Vợ khiến tôi vô cùng xấu hổ chỉ vì hai chiếc áo điều hòa
Từ trước tới nay, tôi luôn nghĩ vợ là nàng dâu hiểu chuyện, biết điều. Vậy mà chỉ vì hai chiếc áo điều hòa, cô ấy làm xấu mặt tôi trước cả nhà.
Tôi và vợ cưới nhau đã 11 năm, có hai con – một trai, một gái. Hai vợ chồng đều xuất thân từ nông thôn, ra thành phố học tập và lập nghiệp nên nếp sống, nếp nghĩ giống nhau.
11 năm làm vợ, làm dâu, bố mẹ tôi chưa từng phàn nàn về cô ấy. Tuy không khéo ăn khéo nói, vợ tôi là người thật thà, biết điều. Đối với bố mẹ chồng hay em chồng, cô ấy chưa từng tính toán.
Khi bố mẹ cần mua sắm gì, em út cần đóng tiền học, chỉ cần tôi nói, vợ sẽ đồng ý biếu bố mẹ hay cho em tiền. Mẹ tôi thường khen con dâu biết điều, còn mấy đứa em chồng rất quý chị dâu. Đối với một người đàn ông, đó chính là niềm tự hào.
Đợt hè vừa rồi, trời đỉnh điểm nắng nóng, vợ bảo tôi: “Em thấy trên mạng người ta bán áo điều hòa, bên trong áo có gắn mấy cái quạt nhỏ nghe bảo mát lắm. Ông bà nội ngoại hai bên đều làm ruộng, không tránh khỏi nắng nóng. Hay mình mua cho ông bà mỗi nhà một đôi”.
Trước mặt mẹ chồng, vợ chỉ trích tôi giấu giếm mua quà cho bố mẹ mình, lơ là bên ngoại (Ảnh minh họa: iStock).
Tôi bảo vợ, mấy đồ người ta rao bán trên mạng không tin tưởng được. Ông bà giờ có tuổi, nắng nóng thì nghỉ, mát mẻ thì làm, không cần mua làm gì.
Khi đi làm, tôi thấy nhiều công nhân nhà máy mặc áo điều hòa để chống nóng. Họ bảo mặc mát, đỡ mệt hơn rất nhiều. Tôi liền nhờ họ mua giúp một đôi hết 1,5 triệu đồng, gửi về quê cho ông bà nội.
Hôm vừa rồi, vợ chồng tôi cho con về thăm ông bà mấy ngày để chuẩn bị vào năm học mới. Sau bữa cơm, mẹ tôi cầm chiếc áo điều hòa ra, bảo cái quạt gắn trong áo điều bị hỏng, không biết có thay được không. Tôi nói hình như có bảo hành, để tôi đưa lên thành phố nhờ người mua đổi hộ.
Video đang HOT
Lúc ấy, vợ tôi cũng ngồi đó. Cô ấy hỏi: “Ai mua áo này cho mẹ ạ?”. Khi biết tôi mua, cô ấy tỏ thái độ không vừa lòng, sau đó khó chịu nói:
“Anh mua áo cho bố mẹ mà phải giấu vợ? Chắc anh cũng mua luôn cho ông bà ngoại mà không nói với em phải không? Hay anh “nhất bên trọng, nhất bên khinh”, chỉ xót bố mẹ mình, còn bố mẹ vợ thì mặc kệ?”.
Những lời vợ nói cùng thái độ khó chịu ấy khiến bố mẹ tôi ái ngại, vì họ không nghĩ là tôi giấu vợ. Thực ra, không phải tôi cố ý giấu. Chuyện này tôi không nói với vợ do nghĩ không có gì quan trọng.
Vậy mà trước bố mẹ chồng, cô ấy châm chọc, mỉa mai tôi lén lút mua đồ cho bố mẹ, chỉ coi trọng bố mẹ mình, không coi trọng bố mẹ vợ. Những lời vợ nói khiến tôi vừa xấu hổ, vừa cảm thấy rất mất mặt.
Tôi lôi vợ ra ngoài ngõ, cho rằng cô ấy không nên làm như vậy. Giá của hai cái áo chỉ bằng một bữa đi ăn nhà hàng, sao cô ấy phải cảm thấy khó chịu đến thế?
Vợ tôi bảo, vấn đề không phải là tiền. Vấn đề ở chỗ cô ấy đã gợi ý mua cho hai bên ông bà nội ngoại nhưng tôi cứ bàn lùi không cần thiết. Cuối cùng, tôi lại mua cho ông bà nội mà không nói với cô ấy. Như vậy là tôi không tốt.
Chỉ là hai cái áo điều hòa có giá hơn một triệu đồng, tôi không mua, cô ấy mua cho ông bà ngoại cũng được. Chuyện có gì to tát mà vợ tôi bỗng nhiên làm ầm ĩ giữa nhà chồng.
Từ trước tới nay, tôi luôn nghĩ vợ tôi là nàng dâu hiểu chuyện, biết điều. Nhưng qua sự việc nhỏ này, cô ấy khiến tôi thất vọng.
Chẳng lẽ làm đàn ông, mua biếu bố mẹ chiếc áo mặc cho đỡ nóng cũng nhất thiết phải nói với vợ hay sao?
Nghĩ vợ là gái nạ dòng, tôi chẳng thiết giữ nhưng vừa nhìn 8 chữ trong điện thoại, tôi hoảng hồn run sợ
Đưa Lan về giới thiệu, tôi gặp phải sự phản đối kịch liệt của cả gia đình.
Nhưng sau vài lần tiếp xúc với Lan, sự chân thành của em lại dần chiếm được thiện cảm của bố mẹ tôi.
