Vợ tự bắt xe ôm đến viện mổ ruột thừa thì bàng hoàng gặp chồng đang chăm nhân tình bị động thai
Tôi với chồng đã lấy nhau được 6 năm. Trước và sau khi kết hôn, anh đã thay đổi 180 độ. Ngày còn yêu nhau, anh ân cần, chu đáo bao nhiêu thì khi cưới tôi về anh tỏ ra cục cằn, thờ ơ, không quan tâm đến vợ con bấy nhiêu.
Ngày tôi sinh đứa đầu anh còn tỏ ra phấn khởi, quấn quýt với 2 mẹ con. Nhưng kể từ khi tôi đẻ đứa thứ 2, mỗi ngày anh chỉ bế con dưới 30 phút, không bao giờ biết toan lo, hỏi han mẹ con tôi câu gì. Tôi như bị trầm cảm, cứ suốt ngày khóc lóc vì tủi thân. Anh thấy thế chẳng những không thương mà còn mặt nặng mày nhẹ quát:
- Có mỗi việc đẻ mà cũng không biết làm, trong khi người ta phải lo trăm công nghìn việc ở bên ngoài. Ngồi đấy mà khóc lóc cái gì!
Tôi tủi lắm, vì biết chồng trước giờ luôn chỉ thích con trai, trong khi tôi lại toàn sinh con gái. Lúc ấy tôi nghĩ mình như thể bị anh lừa gạt. Rõ ràng khi còn yêu đương, anh lúc nào cũng thủ thỉ nói trai hay gái đều không quan trọng. Thế mà bây giờ thấy vợ sinh mổ được 2 con gái, anh liền so sánh, trách móc.
Tôi giận chồng lắm, vì thương con và thương chính bản thân mình. Thú thật đã nhiều lần tôi định ly hôn nhưng rồi lại chẳng nỡ để con cái phải sống cảnh thiếu vắng tình cảm của cha hoặc mẹ.
Ảnh minh họa
Thời gian gần đây anh thay đổi nhiều hơn. Chồng tôi không chủ động đưa tiền cho tôi như trước nữa, chuyện chăn gối của vợ chồng hầu như chẳng có. Tôi cứ có linh cảm là chồng đang ngoại tình.
Tôi mò mẫm tin nhắn điện thoại, fb, zalo, email,… đều trống trơn. Có lần tôi cũng định thuê người theo dõi chồng nhưng tiền ngặt quá, chẳng đủ khả năng để chi trả. Bản thân tôi khi đó thì mắc con cái chẳng làm sao được. Tôi nhiều lần nói ý tứ, anh nổi khùng:
- Vớ vẩn. Ngoại tình cái khỉ gì? Cô ở nhà rảnh rỗi nên sinh nông nổi hả?
Tôi ấm ức trong lòng, khó chịu mà chẳng biết phải than thở với ai, vì mình có mắt thấy, tai nghe, tay cầm bằng chứng của anh đâu mà luận tội?
Video đang HOT
Có 1 hôm, chồng tôi gọi điện về nói rằng anh phải ở lại làm thêm giờ nên tối muộn mới về. Cận Tết, ngày nào anh cũng nói y câu đó. Mấy lần tôi cũng gửi con ghé qua công ty chồng xem anh có tăng ca thật hay không thì thấy đúng là chồng đang lúi húi làm việc với đồng nghiệp thật.
Tôi chột dạ, nghĩ bụng hay là mình đa nghi, nghĩ oan cho anh ấy?
Đột nhiên trong đêm đó, tôi bị đau bụng dữ dội, nghĩ do rối loạn tiêu hóa vì trong bữa tối tôi có cố ăn đồ ăn thừa tối qua. Tội gọi cho chồng nhưng gọi mãi mà anh ấy không bắt máy, nhắn tin anh cũng không trả lời. Cuối cùng, tôi đành phải gọi cho em trai, nhờ nó đến trông giúp các con để tự mình bắt xe ôm đi viện.
