Xin lỗi em vì anh đã thay đổi
Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ hết yêu Nga, cũng không thể ngờ rằng có ngày tôi sẽ trở thành một người đàn ông phản bội.
Nhưng cuộc đời vốn có nhiều bất ngờ, còn trái tim thì luôn có lý lẽ riêng của nó.
Tôi và Nga đã yêu nhau hơn 5 năm. Chúng tôi muốn làm đám cưới từ hơn 3 năm trước, nhưng ba mẹ tôi nhất định không chịu. Lý do là vì Nga là con của một người mẹ đơn thân, hơn nữa, ngày trước mẹ Nga từng là gái giang hồ, trong khi ba mẹ tôi đều là cán bộ nhà nước và có chút vai vế trong xã hội. Thêm vào đó, Nga tuổi Dần, lại có gò má hơi nhô cao nên bà nội tôi nhất định không chịu nhận Nga làm cháu dâu, vì nói Nga có tướng sát phu.
Ngày trước, tôi yêu Nga một phần vì thương cho hoàn cảnh tréo ngoe của em. Dù sinh ra trong gia đình không được may mắn như thế, lại chật vật về kinh tế nhưng Nga hiền lành, chăm chỉ, chịu thương chịu khó và biết quan tâm sâu sắc tới những người xung quanh. Có lẽ vì từng sống trong những bi thương, trải qua nhiều điều không như ý nên Nga rất dễ cảm thông với người khác. Nga chẳng bao giờ to tiếng hay cáu giận với tôi, thay vào đó, em rất dịu dàng, ngọt ngào. Khi có chuyện không vui, Nga thường giấu diếm không muốn cho tôi biết, vì sợ tôi lo lắng cho em. Cũng bởi vậy, tôi thường tìm đủ mọi cách để quan tâm, chia sẻ mọi khó khăn với Nga, đỡ đần cho em trong cuộc sống, mong muốn trở thành một chỗ dựa vững chắc cho em giữa cuộc đời vốn xô bồ, tấp nập này. Yêu em, tôi tự đặt lên vai mình hai chữ “trách nhiệm”. Và tôi tự hào được che chở cho người con gái không may mắn đó.
Ba mẹ và bà nội tôi rồi cũng đồng ý cho Nga làm dâu, sau nhiều lần gặp gỡ và nhận ra nét nhu mì, dễ thương của em. (ảnh minh họa)
Năm lần bảy lượt bị gia đình tôi từ chối, Nga rất buồn, có những lần em thủ thỉ đòi chia tay, để tôi không bị gia đình ghét bỏ. Tôi đã gạt phắt ý kiến của Nga. Điều đó thật điên rồ. Tôi nhất định phải thuyết phục gia đình, phải cưới Nga cho bằng được. Trước hết là vì tôi muốn khẳng định bản lĩnh của một người đàn ông trưởng thành có quyền tự quyết định số phận của mình, không phụ thuộc vào áp đặt của người khác, nhất là lý do lại bắt đầu từ những quan niệm mê tín dở hơi ấy. Thứ hai, tôi muốn bảo vệ cho người con gái chịu nhiều bất hạnh đó, đã từ lâu tôi coi chuyện bảo vệ và mang lại nụ cười cho Nga là một nhiệm vụ của đời mình.
Và chúng tôi đã cùng nhau vượt qua rất nhiều chướng ngại tưởng như không thể. Ba mẹ và bà nội tôi rồi cũng đồng ý cho Nga làm dâu, sau nhiều lần gặp gỡ và nhận ra nét nhu mì, dễ thương của em. Có điều, bà nội muốn chúng tôi làm đám cưới vào năm sau, vì năm nay tuổi Nga cưới không tốt lắm. Vốn không mê tín, nhưng tôi quyết định chiều bà nội lần này, dù sao thì có thêm một năm để chuẩn bị cho chỉn chu hơn vẫn tốt.
Nhưng đám cưới đã không thể diễn ra. Không phải vì gia đình tôi, không phải vì Nga, mà chính tôi mới là người hủy bỏ sự kiện đó.
