Trả giá đắt vì dạy con ‘đừng như mẹ mày’! (P1)
Mỗi khi chứng kiến những câu chuyện bạo hành gia đình mà nguyên nhân là do người vợ không còn trinh tiết hay ngoại tình, tôi thật sự đau xót cho những người phụ nữ ấy.
Tôi là độc giả thường xuyên của một số chuyên trang về phụ nữ. Bản thân tôi cũng là một phụ nữ, và tôi rất bức xúc mỗi khi đọc những câu chuyện liên quan đến bạo hành gia đình, nhất là khi nạn nhân là phụ nữ. Càng thương xót họ bao nhiêu thì tôi càng căm phẫn trước những hành động của những người đàn ông bấy nhiêu. Mang tiếng là chồng, nhưng những người đàn ông ấy lại cư xử như những người chủ nô trong xã hội chiếm hữu nô lệ và phong kiến.
Mỗi khi chứng kiến những câu chuyện bạo hành gia đình mà nguyên nhân là do người vợ không còn trinh tiết hay ngoại tình, tôi thật sự đau xót cho những người phụ nữ ấy. Trót gây ra lỗi lầm trong quá khứ nhưng không được chồng bao dung rộng lượng. Ngược lại các anh có quan hệ bừa bãi ở bên ngoài thì vợ không biết, hoặc đã biết thì lại thứ tha. Như vậy là có quá bất công không?
Các anh là nam nhi đại trượng phu. Sao không chịu nhìn lại bản thân mình đã làm được gì để mang lại hạnh phúc cho người bạn đời như đã hứa chưa? Nếu có giỏi sao không đến dằn mặt cái gã đã làm điều đó cho vợ mình mà lại trút hết bao nhiêu giận dữ lên người phụ nữ yếu đuối, là mẹ của các con anh vậy? Cách xử sự như vậy chứng tỏ sự hèn nhát bất lực chứ không phải thể hiện sức mạnh đàn ông của mình đâu. Các anh chỉ biết nhìn sự vật ở bề nổi mà không chịu tìm hiểu đầu đuôi thế nào. Nói một cách đơn giản: Nếu các anh có thời gian rảnh rỗi để nghĩ cách hành hạ vợ, thì sao không dùng thời gian đó để tìm hiểu lý do vì sao vợ làm như vậy?
Khi bước vào yêu các anh các chị ai cũng rất mơ mộng, lãng mạn. Anh chị mơ về “ngôi nhà và những đứa trẻ”, hứa hẹn với nhau sẽ mang lại hạnh phúc cho nhau dù có phải trải qua phong ba bão táp của cuộc đời. Thế nhưng, bước vào hôn nhân thì mọi thứ lại không như ý muốn. Phải lo đối mặt với nỗi lo cơm áo gạo tiền, rồi còn con cái, thì sự lãng mạn nó dần bị tàn phai. Người ta dần quên đi những hứa hẹn thuở mới yêu nhau. Điều đó khiến cho người trong cuộc, nhất là người phụ nữ, vốn rất yếu đuối và hay mơ mộng, cảm thấy hụt hẫng khi người bạn đời mải mê công việc mà không dành một chút thời gian quan tâm đến mình. Tệ hại hơn, người chồng trước khi cưới ân cần, dịu dàng bao nhiêu thì sau khi cưới anh ta trở mặt, thô lỗ, cục cằn bấy nhiêu. Điều đó càng khiến cho người vợ vô cùng thất vọng.
Các anh là nam nhi đại trượng phu. Sao không chịu nhìn lại bản thân mình đã làm được gì để mang lại hạnh phúc cho người bạn đời như đã hứa chưa? (ảnh minh họa)
Họ phát sinh tình cảm ngoài luồng cũng chỉ do thiếu thốn tình cảm từ người chồng mà họ đã từng thương yêu. Nhưng các ông chồng, khi sự việc bùng phát, lại mang trong lòng một sự căm hận lấn át lý trí. Họ không nhận thấy rằng vợ ngoại tình cũng có một phần lỗi do họ thiếu sự quan tâm đến cô ấy mà lại dồn nén những cơn tức giận lên người bạn đời đầu gối tay ấp bằng cách này hay cách khác. Ngoại trừ những người đàn bà lẳng lơ đã thành bản chất, những người vợ sau lần vụng trộm ấy tuy đã thức tỉnh muốn quay về bên chồng con nhưng đã bị chồng triệt hết đường trở lại, phải sống trong sự hành hạ từ thể xác đến tinh thần mà không dám mở một lời kêu than. Và nếu như sự hận thù của người chồng không tan biến, sự mạnh mẽ của người vợ không trỗi dậy, hậu quả để lại của việc bạo hành này không hề nhỏ. Và con cháu của họ sẽ phải gánh lấy cái hậu quả ấy.