Tôi uể oải bước đến phòng cấp cứu thì bắt gặp 1 cô gái trẻ cũng đang ôm bụng đau đớn, nghe nói bị động thai. Tôi còn đang loay hoay tìm cái thẻ bảo hiểm trong túi thì bất ngờ nghe thấy tiếng chồng mình hớt hải:
- Em có sao không? Đau bụng lắm à?
Tôi giật mình ngoái đầu lại, cứ tưởng là chồng đã biết chuyện của mình, ngờ đâu anh lại chẳng nhìn thấy tôi, mắt dán vào cô gái mang bầu phía bên kia, lao thẳng tới chỗ đó.
Tôi lặng thinh, trào nước mắt. Hình ảnh ấy tôi đã từng nghĩ tới, nhưng chẳng hiểu sao đến lúc thực sự phải đối diện với nó, tôi vẫn cảm thấy choáng ngợp.
- Vâng, em đau lắm. Nhưng mà gọi điện thoại anh không thèm bắt máy nên mới tự bắt xe ôm đi viện. Giờ mới biết anh cũng ở đây chăm bồ bị động thai.
Tôi nén đau, chua chát nói. Tất cả mọi người có mặt ở đó đều kinh ngạc quay lại nhìn tôi. Anh giật mình, ngoái đầu lại trông thấy vợ, mặt cắt không còn giọt máu.
Tôi đau bụng quá nên không thể cố diễn cái cảnh cứng rắn đó thêm 1 phút giây nào nữa. Tôi quỵ xuống, anh lúng túng chạy lại, rồi chết trân đứng giữa 2 người phụ nữ khi cô gái kia cũng với tay ra kêu đau.
Y bác sĩ đưa 2 chúng tôi vào 2 buồng bệnh khác nhau. Anh giả bộ đẩy cái xe của tôi 1 lúc rồi lủi đi mất tiêu. Tôi thấy xấu hổ, cay đắng vô cùng!
Sau ca mổ ruột thừa khoảng một tuần, tôi đã phục hồi hoàn toàn. Tôi nhanh chóng đưa ra các bằng chứng trước gia đình 2 bên và trước tòa để có thể ly hôn và giành quyền nuôi 2 con. Anh không những tỏ ra hối cải, ăn năn mà còn lên giọng:
- Tại cô ấy không biết sinh con trai. Con phải có trách nhiệm tìm con nối dõi cũng là lẽ thường tình.
Bố mẹ chồng tôi giận lắm, họ đuổi anh ra khỏi nhà vì cái tội làm ô uế thanh danh của gia đình.
Tôi mang con vềnhà ngoại sống. Chẳng lâu sau anh cũng lấy cô gái nọ, nhưng chỉ sinh được 1 đứa con gái rồi nghe nói bị cắt mất dạ con nên chẳng đẻ đái được nữa.
Tôi ly hôn nhưng lại được bố mẹ chồng cũ rất mực thương quý. Dịp Tết, tôi cho các con đến thăm ông bà nội. Lúc trở về, tôi bất ngờ gặp anh đang đứng rầu rĩ ở bên ngoài nhìn vào. Từ ngày bị bố mẹ từ mặt, anh chẳng dám về nhà.
- Thì ra cái tội sinh ra con gái không nằm ở đàn bà chúng tôi. Có trách thì trách anh không biết đẻ.
Tôi cười khẩy rồi vòng xe đi ngay. Tôi liếc mắt nhìn qua gương chiếu hậu, thấy anh đưa tay lên vuốt mặt mà cảm thấy hả dạ vô cùng!
Theo WTT
Chồng vô sinh bàng hoàng khi nhìn kết quả khám nghiệm ADN đứa con do nhân tình sinh ra
Khi cô nàng thông báo có thai, anh nghe xong như người trên mây. Mãi anh mới hoàn hồn, lắp bắp nói...
Lấy nhau ngót chục năm không có con, nỗi đau mà vợ chồng anh chị phải trải qua nếu không phải người trong cuộc sẽ không tài nào tưởng tượng nổi. Nhưng bên cạnh nỗi đau, là tình yêu thương vô bờ, sự bao dung trọn vẹn chị dành cho anh khi anh không đủ khả năng cho chị toại nguyện thiên chức làm mẹ.