Nên tôi quyết định hủy đám cưới. Đó là một quyết định khiến nhiều người bàng hoàng ngạc nhiên và nhìn tôi bằng ánh mắt khác. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Tôi yêu người khác. Đúng ra là tôi nhận ra tình yêu của đời mình, người con gái đó là Tuyết. Tuyết làm cùng ngành với tôi, thường xuyên trao đổi công việc chuyên môn và sau đó là những niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống. Kể từ khi gặp Tuyết, tôi thực sự có cảm giác rung động giới tính trước một người con gái. Tôi nghe nhịp đập rộn rã của trái tim mỗi khi nhìn Tuyết cười, thấy lúng ta lúng túng khi Tuyết bước ngang qua và nghe rạo rực, bấn loạn khi vô tình chạm khẽ vào tay cô ấy. Mỗi khi nhận được tin nhắn của Tuyết, tôi sướng run lên…
Chuyện của chúng tôi đã bắt đầu như thế. Nhiều lần tôi phán xét bản thân rất kỹ, phân biệt tình cảm của mình với Nga và Tuyết một cách rạch ròi. Nhưng rồi câu trả lời của trái tim tôi là tôi yêu Tuyết. Người tôi muốn sống cùng là Tuyết chứ không phải Nga. Tôi chợt nhận ra, trước nay tôi chỉ muốn cưới Nga là để bảo vệ và che chở cho cô ấy chứ không phải là tình yêu. Và do gia đình cản trở nên tôi khăng khăng làm cho bằng được, rồi nhầm tưởng đó là tình yêu. Những lúc ngồi bên Nga, tôi không có sự rạo rực như khi bên Tuyết. Tôi từng kiên quyết đòi cưới Nga nhưng chưa bao giờ tôi hình dung về viễn cảnh là mình sẽ có con cùng cô ấy. Hình như, tôi đối với Nga giống như một người anh trai chứ không phải là người yêu.
Nên tôi quyết định hủy đám cưới. Đó là một quyết định khiến nhiều người bàng hoàng ngạc nhiên và nhìn tôi bằng ánh mắt khác. Nhưng với bản thân mình, tôi tin là tôi đã lựa chọn đúng. Tôi không thể cưới một người tôi không thực sự yêu, nhất là khi tôi đã nhận ra tình yêu đích thực của đời mình. Cưới nhau rồi sẽ chỉ khiến cả tôi và Nga đau khổ. Nên đau khổ từ bây giờ sẽ nhẹ nhàng hơn. Nhưng chắc chắn, tôi sẽ luôn đối xử tốt và sẵn sàng giúp đỡ cho Nga mọi điều trong cuộc sống, như một người anh trai tử tế.
Theo Khampha
Anh xin lỗi vì đã để mất em!
2 năm qua anh đã lừa dối tôi, bây giờ chưa đủ sao mà khi tôi gần quên anh, anh lại quay về và lấy mất chút tôn trọng cuối cùng tôi dành cho anh?
Tuấn ngồi ở ban công, hít thật sâu một hơi thuốc rồi nuốt nhẹ, thở ra bằng mũi. Tuấn ho sặc sụa, không giống anh trước đây, mỗi lần hút thuốc là cảm thấy thư thái, dễ chịu, hưởng thụ. Anh nhắm mắt vào để cố gắng cảm nhận khí trời mà không hay sự xuất hiện của tôi. Mắt anh nhìn lên bầu trời, mơ màng, có chút gì đó mệt mỏi.
Tôi vỗ nhẹ vào vai tuấn thì thầm:
- Anh mệt mỏi lắm à! Tại sao nhìn anh phờ phạc thế, mấy năm qua anh sống ra sao?
Những câu hỏi của tôi cứ dồn dập đổ lên đầu Tuấn. Tuấn không biết trả lời từ đâu, vì cuộc sống của anh có lẽ, từ 2 năm qua, khi không còn ở bên tôi đã hỗn độn hoàn toàn.