Tôi xin đưa ra hai câu chuyện về câu nói nổi tiếng của người xưa “Đời cha ăn mặn, đời con khát nước”. Nếu các anh hiểu được thì thật là tốt, còn nếu không hiểu hay cố tình không hiểu, thì cũng đừng trách tại sao cuộc đời lại bất công với mình nhé.
Có một người chồng bắt gặp vợ ngoại tình. Thay vì tìm hiểu nguyên do ngọn ngành, anh ta đã đánh đập sỉ vả vợ mặc cho vợ hết lời van xin tha thứ. Từ đó về sau mỗi hành động ăn năn hối lỗi, bù đắp lỗi lầm của vợ anh ta không thèm biết đến, anh ta cũng không chịu ly hôn vì muốn vợ phải trả giá cho hành động của mình. Hai vợ chồng có 2 con, 1 trai 1 gái. Từ ngày biết vợ ngoại tình, anh chồng đã tách mẹ con chị ra, cô lập chị với các con, không cho chị gần gũi con cái. Anh ta đã nhồi nhét vào đầu các con ý nghĩ xấu xa về mẹ của chúng, tự tay chăm sóc các con mà không cần vợ. Kết quả là 2 đứa con ngày càng xa lánh và căm ghét mẹ của chúng. Chị vợ đau khổ lắm nhưng không thể làm gì khác bởi chị nghĩ rằng những gì xảy ra trước mắt đều là do lỗi của chị hết. Khi các con lớn lên, người cha đã răn dạy con gái phải biết chung thủy với chồng, không được lặp lại vết xe đổ của mẹ nó, ông ta cũng răn dạy con trai phải biết “dạy vợ” khi vợ nó có ngoại tình như mẹ nó. Hai đứa con răm rắp nghe lời bố. Một thời gian sau khi hai đứa con lập gia đình, người đàn ông đó liên tục nhận được hung tin: Con gái ông uống thuốc chuột tự tử, còn con trai ông bị bắt đi tù.
Tìm hiểu nguyên nhân ông mới biết. Con gái ông trót “say nắng” với một đồng nghiệp trong lúc không làm chủ được bản thân, bị con rể phát hiện đã hắt hủi khinh thường và hành hạ cô ngày này qua ngày khác. Anh ta còn hăm dọa sẽ tung tin cô ngoại tình cho mọi người biết để ngăn cô ly hôn. Đến khi không chịu nổi, cô cũng không dám về “mách bố” vì lỡ hứa với bố sẽ chung thủy với chồng. Cuối cùng cô gái đó đã uống thuốc độc để thoát khỏi cái “địa ngục trần gian” đó, để lại một bức thư tuyệt mệnh kể hết nỗi thống khổ của mình, đồng thời cũng xin mẹ mình tha thứ vì đã không hiểu nỗi đau mà mẹ đã trải qua lại còn xa lánh mẹ khi mẹ bị bố bạo hành. Còn anh con trai bị bắt đi tù vì đã phạm vào tội “bạo lực gia đình”. Con dâu của ông ngoại tình, muốn quay lại xin con trai ông tha thứ (giống hệt như vợ ông cách đây chục năm) nhưng anh con trai không những không chấp nhận mà còn hành hạ xúc phạm vợ một cách tàn nhẫn. Cô con dâu không cam chịu nhưng cũng không tự tử như con gái ông mà đã lên tiếng tố cáo con trai ông. Đến lúc này người cha đó mới tỉnh ngộ, hối hận vì đã không bao dung với vợ từ trước, để con cái mình gánh chịu hậu quả như thế này, nhưng đã muộn. Người vợ của ông đã trở nên nửa điên nửa dại sau hơn chục năm sống trong sự dằn vặt của chồng.
