9 năm yêu, 12 lần hoãn cưới
Hễ gần đến đám cưới, những chuyện không may lại tới tấp xảy ra.
Tôi và anh là hai con người trái ngược nhau. Tôi vui vẻ, anh kín đáo. Tôi trẻ trung, anh nghiêm nghị. Tôi hơi đanh đá, còn anh rất hiền lành… Sự hấp dẫn của tính cách trái ngược tạo lực “hút” hai đứa lại với nhau.
Thấy tình yêu đã chín, chúng tôi tính tới chuyện sống cùng nhau dưới một mái nhà. Ngày cưới của hai đứa được hai bên gia đình định liệu. Thế nhưng hết lý do trời đánh này đến nguyên nhân vạ vật kia xảy ra khiến đám cưới của chúng tôi đã bị hoãn vô thời hạn.
Khi ấy, cách ngày cưới của chúng tôi 2 tháng, một cô gái đã vác bụng bầu vượt mặt đến “bắt vạ” anh. Tôi đau khổ vô cùng. Không ngờ, anh đã phản bội tôi để tìm niềm vui mới bên ngoài. Anh thanh minh, một lần say rượu có ngủ nhờ nhà cô gái đó. Nhưng anh thề thốt chưa làm chuyện gì quá giới hạn. Dù rất yêu anh, nhưng tôi không thể chấp nhận người chồng dối lừa. Tôi nhất quyết hủy hôn.
Phải đến khi đứa trẻ chào đời. Anh đã đưa bé đi thử ADN. Tờ kết luận chứng minh anh và đứa trẻ không cùng huyết thống. Anh thảm thiết nói “không thể sống thiếu em”. Chúng tôi nối lại chuyện tình cảm và dự định tiến hành kết hôn vào giữa tháng tới.
Nhưng ngày cưới cận kề, một hôm, tôi đến nhà anh chơi và cả nhà đang dùng bữa vui vẻ. Thế nhưng, bất chợt bảo vệ công ty đưa người đến nhà triệu tập anh lên đồn để điều tra vụ án kinh tế. Tôi hết sức ngạc nhiên lẫn sợ hãi.
Trong suốt thời gian ba tháng, anh thường phải lên trụ sở công an để lấy lời khai. Kết thúc vụ án đó, anh làm sai một chút hồ sơ do yếu nghiệp vụ và chỉ bị xử phạt hành chính 5 triệu đồng. Thế nhưng, đám cưới của chúng tôi vì việc này đã buộc phải hoãn tiếp.
Tôi và anh thở phào nhẹ nhõm vì đã vượt qua hai lần lực cản thử thách tình yêu thủy chung. Điều khó khăn nhất đã xảy đến với chúng tôi. Bố mẹ tôi đã phản đối cuộc hôn nhân này vì cho rằng anh có hai vết nhơ.
Video đang HOT
Không biết năm nay tôi có lại bị hoãn cưới? (Ảnh minh họa)
Theo bố mẹ, hai việc trên được phát giác, còn con người anh ẩn chứa nhiều nguy cơ nguy hiểm. Bố mẹ tôi nhất mực “không thể giao trứng cho ác”. Bố mẹ tôi đã sang tận nhà anh để từ hôn. Dù bố mẹ ngăn cản, tôi và anh vẫn lén lút gặp nhau. Khi bị bắt gặp, tôi và anh bao biện rằng chỉ gặp gỡ với tư cách bạn bè.
Vào sinh nhật mình, tôi đã tổ chức đi hát karaoke cùng bạn bè. Vì tổ chức hơi muộn nên tôi về nhà khuya. Trên đường về, tôi bị hai gã đàn ông lạ bám theo. Vì sợ hãi, tôi hoảng hốt chạy xe rất nhanh.
Hai tên kia vẫn lạng lách làm va chạm mạnh khiến tôi bị ngã xe. Chúng bắt đầu dở trò trêu ghẹo tôi. Vừa lúc đó, người yêu tôi kịp đến. Anh xông ra đánh nhau với hai gã kia.
Tôi kịp chạy xa một đoạn và gọi điện cầu cứu. Khi tìm được người đi đường đến cứu, người yêu tôi đã bị đánh trọng thương. Anh đã cứu nguy cho tôi nên mới lâm nạn. Về sau tôi mới biết anh đã thầm đi sau để đưa tôi an toàn về nhà.
