Vợ sắp cưới đong đưa với trai để… moi tiền
Cô ấy nói “họ dại thì họ thiệt”. Cô ấy chẳng mất gì ngoài mấy cái liếc mắt, họ thích tặng quà thì cô ấy nhận.
Hơn 4 năm yêu nhau, tôi chưa bao giờ nghi ngờ bạn gái mình có ý đồ phản bội. Yêu mà không tin tưởng bạn gái mình thì điều ấy là không xứng đáng. Vậy mà khi ngày cưới gần kề, trong lòng tôi lại hậm hực lòng ghen, lại nổi lên những mối nghi ngờ về nhân cách của cô gái mình sắp cưới làm vợ.
Vợ sắp cưới của tôi là một cô gái xinh xắn, nhanh nhẹn và ăn nói có duyên. Từ ngày cô ấy học cùng tôi đã có nhiều anh chàng để ý. Tôi may mắn được cô ấy lựa chọn trong số những chàng trai theo đuổi cô ấy. Chúng tôi yêu nhau từ năm thứ 2 đại học, khi mà cả hai đứa chỉ là sinh viên và chẳng có gì trong tay. Cô ấy từng nói với tôi rằng, khi cô ấy đã xác định yêu ai thì sẽ lấy người đó, dù cho người đó có không bằng các “ứng cử viên” khác đi chăng nữa, chỉ cần người đó chung thủy, cô ấy nhất định sẽ lấy làm chồng.
Tôi yêu cô ấy không phải vì cô ấy giỏi giang, xinh đẹp mà chính vì sự nghiêm túc trong tình cảm của cô ấy. Thời buổi này, tìm được một cô gái xinh xắn, yêu thương và xác định gắn bó với mình đâu phải dễ. Chính vì thế mà tôi rất tôn trọng bạn gái mình. Hơn 4 năm yêu nhau, tôi chưa bao giờ đòi hỏi cô ấy chuyện đi quá giới hạn vì tôi cũng xác định lấy cô ấy làm vợ, mà như thế thì chuyện đòi hỏi là không cần thiết.
Vì xinh đẹp nên vợ sắp cưới của tôi được nhiều gã đàn ông giàu có theo đuổi. Cô ấy ỡm ờ để cho họ cung phụng dù không hề yêu (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Hiện tại chúng tôi đều đã đi làm, có công việc ổn định dù lương không quá cao nhưng cũng đủ để lo cho gia đình. Chúng tôi cũng đã lên kế hoạch cho đám cưới. Hồi trước khi còn là sinh viên, những người theo đuổi cô ấy vẫn giữ thái độ niềm nở vì tính cô ấy hòa nhã như vậy. Nhưng đó chỉ là vài chàng sinh viên thư sinh, mọt sách. Cô ấy nói với tôi: “Mình không yêu họ nhưng không được quyền kiêu, khi nào họ bày tỏ thì em từ chối vì có anh rồi còn họ không nói gì thì em cũng vẫn phải duy trì mối quan hệ chứ”. Tôi cũng hơi ghen một chút nhưng rất tôn trọng bạn gái vì dù sao chúng tôi cũng chưa là vợ chồng và cô ấy cũng không làm gì sai cả.
Nhưng hiện giờ, khi cô ấy ra đi làm, người theo đuổi cô ấy toàn là kẻ có tiền, có địa vị trong xã hội, việc duy trì mối quan hệ của cô ấy không còn dừng lại đơn thuần như thế nữa. Những tay sếp, giám đốc, trưởng phòng… mời cô ấy đi ăn uống, tặng quà, tặng dây chuyền, điện thoại xịn… và cô ấy hoàn toàn không từ chối. Cô ấy nói đã bảo không nhận nhưng họ cứ ấn vào tay. Dần dần, bạn gái tôi nói: “Họ dại thì họ thiệt. Em không đòi hỏi họ, càng không hứa hẹn với họ là sẽ yêu hay sẽ cưới. Họ tìm cách chinh phục em nên họ không tiếc tiền mua quà tặng em. Em từ chối mà không được thì đành nhận chứ sao. Em tự cảm thấy mình không làm gì có lỗi với anh cả. Khi nào họ bày tỏ tình cảm, họ nói yêu em thì em sẽ công khai là mình có bạn trai rồi, họ đòi lại quà thì em gửi lại. Còn không, thì em giữ. Như vậy em có lỗi gì?”
