Vợ thích “đổi gió” yêu nơi công cộng
Sáng ấy hai vợ chồng cùng đi ăn phở. Đang ăn, em bỗng nhìn tôi đầy ẩn ý và nở nụ cười khó hiểu. Sau đó, em tháo giầy, đưa chân khều khều “cậu nhỏ” của tôi dưới bàn ăn. Tôi đỏ chín mặt vì ngượng nên thầm thì nạt vợ: “Yên nào, để anh ăn!”.
ảnh minh họa
Thân chào bạn T.V.P, người viết tâm sự “Chồng rủ rê hành sự ở nhà vệ sinh công ty” và các độc giả!
Bài viết này đăng đã gần 1 tuần mà hôm nay tôi mới tình cờ vào đọc được. Tuy là nam giới nhưng tôi rất đồng cảm với bạn tác giả. Bởi vì vợ tôi cũng là một người thích thể hiện tình cảm ở chỗ đông người. Đặc biệt, em thích “yêu” ở nơi công cộng giống như chồng bạn.
Tôi hơn Khanh – vợ tôi đến 7 tuổi, một khoảng cách đủ làm tạo nên tính cách, quan điểm khác nhau. Ngày mới yêu Khanh, em là một cô bé rất đáng yêu. Có nhiều chàng trai theo đuổi em và tôi đã may mắn là kẻ chiến thắng.
Yêu tôi rồi, Khanh vô cùng đoan chính, đàng hoàng. Em cắt đứt mọi mối quan hệ với những người đàn ông “có ý đồ” với mình. Đi đâu cũng xin phép tôi ngoan ngoãn. Tôi rất yên tâm về em.
Sau 3 năm yêu nhau, chúng tôi đám cưới. Cuối cùng tôi cũng có được em trọn vẹn cả về tâm hồn và thể xác. Đêm tân hôn thực sự rất tuyệt vời và hạnh phúc.
Nàng thỏ non ngô nghê của tôi lần đầu nếm mùi vị “sex” và tỏ ra thích thú ngoài mong đợi của tôi. Những ngày đầu, thấy cô ấy mê đắm trong cơn sóng tình. Tôi cũng vui vì hai vợ chồng hòa hợp và hứng thú trong “chuyện ấy”.
Video đang HOT
Nhưng em ngày càng tò mò về “sex”. Ban đầu, em chỉ dám tâm sự những thắc mắc về “chuyện ấy” với chồng. Nhưng nhiều khi chuyện khó nói quá, vả lại vợ cứ hỏi liên tục tôi lười trả lời, tôi nói em lên mạng tìm hiểu và hỏi các chị em trong cùng cơ quan.
Vợ tôi nghe theo thật và đi tìm hiểu. Kết quả là sự hiểu biết của cô ấy về sex dày dặn lên trông thấy. Sau khi lùng sục khắp nơi, vợ đưa ra kết luận về sở thích của đàn ông trong sex: “Nhanh, mạnh, độc, mới lạ”. Em quyết định áp dụng tất cả những thứ ấy vào chuyện “gần gũi” để trói chồng.
Chẳng hiểu ai bơm vào đầu mà em nghĩ là “độc và mới lạ” là phải có yếu tố liều ở trong đó. Vợ cứ khư khư nói với tôi rằng đàn ông và cả phụ nữ thường bị kích thích hơn khi có những hành động thân mật ở chốn công cộng. Lúc ấy, vừa lo lắng bị bắt gặp, vừa hồi hộp thích thú.
Nghĩ sao làm vậy, vợ tôi thực hành ngay. Sáng hôm ấy hai vợ chồng cùng đi ăn phở như mọi khi. Đến quán ngay vỉa hè, hai đứa ngồi đối diện nhau. Đang ăn, em bỗng nhìn tôi đầy ẩn ý và nở một nụ cười khó hiểu. Sau đó, em tháo giầy, đưa chân khều khều “cậu nhỏ” của tôi dưới bàn ăn.
