Vì sự nghiệp, anh bỏ rơi tôi
5 năm yêu nhau, chúng tôi vượt qua rào cản địa lý, người thứ ba, gia đình ngăn trở nhưng giờ, anh nói mệt mỏi.
Xin chào mọi người, tôi đang rất cần lời khuyên cho chuyện tình cảm của mình hiện nay. Tôi và anh quen nhau cách đây gần 5 năm, khi đó, anh ở Việt Nam và tôi ở nước ngoài. Tôi từng quen biết anh qua anh trai tôi nhưng sau hơn vài tháng chia sẻ và chat, chúng tôi đã thấy yêu nhau từ lúc nào. Sau 3 tháng yêu nhau cách xa nửa vòng trái đất, tôi về Việt Nam chơi và chính thức tay trong tay cùng anh. Bên nhau được 2 tháng thì tôi phải quay lại Mỹ để tiếp tục việc học của mình. Thế là mối tình xa đó kéo dài 5 năm, mỗi năm tôi về Việt Nam 2 lần để gặp anh và lần nào chia xa là nước mắt ngắn dài. Bạn bè ai cũng cảm thông và ủng hộ cho mối tình yêu xa mà bền như thế.
Yêu xa nhưng cũng trải qua lắm điều sóng gió. Vào 5 tháng đầu, ba mẹ tôi cấm đoán. Mẹ tôi đã gọi cho anh và mắng anh rất nhiều. Nhưng anh đã bản lĩnh đối diện và chứng minh cho ba mẹ tôi thấy. Sau một năm kiên trì, anh đã được sự ủng hộ của gia đình tôi. Năm thứ hai, sóng gió lại đến. Gia đình anh gặp khó khăn, anh buồn lòng và tôi thì ở xa. Thế rồi anh lại “cảm nắng” một cô bé cùng trường đại học. Tôi cảm nhận được. Cuối năm, tôi thu xếp về Việt Nam, đối diện với hai người, tôi tỏ ra như không biết và rất thân thiện với cô bé ấy. Những người bạn anh trách móc anh rất nhiều. Rồi tôi phân tích cho anh, anh bản lĩnh vượt qua và tôi sẵn sàng tha thứ cho anh. Vì tôi biết, trong chuyện “say nắng”, bản thân tôi cũng có lỗi chứ không chỉ anh hay cô bé đó. Chúng tôi lại tiếp tục yêu nhau và anh càng thương tôi hơn.
Sau 3 năm yêu nhau, gia đình cho anh qua Mỹ và học thạc sĩ cùng với tôi. Chúng tôi có một thời gian nhiều hạnh phúc và cũng lắm giận hờn khi gần nhau. Nhưng mỗi khi tôi đòi chia tay hay bỏ đi, anh đều luôn là người nắm tay tôi lại. Anh không cho phép nói câu chia tay một cách dễ dàng như vậy. Anh bảo: “Yêu rất khó, đến với nhau thì đừng buông lời chia tay nhẹ nhàng như thế”. Sau gần 2 năm, hai đứa bên Mỹ cùng nhau, anh cũng học xong và về nước vào tháng 2 vừa rồi và giữa chúng tôi bắt đầu có những vết rạn.
Tôi về chơi Tết cùng anh và thời gian đầu năm nay, chúng tôi vẫn quấn quýt bên nhau. Chúng tôi còn dự định cuối năm nay, tôi học xong thạc sĩ, về Việt Nam sẽ tiến tới hôn nhân. Con đường dài chúng tôi đi sắp đến đích là khi tôi tốt nghiệp. Thế mà, đầu tháng 3, tôi quay lại Mỹ, anh đã nói với tôi rằng gia đình muốn anh theo làm trong nhà nước và cá nhân anh cũng rất muốn theo đuổi danh vọng này. Anh nói: “Gia đình từ lâu ngăn anh và em nhưng anh sợ em buồn, anh không nói nhiều”. Vì gia đình tôi là người theo đạo Thiên chúa. Ba anh và ba tôi làm cùng cơ quan với nhau, họ không thuận nhau trong công việc. Đỉnh điểm là tại thời điểm này. Chúng tôi biết được hiềm khích giữa hai bên khoảng một năm lại đây. Chúng tôi cố gắng trấn an nhau. Ba tôi sẽ về hưu vào cuối năm nay, ba sẽ không làm việc nữa thì những việc này sẽ qua nhanh thôi.
