Vu Lan nhớ mẹ
Mùa Vu Lan vừa mới đi qua, nhưng đã để lại trong lòng tôi một khoảng trống bùi ngùi, thương nhớ về gia đình, người mẹ thân yêu của mình.
Tôi xa quê đã hơn một năm, nhưng bóng dáng cùng những lời dặn dò của mẹ không thể phai nhòa trong tâm trí tôi được. Nhớ năm ấy cận đến ngày nhập học mà gia đình tôi lại không có tiền, mẹ tôi phải ngày đêm may vá mướn chắt mót, dành dụm từng đồng để mua gạo thóc ăn hàng ngày và lo cho nhập học đúng ngày.
Chỉ một ngày nữa tôi đi học, thì một việc không may đã xảy ra. Mẹ tôi ngã bệnh, căn bệnh tim và thấp khớp mà bấy lâu mẹ gắng gượng, chịu đựng đã bộc phát. Nằm bệnh viện huyện gần được một tuần mẹ tôi mới giảm được chút ít nhưng vì không còn tiền nên mẹ đã xin về nhà điều trị thuốc nam. Nhà khó khăn, tôi định nghỉ học một năm để ở nhà phụ mẹ nhưng mẹ khuyên tôi phải cố gắng học, học để có tương lai, học để thoát nghèo… Nghe những lới của mẹ, trong tôi trào dâng những giọt nước mắt, nhưng giọt nỗi niềm khó nói thành lời, chỉ biết ôm mẹ và khóc, những giọt nước mắt nghẹo ngào, con sẽ đi học mẹ à!
Thế là tôi quyết định đi học, hành trang lên đường nhập học của tôi là chiếc ba lô nhỏ với những bộ quần áo cũ mẹ vừa sửa lại, vài quyển tập cũ đã để dành từ năm trước.
Cất bước ra đi mà lòng tôi nặng trĩu biết bao nỗi niềm, từng lời dặn dò của mẹ, cái vuốt ve yêu thương ngày nào vẫn còn vương đâu đây một hơi ấm tình thương của mẹ dành cho tôi.
Video đang HOT
Hãy tin con mẹ nhé, con yêu ba mẹ nhiều lắm! (Ảnh minh họa)
Cuộc sống thị thành có quá nhiều khó khăn, thử thách đối với một sinh viên, đặc biệt là một nghèo như tôi. Tháng đầu tiên đi học dù đã tiết kiệm nhưng số tiền một triệu đồng của mẹ cho cũng không đủ để trang trải cho tiền học phí, tiền nhà trọ… Tôi cũng không dám gọi về vì biết rằng ở nhà mẹ đang bệnh, không may vá được chắc là thiếu thốn và khổ lắm. Trong lúc này không thể để mẹ thêm lo, đủ tiền đóng học phí rồi tôi tìm đến một ngôi chùa xin nhà Sư được tạm tá túc để đi học. Hằng ngày ngoài giờ đi học tôi về phụ giúp công việc chùa, quét dọn hương đăng… Bát cơm chùa ân nghĩa thật sâu nặng, nên tôi phải càng quyết tâm, cố gắng nhiều hơn.
Được nghỉ học mấy tháng hè, tôi xin phép nhà Sư đi làm thêm, vì làm xa chùa nên mùa Vu Lan này tôi không về thăm chùa cũ được. Nơi xứ lạ quê người đến chùa thắp nhang nhân mùa Vu Lan, mà lòng tôi nhớ quê nhà, nhớ mẹ da diết!
“Mẹ ơi, từng mùa Vu Lan về thì ngày con xa mẹ càng gần, chắc con không về lòng mẹ buồn lắm. Nơi này đây con luôn cầu nguyện Phật trời cho mẹ của con được khỏe mạnh. Mùa Vu Lan năm nay trên ngực áo con được cài một đóa hoa hồng đỏ thắm. Con mãi chắt chiu đóa hoa hồng, như chắt chiu tình mẹ dành cho con”.
Vâng! Những ai còn đấng sinh thành là còn những tình cảm thiêng liêng, quý báu. Chúng ta hãy chắt chiu, giữ gìn như một bảo vật quý giá nhất của cuộc đời, hãy trân trọng những tình cảm thiêng liêng nhất. “Cảm ơn mẹ rất nhiều, con sẽ cố gắng vượt lên trên những khó khăn, thử thách để thực được lời hứa, ước mơ của mình. Con sẽ không làm mẹ phải thất vọng đâu. Hãy tin con mẹ nhé, con yêu ba mẹ nhiều lắm!”
