Vợ dọa nếu “động vào người” sẽ tự tử
Đêm tân hôn, vợ nhất định không cho tôi động vào người và dọa chết.
Tôi đang cố áp chặt thân mình lên Hải thì cô ấy nhảy phóc xuống giường, lao đến bên cửa sổ la hét ầm ĩ: “Nếu anh động vào người tôi, tôi sẽ nhảy lầu tự tử!”.
Thật khó tưởng tượng rằng đêm tân hôn, vợ chồng tôi lại cắn xé nhau tanh bành khói lửa. Nguyên do chỉ vì cô ấy nằng nặc từ chối chuyện quan hệ. Nghe thật ngớ ngẩn và nực cười, nhưng với tôi, đó là tấn bi kịch khủng khiếp. Hải không những kịch liệt cự tuyệt mà còn tuyên bố một câu xanh rờn: “Nếu anh động vào người tôi, tôi sẽ nhảy lầu tự tử!”.
Tôi thực không hiểu vì sao nàng lại xử sự lố bịch đến vậy. Ba năm yêu nhau, tình cảm thắm thiết là thế, ban sáng hãy còn tay trong tay ngập tràn hạnh phúc đi chúc tụng khách khứa, vậy mà chưa hết ngày, mọi chuyện đã xoay vần điên đảo. Hải dường như biến thành con người khác, dữ dằn, bảo thủ và cay nghiệt. Tôi run sợ vì không thể tìm thấy ở nàng hình ảnh một thiếu nữ dịu dàng, thùy mị như thời còn yêu.
Cảm giác thất vọng ào đến, tôi đành lặng lẽ trở lại giường. Đã là vợ chồng, sao phải hành động phũ phàng như vậy? (ảnh minh họa)
Đêm ấy, sau khi trải qua một ngày bận rộn cưới xin, Hải nằm dài trên giường, nhàn nhã đọc báo. Lật hết các trang, cô ấy uể oải ngồi dậy để vào nhà tắm. Tôi muốn chui vào theo để tắm uyên ương cùng vợ, nhưng vặn cửa thế nào cũng không được. Hóa ra nàng đã khóa trái bên trong. Cảm giác thất vọng ào đến, tôi đành lặng lẽ trở lại giường. Đã là vợ chồng, sao phải hành động phũ phàng như vậy? Lẽ nào cô ấy muốn đề phòng cả với chồng?.
Nghĩ đi rồi nghĩ lại, tôi không chịu bỏ cuộc, lại lao tới đập cửa ầm ầm. Hải vô tư tắm táp bên trong, chẳng thèm đếm xỉa tới chồng đang cuống lên bên ngoài. “Mở cửa ra vợ ơi, anh muốn tắm!”, tôi cứ nài nỉ như vậy tới cả chục phút, nàng vẫn giả bộ không nghe. Hết cách, tôi trở ra phòng khách, nằm thượt trên sô-fa ngẫm ngợi. Kết hôn rồi, sao vẫn chẳng khác gì thời vẫn độc thân – không chút hứng thú, không có cảm giác mới mẻ, hưng phấn. Thậm chí, trong tôi lúc ấy còn dâng đầy cảm giác hụt hẫng, thất vọng.
Video đang HOT
Hơn chục phút sau, vợ tôi mới nhẩn nha ra khỏi phòng tắm, không thèm liếc sang chồng. Tôi điên tiết, lao đến truy hỏi: “Lúc nãy anh gọi cửa sao em không nghe? Em bị điếc đấy à?”. Chẳng ngờ, vợ tôi đốp lại dữ dằn: “Anh mới điếc lòi ra ấy! Em đang tắm, không thích bị ai làm phiền!”. Tôi là chồng cô ấy, muốn tắm chung trong đêm đầu tiên mà bị kết tội quấy nhiễu làm phiền. Lẽ nào vợ vẫn xem tôi là kẻ xa lạ?
Tôi mắng Hải vài câu, nàng bèn rống lên khóc, rủa tôi là đồ dâm dục, không đàng hoàng. Tôi chết điếng vì bị vợ sỉ vả như vậy. Nhưng không muốn đêm tân hôn biến thành đêm bi kịch, tôi đành xuống nước, dỗ dành nàng cả tiếng đồng hồ. Cuối cùng thì cô vợ mít ướt cũng chịu ngừng, không còn nước mắt ngắn dài nữa. Nhân lúc vợ chồng đã hòa hợp trở lại, tôi định gần gũi một phen. Ai ngờ, khi đang giúp nàng trút bỏ quần áo, tôi bị nàng túm chặt tay, ngăn sờ mó vào nội y của mình. “Bây giờ em không muốn làm chuyện ấy. Để xem tâm trạng ra sao đã rồi hãy tính”, Hải dứt khoát.