Tôi đỏ chín mặt vì ngượng. Thầm thì nộ nạt vợ: “Yên nào, để anh ăn!” thì cô ấy càng khoái chí và lại càng khều mạnh hơn. Tôi không tài nào tập trung ăn uống được. Gần 20 phút ăn sáng, tôi đi ra khỏi quán với tâm trạng hết sức bí bách vì “cậu nhỏ” ngóc đầu dậy vô cùng khó chịu.
Tôi phải mượn tạm vợ cái túi xách để che đi, lom khom bước ra khỏi quán. Em thì cứ khúc khích cười, còn các vị khách khác hình như đang nhìn chúng tôi bằng ánh mắt đầy dò xét. Từ sau hôm ấy, tôi đành phải bỏ quán phở vỉa hè ngon lành quen thuộc vì quá ngại ngần.
Không biết có phải vì tôi lớn tuổi hơn em hay không mà quan điểm của tôi rất ngại thân mật ở chốn đông người trong khi vợ tôi thì ngược lại. Có khi hai vợ chồng đi dạo ở hồ Gươm, em cứ đòi được hôn ở giữa đường trong khi dòng người đi lại đông đúc.
Vợ tôi mặc kệ, cứ níu lấy tôi hôn rất sâu, rất đắm đuối. Tôi từ chối thì em làm mặt phụng phịu dỗi hờn và hỏi: “Sao phải ngại, chúng ta đã là vợ chồng rồi mà, cần gì phải giữ ý”.
Mỗi lần chiều theo em là y như rằng tôi nhận được một đống ánh mắt soi mói hướng về vợ chồng tôi. Những người trẻ thì chỉ trỏ, cười cợt. Những người lớn tuổi thì lắc đầu, thậm chí còn lầm bầm khó chịu. Vợ tôi cứ tập trung vào chuyên môn mà chẳng cần để ý gì xung quanh.
Hoảng nhất là có lần cô ấy hôn xong rồi còn bạo gan rủ rê tôi vào một góc khuất ở sau chợ Đồng Xuân để “sex”. Tôi tá hỏa không đồng ý thì vợ cứ tìm mọi cách khiêu khích. Thậm chí, cô ấy còn cố tình cọ ngực vào tay tôi ngay chốn đông người.
Tôi bực mình mắng cho một trận thì em lại thút thít khóc giữa đường. Tôi đành phải khẩn trương đưa vợ về nhà và “yêu” một trận tới bến để chuộc lỗi.
Mấy lần như thế em vẫn chẳng từ nan. Em vẫn nung nấu ý định “đổi mới địa điểm sex”. Khi tôi nói ngại làm ở chỗ đông người, em lên mạng tìm hiểu và biết được rằng ở bến Hàn Quốc hồ Tây vắng vẻ là nơi các bạn trẻ yêu nhau vẫn thường ra đó. Và cô ấy lên kế hoạch cho 2 vợ chồng.
Nghe cô ấy nói, tôi chỉ thấy đó là 1 trò rất vô duyên và bất đắc dĩ những người trẻ ấy mới phải mò ra chỗ công cộng vì họ không dám dẫn nhau về nhà và không có tiền để thuê nhà nghỉ chẳng hạn.
Còn vợ tôi thì cứ nằng nặc đòi đi đổi gió ngay cuối tuần này. Tôi đang tìm cớ khất lần. Cứ nghĩ đến cảnh hai vợ chồng riêng tư ở nơi khỉ ho cò gáy toàn cây với muỗi, rồi xung quanh cũng là những đôi trẻ đang xì xụp là tôi thấy ớn. Chưa kể đến việc xui rủi gặp mấy tên du côn trấn lột thì khổ cả hai vợ chồng.