Anh đã bị gãy một bên tay phải bó bột. Tôi đã tới viện chăm sóc cho anh tận tình. Cảm động trước tình cảm của anh, bố mẹ tôi lại đồng ý cho hai đứa kết hôn.
Tôi đã tự tay thiết kế thiệp cưới rất đẹp và lạ. Ai biết chuyện cũng đều chúc mừng cho mối tình vượt qua sóng gió của chúng tôi. Hai đứa cũng đã thuê váy cưới và có cả một album ảnh cưới hoành tráng.
Nhưng 4 hôm trước ngày cưới, tôi nhận được cú điện thoại choáng váng từ anh. Anh thông báo mẹ chồng tương lai vừa phải vào viện cấp cứu vì đột quỵ. Bà đã bị vỡ nợ do hùn vốn của nhiều người để cho vay nặng lãi. Cả nhà anh giờ hoảng loạn như ong vỡ tổ. Đám cưới của chúng tôi một lần nữa lại được hai bên nhà hoãn.
Rồi những chuyện không may khác lại xảy đến: mẹ anh qua đời, tôi đi du học ngắn hạn, anh gặp năm tuổi… Cứ thế, đám cưới của chúng tôi cứ lần lữa và bị hoãn hết lần này đến lần khác. Thật không tin nổi, tính ra chúng tôi đã 12 lần buộc phải lỡ hẹn với đám cưới của mình.
Qua Đông chí năm nay, tôi sẽ bước qua tuổi 33. Khi ấy, chúng tôi mới được tuổi cưới xin. 9 năm yêu nhau và 12 lần hoãn cưới, anh vẫn yêu tôi thật nhiều dù nhan sắc tôi đã tàn phai vài phần. Nhiều lúc tôi cũng chạnh lòng vì “Cái tuổi nó đuổi xuân đi”. Tôi có chồng chưa cưới nhưng chưa một lần được làm cô dâu.
Hôm nay, tôi lại nhận được thiệp mời cưới của cô bạn thân. Chẳng hiểu sao, nước mắt tủi thân của tôi cứ rơi như mưa. Người bạn cuối cùng bằng tuổi tôi đã cất bước theo chồng. Tôi mừng cho bạn, tủi cho mình. Không biết năm nay tôi có lại bị hoãn cưới?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hãy cứ thẳng thắn, thật lòng
Cháu 22 tuổi, anh hơn cháu 4 tuổi, là sĩ quan. Cháu nhận lời yêu anh cũng thật chóng vánh, vì anh hiền lành một cách đáng yêu. Mẹ cháu và mẹ anh là bạn thân, mẹ anh thích cháu nên cố tìm cách gán ghép cho hai đứa. Sau này khi biết hai đứa yêu nhau, hai gia đình đều ưng thuận, nhất là mẹ anh rất vui và thương cháu nhiều lắm, cô coi cháu như con ruột vậy.
Thời gian yêu nhau 3 năm cũng đủ để hiểu rõ về nhau. Cháu dần nhận ra không biết tình cảm mình dành cho anh có thực sự là tình yêu không. Đã nhiều lần cháu bảo hai đứa nên không liên lạc một thời gian để cháu xác định tình cảm của mình (vì cháu còn học nên chúng cháu không gặp nhau thường xuyên được) nhưng anh đều không đồng ý. Cứ hai ba ngày không nói chuyện điện thoại là cháu lại thấy nhớ, việc nói chuyện với anh hằng ngày như một thói quen.
Nhưng rồi càng ngày cháu càng thấy tình cảm của cháu không như trước kia, không còn cảm giác nhớ, không còn thấy ấm áp khi anh ôm cháu trong vòng tay, không còn thổn thức chờ đợi những nụ hôn từ anh nữa, cháu thấy mọi thứ đều không còn cảm giác...Có lẽ nào cháu đã thay lòng rồi cô?
Cháu biết anh yêu cháu rất nhiều, luôn chiều chuộng mọi yêu cầu của cháu, không dám trái lời cháu, chưa bao giờ cô ạ, thậm chí có những lúc cháu mắng anh nhưng anh chẳng nói gì cả, lúc nào cũng sẵn sàng bỏ qua hết mọi chuyện, miễn là anh được ở bên cháu, miễn là cháu đừng xa anh."Ừ thì tại anh quá yêu mình thôi"- cháu đã cố an ủi như vậy. Hay tại vì anh quá nhu nhược?
