Vợ không ra ngoài thuê nhà mà bắt tôi phải ở rể
Cưới xong vợ có bầu luôn nên đòi ở nhà bố mẹ để tiện chăm sóc, nhưng bây giờ con đã 3 tuổi vẫn không chịu ra ngoài thuê nhà.
Ảnh minh họa
Vợ kém tôi 2 tuổi chúng tôi làm cùng công ty hồi mới ra trường, rồi quen và yêu nhau. Sau hơn 4 năm yêu đương, tìm hiểu chúng tôi tổ chức đám cưới.
Vì bố mẹ tôi ở quê, tôi chưa có nhà ở thành phố, nên cưới xong vợ nói tôi về nhà cô ấy sống, vì gia đình cũng không có ai ngoài bố mẹ và vợ. Anh trai thì sống bên nước ngoài chưa về.
Giống như nhiều người đàn ông, tôi rất sợ ở rể, nhưng thời gian đó vợ đang có bầu, cô ấy nói sống cùng bố mẹ sẽ tiện chăm sóc lúc mang thai, nên tôi đồng ý, nhưng nói sinh xong một thời gian thì hai vợ chồng ra ngoài sống, vợ đồng ý.
Bố mẹ vợ tôi rất tốt, ông bà cũng không gây áp lực gì cho tôi, nên trong thời gian ở rể cuộc sống của tôi cũng không có điều tiếng gì. Nhưng trong thâm tâm mình, tôi vẫn luôn cảm thấy không thỏa mái, phải giữ gìn từ lời ăn tiếng nói cho đến hành động, tránh để gia đình bất hòa, khiến tôi cũng bí bách.
Video đang HOT
Hết thời gian mang thai, rồi hết thời gian ở cữ vợ vẫn không chịu ra ngoài thuê nhà sống, bây giờ con tôi đã được 3 tuổi rồi nhưng mỗi lần nói đến chuyện ra ngoài sống vợ chồng tôi lại cãi nhau, vợ nói sinh xong đứa nữa rồi ra ngoài một thể, vì ở lại được bố mẹ cô ấy chăm sóc, hai vợ chồng đỡ vất vả, bố mẹ vợ lại cũng vui vì có con cháu sống cùng.
Vợ chỉ nghĩ cho bản thân mình, cho gia đình mình mà không hề nghĩ đến tôi, đến cảm xúc của tôi. Cô ấy đâu biết rằng, sống ở nhà vợ tôi chẳng khác nào “chó chui gầm chạn”, đi đâu bạn bè, người thân cũng hỏi và rồi lại nhìn tôi với ánh mắt nghi ngại. Bố mẹ tôi thì nhớ con, nhớ cháu cũng không dám lên thăm, vì không muốn lên ở nhà thông gia, đến điện thoại cho con, cho cháu cho đỡ buồn, đỡ nhớ cũng không dám vì sợ ông bà thông gia nghe được lại tưởng có chuyện gì.
Sống ở nhà vợ, tôi tự dưng trở thành một người đàn ông hèn kém, vô tích sự trong mắt mọi người xung quanh. Ai cũng hiểu điều đó, nhưng tại sao vợ tôi lại không thể hiểu và thông cảm cho tôi, ra ngoài sống cùng tôi như vậy.
Chồng ở rể cực kỳ có hiếu, tôi rụng rời nghe lời anh nói với mẹ đẻ trong bệnh viện
Tối khuya nên trong bệnh viện rất vắng vẻ, từng lời từng lời của người chồng đầu gối tay ấp vẳng vào tai tôi như búa tạ khiến tôi choáng váng không đứng vững.
Chồng tôi là người tỉnh lẻ lên thành phố học tập rồi ở lại lập nghiệp. Gia đình tôi có nhà cửa đàng hoàng ở thành phố, bố tôi đã mất từ lâu, chỉ còn tôi và mẹ sống nương tựa vào nhau.
Chính vì thế sau đám cưới tôi và chồng dọn đã về sống chung với mẹ đẻ tôi để đỡ tiền thuê nhà. Chồng tôi bắt đầu cuộc sống ở rể.
Mẹ tôi là người tốt nhưng không tránh được nhiều lúc khó tính, thì người già mà. Hơn nữa bà thương con gái, vì thế hễ chồng có điều gì sai trái với vợ là bà mắng mỏ không tiếc lời. Chồng tôi đi làm về phải làm việc nhà phụ vợ con chứ không được la cà quán xá hoặc nằm khểnh đợi cơm như nhiều người đàn ông khác. Anh có chút vô tâm hay nói to tiếng với vợ đều bị mẹ vợ chỉnh ngay lập tức.
Nhiều người sẽ nghĩ cảnh ở rể chẳng khác "chui gầm chạn" nhưng chồng tôi chưa khi nào phàn nàn về điều đó. Cho dù mẹ tôi có nói nặng lời thì anh vẫn một mực tôn trọng và ngoan ngoãn nghe theo mẹ vợ. Biểu hiện của chồng khiến mẹ tôi đặc biệt hài lòng. Nhờ đó mà cuộc sống của tôi sau khi kết hôn cũng vô cùng thuận lợi, vui vẻ.