Vợ tôi nghe vậy thì bĩu môi kêu tôi lạc hậu và chán. Tôi chả hiểu làm tình ở ngoài có gì cuốn hút mà em cứ phải cuồng lên như vậy. Ở nhà thoáng mát tiện nghi đầy đủ lại chẳng mỹ mãn hơn gấp mấy lần.
Tôi biết nhiều cặp đôi giờ cũng thích đổi gió kiểu ấy thật. Nhưng tôi vẫn quyết không để vợ mình bị cuốn theo trò lố lăng ấy. Phụ nữ có gia đình phải đoan trang, nghiêm chỉnh chứ ai lại đổ đốn đua theo mấy trò vô duyên khoe khoang ở nơi đông người được. Hôm nay là ngày đầu tuần rồi, có nghĩa là tôi chỉ còn 6 ngày để thuyết phục vợ “hành sự” ở nhà thôi. Tôi phải nói sao để em không giận dỗi?
Theo Afamily
Than... ủ lửa
Người Việt xưa vốn trọng nam khinh nữ, vậy mà khi nhìn thấy sức mạnh "vong thân" của vợ yếu ớt, đàn ông cũng buộc phải la lên "lệnh ông không bằng cồng bà". Tại sao có thể gọi sức mạnh của phụ nữ là sức mạnh vong thân?
Trông người phụ nữ nhỏ bé, yếu ớt, nhu mì chịu đựng là thế mà khi uất ức lên, họ sẵn sàng lao vào cái chết. Ở miền xuôi cũng như miền ngược, có lẽ tỉ lệ tự tử của phụ nữ thường cao hơn hẳn đàn ông.
Ghen tuông ai cũng biết nó xiêu đình đổ quán tan hoang thế nào, đàn ông sẵn sàng dùng gươm, dùng úng, thuốc nổ, hay xăng để đánh ghen. Nhưng khi nói về phụ nữ ghen tuông, người ta có cảm giác rùng mình hơn. Vì cơn ghen của phụ nữ mới đầu tưởng nhẹ nhưng nó âm ỉ xuyên thấu, dai dẳng như lửa than không bao giờ tắt, chỉ chờ cơ hội là cháy bùng lên. Đã có vô vàn ngọn lửa dữ dội được đốt lên từ những hòn than tưởng đã tắt lịm từ lâu. Không ít các vụ chính đôi tay mềm yếu của phụ nữ đã kẹp dao lam đưa lên mặt kẻ phụ tình kéo hai nhát như hai đường ray chảy máu trên mặt, rồi tạt a xít, rồi ướp cả thai của tác giả phụ bạc kia... làm quà cưới cho gã đúng cái ngày gã làm lễ song hỉ cùng cô gái khác...
Người phương Tây đã tìm ra nguyên lý của sự thật này, họ nói: "Đàn ông tình yêu là sự nghiệp, đàn bà sự nghiệp là tình yêu". Quả vậy, đa số đàn ông lo kinh bang tế thế, rồi leo ghế thành công. Nhưng đa số phụ nữ lại coi chính tình yêu là sự nghiệp. Đàn ông có thể bất mãn, rồi ghen tuông chớp nhoáng, sau đó đầu óc lại tập trung vào lo toan sự nghiệp.
Đàn bà thì ngược lại, cái mà phái yếu ám ánh thường trực, theo đuổi kinh niên, đó chính là tình yêu. Có một phương ngôn rằng: "Đàn ông yêu người mình yêu, còn đàn bà yêu tình yêu của nàng". Nghĩa là với phụ nữ, tình yêu không phải đối tượng cụ thể đàn ông kia, anh ta chỉ là một nhân vật trong "vở kịch" tình yêu của nàng. Tình yêu tiếp diễn thế nào, phát triển ra sao, lên bổng xuống trầm... tất cả liệu có diễn ra xung quanh đạo diễn là trái tim nàng? Vì người phụ nữ chú mục đến tình yêu là vậy, nên khi chị em bất đắc chí, cay cú, thì sẽ theo đuổi đến kỳ cùng. Theo đuổi như đó là phương tiện cũng như mục đích duy nhất của đời nàng.
