Xấu hổ khi chồng quá kém cỏi
Khi còn yêu nhau, tôi nghĩ dù anh ấy học hành không đến nơi đến chốn, nhưng miễn có thể kiếm ra tiền là được.
Đến giờ tôi mới thấy học thức thực sự rất quan trọng. Nhiều khi tôi còn thấy xấu hổ vì chồng cái gì cũng không biết.
Tôi 35 tuổi, đang làm công chức nhà nước ở huyện. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi quyết định về quê làm việc để được gần bố mẹ. Ra trường được hơn 2 năm thì tốt kết hôn, nhà chồng cách nhà tôi 3km, ngay xã bên. Thực ra ngày tôi lấy chồng, nhỏ bạn thân tôi đã khuyên rằng nên suy nghĩ kỹ. Bạn tôi nói dù không phân biệt, nhưng nếu có sự chênh lệch quá lớn về trình độ văn hóa khi lấy nhau về sẽ dễ bất đồng.
Tôi và chồng không có tiếng nói chung khi suy nghĩ khác nhau quá nhiều (Ảnh minh họa, nguồn: KT)
Khi ấy tôi học hết đại học, còn chồng tôi lại chưa có nổi tấm bằng tốt nghiệp cấp 3. Học hết lớp 10, anh bỏ học, ở nhà bán hàng cùng bố mẹ. Nhà anh có một đại lý chuyên kinh doanh đồ điện, điện tử lớn nhất huyện. Đúng là chẳng cần bằng cấp, bằng kinh nghiệm mà bố mẹ truyền dạy, chồng tôi vẫn duy trì việc buôn bán khá tốt.
Thế nhưng sau khi cưới về, chúng tôi thường xuyên cãi cọ do có những quan điểm trái ngược nhau. Đi làm công việc áp lực, tôi về chia sẻ với chồng nhưng anh cũng chẳng hiểu. Cứ thế càng ngày tôi càng ít nói chuyện với chồng. Đến khi có con, tôi rất chú trọng đến việc học hành của con, thì chồng tôi lại trái ngược hoàn toàn, anh nói học được thì học, không học thì thôi, sau này tiếp tục kinh doanh cửa hàng của bố mẹ.
Video đang HOT
2 bé nhà tôi đều đang học lớp 1, thế nhưng hôm nào tôi bận, con có hỏi bài thì bố đều không thể giảng giải cho con được. Những kiến thức sơ đẳng cũng khiến chồng tôi lúng túng.
Ngay cả những lần nhà ngoại có việc, chồng tôi ngồi nói chuyện với họ hàng nhà tôi cũng khiến tôi thấy xấu hổ vì những câu nói ngờ ngệch, thiếu hiểu biết xã hội.
Tôi cảm thấy mệt mỏi, chán nản mỗi khi nói chuyện với chồng.
Tôi xấu hổ khi con gái 35 tuổi kiếm tiền rất giỏi nhưng không lấy chồng
Mỗi khi ai đó hỏi về chuyện cả đời của con gái, tôi thấy bất lực và xấu hổ; con tôi giỏi giang, có nhà, có xe, có công ty riêng nhưng đã 35 tuổi vẫn chưa kết hôn.
Thời điểm vợ chồng tôi mới lấy nhau, kinh tế không khá giả gì nên quyết định kế hoạch hóa gia đình khi con gái đầu lòng ra đời. Khi con gái học cấp hai, chúng tôi muốn có thêm bé nữa nhưng cố mãi không được. Sau vài năm thử nhiều biện pháp, hai vợ chồng không còn nghĩ đến chuyện sinh thêm con nữa, tập trung làm giàu, nâng cao chất lượng cuộc sống của gia đình.
Tuy nhiên, vì công việc bận rộn nên vợ chồng tôi thường xuyên phải gửi con cho ông bà nội chăm sóc, chỉ sắp xếp được thời gian chơi cùng con vào thứ Bảy và Chủ nhật. Cũng nhờ đó, con gái tôi hình thành được tính cách tự lập. Con bé học tập hay làm việc đều rất tự giác, ăn mặc cũng giản dị, không cầu kỳ.
