Về quê sinh con 3 tháng, lúc bế con lên thì osin chặn cửa tuyên bố điều không tưởng
Ai ngờ đâu khi mẹ con tôi khăn gói trở lại nhà thì đón chào tôi lại là một cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi. Tôi bấm chuông mãi Hoa mới ra mở cửa. Tôi kinh hãi nhìn sự thay đổi đến chóng mặt của cô giúp việc nhà mình.
Cho đến bây giờ tôi vẫn cứ ngỡ mình đang nằm mơ mọi người ạ. Chứ nếu là thực tế thì sao lại có chuyện hoang đường như vậy xảy ra được?
Cách đây 3 tháng tôi khăn gói về quê sinh con. Mẹ chồng bận rộn không thể lên thành phố giúp tôi trong thời gian ở cữ. Mẹ tôi cũng bận việc nọ việc kia, ngoài ra còn phải chăm sóc bố tôi thường xuyên đau ốm, bà cũng chẳng thể lên với con gái thời gian dài. Chồng tôi còn bận đi làm, do đó tôi đã quyết định về quê sinh con để mẹ đẻ chăm giúp.
Xin nói thêm là khi tôi mang thai được 7 tháng thì chồng tôi đề nghị thuê người giúp việc. Anh bảo đằng nào ít nữa hết thời gian nghỉ thai sản tôi cũng phải đi làm lại, lúc ấy sẽ cần thuê người. Tốt nhất là thuê sớm từ bây giờ để họ quen dần với công việc và nếp sống của nhà tôi.
Hoa cũng mau mồm miệng nên tôi quý mến và nhận luôn em ấy vào làm. Ảnh minh họa
Tôi nghe chồng nói hợp lý nên đã đồng ý. Sau đó anh dẫn về một cô gái trẻ tên Hoa, giới thiệu là em họ xa của anh ở dưới quê. Cô nàng học hết cấp 3 thì nghỉ học đi kiếm việc làm, trong thời gian chưa kiếm được việc nào khác anh đã đề nghị em ấy về nhà tôi giúp việc. Hoa là con gái nhà nông đã vất vả từ nhỏ nên rất chăm chỉ và thạo việc. Hoa cũng mau mồm miệng nên tôi quý mến và nhận luôn em ấy vào làm.
Trong thời gian tôi về quê sinh con, Hoa vẫn ở lại cơm nước và dọn dẹp cho chồng tôi. Hoa là một cô gái trẻ nhưng vì có quan hệ họ hàng với chồng nên tôi chẳng mảy may nghi ngờ và lo lắng. Còn chồng tôi cứ 2 tuần là anh lại về thăm vợ con một lần, mọi thứ rất suôn sẻ và thuận lợi.
Video đang HOT
Khi con được 3 tháng, tôi quyết định trở lại thành phố. Sức khỏe của tôi đã hồi phục tốt và con cứng cáp hơn, khi trở lại thành phố còn có Hoa giúp đỡ nên tôi không cần ở quê nhờ vả bà ngoại nữa. Xa chồng lâu tôi cũng thấy rất nhớ anh.
Ai ngờ đâu khi mẹ con tôi khăn gói trở lại nhà thì đón chào tôi lại là một cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi. Tôi bấm chuông mãi Hoa mới ra mở cửa. Tôi kinh hãi nhìn sự thay đổi đến chóng mặt của cô giúp việc nhà mình. Cô ta không còn ăn mặc giản dị như trước, thay vào đó là một bộ váy mát mẻ và trang điểm kỹ càng. Nhìn Hoa xinh đẹp và quyến rũ hơn rất nhiều, đâu còn bóng dáng một cô gái quê lên thành phố giúp việc nữa.
Khi tôi còn chưa kịp thắc mắc về sự biến chuyển nghiêng trời lệch đất của Hoa thì cô nàng đã chắn trước cửa không cho mẹ con tôi vào nhà. Cô ta vênh mặt nói : “Tốt nhất là chị bế con quay trở lại quê đi hoặc tìm chỗ khác mà sống. Nữ chủ nhân của căn nhà này đã đổi rồi, không phải là chị nữa mà chính là tôi đây! Trong mấy tháng qua chị không có nhà, đêm nào tôi và chồng chị cũng quấn quýt với nhau. Anh ấy nói rằng sẽ bỏ chị để cưới tôi làm vợ đấy. Nên tốt nhất chị biết điều thì hãy cuốn xéo đi trước khi bị anh ấy đuổi thẳng cổ…”.
Hiện tại chồng tôi đã đuổi Hoa đi và năn nỉ tôi bỏ qua cho cho anh ta một lần. Ảnh minh họa
Lúc ấy tôi mới choáng váng biết được Hoa thật ra không phải là em họ của chồng tôi. Cô ta chỉ là nhân viên một quán ăn mà chồng tôi vô tình gặp gỡ. Rủ lòng thương cho hoàn cảnh của Hoa, chồng tôi đề nghị cô ta về làm giúp việc cho nhà mình. Nhưng vì sợ tôi nghi kỵ nên đã nói dối là em họ. Khi tôi đi vắng, trai đơn gái chiếc ở chung một nhà, chồng tôi thì xa vợ thiếu thốn còn Hoa thì có âm mưu soán ngôi bà chủ. Chuyện gì đến rồi cũng phải đến thôi.