Điên tiết, tôi cố dùng sức ép chặt, kéo phăng quần chíp khỏi người vợ. Nhưng khi tôi muốn áp hai thân thể lại với nhau để đi sâu vào Hải, cô ấy vẫn quyết liệt vẫy vùng từ chối. Dù tìm đủ cách để giữ chặt nàng, nhưng cuối cùng vợ tôi vẫn thoát được ra. Hải nhảy phốc xuống giường, lao ra mở tung cửa sổ, chỉ tay vào mặt tôi mà hét: “Nếu anh động vào tôi, tôi sẽ nhảy lầu tự tử!”.
Mãi về sau, tôi mới biết nguyên nhân thực sự của chuyện ấy. (ảnh minh họa)
Tôi chết lặng, ngồi thừ trên giường. Thật không ngờ, vợ tôi lại đem cả tính mạng để uy hiếp chồng. Nhìn dáng vẻ hung hăng của Hải, tôi cũng không dám manh động. Cuối cùng thì “cuộc vui” đành lỡ dở giữa chừng. Thấy yên ổn, vợ tôi rời khỏi cửa sổ, quay về giường, nhưng vẫn ném sang chồng ánh nhìn đầy cảnh giác.
Trong suốt tháng đầu tiên, cứ vài hôm, tôi lại khẩn nài vợ cho mình được “yêu”. Khốn khổ là không phải lần nào Hải cũng thương tôi mà ưng thuận “chuyện ấy”. Đa phần là những lời từ chối lạnh lùng, hoặc những trận khóc lóc dọa dẫm tự tử. Lúc thì đòi nhảy lầu, lúc lại lôi dao gọt hoa quả ra dọa đâm… Tôi ngày càng chán nản với tính cách bệnh hoạn của vợ mình.
Mãi về sau, tôi mới biết nguyên nhân thực sự của chuyện ấy. Hóa ra, ngay trong lễ cưới, vợ tôi đã gặp lại mối tình đầu của nàng. Anh ta âm thầm đến dự lễ thành hôn của chúng tôi để chứng kiến người yêu cũ hạnh phúc thế nào trong ngày trọng đại. Sau khi chia tay với Hải, anh ta lao vào làm ăn và phất lên giàu có. Có lẽ vợ tôi đã bị mê hoặc, lóa mắt từ đống tài sản ấy nên lại hướng tình cảm về anh ta. Mấy ngày gần đây, tôi còn phát hiện ra vợ mình thường xuyên về muộn. Nhiều lúc gọi điện thoại, cô ấy cũng tỏ ra lấm lét như kẻ trộm. Giờ tôi chỉ còn nước lặng im để theo dõi nhất cử nhất động của vợ mình, xem rốt cuộc Hải muốn làm gì và định “chế biến” cuộc hôn nhân của chúng tôi thành món ăn dở ẹc tới mức nào.
Lời bàn
Là đàn ông, bạn nên chủ động và dứt khoát hơn để giữ gìn hạnh phúc gia đình. Khi biết vợ có dấu hiệu nhạt phai tình cảm, nhất là khi hiểu rõ nguyên nhân khiến cô ấy liên tục từ chối chuyện ân ái, đáng nhẽ bạn phải nói chuyện thẳng thắn, quyết liệt với Hải để nhanh chóng giải quyết mọi khúc mắc hiện nay.
Riêng chuyện vợ bạn có quay lại với mối tình đầu hay không, cũng chưa thể vội vàng kết luận. Hãy chủ động tìm hiểu và đưa ra quyết định sáng suốt nhất cho cuộc hôn nhân của mình. Không thể xem hôn nhân là trò đùa bỡn cợt như vậy. Nếu Hải đã cạn sạch tình cảm với bạn, hãy giải thoát cho cô ấy và cũng là giải thoát cho chính mình. Đừng miễn cưỡng níu kéo khi không còn dành cho nhau tình yêu chân thành và sâu đậm. Hôn nhân không được xây dựng, vun đắp từ tình cảm của cả hai sẽ khiến cuộc sống gia đình càng lún sâu vào địa ngục.
Theo Datviet
Vợ còn trinh, tôi lại nghi làm giả
Thật lòng, khi nói ra những lời này, tôi cảm thấy hổ thẹn với bản thân và thấy có lỗi với vợ mình.
Nhưng tôi đã từng không tin vợ, không tin vợ là một người con gái ngoan ngoãn, đoan chính. Vậy mà tôi vẫn lấy em làm vợ, chỉ vì, tôi cảm thấy, chuyện trinh tiết không còn quá quan trọng, và vì tôi yêu em. Nếu như may mắn lấy được người trong trắng thì tốt, còn không, tôi vẫn cam lòng.