Câu chuyện thứ hai, cũng vợ ngoại tình, chồng ly hôn nhưng không cho vợ thực hiện quyền thăm nuôi con gái, đồng thời cũng biến người vợ cũ của mình thành người mẹ xấu xa trong đầu con, coi như đó là một hình thức trả thù vợ mình, mặc dù trước lúc ly hôn người vợ đó đã van xin chồng mình tha thứ. Kết quả là đứa bé xem mẹ nó như một loại bệnh dịch cần phải tránh xa. Người vợ bơ vơ lạc lõng vì mất chồng mất con. Cô ấy mấy lần tự tử nhưng rồi lại thôi. Cô quyết định vượt qua mọi khó khăn ban đầu sau khi ly hôn, vượt qua điều tiếng của thiên hạ, để làm lại cuộc đời.
Còn anh chồng sau khi ly hôn được một thời gian thì có tình cảm với một người phụ nữ khác. Cô gái đó biết được hoàn cảnh của hai bố con nên tỏ ra thương cảm, muốn được dành cả cuộc đời để chăm sóc hai bố con anh, và đứa bé cũng rất thích cô gái kia. Cuộc hôn nhân lần hai giữa anh với người phụ nữ đó được diễn ra được một thời gian thì người chồng hay tin con gái mình bị mất tích. Ban đầu anh ta cuống quýt cùng người vợ mới đi tìm nhưng không thấy. Sau đó anh ta nghi ngờ người vợ cũ bắt cóc con nên đã làm đơn tố cáo cô ấy. Người vợ cũ quả quyết rằng mình không làm chuyện đó và còn nói rằng anh ta vu khống mình.
Vợ anh, dù phạm lỗi hay không cô ấy cũng là con người, cũng do cha mẹ sinh ra. (ảnh minh họa)
Nhưng cô cũng lo lắng cho con gái mình nên không muốn cãi tay đôi với chồng cũ mà tức tốc lên đường tìm con. Cuối cùng đứa bé đã được tìm thấy. Cô bé đã khai hết với cảnh sát và sự thật được phơi bày khiến anh vô cùng bàng hoàng và người vợ cũ vô cùng phẫn nộ. Con gái anh luôn bị người vợ mới hành hạ mỗi khi không có mặt anh, còn khi có mặt anh thì cô ta đóng vai người mẹ kế rất đạt. Thỉnh thoảng cô bé thấy mẹ kế của mình đi gặp gỡ với nhân tình của ả nhưng không dám nói vì bị ả hăm dọa. Sau đó cô bé bị người vợ hai bắt đi đưa cho gã nhân tình của ả để gã đó mang con gái anh bán sang nước ngoài nhưng vụ việc không thành. Ả và gã nhân tình bị bắt và cũng khai hết mọi chuyện. Người vợ cũ nghe được bí mật đó đã gào khóc, chửi rủa chồng đã không bảo vệ được con, đã “rước quỷ vào nhà” làm hại con. Còn anh chồng đành phải đứng im chịu trận và xấu hổ trước những ánh mắt khinh thường của mọi người chĩa về phía mình. Đứa con gái sau đó được chuyền về cho mẹ nuôi dưỡng.
Vậy đó, các anh chồng bạo lực ạ, sau này khi nhìn các con mình như thế, có lẽ điều đầu tiên các anh làm là sẽ oán trách con dâu con rể mình đã đối xử với con trai con gái mình như vậy, đúng không? Các anh sẽ trách người vợ thứ hai đã hành hạ con của mình như vậy, đúng không? Nhưng trước khi trách họ, sao các anh không trách mình trước?
Video đang HOT
Vợ anh, dù phạm lỗi hay không cô ấy cũng là con người, cũng do cha mẹ sinh ra. Các anh đã quá thần tượng hóa vợ mình, coi vợ mình là một thánh nữ mà không hề biết rằng vợ mình cũng chỉ là một con người bình thường, cũng mắc sai lầm như những người khác, cũng biết ân hận sau sai lầm và cũng có hỉ, nộ, ái, ố. Các anh kỳ vọng quá nhiều về vợ mình dẫn đến thất vọng quá lớn về cô ấy, dẫn đến những hành động rất tiêu cực mà không hề nghĩ đến tình nghĩa vợ chồng đã vun đắp bấy lâu nay.