(Ảnh minh họa)
Khi trưởng thành, con gái tôi khiến bố mẹ vô cùng tự hào khi thi đỗ trường đại học hàng đầu, sau đó học lên thạc sỹ rồi làm ở công ty nước ngoài, một thời gian sau lại mở công ty riêng.
Thực ra, vợ chồng tôi rất mong con làm việc công việc hành chính tạo cơ quan Nhà nước ở tỉnh nhà, nếu không thì về làm ở công ty bố hoặc mẹ. Tuy nhiên, con không nghe lời mà quyết định tự mình kinh doanh ở thành phố mình từng học đại học. Tất nhiên, khi con gái bắt đầu kinh doanh, tôi và chồng đã hỗ trợ tài chính cho con bé.
Thời gian trôi như chớp mắt, con gái tôi đã 35 tuổi, hiện tại có nhà, xe và công ty riêng nhưng lại chưa có bạn trai. Mỗi lần bị tôi ép đi xem mắt hay giục kết hôn, con bé sẽ nói thế này: "Ngày nay có rất nhiều người không lấy chồng mà vẫn sống hạnh phúc, khỏe mạnh. Con không phải là người duy nhất, bố mẹ đừng nghĩ nhiều".
Do bận bịu, con không về nhà thường xuyên nên tôi chỉ có thể gọi điện để hỏi han về cuộc sống, công việc.
Dưới mắt nhìn của tôi, khả năng làm việc của con gái đặc biệt xuất sắc, nhưng quan điểm về hôn nhân và tình yêu lại có vấn đề nghiêm trọng. Trước sự lo lắng và sức ép của bố mẹ, con cũng chẳng hề coi trọng hay để tâm, coi những lời chúng tôi nói như gió thoảng, từ tai này lọt qua tai kia. Mặc cho chúng tôi cằn nhằn, con bé vẫn làm như chẳng có chuyện gì.
Cứ thế, đến nay con cái của bạn bè tôi đều đã kết hôn và sinh cháu thì con tôi vẫn bình chân như vại. Mỗi lần bị họ hàng, người quen hỏi han về chuyện cả đời của con, tôi cảm thấy đặc biệt bất lực và xấu hổ.
Vợ chồng tôi từng rất vất vả, nỗ lực phát triển sự nghiệp vì hai lý do chính; thứ nhất là để bố mẹ tự hào về mình, thứ hai là có thể cho con gái nền tảng kinh tế vững nhất có thể, tạo tiền đề để con có cuộc sống dễ dàng hơn. Hiện tại, khi chứng kiến con gái vẫn độc thân ở tuổi 35, tôi chợt nhận ra kiếm quá nhiều tiền cũng chẳng ích gì.
Thời gian này tôi có dấu hiệu rối loạn thần kinh, thỉnh thoảng lại gọi điện ép con gái phải nhanh chóng tìm đối tượng kết hôn để cưới rồi sinh nở. Lúc đầu, con gái còn kiên nhẫn nói chuyện về vấn đề này với tôi nhưng gần đây, thái độ của con trở nên cực kỳ dứt khoát. Mỗi khi tôi động đến vấn đề tình cảm, con sẽ vội vàng cúp máy, nói rằng đang bận đi làm.
Tôi muốn hỏi, với tư cách là bậc cha mẹ, tôi nên làm gì để con gái hiểu rằng hôn nhân rất quan trọng, đặt tình yêu và hôn nhân làm trọng tâm trong kế hoạch cuộc đời mình?
Đi dạo phố, tôi tình cờ phát hiện sở thích ăn mặc hở hang của con dâu Tôi quá xấu hổ, không biết giấu mặt vào đâu. Tôi không thể tin được đây chính là cô con dâu nết na, ngoan hiền của mình. Vợ chồng tôi có một trai, một gái. Cả hai con đều đã lập gia đình. Con gái lấy chồng ở cách nhà tôi không xa, còn con trai và con dâu sống cùng vợ chồng...