Theo 24h
Mẹ! Con xin lỗi
Lời mẹ nói con còn nhớ mãi, ngày con về không con xa nữa đâu mẹ à. Mẹ ơi! Con muốn được mẹ ôm như những ngày bé thơ, nhưng giờ đây con ở xa quê hương nhớ hình ảnh mẹ già tiễn bước con đi và luôn theo dõi đến khi khuất xa lũy tre làng. Con còn nhớ năm con học lớp 3 mẹ dẫn con về ngoại một đầu mẹ để thúng khoai lang, một đầu là con trai của mẹ, đôi vai gầy của mẹ cõng con suốt chặng đường 4 km. Con còn nhớ rất rõ mẹ à, con không bao giờ quên và cũng không được phép quên cảnh cơ hàn của gia đình mình. Năm lớp 3 con đi học về thấy con heo nái nhà mình đẻ thấy nó bú con cũng nói: " Mẹ, heo bú con cũng bú" thế là con xà vào lòng mẹ, con hư lắm phải không mẹ? Con đã nói sau này lớn lên con học thật giỏi để làm bác sỹ y khoa con sẽ khám bệnh cho mẹ nhưng con mãi không làm được, con xin lỗi mẹ! Nhà mình nghèo trời mưa nhà giột chỗ ướt mẹ nằm chỗ ráo mẹ dành cho con.
Năm lớp 4, con học lực loại yếu mẹ luôn che chở và bảo vệ cho con những trận đòn roi, những lời mắng chửi của ba. Con cố gắng thật nhiều kết quả cũng được loại trung bình vào cuối năm. Đến năm lớp 5, con được loại khá nhưng không có quà thưởng ba đã bỏ tiền ra mua quà rồi thầy cô trao cho con, con rất hạnh phúc mẹ à.
Con có lỗi với mẹ, đã làm cho mẹ bao lần rơi nước mắt vì con (Ảnh minh họa)
Khi bước vào tuổi 18, cổng trường đại học đang đón chào nhưng con lại thi không đậu, con thực sự chán nản mẹ lại an ủi con. Con học yếu quá nên mới chọn đại học tại chức, năm đầu tiên con lo học nên mới đạt kết quả đứng thứ 2 của lớp, sang năm thứ 2 con học đòi lao vào số đề, cá độ bóng đá... rồi từ đó con không đi học nữa. Thân mẹ gầy yếu phải đi xe buýt từ Quảng Nam ra Đà Nẵng nộp tiền học phí cho con mà những đồng tiền đó là kết quả của sự chắt chiu từ những bó rau muống, rau diếp cá, rau thơm... 900 ngàn một học kỳ mà lúc đó chỉ có 2.500 đồng/ 12 bó rau muống. Mẹ ơi! Con có lỗi với mẹ, đã làm cho mẹ bao lần rơi nước mắt vì con. Mẹ dẫn con vào nhà cậu Sáu để gởi cho con ở nhà cậu, con không dám đối diện với mọi người. Con có viết trên cuốn vở của mình cậu Sáu đọc được:
"Thức đêm mới biết đêm dài,
Có con mới biết công lao mẹ già."
Giờ lớn khôn con đã hiểu ý nghĩa của nó, nhưng con ở xa quá làm sao chăm sóc mẹ già lúc ốm đau trái gió trở trời. Mẹ mang trên mình căn bệnh gai cột sống lại còn đau khớp, sức của mẹ không đủ để mổ. Con buồn lắm mẹ à, khi mẹ đã 66 tuổi rồi ngày con rời xa nhà mẹ con rất khỏe nhưng không biết ngày về con còn được thấy mẹ nữa không? Mỗi lần con điện về mẹ nói mẹ rất khỏe con đừng có lo, mẹ nói cái răng của con hết đau chưa nếu có gì phải đi bác sỹ nha, nhưng mẹ ơi con đi làm bảo hiểm không có tốt con đâu có mua bảo hiểm đâu mẹ? Con tiết kiệm từng đồng như ngày xưa mẹ tiết kiệm vậy đó mẹ, mẹ giữ gìn sức khỏe mẹ nhé con hứa 5 năm sau con sẽ về phụng dưỡng mẹ già. Mẹ hãy đợi con về mẹ nhé!
Các bạn còn mẹ xin đừng để mẹ buồn mẹ khổ, những ai gần mẹ hãy chăm lo cho mẹ thật tốt. Tôi viết lên đây băng tất cả tấm lòng của một người con xa quê hương xa mẹ già và cả những dòng ứa lệ nữa các bạn à. Xin chân thành cảm ơn và chúc các mẹ luôn khỏe mạnh để vui vầy với các con các cháu của mẹ!
"Mẹ già hai đứa nuôi chung
Đứa lo cơm nước đứa đùm thuốc thang"
Lời mẹ nói con còn nhớ mãi, ngày con về không con xa nữa đâu mẹ à.
Theo 24h
Ngày con đi lấy chồng Mai là ngày thứ ba con lại không có mẹ nhưng con sẽ cố gắng hết mình để tự tay chăm lo cho gia đình mới của mình. Giống như tình yêu, gia đình luôn là vĩnh hằng khi trái đất vẫn tiếp tục sinh ra con người để cho họ dù dọc ngang trời đất vẫn cứ quay về trước sóng gió...