Tôi gặp Lan khi cô ấy đã ly hôn được 2 năm. Mặc dù có ấn tượng ngay từ phút gặp mặt đầu tiên nhưng sau khi biết em từng 1 lần đổ vỡ hôn nhân lại còn có con riêng 3 tuổi, tôi liền do dự với tình cảm của mình.
Đưa Lan về giới thiệu, tôi gặp phải sự phản đối kịch liệt của cả gia đình. Nhưng sau vài lần tiếp xúc với Lan, sự chân thành của em lại dần chiếm được thiện cảm của bố mẹ tôi. Không lâu sau đó, đám cưới của chúng tôi được diễn ra suôn sẻ trong sự chúc phúc của đôi bên gia đình.
Cũng có lẽ vì đã từng 1 lần trải qua đổ vỡ nên Lan cư xử rất biết chừng mực, quan tâm, chăm sóc bố mẹ chồng và đặc biệt biết an phận, không bao giờ đòi hỏi yêu sách với chồng. Vì lẽ đó Lan ngày càng được lòng gia đình nhà chồng, thậm chí mẹ tôi còn bảo:
"Con may mắn mới lấy được người vợ như cái Lan. Con bé hiền lành, chịu khó, hiểu chuyện quá".
Lan hiểu chuyện, biết cư xử nên được gia đình tôi yên mến vô cùng. (Ảnh minh họa)
Song bên cạnh những lời khen thì tôi cũng gặp không ít những lời chế giễu cả sau lưng lẫn trước mặt. Mỗi lần ra ngoài gặp mặt bạn bè, tôi thường xuyên phải nghe những câu:
"Cậu đúng là phí đời trai. Cao to phong độ, gia đình gia giáo, sự nghiệp vững vàng như cậu lấy hoa khôi cũng đơn giản mà lại chọn gái nạ dòng rồi nuôi con thằng khác".
Hoặc:
"Gái son đầy ra đấy mày không lấy, lại lấy gái bỏ chồng?".
Những lúc ấy tôi chỉ biết cười trừ. Nghe nhiều tâm lý cũng bị tác động mà hình thành suy nghĩ, lấy được tôi xem như may mắn của Lan. Do vậy trong cuộc sống hôn nhân, tôi cũng sống buông thả hơn, thiếu trách nhiệm, để mọi việc trong gia đình cho vợ gánh. Với con gái Lan, tôi chỉ miễn cưỡng coi nó là con nhưng không thực sự quan tâm chăm sóc con bé như lời đã hứa trước đây.
Cho tới ngày hôm đó, con gái Lan bị ốm, nhắn tôi về đưa đi viện khám nhưng tôi mải công việc nên lạnh lùng bảo vợ:
"Em tự bắt taxi đưa con đi. Chẳng lẽ mỗi việc đơn giản như thế cũng không làm được".
Chiều xong việc, nghĩ lại thái độ của mình với vợ có chút vô tâm nên gọi Lan hỏi han tình hình mới biết con bé phải nhập viện, tôi vội lái xe vào thăm. Nhưng vừa tới cửa phòng bệnh lại bất ngờ gặp chồng cũ của Lan ở đó. Biết tin con ốm, anh ta vào thăm. Đứng ngoài quan sát, nhìn 3 người họ ngồi cạnh nhau tôi có chút chạnh lòng, khó chịu. Nhưng rồi lại nghĩ, Lan từng bỏ anh ta, chẳng lý do gì quay lại vết xe đổ ấy.
Chồng cũ Lan liên tục gọi tới khiến tôi bắt đầu bất an. (Ảnh minh họa)
Vài ngày sau con gái ra viện, tôi thấy chồng cũ của Lan liên tục gọi điện hỏi han tình hình sức khỏe của con liền bắt đầu có cảm giác bất an song vẫn cố tỏ ra bình thản. Rồi hôm ấy, Lan đi làm quên tắt máy tính, tôi mò mò mở ra xem lại đọc được tin nhắn chồng cũ của em gửi:
"Mình quay về với nhau được không em?".
Đọc xong tin nhắn, mắt tôi tối sầm. Thực ra tuy Lan không kể nhưng qua tìm hiểu tôi biết được trước đây Lan ly hôn là bởi chồng cũ của em ăn chơi lêu lổng, không lo làm ăn. Lan đã phải đứng ra trả nợ thay cho chồng không biết bao nhiêu lần. Vì quá mệt mỏi, em chủ động chia tay. Nghe đâu giờ anh ta đã chí thú làm ăn, có công ty riêng, là ông chủ lớn. Quan trọng là anh ta vẫn rất yêu Lan, thấy có lỗi và muốn bù đắp lại cho vợ cũ nên dùng đứa con để kéo cô ấy trở lại.
Mặc dù trong phần nói chuyện đó, Lan trả lời dứt khoát giữa 2 người giờ chỉ liên hệ vì con chung nhưng đọc xong tin của em, tôi vẫn hoang mang tột độ. Bởi tôi hiểu rằng, nếu bản thân không biết trân trọng vợ thì bất cứ lúc nào cũng có thể mất cô ấy. Vậy là bắt đầu từ đó, tôi thay đổi hoàn toàn thái độ với vợ, biết trân trong, chăm sóc để giữ em bên mình.
Gặp lại bạn trai cũ, tôi thấy hối hận vô cùng! Ngày còn trẻ, tôi có suy nghĩ nông cạn, chỉ thích trai đẹp ăn nói có duyên. Để rồi bây giờ chín chắn hiểu chuyện, tôi rất hối hận vì đã đánh mất một người đàn ông tốt. Ngày tôi 24 tuổi, có nhiều chàng trai ngỏ lời yêu nhưng tôi chưa muốn lấy chồng. Tôi cho bản thân còn trẻ, phải chơi...