Tôi không có lí nào để nói lại cô ấy. Nhưng càng ngày tôi càng cảm thấy khó chịu, bực bội về sự lợi dụng này của cô ấy với những người đàn ông xung quanh. Trên trang cá nhân, cô ấy giấu tiệt ảnh chúng tôi. Cô ấy còn yêu cầu tôi đừng đăng ảnh lên lung tung để tránh cho nhiều người biết cô ấy có bạn trai rồi. Với những gã đàn ông giàu có theo đuổi, cô ấy cứ ỡm ờ, đong đưa để mồi chài họ. Cái mà cô ấy thu về là những món quà đắt tiền, những vật dụng xa xỉ mà lương của một nhân viên quèn như tôi khó lòng mua được…
Nếu cứ thế này tôi bắt đầu lung lay ý định về chuyện kết hôn vì sợ mình kém cỏi hơn các đối thủ rồi sẽ bị cắm sừng. (Ảnh minh họa)
Tôi đã yêu cầu cô ấy không nên làm thế bởi vì như vậy là không tôn trọng tôi. Cô ấy lại cãi cự lại. Cô ấy đưa ra lí lẽ là “làm hoa cho người ta hái, làm gái cho người ta trêu”. Cô ấy chưa lấy chồng, tức là còn tự do, mà còn độc thân thì có người theo đuổi là đương nhiên. Cô ấy cũng không hề chủ động tán tỉnh mà do họ tự tấn công, cô ấy chỉ đi chơi bời, giao lưu như bạn bè bình thường, còn việc tặng quà là do họ. Với mình món quà đó thì to nhưng với họ nó cũng chẳng khác nào mấy món đồ bình thường ta tặng cho nhau. Nếu có ý phản bội tôi thì cô ấy đã nhận lời yêu họ – những kẻ giàu có rồi chứ đâu phải từ chối họ làm gì.
Tôi biết cô ấy nói cũng không phải là sai hoàn toàn, nghĩ đi, nghĩ lại cũng thấy đúng, nếu cô ấy muốn phụ tôi thì cô ấy đã theo họ rồi. Nhưng tôi cảm thấy rất khó chịu và luôn lo lắng. Tôi phải làm gì đây, phải làm thế nào để thuyết phục cô ấy. Nếu cứ thế này tôi bắt đầu lung lay ý định về chuyện kết hôn vì sợ mình kém cỏi hơn các đối thủ rồi sẽ bị cắm sừng. Mong mọi người cho tôi một lời khuyên trong hoàn cảnh này.
Theo VNE
Trong di chúc, chồng ghi tên người lạ
Giờ chồng mắc bệnh, tôi chẳng muốn than vãn nói nhiều, chỉ hi vọng những ngày tháng cuối đời, ông ấy có thể sống vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình.
Tấm di chúc ấy chỉ được công khai khi chồng tôi mắc căn bệnh hiểm nghèo. Dù là vẫn còn khỏe mạnh nhưng chồng đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho mọi việc, để nó cứ tự nhiên đến. Và di chúc cũng là chuyện cần tính toán kĩ lưỡng, vì bây giờ, anh chị em ruột đôi khi cũng còn tranh giành nhau tiền bạc, đất cát nếu như không được phân định rõ ràng.
Chúng tôi đã có với nhau 2 đứa con, một trai một gái. Nghĩ rằng sẽ sống cùng nhau đến khi về nhà, đầu bạc răng long nhưng chẳng ngờ, chồng lại mắc căn bệnh hiểm nghèo. Thời gian chồng sống được không nhiều, chỉ được độ vài năm nữa, nên chồng đã chuẩn bị sẵn những điều cần căn dặn với con cái và gia đình.