Tuấn ôm tôi và khóc, khóc như một đứa trẻ con tìm được mẹ:
- Anh sai rồi, anh xin lỗi, anh đã để mất em
... Các đây 2 năm, cũng vào một đêm trăng sáng, anh cũng đưa tôi vào khách sạn như đêm nay. 2 năm đã trôi qua, trải qua biết bao sóng gió, đau khổ, không thể ngờ rằng, tôi và anh lại gặp lại nhau trong hoàn cảnh này. Ngày đó, sau cái đêm ân ái mặn nồng, chính anh đã nói lời chia tay khi tôi chưa kịp hiểu, chuyện gì đã xảy ra. Anh bảo, đó là đêm cuối cùng anh dành tặng cho tôi, cái đêm coi như món quà chia tay của hai đứa.
Tôi hận anh, hận tới tận xương tủy vì khi không còn yêu tôi nữa, anh lại nỡ cướp đi đời con gái của tôi, người yêu anh tha thiết. (ảnh minh họa)
Tôi hận anh, hận tới tận xương tủy vì khi không còn yêu tôi nữa, anh lại nỡ cướp đi đời con gái của tôi, người yêu anh tha thiết. Tôi chấp nhận hi sinh tuổi xuân của mình, sống vô hồn đợi một tình yêu mới. Nhưng trái tim đã nguội lạnh, tình yêu đã không thể nào đơm hoa kết trái ở một người đàn ông khác, tôi chấp nhận cuộc sống chỉ biết lao vào làm việc để quên đi nỗi đau.
Anh có người mới, đó là cái tin tôi nghe được từ anh sau hơn 3 tháng chia tay. Tôi khổ sở vô cùng mới vượt qua được cú sốc này. Anh phản bội tôi chạy theo người con gái khác, làm sao tôi có thể vui vẻ mà sống. Chỉ khi yêu, người ta mới cảm nhận hết nỗi đau đớn mà mình phải trải qua khi người yêu phản bội.
2 năm sau, anh đã có con, đó là tin thôi nhận được. Dù không còn yêu nhau, nhưng những gì về anh, về cuộc sống của anh, tôi luôn muốn tìm hiểu. Tình yêu đã làm cho tôi u mê như thế. Hận anh nhưng lòng lại còn rất yêu anh. Có lẽ, tình yêu đã biến tôi thành kẻ như thế. Tôi cảm thấy mệt mỏi, muốn tìm quên trong một mối tình khác, nhưng tôi không thể nào làm được. Tôi cứ vẫn nhớ về anh và khóc như một đứa trẻ khi nghĩ về kỉ niệm cũ.
Anh có người mới, đó là cái tin tôi nghe được từ anh sau hơn 3 tháng chia tay. Tôi khổ sở vô cùng mới vượt qua được cú sốc này. (ảnh minh họa)
Tôi cũng không hiểu vì sao cái đêm ấy, sau khi gặp lại Tuấn, tôi lại đồng ý cùng anh vào khách sạn. Có lẽ, tình cảm bao lâu nay đã trội dậy và một lần nữa, tôi lại bị đánh gục bởi những lời thủ thỉ tâm sự của anh. Anh nói, anh lấy vợ, nhưng cuộc sống vợ chồng chán nản, không có ngày hạnh phúc. Vợ anh là cô gái ghê gớm mà anh chưa bao giờ ngờ tới. Một người con gái giàu có nhưng luôn hách dịch về đồng tiền do bố mẹ cô ấy làm ra. Biết anh là chàng trai tỉnh lẻ, không có điều kiện tốt, phải bám vào nhà vợ nên cô ấy càng bắt chẹt anh, vì nghĩ anh không thể bỏ nhà vợ mà đi khi trong tay chẳng có gì.
Anh sống ở nhà vợ thời gian qua mà cảm thấy mệt mỏi, ức chế. Anh không biết thoát ra bằng cách nào, bỏ vợ thì cũng không đành nhưng không bỏ thì ngột ngạt. Anh bỏ vợ sẽ trở thành một kẻ trắng tay và con anh cũng sẽ không có bố. Những lời anh nói khiến tôi cảm nhận được, anh đang sống cuộc đời mệt nhọc của một gã đàn ông hèn hạ, phụ thuộc vào tiền của nhà vợ. Nhìn anh đáng thương mà cũng đáng trách nhưng thương hại nhiều hơn.