Ngày đó, vợ tôi vốn là cô gái rất cá tính, mạnh mẽ. Vợ nói chuyện cũng bạo mồm lắm, nên tôi thường hay tếu táo vợ. Lâu dần, chúng tôi than quen nhau. Ai cũng bảo tôi là, yêu em thì hợp và nhiều người có ý tác thành cho tôi. Ban đầu tôi phân vân vì với một cô gái uống rượu giỏi, hát hò nhảy múa thỏa thích trên sân khấu lại có vẻ sống hơi suồng sã với bạn bè như em thì có thể là người ngoan hiền được không. Nhiều người nói em ngoan nhưng tôi không tin.
Thi thoảng đi cùng tôi, em có uống rượu say, thậm chí còn nôn tại trận, nhờ bạn bè đưa về. Với người con gái như thế, làm sao tôi có thể tin được là em ngoan ngoãn, hiền lành. Chẳng hạn gặp gã nào đểu cáng thì em chỉ có nước &'đi đời nhà ma'.
Thế nên, dù đã quý mến em nhưng tôi còn do dự, tôi nghĩ rằng, em không thể là người con gái tốt. Nhưng cái tính cách của em khiến nhiều gã đàn ông mê mệt, và khi có nhiều người vây quanh em, tôi mới thấy, mình cần phải kiên trì.
Ngày cưới nhau, tôi đã chuẩn bị một đêm tân hôn đầy lãng mạn. Khi gần gũi em, em sợ, bảo là chưa bao giờ làm chuyện này nên rất run. Lúc đó tôi đã cười nghĩ em cũng khéo đóng kịch.(ảnh minh họa)
Tôi đã theo đuổi em nhiệt tình hơn. Được tầm 2 tháng thì em yêutôi, tôi cũng đã tin tưởng và yêu thương em. Và hơn 1 năm, chúng tôi cưới nhau. Thực tình, thời gian đó, nhiều lần tôi muốn đi quá giới hạn với em nhưng em lại không đồng ý. Nhiều khi tôi nghĩ, có lẽ là em sợ tôi phát hiện em không còn trinh tiết nên không dám nói chuyện quan hệ trước hôn nhân.
Có khi em nói với tôi là em muốn giữ bản thân tới khi về nhà chồng làm tôi có chútkhinh khinh em. Trong thâm tâm, tôi luôn nghĩ, em đã không còn trong trắng nữa, giữ gìn gì chứ. Nhưng lại hiểu tâm lý con gái, sợ bị chồng phát hiện không còn trinh tiết, nên tôi bỏ qua cho em.
Ngày cưới nhau, tôi đã chuẩn bị một đêm tân hôn đầy lãng mạn. Khi gần gũi em, em sợ, bảo là chưa bao giờ làm chuyện này nên rất run. Lúc đó tôi đã cười nghĩ em cũng khéo đóng kịch. Nhưng thật không ngờ, đêm ấy, tôi biết được vợ mình còn trinh. Ban đầu, tôi còn nghi ngờ em dùng màng trinh giả, vì bây giờ, họ có thể lừa gạt người khác bằng chuyện này. Nhưng vì đã có tâm lý chuẩn bị trước, cũng đã cảnh giác nên tôi đã kiểm tra kĩ và đúng là, em còn trinh thật. Chứ nếu đàn ông đã muốn chú ý quan sát thì không có màng trinh giả nào lừa được họ.
Vậy mà thiếu chút nữa thì tôi đã nghi ngờ em. Nhìn những biểu hiện của em khi gần gũi tôi, rồi nỗi sợ hai của em khi được tôi chiều chuộng, tôi đã hiểu, thực sự là em không phải là cô gái hư hỏng. Em đúng là người con gái ngoan ngoãn, vậy mà tôi lại nghi ngờ em. Thật sự tôi quá có lỗi với vợ mình, tôi tin là em thật lòng yêu và dành cho tôi.
Thật may là tôi chưa làm gì dại dột. Từ giờ tôi phải yêu vợ, để bù đắp cho sự nghi ngờ sai lầm của tôi.
Theo VNE
"Gien xấu" Trong một lần về quê, vợ tôi tình cờ biết được thời trẻ ba tôi có thời gian cặp bồ với người phụ nữ khác, nàng rất sốc. Chuyện xảy ra lúc tôi còn nhỏ, má ít khi nhắc nên tôi cũng quên, vậy là vợ quy cho tôi cái tội "khai man lý lịch", cố tình giấu giếm việc xấu. Vợ nói...