Cuộc sống của tôi sau khi kết hôn cũng vô cùng thuận lợi, vui vẻ. Ảnh minh họa.
Từ năm ngoái đến giờ sức khỏe mẹ tôi ngày càng yếu đi. Tôi giục bà đi khám nhưng bà nhất quyết không nghe. Đợt vừa tôi bà đến bệnh viện kiểm tra thì đã phát hiện ung thư gan giai đoạn 3, không còn khả năng cứu chữa.
Sức khỏe mẹ tôi giảm sút nhanh chóng, bệnh viện lắc đầu dặn gia đình chuẩn bị hậu sự. Nhiều năm nay chỉ có 2 mẹ con sống nương tựa vào nhau, mẹ mất đi chính là nỗi đau đớn, mất mát lớn vô cùng trong lòng tôi. Cũng may tôi vẫn còn chồng con bên cạnh, anh là người đàn ông tốt như thế, tôi tin mình sẽ có chỗ nương tựa nửa phần đời còn lại.
Nhưng tôi có nằm mơ cũng không thể tưởng tượng nổi chồng mình lại là con người táng tận lương tâm. Tất cả những gì anh ta thể hiện ra chỉ với mục đích duy nhất là che mắt gia đình tôi, hòng chiếm được lòng tin yêu của vợ và mẹ vợ mà thôi.
Mấy hôm trước tôi đến chăm mẹ trong bệnh viện, thay ca cho chồng tôi. Bố mẹ chỉ sinh được 1 đứa con gái là tôi, chẳng có anh chị em nào khác nên việc chăm sóc mẹ đều do tôi và chồng luân phiên nhau. Khi đó, đứng ngoài cửa phòng bệnh khép hờ, tôi vô tình nghe được tiếng chồng trong phòng bệnh.
Mẹ tôi nhắm mắt ngủ trên giường, chồng tôi nhìn bà rồi nhếch miệng cười mỉa mai:
- Nhịn bà từng thấy thời gian cuối cùng cũng chờ được tới lúc này. Bà tưởng tôi thật lòng hiếu thảo với bà ư? Sao bà không xem lại mình đối xử với tôi như thế nào, có coi tôi là con rể không hay coi tôi chẳng khác gì thằng osin. Còn con gái bà, thấy mẹ hành hạ chồng nhưng chẳng hề bênh vực chồng, không làm tròn đạo làm vợ. Tôi nhịn nhục chịu đựng mẹ con bà cũng vì 1 nửa mảnh đất với căn nhà mà thôi. May mắn bà đã sang tên cho tôi rồi, nếu con gái bà ngoan ngoãn... Bằng không tôi chẳng thiết tha, có nửa mảnh đất ấy bán đi, tôi dễ dàng mua được nhà riêng, cưới vợ khác trẻ đẹp hơn nhiều...
Ai ngờ đâu cả tôi và mẹ đều phạm sai lầm nghiêm trọng, đặt niềm tin lầm chỗ. Ảnh minh họa.
Tối khuya nên trong bệnh viện rất vắng vẻ, từng lời từng lời của người chồng đầu gối tay ấp vẳng vào tai tôi như búa tạ khiến tôi choáng váng không đứng vững. Phải rồi, hôm qua mẹ tôi đã hoàn tất thủ tục sang tên nhà đất cho vợ chồng tôi vì bà biết thời gian của mình chẳng còn nhiều. Giấy tờ nhà để tên cả 2 vợ chồng bởi mẹ tôi sợ con rể chạnh lòng khi mang tiếng ở nhờ nhà vợ. Hơn nữa thời gian qua đủ để bà thử thách con rể và thu được kết quả hài lòng. Bà tin anh ta sẽ không phụ lòng con gái mình.
Ai ngờ đâu cả tôi và mẹ đều phạm sai lầm nghiêm trọng, đặt niềm tin lầm chỗ. Chẳng ai trong chúng tôi ngờ được đằng sau sự ngoan ngoãn, hiếu thảo, lễ độ của chồng là bản chất xấu xa, khốn nạn vô cùng.
Lúc ấy tôi không xông vào vạch trần chồng mình mà vờ như chưa hay biết gì. Bây giờ tôi phải làm thế nào đây, chẳng lẽ cứ thế dâng ra nửa mảnh đất cho kẻ vô ơn, bạc bẽo như anh ta?
Bị bố vợ mang ra so sánh với em rể tương lai, phản ứng của tôi làm cả nhà sợ xanh mặt Thì ra không phải vì uống rượu say bố vợ nói linh tinh mà là trong tư tưởng, ông luôn chán ghét tôi nhưng vì con gái mà cố nín nhịn. Không thể ngồi nghe bố vợ nhục mạ thêm, tôi ném cốc rượu xuống nền nhà vỡ tan khiến cả nhà xanh mặt. Nhà vợ tôi có 2 cô con gái, vợ...