Cái người đàn ông tên Tuấn mạnh mẽ, quyết đoán ngày nào đâu rồi? Sao giờ trước mắt tôi chỉ là một gã hèn, một người chỉ biết đến tiền nhà vợ? Trong đầu tôi hiện lên hai chữ thương hại chứ không còn là sự ngưỡng mộ và tin yêu như trước. Tình cảm của tôi thay đổi ngay sau khi câu chuyện về người vợ của anh, về cuộc sống hèn kém của anh được anh kể. Tôi thật không ngờ, anh bỏ tôi vì chạy theo người con gái giàu có. Vậy mà giờ anh còn về đây kể lể, còn về khóc lóc với tôi và nói rằng, anh còn yêu tôi, xin lỗi vì đã để mất tôi!
Câu nói của anh đã thức tỉnh tôi. Có lẽ, anh đang định gạ gẫm tôi làm bồ của anh, để anh được sống những ngày vui vẻ bên tôi, còn vợ anh, anh chỉ sống cho có, chứ cũng không muốn bỏ, vì anh còn muốn cả tiền. Tiền và tình, anh không muốn dứt thứ nào.
Để thử lòng anh, tôi đã nói:
- Vậy anh có còn yêu em không? Anh muốn em như thế nào để anh vui?
- Chúng ta, chúng ta có thể quay lại như xưa được không em?
- Vậy anh sẽ bỏ vợ để quay về với em à?
- Bỏ vợ ư, anh chưa nghĩ đến chuyện đó. Chúng ta hãy cứ yêu nhau, cứ vui vẻ thế này giống như ngày xưa nhé, chuyện khác tính sau, chỉ cần có nhau là được.
Hối hận ư, hối hận gì chứ, một kẻ như anh mãi mãi không bao giờ có hai chữ &'hối hận'.(ảnh minh họa)
Anh định lừa tôi chắc. Tôi đâu còn là cô gái ngây dại như mấy năm về trước. Sau cái hành động anh đưa tôi vào nhà nghỉ và than vãn với tôi, rồi lại chuyện sống như ngày xưa, không quan tâm chuyện khác, tôi còn lạ gì bộ mặt của anh. Anh cần gì ở tôi nếu không phải là lợi dụng tình yêu của tôi.
2 năm qua anh đã lừa dối tôi, bây giờ chưa đủ sao mà khi tôi gần quên anh, anh lại quay về và định lợi dụng chút tôn trọng cuối cùng tôi dành cho anh? Còn lâu nhé, không có chuyện ngoại tình, cặp bồ gì hết. Anh thích, anh có thể tìm những cô gái làng chơi, những người mà sẵn sàng ngã vào anh vì những lời đường mật. Còn tôi bây giờ, tôi đã không còn chút tình cảm nào với anh cả, ngay sau khi anh thốt ra những lời lẽ đáng khinh bỉ.
Hối hận ư, hối hận gì chứ, một kẻ như anh mãi mãi không bao giờ có hai chữ &'hối hận'. Thật may là tôi đã đồng ý gặp anh, đồng ý nghe anh &'thổ lộ' để tôi biết được bộ mặt thật của anh là như thế nào. Và cũng xin cám ơn anh vì nhờ có cuộc gặp này, tôi đã hoàn toàn quên gã Sở Khanh như anh, không còn vương vấn gì nữa. May mắn cho tôi, tôi sẽ tìm một tình yêu mới, tìm con đường mới mà không hề còn vương vấn chút nào hình bóng của kẻ giả tạo như anh.
Theo VNE
Sao em nỡ vội lấy chồng Con trăng 16 treo lơ lửng trên đầu. Đêm nay, trời rất lạnh. Mẹ bảo mặc thêm áo ấm nhưng anh vờ không nghe. Lâu lắm rồi anh mới có dịp về lại con sông Ba quê mình. Sông vẫn còn đây nhưng người đã phiêu bạt chốn nào? Anh bỗng nhớ một ngày đã xa trong kỷ niệm. Ngày đó, có 2...