rình. Tôi biết nhưng giấu không cho vợ biết, sợ mất công sau này nói ra nói vào. Tôi giận từ đó.
Năm 2015 tôi đi làm, lương 5 triệu nhưng tôi đưa bà 4 triệu, giữ một triệu xài thì bà lại nói công nuôi ăn học mà tháng có 4 triệu. Tôi phải giải thích với bà rằng nếu thu nhập 100 triệu mỗi tháng sẽ sẵn sàng cho bà 90 triệu, đằng này công ty tôi lương thấp, một triệu giữ để xài, bà lại nói ra nói vào.
Video đang HOT
Đỉnh điểm hôm xảy ra việc tôi đi làm 22 giờ tối về, vợ làm đến 20h, từ nhà lên công ty tôi 30km nên về tới nhà 2 vợ chồng giặt giũ, nấu ăn cũng tới nửa đêm. Tôi thấy vợ cực nên ra tay giặt giũ phụ thì mẹ nói bóng gió nhà này đàn ông con trai không làm việc nhà. Tôi nhịn không được nên đã làm ầm lên và ra nhà vợ ở. Gia đình vợ thì cho đất ra ở luôn vì họ cũng hiểu hoàn cảnh của tôi bấy giờ.
Nhiều lúc tôi cảm thấy mình sống hạnh phúc, sung sướng, trong khi ba mẹ nuôi ăn học mà giờ bất hiếu không lo được gì. Mỗi khi Tết đến về nhà thăm thì ông bà nhỏ to kêu tôi bỏ vợ để kiếm người khác. Tôi không nghe lại bảo tôi bất hiếu, vô lễ, nghe vợ bỏ cha mẹ. Tôi thân là con trai, cái gì đúng tôi nghe, sai thì dù có ép đến mấy tôi cũng không làm. Bà con nội ngoại hết người này đến người kia nói, khuyên bảo về sống lại. Nhưng tôi biết về cũng không sống được như xưa vì bà không ưa vợ tôi. Tôi bỏ nhà ra nhà vợ ở như vậy có bất hiếu không mọi người?
Theo Vnexpress
Anh nói lời yêu tôi rồi bỏ mặc tôi bơ vơ trong dòng đời vô định
Anh đã đến và nói yêu tôi, rồi chính anh lại mang trái tim của tôi đi mất, để tôi buồn, tôi khóc trong đau khổ tột cùng.
Tháng 11 lại về, lòng tôi trào dâng nỗi nhớ anh, người đã từng nói với tôi rằng: "Cả đời anh sẽ yêu thương mình em", nhưng rồi cũng chính anh là người quay lưng ra đi không một lời từ biệt.
Sau ngày định mệnh đó, tôi muốn tìm anh, muốn hỏi anh một câu rằng vì sao anh lại đối xử với tôi như thế. Vì sao, giữa một biển người mênh mông, anh lại tìm gặp và yêu thương tôi... rồi lại bỏ rơi tôi?
Nếu đã yêu thương tôi đến như thế, nếu đã thề hứa với tôi, vậy tại sao khi tình yêu đang độ tuổi xuân sắc, đẹp đẽ nhất anh ấy lại quay đi?
Anh- chàng trai có khuôn mặt lạnh lùng, chiếc mũi thanh tú, là người mà bạn bè tôi gặp đều phải thốt lên rằng: "Đẹp trai như bạch mã hoàng tử", "Đại thần thế kỷ 21",... đã tìm đến tôi trong một buổi chiều mưa. Hôm đó, tôi đến thư viện ôn thi và gặp anh.
Điều đầu tiên anh làm là che ô để tôi ra chỗ lấy xe. Anh nói: "Chúng ta cùng đường" rồi đưa nhìn tôi. Ánh mắt dịu dàng, vô tình chạm vào mắt tôi không chút bối rối. Cứ thế, anh đi thẳng vào tim tôi mà không hỏi liệu tôi có đồng ý hay không?
Và rồi, từ hôm đó, anh thường xuyên nhắn tin, trò chuyện cùng tôi. Chúng tôi đi cạnh nhau, anh khoác vai và ôm tôi thì thầm: "Yêu em". Anh nói anh thích mùa đông vì anh có thể ủ ấm, che chở cho cô gái yếu ớt như tôi.
Và anh... đã vẽ nên một tương lai màu hồng, khu vườn cổ tích và dắt tôi vào đó. Tôi đã vì anh mà đi lạc hơn suốt 2 năm qua, tôi không thể tìm được lối ra.
Rồi khi tình yêu đang mặn nồng, anh vội vàng bước đi không một lời từ biệt. Khoảng trống trong lòng khiến tôi run sợ mùa đông, tôi sợ những lúc cô đơn, tôi sợ phải độc bước trên phố khuya. Vốn dĩ, tôi đâu có ghét mùa đông?
Tôi đã khóc rất nhiều, tôi đã cố tìm ra một hình bóng quen thuộc giữa phố xá tấp nập kia. Nhưng tôi đã không tìm thấy anh- người đã chủ động nói yêu tôi và cũng chủ động rời xa mình.
Tôi chợt hiểu ra rằng, có lẽ, tôi đã quá bi lụy, quá phụ thuộc vào tình yêu của anh để rồi trái tim tôi yếu đuối, bất lực. Giờ đây, tôi phải học yêu bản thân mình hơn, tôi sẽ cố quên đi tất cả để không bao giờ phải sống trong chuỗi ngày mơ mộng ấy nữa. Tôi sẽ buông...
Theo Người đưa tin
Con rể sốc nặng khi nhận được tin nhắn gửi nhầm của bố vợ Đứng khựng lại đến tận lúc người ta bảo anh ra chỗ khác cho người ta còn bán hàng anh mới lò dò đi ra. Anh sốc lắm, chết điếng luôn cả chiếc chân giò cũng không mua nữa mà phi thẳng xe về nhà. Trong cuộc sống này chẳng phải chỉ có tận mắt chứng kiến, tận tai nhìn thấy thì mới...