Vợ đánh đổi 5 năm hôn nhân lấy tình 2 tháng
Chỉ mới hai tháng quen người đàn ông kia, cô ấy đã không ngần ngại hắt nước lạnh vào mặt tôi.
ảnh minh họa
Ngày mới quen nhau, tôi choáng ngợp vì nhan sắc của cô ấy. Thậm chí, tôi còn nghĩ nếu đi thi Hoa hậu, cô ấy chắc chắn sẽ đoạt được một giải nào đó. Lúc đó, cô ấy chỉ mới 19 tuổi, vừa tốt nghiệp cấp III; trong khi tôi đã có công ty riêng, làm ăn đang lúc gặp thuận lợi, tiền bạc thoải mái. Vì thế, dù chênh cô ấy đến 12 tuổi, tôi vẫn quyết tâm theo đuổi, tìm mọi cách chinh phục cô ấy.
Tôi biết gia đình cô ấy nghèo nên chủ động làm quen, giúp đỡ bố mẹ cô ấy, nên có được sự hậu thuẫn rất lớn của gia đình. Cuối cùng, cô ấy cũng đồng ý về làm vợ tôi, không tiếp tục theo đuổi việc học hành nữa. Tôi đã hứa, tôi sẽ mang đến cho cô ấy tất cả mọi thứ cô ấy cần.
Tôi yêu cô ấy thật sự và đã làm tròn lới hứa của mình suốt năm năm qua. Chúng tôi có một con chung hai tuổi. Tôi những tưởng hạnh phúc của mình là vững bền, vì vợ tôi cũng ít ra ngoài, chỉ ở nhà chăm sóc chồng con và đi mua sắm, làm đẹp. Thời gian đầu sau khi cưới, chúng tôi cũng thường xuyên đi du lịch nước ngoài. Tôi chưa bao giờ từ chối bất cứ điều gì cô ấy muốn, kể cả việc lo cho gia đình cô ấy. Thế nhưng, một năm gần đây, công việc của tôi bắt đầu tuột dốc. Tôi căng thẳng, lo lắng nên có biểu hiện lơ là chăm sóc cô ấy.
Video đang HOT
Cách đây một tháng, tôi tình cờ phát hiện vợ tôi ngoại tình, với một người đàn ông còn lớn tuổi hơn tôi, một đối tác làm ăn của tôi mà cô ấy tình cờ gặp khi đi cùng tôi tới một bữa chiêu đãi. Đã ba lần tôi bắt được vợ mình đi vào khách sạn với người đàn ông đó, có ghi lại hình ảnh để làm bằng chứng. Nhưng, cô ấy không hề hối hận với việc mình làm, mà còn cho rằng, đây mới là lần đầu tiên cô ấy biết yêu. Chỉ có điều, anh ta cũng có vợ…
Tôi choáng váng nhận ra suốt thời gian qua, chỉ có mình tôi yêu cô ấy, cô ấy lấy tôi hoàn toàn chỉ là để có cuộc sống tốt hơn mà thôi. Giờ đây, chỉ mới hai tháng quen người đàn ông kia, cô ấy đã không ngần ngại hắt nước lạnh vào mặt tôi. Tôi đề nghị ly hôn, cô ấy trả lời: “ Sao cũng được, em chẳng có gì để nói hay mong muốn”. Dường như mối tình kia đã rút hết sinh lực của cô ấy, nhất là từ lúc bị tôi giam lỏng trong nhà, không ra ngoài gặp anh ta được. Chẳng lẽ chỉ vì một mối tình hai tháng mà cô ấy chối bỏ cả cuộc sống hạnh phúc với tôi năm năm qua? Tôi gần phát điên khi nghĩ đến sự thật phũ phàng đó.
Giờ tôi không biết phải làm sao: giữ chặt lấy cô ấy để có được người mình yêu hay buông tay để có sự thanh thản? Nếu cố gắng giữ cô ấy lại, tôi có nên phối hợp với vợ người đàn ông kia dằn mặt cho họ sợ? Liệu cách này có làm cô ấy tổn thương? Tôi bối rối quá.
Theo VNE
Tá hỏa khi biết bạn trai là gay
Bây giờ thì tôi đã biết mình sai lầm khi để anh đi vào con đường làm nghệ thuật.
Vì đam mê chụp ảnh mà anh trở thành người có phong cách nghệ sĩ, giao du với rất nhiều người có tố chất nghệ sĩ và cũng nhiều người mất &'chuẩn đàn ông'. Thế mà, trước đây tôi từng yêu anh bởi vẻ ngoài lãng tử của anh. Chết mê chết mệt bởi người đàn ông nhìn rất có tố chất nghệ sĩ ấy.
Ngày đó, chúng tôi cùng chơi trong hội phượt. Anh là hội phó hội phượt, lúc nào đi chơi, anh cũng mang theo chiếc máy ảnh. Đặc biệt, anh chụp ảnh rất đẹp, nhìn chất hơn rất nhiều so với người khác. Khi đó chúng tôi còn là sinh viên. Hỏi sau này ra trường anh muốn làm gì, thì anh nói, tất nhiên là nhiếp ảnh gia. Lúc ấy tôi mừng lắm, vì ngày trước, yêu được một người nghệ sĩ như thế đâu phải là dễ.