Anh làm cháu dần cảm thấy chán, cháu không đủ tự tin để khoe anh với bạn bè. Cháu xinh đẹp, lại là sinh viên trường y, bao nhiêu người ngỏ lời, họ hơn anh rất nhiều, nhưng cháu đều từ chối - vì cháu nghĩ mình đã có người yêu. Nhưng đến tận bây giờ cháu vẫn không hiểu tại sao cháu lại nhận lời yêu anh nhanh chóng vậy.
Cháu đã nhiều lần hối hận. Cháu muốn chia tay nhưng không được, anh yêu cháu quá, với lại mẹ anh lo cho cháu rất nhiều (cả chuyện tình cảm và tài chính), cô cứ trông mong cháu học xong là cưới. Nếu là ngộ nhận thì cháu muốn dứt khoát để anh đi tìm tình yêu mới, vì nếu bảo anh chờ cho đến khi cháu ra trường (cháu học 6 năm) hay lãng phí thời gian của anh thì quá nhẫn tâm.
Gần đây anh bị viêm cầu thận mạn. Cháu buồn quá. Cháu đã học qua và cháu biết hậu quả của nó sau này. Nhiều khi nghĩ mình có đủ dũng cảm để đối mặt với nó hay không. Cháu đã đi coi bói và thầy bói bảo số cháu khổ vì chồng. Cháu rối bời, không tìm ra lối thoát cho mình.
Xin cô đừng in email của cháu.
Cháu thân mến!
Tình yêu như thế cũng là đẹp. Ba năm tươi đẹp, hai bà mẹ lại là bạn thân, cuộc tình của các cháu có vẻ lý tưởng đấy chứ. Hãy thử tưởng tượng cháu tháo ra, thì trời đất sụp đổ như thế nào?
Có một thực tế là môi trường đại học khác với quân ngũ. Ở đó cháu gặp bao nhiêu gương mặt sáng láng nhờ ăn học và cả những người thầy lấp lánh hào quang. Cháu lại xinh đẹp, như hoa lạ với bướm đàn. Cô hình dung được chứ. Ở đó thật sinh động, hấp dẫn và cám dỗ. Ở đó cháu là cô gái xinh đẹp với biết bao cơ hội. Cháu đã bước lên những bậc thang khác, không cao hơn cậu ấy nhưng nó dẫn đến một ngã rẽ.
Cậu ấy như núi rừng, vững chãi nhưng xa xôi, cũ kỹ, nhàm chán. Người ta nói xa mặt thì cách lòng là vì vậy. Cũng phải thôi. Rồi cháu sẽ ra trường, sẽ có một gia đình với một bác sĩ hay dược sĩ, hai người sẽ rất giỏi kiếm tiền, sẽ sống đời đô thị, sẽ và sẽ...
Có những người thanh niên hay đàn ông yêu chết sống một người. Yêu, hâm mộ và nể nên như thể họ bị bấm huyệt vậy. Trước lính tráng, trước các cô khác có thể họ rất oai phong nhưng với cháu thì cậu ấy là một người yếm thế. Có khi nào cháu nhìn thấy cậu ấy nơi quân ngũ không? Chắc là chưa. Chao ơi, một nàng bác sĩ tương lai, mà bác sĩ thì cũng đâu có gì ghê gớm. Rồi cậu ấy sẽ tiến lên trong binh nghiệp, tá và có thể là tướng, đó là nghề mà cũng là tương lai nhưng cháu không gần gũi với những thứ đó.
Nếu thấy đã ngộ nhận thì cứ thẳng thắn, thật lòng. Cậu ấy chắc không suy sụp đến chết đâu. Nhưng sẽ chẳng có hình bóng nào thay thế cháu dù sau này có thể vợ cậu ấy tốt hơn, giỏi hơn. Mối tình này sâu đậm quá trong cậu ấy. Nhưng thà cắt sớm còn hơn là sau này cháu hướng ngoại với những đồng nghiệp khác. Gượng và ép đi ăn còn thấy khó, nói chi đến gượng ép cưới nhau. Nhưng nhớ là hãy chia tay đàng hoàng rồi hãy có người khác nhá.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh bỏ tôi để... lấy vợ Trong cơn mưa, anh nói lời chia tay tôi với lý do: "Anh phải đi lấy vợ" Tôi và anh quen nhau thật tự nhiên, hai đứa nói chuyện với nhau trên mạng được khoảng 30 phút thì phát hiện ra chúng tôi ở gần nhà nhau. Và cuộc gặp gỡ đầu tiên cũng bắt đầu từ đó. Tôi thích anh ngay từ...