Cuối tuần về thăm mẹ, anh nói với bà quyết định của vợ chồng anh, sau kỉ niệm 10 năm kết hôn sẽ nhận con nuôi. Bà khóc nấc lên: "Con từ bé đều khỏe mạnh như thế cơ mà...". Anh cười buồn, trong chuyện này đâu thể nhìn bên ngoài mà biết được. Đến tối đi nhậu với mấy người bạn thân, có một cậu bạn đã say ngà ngà, vỗ vai anh mà rằng: "Không phải muốn phá vợ chồng mày đâu, nhưng mà mày đã thử với người khác bao giờ chưa? Trên đời này có cái gọi là "âm dương hòa hợp", đôi khi với người này không được nhưng với người khác lại được đó!".
Sang tuần, cách ngày kỉ niệm 10 năm kết hôn đúng 2 tháng, công ty anh tổ chức liên hoan mừng dự án thành công. Ai cũng vui vẻ nên đều uống khá nhiều, bao gồm cả anh. Lúc gần tan cuộc, một cô nàng 32 tuổi già, "ế" trong công ty cứ sán vào anh, hỏi nọ hỏi kia phát phiền, còn làm mấy động tác động chạm thân mật nữa chứ. Ban đầu anh tính đẩy cô nàng ra, nhưng khi cô nàng thủ thỉ vào tai anh một câu thì anh đã khựng lại. "Em không tính lấy chồng, chỉ muốn có một đứa con thôi. Anh cũng muốn phải không, để em đẻ cho anh nhé!", cô nàng đã nói như vậy.
Ảnh minh họa
Anh nghĩ lại cô nàng này khá cá tính, bình thường toàn bị chê "ế" nhưng chẳng bao giờ sốt ruột chồng con, còn nhiều lần tuyên bố với mọi người là mình theo chủ nghĩa độc thân. Vậy có thể loại trừ khả năng cô nàng đeo bám anh không rời, âm mưu muốn cướp anh về làm chồng. Còn lại đề nghị của cô nàng quả là mê người. Anh đang say say, lại nhớ đến những lời nói của mẹ và bạn thân, trong lòng anh liền có một suy nghĩ... Hay là cứ thử với cô nàng này, nếu không anh sẽ ân hận mất!
Hôm sau anh mới gọi cho vợ, nói dối mình say quá bị đồng nghiệp đưa về nhà gần ngay công ty, sáng ra mới tỉnh lại. Chị chẳng hề nghi ngờ anh, bởi bao năm qua, tư cách đạo đức của anh thế nào chị rõ hơn ai hết. Qua đêm ấy, cỡ cả tuần liền, trưa nào anh và cô nàng kia cũng ra nhà nghỉ "cố gắng vì sự nghiệp con cái". Cô nàng nói cô ta đang trong thời kì dễ thụ thai. Hết 1 tuần ấy, ai lại về nhà nấy, cô nàng còn chẳng thèm gọi cho anh một cuộc nào.
Cho đến mãi gần 1 tháng sau, cô nàng mới hẹn riêng anh ra quán café, thông báo tin mừng:"Em vừa thử que sáng nay, 2 vạch rồi anh ạ. Chiều về anh đưa em đi siêu âm nhé! Nếu anh đổi ý không muốn nhân con cũng được, em nói rồi, em chỉ cần con thôi, chuyện bắt anh li dị cưới em lại càng không bao giờ". Anh nghe xong như người trên mây, mãi mới hoàn hồn, lắp bắp: "Thực ra... anh bị vô sinh... Anh đi khám nhiều lần rồi, nguyên nhân vợ chồng anh chưa có con là do anh chứ không phải do vợ". Nguyên nhân thật sự chỉ có người nhà với bạn bè thân thiết biết, còn anh không tâm sự với đồng nghiệp, kệ họ đoán bừa mà thôi.