Từ lúc tôi sang lại Mỹ được 3 tuần, anh vẫn nhắn tin bình thường nhưng có điều, tôi không thấy anh gọi cho tôi như những ngày xưa. Anh bớt quan tâm hơn. Tôi nói cho anh nghe tôi có những cảm giác thế và anh bắt đầu trải lòng mệt mỏi. Ba anh ngăn cấm chúng tôi, cho yêu nhưng không cho cưới và từ đây, không được liên lạc với nhau nữa. Lấy tôi, sự nghiệp của anh sẽ không như anh muốn. Anh cũng thú nhận rằng tình cảm của anh vẫn còn nhưng không nhiều bằng tôi yêu anh. Từ tháng 3 đến giờ, một mình tôi cố gắng níu kéo, xây dựng lại nhưng có điều, chính bản thân tôi đau nhất. Anh nói hãy cho anh một thời gian để anh suy nghĩ.
Video đang HOT
Tôi đau lắm. 5 năm chúng tôi vượt qua rất nhiều thử thách. Tôi đã phân tích cho anh hiểu, anh có thể thành một người chức quyền như ai vì dù gia đình tôi theo đạo Thiên chúa nhưng ba tôi vẫn có sự nghiệp hơn người khác rất nhiều trong nhà nước. Tuổi đời của anh khá trẻ, mới 24 tuổi. 20 năm sau thì cơ hội sẽ khác và luật lệ cũng sẽ thoáng hơn, không phải khó khăn như ngày xưa đâu. Nhưng anh vẫn nhạt dần, bớt quan tâm tôi. Tôi không nhắn tin thì anh cũng không.
Đã 3 ngày qua, tôi chính thức không liên lạc với anh nữa. Tôi khóa Facebook. Một tháng trước, dù anh nói cho anh thời gian để anh suy nghĩ nhưng tôi cứ vẫn liên lạc vì nhớ anh. Anh vẫn trả lời và chọc tôi vui. Nhưng rồi, khi không được nghe những lời âu yếm, tôi buồn rồi lại trách, dẫn đến tôi và anh đã cãi nhau quá nhiều. Anh nói tạm chia tay, khuyên tôi hãy mở lòng và cho bản thân cơ hội. Chúng tôi sẽ im lặng đến tháng 6 khi tôi về Việt Nam gặp anh.
Tôi không biết phải làm gì. Hai tháng qua, tôi khóc, mất ăn, mất ngủ và không thể học tập. Tôi dặn lòng phải mạnh mẽ lên nhưng không quên được. Mọi con đường tôi đi đều luôn thấy bóng dáng anh. Tôi thèm nhắn tin để nói rằng tôi nhớ anh nhưng rồi lại thôi. Tôi không hiểu chẳng lẽ tình yêu này không đáng với cơ nghiệp của anh, không đủ để vượt qua rào cản của ba anh?
Tôi có thể từ bỏ việc làm ở Mỹ, bỏ mọi thứ để về Việt Nam làm và gần bên anh. Tôi không biết chuyện tình của tôi nên dừng lại hay đi tiếp. Tôi không biết có phải chăng anh không còn yêu tôi nữa? Một tháng sao con người thay đổi nhanh đến như vậy, tôi không hiểu nữa. Bản chất anh là người rất hiền nhưng anh có đam mê về tương lai rất cao xa. Tôi sợ việc không liên lạc suốt 2 tháng sẽ làm chúng tôi xa cách thêm và tình cảm trong anh lại càng nhạt nhòa hơn. Tôi cần lời khuyên của mọi người lắm. Tôi không biết nên làm thế nào cả.