Theo VNE
Bây giờ em là của anh! (P.5)
Những ngón tay cứng cáp, đầy ma lực của anh đang vùng vẫy khắp cơ thể nàng.
Không khí ngoài ô cửa sổ có vẻ ấm hơn. Tài mở chốt cửa sổ để nắng mới lùa vào phòng. Tấm ri đô in hình những bông hoa dại vừa khẽ đung đưa. Anh cởi bỏ lớp áo khóac ngoài, nhìn cơ thể mình được che kín trong chiếc áo sơ mi trắng. Anh có cơ thể mà nhiều người đàn ông phải ghen tị, cũng như việc khiêu khích và làm dấy lên ham muốn của những người phụ nữ. Nhưng rốt cuộc, anh vẫn cô đơn.
Ngồi trên chiếc ghế gỗ, anh châm một điếu thuốc mới, từng luồng khói mỏng phả ra.
Một lát sau, tiếng vòi nước trong phòng tắm mới chấm dứt. Dù không ngoảnh đầu lại, mọi giác quan của anh đều đang hướng thẳng về chốt cửa đấy.
Nắm cửa vừa xoay, tiếng cách nhỏ báo hiệu nàng sẽ bước ra. Nhưng không tiến về phía anh đang ngồi, nàng dựa lưng vào cửa, giọng thì thầm: " Em cần sấy khô tóc".
Anh gật đầu khe khẽ, quăng phần còn lại của điếu thuốc ra ngoài ô cửa sổ. Đứng dậy dứt khóat, anh trả lại nàng bàn trang điểm còn trộn một chút mùi hăng hắc của thuốc lá. Chiếc đệm lún xuống dưới trọng lượng của anh. Anh nhấp nháy mắt một cách mệt mỏi, đưa tay với lấy xấp tài liệu và xem chúng khá qua loa.
Qua chiếc gương ở bàn trang điểm, nàng ngước nhìn anh, sự mệt mỏi hiện lên một cách rõ rệt. Suốt nhiều ngày qua, lần đầu tiên, nàng muốn hôn lên trán anh, an ủi dỗ dành anh để sự mệt mỏi được vơi đi chút ít. Nhưng anh sẽ không cho nàng cơ hội bởi từ rất lâu, anh và nàng đã không còn nghĩ đến bất kỳ một mối ràng buộc nào qua mỗi lần ân ái nữa.
Tiếng máy sấy tóc kêu xộn xạo. Anh nhìn nàng từ phía sau. Mái tóc đen dài đang xõa mềm mại, dáng người nàng rõ nét trước luồng sáng mạnh nhất đang chiếu thẳng vào căn phòng, những đường cong tối mờ của cơ thể vừa đủ hiện lên dưới chiếc váy ngủ. Nếu là ngày qua, ngày trước đó nữa hay lùi lại theo chiều sâu của lịch sử, chắc chắn anh đã hành động khác, quăng chiếc máy sấy lên bàn, ném nàng lên giường và sở hữu nàng không quá hai phút. Nhưng giờ phút này khác hẳn, anh nuốt nghẹn, kiên nhẫn và dò xét sự quyến rũ của nàng, nhấm nháp nàng chỉ qua đôi đồng tử của anh.
Rốt cuộc, nàng cũng xong, bặm môi đến bên giường và chui xuống chăn. Nàng đã không định làm thế, bởi mọi lần, chắc chắn anh đã yêu cầu nàng bằng cách quát lên nhưng chíêc áo sơ mi anh vẫn mặc trên người và nàng nghĩ việc mình cởi bỏ váy ngủ ở dưới lớp chăn có lẽ cũng không làm anh khó chịu.