Việc chồng tôi làm trước tiên đó là viết di chúc để lại cho các con. Khi di chúc được công khai, tôi bàng hoàng vì thấy tên một người lạ ở trong đó và ghi là con của chồng. Tôi chết lặng, không hiểu chuyện gì xảy ra. Tôi hỏi chồng để rõ đầu đuôi câu chuyện thì lúc này, chồng mới thú nhận với tôi, đó là người con riêng của chồng và người đàn bà cũ. Họ đã có con với nhau cách đây 20 năm, nhưng giờ họ không gặp lại, chỉ là liên lạc và có trách nhiệm với nhau suốt thời gian đó mà người làm vợ như tôi không hề hay biết.
Việc chồng tôi làm trước tiên đó là viết di chúc để lại cho các con. Khi di chúc được công khai, tôi bàng hoàng vì thấy tên một người lạ ở trong đó và ghi là con của chồng. (ảnh minh họa)
Chồng tôi bảo, trong thời gian xa nhà đi công tác, chồng đã có quan hệ với người phụ nữ ấy và hai người đã có con riêng. Nhưng ngày chồng đi công tác xa, chồng đều tạt vào đó thăm hai mẹ con. Nhưng cũng đã quá lâu rồi, từ ngày chồng tôi ra Bắc, họ không còn gặp nhau. Chồng vẫn chuyển tiền hàng tháng vào cho hai mẹ con họ sống, vậy mà không biết gì.
Giờ, theo di chúc, chồng muốn chuyển một phần tài sản của mình cho cậu con riêng này và hi vọng tôi chấp nhận. Chồng cũng hi vọng tôi sẽ coi con riêng của chồng như người trong nhà, anh chị em trong nhà hòa thuận và đừng có vì chuyện tài sản mà ghét bỏ nhau. Dù sao cũng là chuyện trong quá khứ, cũng là người cùng máu mủ nên nếu biết hiểu và chia sẻ cho nhau thì sẽ vui vẻ sống.
Tôi buồn và sốc vô cùng vì bây giờ mới biết, người chồng mà mình chung sống ngần ấy năm bỗng nhiên trở thành cha của một đứa con ở mãi đâu đâu. Chuyện có con riêng là một chuyện nhưng lừa dối nhau lại là chuyện khác nữa. Sống với nhau bao nhiêu năm mà chồng chuyển tiền nuôi con, cung phụng người đàn bà khác mà tôi không hề hay biết.
Giờ chồng mắc bệnh, tôi chẳng muốn than vãn nói nhiều, chỉ hi vọng những ngày tháng cuối đời, ông ấy có thể sống vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình. Nhưng tôi vẫn ôm nỗi đau, vẫn gặm nhấm nó từng ngày và nghĩ về tình nghĩa vợ chồng bao nhiêu năm. Thế nào mà ông ấy lại lừa dối tôi như thế mà vẫn sống vui vẻ, vẫn coi như không có chuyện gì. Giờ ông ấy còn ghi tên người đó vào di chúc và nói đó là con mình, không để ý gì tới cảm giác của tôi. Giống như chuyện đi mua một mớ rau vậy. Còn con tôi thì sao, chúng sẽ nghĩ gì khi ba chúng lại sống như thế, lừa gạt mẹ chúng suốt ngần ấy năm, giờ chỉ một câu xin lỗi.
Đúng là, chẳng muốn làm lớn chuyện nhưng bảo tôi coi người lạ đó như con của mình thì thật quá tàn nhẫn với tôi!
Theo VNE
Mẹ dọa tự tử nếu như tôi lấy anh Yêu nhau 2 năm, những tưởng hạnh phúc sẽ mỉm cười với chúng tôi nhưng chẳng thể ngờ, đời không như những gì ta nghĩ. Tôi và anh quen nhau trong một dịp rất tình cờ, cả hai cùng tham gia một đội tình nguyện của thanh niên trong trường. Qua nhiều lần đi tình nguyện, gặp gỡ và nói chuyện, tôi thấy...