Chúng tôi quen nhau, nói chuyện vui vẻ và rồi thân nhau. Lâu dần, sau nhiều lần đi chơi cùng nhau, anh đã có tình cảm với tôi. Tôi cũng đã có cảm tình với anh, yêu thương anh. Và vào một ngày đẹp trời, anh đã tỏ tình với tôi, khiến tôi hạnh phúc vô cùng. Yêu nhau rất lâu, đi đâu anh cũng đưa tôi đi cùng, hội phượt càng ngày càng vui hơn vì chúng tôi có tình ý với nhau.
Sau 2 năm yêu nhau, chúng tôi tính chuyện cưới xin. Anh cũng về gia đình tôi gặp mặt, ra mắt bố mẹ tôi. Cả nhà tôi mừng lắm, vì dù sao anh cũng là người có học, biết cư xử, lại ăn nói dễ chịu, vui vẻ. Còn tôi, sau lần về ra mắt gia đình anh, bố mẹ anh cũng không gây cản trở gì, ai cũng quý mến tôi. Chúng tôi cứ thế yêu nhau rất hạnh phúc.
Sau 2 năm yêu nhau, chúng tôi tính chuyện cưới xin. Anh cũng về gia đình tôi gặp mặt, ra mắt bố mẹ tôi. (ảnh minh họa)
Sau đó, anh bảo muốn đi làm kiếm tiền thêm một năm nữa, khi có tiền tích cóp rồi sẽ cưới. Tôi cũng đồng ý việc đó vì không muốn bố mẹ phải lo chuyện tiền nong cho mình cưới xin. Thế rồi anh mải miết đi làm, anh lao vào công việc chụp hình của mình. Anh nhận các hợp đồng chụp ảnh cưới, còn cả việc chụp ảnh đôi theo dịch vụ. Cuối cùng, sau gần 1 năm, chúng tôi bàn bạc lại chuyện cưới xin thì mọi thứ không như ý.
Vào một ngày, tôi bất ngờ đến nhà anh chơi. Tôi đã đi chợ, chuẩn bị rất nhiều đồ nấu ăn, vì hôm đó là kỉ niệm ngày cưới của chúng tôi. Vì muốn anh bất ngờ nên tôi đã đứng trước cửa anh gọi điện, thử hỏi anh ở đâu, nhưng không ngờ, cửa nhà anh mở mà anh lại nói, anh không có nhà. Vì trí tò mò của mình, tôi lén đẩy cửa vào xem thực chất có chuyện gì xảy ra. Thất ngờ, tôi thốt lên khi thấy anh đang đùa cợt, nằm ôm ấp với một người trên giường. Đó lại là người đàn ông chứ không phải phụ nữ. Tôi choáng váng, tại sao lại có chuyện như vậy chứ. Anh đang yêu người đàn ông đó sao, anh bị gay sao?
Tôi nghĩ lại những lời cảnh báo của bạn bè, họ đã nói với tôi rằng phải cảnh giác anh làm cái nghề nhiếp ảnh ấy, vì nghề ấy rất dễ bị gay. Dù mình có là đàn ông đích thực thì khi đi vào môi trường ấy cũng dễ bị lây bệnh. Thế mà tôi không tin, tôi cho rằng mọi người vì ghen với tôi nên nói như vậy. Giờ thì tôi đã chứng kiến toàn bộ sự việc, tôi hiểu rồi!
Anh hốt hoảng không nói thành lời, cổ họng anh nghẹn lại, anh thảng thốt khi thấy tôi. Dường như anh muốn giấu tôi chuyện này và vẫn tổ chức đám cưới cùng tôi. Anh muốn tôi làm bình phong cho anh, che đậy giới tính của anh. Anh định nhẫn tâm với người phụ nữ yêu và tin anh như vậy sao?
Giờ thì tôi quá hối hận rồi, tôi cảm thấy mệt mỏi, lo sợ, hãi hùng lắm. Tôi không thể tưởng tượng được ngày mình gần gũi người đàn ông ấy thì sẽ ra sao. Thế mà bao lâu nay, tôi vẫn ôm hôn anh ta, thật kinh khủng.
Tôi không nói lời nào, quay mặt đi, rơi những giọt nước mắt hối tiếc cho cuộc tình của mình. Coi như mọi thứ chấm dứt, tôi phải trả lại anh với thế giới của anh và tìm cuộc sống mới của mình. Thật may, ông trời còn thương tôi, không muốn cho tôi lấy một người không phải đàn ông như vậy. Dù sao, tôi cũng phải cám ơn số phận này và tạm biệt anh, chúc anh hạnh phúc!
Theo VNE
Tôi không thích 'đồ giả' của vợ Người ta nói, sắc đẹp là do trời phú, những nét trên cơ thể con người là do trời phú, là do bố mẹ sinh ra. Dù bạn xấu hay đẹp thì cũng là bạn, là con của bố mẹ bạn chứ không phải ai khác. Thế nên, đừng bao giờ cho đó là điều đáng tự ti, đáng phải xóa đi trên...