Việc đầu tiên anh làm là lùa tay vào dưới tấm chăn, túm lấy phần vải xòe của chiếc váy ngủ và kéo nàng về phía anh. Hạ cắn môi rồi gồng người lên vì nghĩ, anh rốt cuộc cũng mãi mãi chỉ là một con hổ đói khát. Nhưng ngược lại, hơi thở của anh cũng đứt quãng. Anh lăn người lên phía trên nàng, cách nhìn của anh như thiêu đốt mọi tế bảo mẫn cảm nhất trên làn da trắng mịn. Anh sẽ không có được nàng chỉ trong hai phút, chắc chắn, anh sẽ hành hạ nàng, lâu, thật lâu.
- Em có biết, lần đầu tiên chúng ta ở trên chiếc giường này là khi nào không? - Anh lẩm bẩm, răng anh cọ vào cổ nàng.
- Em không quên. - Nàng thở dốc. - E m biết, đó đã từng là một khởi đầu hoàn hảo... nhưng...
Hạ nhớ như in, Hoa - em gái của nàng đã đến đây và khóc lóc như thế nào. Nàng không nghĩ từ khi bỏ nhà đi, con bé lại trở lên hư hỏng, nghiện ngập đến thế. Nó rên rỉ: "Bọn chúng sẽ giết em, nếu em không có tiền trả". Nàng gắt lên: "Tao sẽ đi báo công an và tống mày vào trại cai nghiện". Nó cười mỉa mai: "Chị là kẻ khốn khiếp. Em sẽ phải vào tù đấy, chị có biết không hả? Chúa ơi! Em không muốn điều này. Thực sự, em không cố tình đâm xe vào họ đâu..."
Nhưng về sau này, nàng còn biết thêm lý do mà con bé đâm xe vào người khác là lúc đang trên đường chạy trốn vì cướp xe của một người dân. Lúc đó, Tài đã giúp nàng mà không đòi hỏi gì cả. Nàng nghĩ, anh là đấng cứu thế của nàng, mạnh mẽ, đẹp đẽ và vĩ đại.
- Vậy em còn nhớ lần thứ ba khi em đến nhà anh không? - Anh vùi mũi vào mái tóc nàng. Kể từ lần đầu tiên ấy đến bây giờ, anh mới cảm nhận rõ nét, tóc nàng có mùi thơm dịu, dày, mềm và dễ dàng lùa cả bàn tay vào, ve vuốt.
- Em có. Em không ân hận gì cả. Em rất mừng vì sức khỏe của ba và em trai đã tốt lên nhiều.
Sau đó không lâu, bố Tài lâm bệnh nặng vì căn bệnh ung thư; em trai anh bị hỏng một quả thận và cũng có người đồng ý bán. Hoàn cảnh như trêu ngươi nàng, thách thức anh và treo bản án tử hình cho chính tình yêu vừa mới bắt đầu.
Nàng muốn được vùi lấp những tổn thương của mình bấy lâu nay (Ảnh minh họa)
Lần ký hợp đồng đầu tiên thắng lợi, nước mắt nàng trào ra và cầu xin "sự giận dữ của anh hãy đổ lên người em và nếu có thể tha thứ..." khi một gã đàn ông bắt gặp nàng tình tứ với ông Tống trong quán bar. Nhưng anh đã không vị tha như thế, những giấc mơ hằng đêm cứ ám ảnh anh về những cú đụng chạm quá đà từ khách hàng đối với nàng. Và anh ngu ngốc, anh lẩn tránh nguyên nhân xuất phát vần đề và nhầm lẫn trả thù với tương lai. Hết lần này đến lần khác, anh và nàng dần dà không đủ mạnh mẽ để dứt khoát buông tay nhau, ngược lại, họ hành hạ tâm hồn nhau mỗi khi có thể. Anh xúc phạm nàng và nàng cũng huỵch toẹt vào cái danh dự của anh.
Anh chìm đắm vào cái nhìn của nàng. Anh không thể làm nàng đau dù rất muốn. Anh chỉ biết rằng, bên dưới anh, nhịp đập của trái tim nàng cũng bất thường và không đều đặn. Anh hôn lên cằm, cọ răng vào khoảng ngực mềm. Từ đó, anh đi xuống thấp hơn, thấp hơn...