Theo Ngoisao
Muốn ly hôn vì chồng quá hiền
Chồng em hiền lành, yêu thương vợ con nhưng em vẫn muốn bỏ vì anh quá nhu nhược.
Chị Thanh Bình thân mến!
Em đang cảm thấy bế tắc và không biết phải làm sao để ly hôn với người chồng quá nhu nhược của mình. Mong chị cho em một lời khuyên!
Chuyện tiền nong trong nhà em đều tìm cách xoay sở, những vấn đề như thiết kế nhà cho phù hợp, thiết kế cuộc sống để khấm khá hơn, những việc em cho là lớn và trông mong vào chồng thì em không nhận được sự giúp đỡ từ anh. Anh là người rất hiền, hiền quá mà nhiều khi em cảm thấy bực bội, thấy anh không bảo vệ được cho 2 mẹ con. Mọi thứ anh đều im lặng cho qua thay vì gặp mặt nói chuyện để tìm hướng ra.Em thật sự đang muốn chia tay chồng. Vợ chồng em đã cưới nhau được hơn 4 năm, đã có đứa con gái được hơn 2 tuổi. Con gái thật sự là thiên thần của 2 vợ chồng. Cả em và chồng đều yêu con lắm. Nhưng lý do để chia tay của em chẳng giống ai. Chồng em là người hiền lành, chăm chỉ, hết lòng thương yêu vợ con, mọi thứ trong gia đình anh đều là người lo lắng, quan tâm và chăm sóc 2 mẹ con ngoại trừ chuyện tiền bạc và những lo toan lớn trong gia đình.
Anh thật sự rất đơn giản, có sao sống vậy, không phải lo lắng tính toán gì. Em thì ngược lại, em mong muốn có cuộc sống tốt, muốn cải thiện chất lượng cuộc sống của gia đình vì vậy mọi thứ em đều tự mình nghĩ ra và tìm cách thực hiện ước mơ đó. Anh luôn ủng hộ em và tham gia cùng em, nhưng em nhận thấy anh không đủ khả năng để thực hiện. Nói đến đây thì em thấy mình cần người đàn ông giỏi giang, biết lo toan, tính toán cho gia đình, em thật sự cần một bờ vai vững chãi. Em không muốn mệt mỏi với cuộc sống chỉ vì chữ tiền mãi thế này. Em đang muốn chia tay anh, để cả 2 tìm cho mình cuộc sống mới. Em biết anh cũng không vui vẻ gì khi em cứ hay mong muốn điều này điều kia, như thế anh sẽ không còn được sống với chính mình nữa mặc dù anh không nói ra.
Em muốn ly hôn vì thấy chồng không gánh vác được việc lớn trong gia đình (Ảnh minh họa)
Em hình dung anh là một người rất tốt, sẽ không thiếu người cần anh, nhưng những người đó không thuộc tuýp người như em. Anh sẽ hạnh phúc hơn nhiều khi không sống cùng em nhưng có thể thời gian đầu anh sẽ sốc và đau khổ. Điều lo lắng nhất của em bây giờ là bé nhà em. Chẳng biết bé sẽ thế nào nếu ba mẹ chia tay, chắc bé sốc lắm, bé thương ba và mẹ lắm, tính rất tình cảm, giờ sống với người này thì lại thiếu người kia. Rồi cuộc sống sau ly hôn sẽ như thế nào em cũng chưa hình dung ra, trong khi cả 2 đứa đều sống xa gia đình. Còn tiếp tục níu giữ thì cách vài ngày lại có trận chiến tranh lạnh, không khí trong nhà ảm đảm không chịu được, chỉ có con gái thì như chú chim non, cứ chơi, cười nói, động viên mẹ cho dù mẹ ốm nằm liệt giường cả ngày. Em thực sự đến lúc đã muốn chia tay nhưng vẫn còn hoang mang những điều trên. Mong chị hãy cho em một lời khuyên để em có quyết định đúng đắn cho mình. (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng em có một người chồng tốt, hiền lành yêu thương em nhưng em lại muốn ly hôn vì cảm thấy anh ấy qua nhu nhược, không thể làm chỗ dựa cho em và con gái.