Bí mật về sức mạnh giới tính rồi cũng lộ ra. Đàn ông Trung Quốc là gia trưởng bậc nhất, biết bao thế kỷ trọng nam - khinh nữ, vậy mà cuối cùng cũng phải thừa nhận: phải nhường chị em nếu muốn yên chuyện. Tại sao vậy? Bởi một khi đàn ông muốn lao vào cuộc chiến với phụ nữ, mới đầu phụ nữ yếu đuổi tưởng là thua nhưng nàng lại đeo đuổi cuộc chiến đó một cách trường kỳ không bao giờ từ bỏ cho đến khi đả bại đối thủ.
Người Việt có câu khuyên tất cả mọi người, không trừ đàn ông lẫn đàn bà: "Đàn ông nông nổi giếng khơi/Đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu". Câu này không có nghĩa coi thường phụ nữ bởi chính các bà, các mẹ, các chị đọc câu này thường xuyên hơn cánh đàn ông. Người ta đọc câu đó trong trường hợp nào? Trường hợp các cô vợ giận cá chém thớt đùng đùng, tức khí đòi cho anh chồng hay con cái một bài học. Các mẹ, các chị thường bảo "đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu", tức là cái nồi bé thì nước chóng sôi, nhưng rồi cũng chóng nguội. Đàn bà giận đùng đùng, nhưng nên nghĩ lại, vấn đề có to tát thế không, có khi việc chỉ là cái cơi trầu mà cứ coi nó như cái ao, cái giếng, nên hạ hỏa và xét lại đi thôi. Chớ nên có bé xé ra to, "tiếng bấc ném đi, tiếng chì ném lại" mà gây đổ vỡ. Câu nói đó cũng nhắm vào các ông chồng, đàn ông nghĩ sâu, nhìn xa, thấu tỏ vấn đề thì nên nhường đàn bà. Đàn bà vì nông nổi nên chưa kịp suy xét đã cáu rinh cả lên, đàn ông nên lấy cái đại lượng của giếng khơi mà nhường nhịn cơi trầu.
Theo nhiều nghiên cứu chính thức, phụ nữ sống nặng về cảm xúc hơn đàn ông. Đàn ông thường nhìn nhận vấn để ở lô-gic, lý lẽ, còn phụ nữ nhiều khi để cảm xúc chi phối. Vì thế khi gặp bất cứ chuyện gì, dù may hoặc rủi, người phụ nữ thường có phản ứng nhạy bén tức thời hơn, vì thế, hỉ-nộ-ái-ố cũng trực tiếp hơn. Lúc đó nếu đàn ông không chịu hiểu sẽ thiếu thông cảm với chị em.
Phụ nữ sống nặng về cảm xúc, luôn đeo đuổi ý nghĩa yêu thương thường trực. Vì thế khi chị em cảm thấy khúc mắc điều gì họ không dễ bỏ qua mà sẽ theo đuổi đến cùng "một lần giải tỏa cho bõ". Hiểu phụ nữ như vậy, cánh đàn ông khi "có chuyện" thì nên công khai giải quyết, chớ đừng ấp úng, quanh co mà dễ gặp "quả báo". Chỉ cần cởi mở, thành thật với phái đẹp thì sẽ dễ dàng nhận lại sự bình an.
Theo VNE
Quan hệ mẹ chồng - nàng dâu: Gương vỡ khó lành Nhiều gia đình mẹ chồng, con dâu như nước với lửa nhưng cũng có rất nhiều mẹ chồng vô cùng "hiền" và tâm lý với con dâu. Đáng tiếc, đôi khi những ứng xử chưa khéo léo của con dâu lại làm sụp đổ mối quan hệ đẹp ấy. Ra oai với mẹ chồng Loan và Thành yêu nhau từ hồi Loan còn...