Anh hỏi trong khi đang rối rít hôn nàng: "Em có biết ai đang chiếm hữu em không?", tiếp đến là cởi chiếc khuy váy của nàng phía bên hông.
Nàng biết, khoảng vài giây sau, cơ thể của cả hai sẽ chạm vào nhau, mọi ngóc ngách...
Nàng im bặt, anh đang là chính anh, người mà nàng yêu thương say đắm của những ngày dã qua. Anh đang diễn kịch với nàng? Anh đã không còn là anh từ nhiều tháng nay! Chắc chắn, anh đang vờ vịt và nịnh bợ nàng? Nàng không biết...
Nàng nhắm chặt mắt khi tay anh di chuyển xuống hông. Anh lẩm bẩm: " Cứ tưởng tượng anh là thằng nhãi ranh đó đi. Không sao cả".
Mọi giác quan trên cơ thể nàng muốn thét lên. Anh đang hạ nhục nàng, bất kể nàng đang ở bên anh.
Anh cười và hôn nàng. Anh lấy làm tiếc vì khoảng thời gian trước kia: "Chúng ta đã mất quá nhiều thứ, ngay cả việc nói chuyện với nhau cũng thật khó khăn".
Những ngón tay nàng bặm chặt vào vai anh nhưng anh không để nàng làm thế, không chiều theo sức ép của tay nàng, anh chồm người lên, vẫn để một khoảng trống cho cả hai:
- Em có muốn dừng lại chuyện này không?
- Chuyện này?" - Nàng nghi hoặc rồi lắc đầu. Nàng muốn anh nhiều hơn sau hàng tá những cử chỉ vuốt ve, khiêu khích mà anh đã đổ lên người nàng. Nàng mở khuy áo anh, không hối hả...
- Em muốn tiếp tục...
- Cái gì tiếp tục? - anh để môi mình áp vào môi nàng.
- Anh...
Thế là đủ. Anh hiểu. Anh thì thầm trong lúc cởi váy ngủ của nàng...
- Em có quên không, khi chúng ta rời khỏi nơi này?
- Đó là một phần của cuộc đời em, dù có ra sao... - Nàng bám lấy vai anh kéo anh xuống.
Những ngón tay anh như có ma lực, chầm chậm nhưng chắc chắn, di chuyển đến điểm nhạy cảm của nàng...
- Vậy em vẫn nhớ, anh từng là ai chứ?
- Cầu Chúa! Em mong mỏi, anh sẽ tìm được em, chính con người em!
Nàng hạnh phúc đón anh đến với nàng. Nàng cắn vào vai anh để không bật ra những tiếng rên nhỏ. Cảm giác được lấp đầy bởi anh khiến nàng sống lại sau nhiều ngày tăm tối. Anh hành hạ nàng với những cái vuốt ve dài, chầm chạp. Nàng bơi trong khoái cảm, đầu óc không còn toan tính được - mất gì kể từ ngày anh bước vào cuộc đời nàng.
- Anh đang làm gì thế này? - Anh lẩm bẩm ngay cả khi anh vẫn đang xâm nhập vào cơ thể nàng.
- Anh đang tìm lại chính con người em.
- Vậy sao? Thế còn em?
- Em tìm anh... chính anh.
Anh nở một nụ cười buồn. Và nàng nhận ra cú thúc cuối cùng của anh, của hơi thở nặng nhọc bên tai nàng. Anh là anh của trước đó, có sức mạnh phá hủy nàng... và nàng chìm ngập trong trạng thái kích động đến run rẩy. Nàng muốn tìm lại chính bản thân mình, cũng như muốn bù đắp và vùi lấp cho sự tổn thương của nàng bấy lâu nay.
Má anh dụi vào cổ nàng: - Bây giờ, em là của anh!
(Còn nữa)
Theo 24h
Cuối cùng, anh đã tìm thấy em! Em gục vào lòng tôi, òa lên khóc nức nở... và ôm chặt tôi dưới dàn hoa giấy. - Chuyện đến mức như thế rồi à? - Cậu bartender, nay tự mở một quán bar nhỏ trên phố cổ, vẫn nhận ra tôi, đưa tôi ly Martini và cười. - Ý cậu là sao? - À không, em chỉ nghĩ lại câu anh...