Quả thực, khi đọc xong thư của em, chị nhận ra rằng cuộc đời này thật nhiều nghịch lí. Người chồng mà em cho rằng không thể làm chỗ dựa cho em cả cuộc đời đó lại là niềm ước mơ, mong muốn của rất nhiều người phụ nữ. Trong khi đó, em lại thất vọng và muốn ly hôn.
Một người chồng yêu thương vợ con, giúp đỡ gia đình là điều nhiều người mong ước (Ảnh minh họa)
Chị cần phải nói cho em hiểu rằng, em đang có một người chồng, một người đàn ông tốt bên cạnh. Anh ấy chẳng những yêu thương em, chăm sóc vợ con, gia đình. Những điều đó chính bản thân em cũng hiểu và thừa nhận. Điều mà em không hài lòng ở anh ấy chính là trong những việc mà em cho rằng lớn, cần anh ấy gánh vác thì anh ấy không làm được, nhưng em đã bao giờ tự hỏi chính bản thân mình rằng em đã để cho anh ấy đảm đương những điều đó hay chưa, hay tự em quyết định tất cả? Và biết đâu đó, việc em cứ cố cáng đáng tất cả không phải là vì anh ấy không làm được mà là anh ấy không nhận được sự tin tưởng, động viên khích lệ từ em - từ người vợ mà anh ấy yêu thương. Chính điều đó đã khiến anh ấy co mình lại và ngoài việc tôn trọng ý kiến của em, anh ấy không còn muốn thể hiện mình nữa.
Chị nghĩ rằng lúc này, em không nên vội vàng nghĩ tới chuyện ly hôn. Con người không ai hoàn thiện cả. Em có bao giờ nghĩ rằng, khi em bỏ người chồng này, kết hôn với một người khác - một người giúp được em về tiền bạc, quyết định những việc lớn nhưng bỏ bê chuyện gia đình, không giúp đỡ em việc nhà, không tôn trọng những ý kiến của em, liệu em có dám chắc rằng em hạnh phúc khi có một chồng như thế không? Hãy biết trân trọng những gì mình đang có và khắc phục những gì còn tồn tại, đó là bí quyết để chúng ta hạnh phúc.
Em ly hôn, người khổ sẽ là cháu bé và không có gì đảm bảo rằng em sẽ tìm được một người chồng tốt hơn người chồng hiện tại của em, yêu thương cô con gái nhỏ bé của em. Vậy thì lúc này, đừng quyết liệt đòi ly hôn mà nên tìm cách tháo gỡ những bế tắc trong hôn nhân của mình. Em nên ngồi lại với chồng, nói tất cả những điều em nghĩ, em mong muốn anh ấy làm. Có thể, khoảng thời gian đầu anh ấy sẽ chưa quen hoặc cần sự giúp đỡ của em, xét cho cùng đó cùng là việc mà một cặp vợ chồng hạnh phúc nên làm đó là cùng nhau gánh vác mọi chuyện trong gia đình. Trong những việc lớn, anh ấy tôn trọng ý kiến của em và quyết đoán thêm một chút là một điều tuyệt vời cho hôn nhân. Đừng vội vàng vất bỏ hạnh phúc, hãy học cách trân trọng người chồng của mình em sẽ thấy anh ấy tốt hơn em nghĩ rất nhiều.
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo Eva
Em thích anh như xưa Em ghét anh của bây giờ: lạnh lùng, khô khan và hời hợt. Chưa bao giờ em lại cảm thấy bản thân bất lực trong chuyện tình cảm giống như lúc này. Em ghét em của hiện tại, em ghét sự yếu đuối và nhu nhược của chính mình. Lẽ ra lúc này em cần phải mạnh mẽ, lẽ ra lúc này em...