"Hả?", cô nàng há hốc miệng vì kinh ngạc: "Em không biết, nhưng em không có quan hệ với ai khác cả, anh là người duy nhất, không phải con anh thì con ai? Mà thôi, tùy anh, anh không muốn nhận con cũng được". Cô nàng dứt khoát đứng dậy bỏ đi, chẳng có vẻ gì là buồn phiền hay oán trách anh hết. Không hiểu sao, nhìn thái độ của cô nàng, anh lại có chút tin tưởng. Vì thế, anh vẫn đều đều đi mua thuốc bổ, sữa bầu cho cô nàng, đưa cô nàng đi siêu âm định kì. Anh tự nhủ, nếu thật sự không phải con mình, thì coi như anh làm việc tốt.
Ảnh minh họa
Vì 2 người ít liên lạc nên vợ anh vẫn chẳng hề hay biết. Ngày cô nàng sinh, anh cũng hồi hộp túc trực từ sớm. Bế đứa bé trai kháu khỉnh, khỏe mạnh trên tay, tim anh đập thình thịch. Thằng bé quá giống anh! Chưa cần xét nghiệm ADN, anh đã có linh cảm, thằng bé chính là con đẻ của mình. Cô nàng kia biết suy nghĩ của anh, nên sảng khoái bảo anh cứ đi xét nghiệm. Anh cắn răng quyết định phải đi xét nghiệm, như thế anh mới loại bỏ được những thấp thỏm trong lòng bao lâu nay.
Bệnh viện không có dịch vụ xét nghiệm ADN, anh phải mang mẫu đến trung tâm chuyên biệt. Chính tay anh lấy mẫu, mang mẫu đến tận nơi và đợi đến lúc có kết quả. Lúc nhìn kết quả trên tay, anh không hiểu trong lòng mình là cảm giác gì. Thằng bé chính xác có quan hệ cha con với anh! Anh run rẩy gọi cho mẹ mình đến, bà bế đứa bé mà nước mắt chảy dài, chỉ liên tục nói giống anh hồi nhỏ quá.
Lúc này anh và mẹ mới chạy về nhà để hỏi kết quả ngày trước chị đưa về, gọi chị ra lớn tiếng chất vấn một hồi. Chị lúc này mới biết hóa ra con riêng anh bên ngoài vừa chào đời, ắt không thể giấu được nữa, đành nói thật tất cả. Nghe xong những lời chị nói, mẹ anh lao vào vừa khóc lóc vừa lôi kéo chị, còn anh lặng người đi. Hóa ra người vô sinh chính là chị, nhưng chính chị đã làm giấy tờ giả mạo để kết quả người vô sinh là anh. "Cũng vì em quá yêu anh, em sợ mất anh nên mới làm như vậy. Anh đừng trách em được không? Anh mang con về đây, chúng mình cùng nuôi nấng bé, nhé?", chị nỉ non cầu xin anh.Anh cười buồn, việc giành con về là không thể nào, cô nàng ấy không chịu, mà anh cũng không muốn con trai anh phải xa mẹ đẻ của nó. Anh nhìn vợ mà vừa thương vừa giận. Anh cũng sai khi đã lén lút ngoại tình với người khác nhưng chị đã nói dối trắng trợn. Thế nhưng anh biết chị có nỗi khổ của riêng mình. Nhưng chị lừa dối anh nhiều năm như vậy, nhìn anh héo hon gầy mòn và tự trách mình mà vẫn nhẫn tâm giấu kín. Liệu sống tiếp với nhau, anh còn có niềm tin được sao?
Giang Phạm / Theo Thời đại
Chồng nhất quyết bỏ vợ để cưới nhân tình kém chục tuổi, không ngờ mấy năm sau phải lếch thếch dắt con về 'ăn xin' nhà vợ cũ Họ từng có một gia đình hạnh phúc. Vân thuộc mẫu người phụ nữ hiền lành, phúc hậu, ngày mới quen Tuấn đã rất thích đức tính này của cô ấy. Nhưng chẳng hiểu sao khi lấy về sống với nhau mấy năm, Tuấn bắt đầu ghét sự cam chịu, hết phần người khác của vợ. Hôn nhân của hai người kéo dài...