Tôi gọi điện ngay cho chồng về đối chất. Anh ta cũng rất bất ngờ trước màn khẳng định vị thế của Hoa. Những gì chồng tôi muốn giấu thì Hoa tông tốc kể hết với tôi rồi. Chồng tôi chỉ còn cách cúi đầu nhận tội và xin tôi tha thứ. Anh ta bảo rằng vì xa vợ thiếu thốn nên mới yếu lòng ngã vào vòng tay Hoa. Chỉ là thuần túy giải quyết nhu cầu chứ làm sao anh ta có thể cưới Hoa được?
Hiện tại chồng tôi đã đuổi Hoa đi và năn nỉ tôi bỏ qua cho cho anh ta một lần. Tôi đau đớn và căm hận khi bị chồng lừa dối, chỉ muốn ly hôn ngay lập tức. Thế nhưng nhìn đến con gái mới được 3 tháng tuổi mà tôi lại chùn lòng không thể hạ quyết tâm. Có lẽ tôi nên cho chồng một cơ hội để sửa đổi đúng không mọi người?
Tết nào cũng bị cả họ "sỉ vả" chuyện vợ không sinh được con trai, chồng có quyết định cực rắn khiến ai nấy nể phục
8 năm nay, mỗi lần về quê ăn Tết hay họp họ là mỗi lần vợ chồng Hòa bị bố mẹ và người quen lôi ra chỉ trích vì không đẻ được con trai. Ở đâu thì không cần biết, chứ ở dòng họ nhà Hòa, việc không đẻ được con trai là 1 cái tội.
Vợ chồng Hòa lấy nhau được 8 năm và sinh được 2 nàng công chúa thông minh, lém lỉnh. Ngay từ đầu, Hòa đã không để vợ sống chung với mẹ mình, bởi anh biết về lâu dài, kiểu gì mẹ chồng - nàng dâu cũng sẽ có mâu thuẫn. Hơn nữa, Hòa cũng xác định lập nghiệp lên trên thành phố, nên ngay sau đám cưới, anh đã đưa vợ lên Hà Nội mua nhà và cùng nhau đi làm, trả nợ dần.
Ấy thế nhưng vợ Hòa vẫn không tránh khỏi va chạm với gia đình nhà chồng. Hòa biết, 7 năm nay vợ anh rất sợ về quê ăn Tết. Việc khiến cô ấy sợ không phải là chuyện làm bếp núc, chuyện lo quà cáp đi Tết, chuyện đường sá xa xôi... mà là việc bị cả gia đình nhà chồng sỉ vả, nhiếc móc vào mỗi tối mùng 3 Tết. Nguyên nhân cũng vì 2 lần sinh nở của vợ anh đều là con gái.
Hòa nhớ, ngày đầu tiên vợ anh báo tin có thai, cả nhà đều mừng. Các cô các bác đều gọi điện lên hỏi thăm vợ anh. Nhưng ngay sau khi biết giới tính của đứa trẻ, đến ngay cả mẹ chồng cũng hờ hững với con dâu.
Khi vợ Hòa mang thai đứa thứ 2, niềm vui lại bắt đầu trở lại. Bố mẹ Hòa hy vọng lần này là bé trai. Mẹ anh có lên tận thành phố mang thuốc bổ, gà hầm, bò, lợn... cho con dâu. Nhưng khi đứa trẻ thứ 2 vẫn là con gái, bà thậm chí còn tỏ thái độ ghét con dâu ra mặt. Mẹ anh gọi điện lên mắng vợ anh xơi xơi, nói rằng cô không biết đẻ, cho ăn bao nhiêu cũng phí công phí của. May mà cuộc gọi đó Hòa là người nghe, nếu để vợ anh biết được, cô ấy sẽ tủi thân nhường nào...
Với Hòa, vợ con mới là điều quan trọng nhất anh phải quan tâm. (Ảnh minh họa)
Nhà Hòa có lệ, cứ mùng 3 Tết là tụ họp mọi người trong dòng họ lại làm bữa linh đình. Sau khi ăn uống no nê, mọi người sẽ ngồi lại trò chuyện. Và chủ đề chính vẫn là vợ chồng Hòa không sinh được con trai. Vợ anh không làm tròn bổn phận với dòng họ.
Bố mẹ anh thì thao thao bất tuyệt nói về những phương pháp bí truyền để có được con trai. 7 năm nay, vợ chồng anh nghe đến độ đã thuộc làu làu. Hai người cũng đã áp dụng chứ không phải không, nhưng cuối cùng kết quả vẫn chưa được ưng ý. Cô của Hòa thì yêu cầu hai vợ chồng... cứ đẻ. Đẻ đứa thứ 3, thứ 4... đẻ đến bao giờ có cháu trai thì thôi.
Đến ngay cả cô em chồng cũng bóng gió rằng, Hòa còn trẻ, có ngoại hình, công việc ổn định. Nếu như chị dâu không biết đẻ, thì mẹ anh sẽ tìm cho anh cô vợ khác... Những năm đầu, vợ Hòa có giải thích, có thanh minh với bọn họ. Nhưng dù cô có nói bao nhiêu, họ cũng đều gạt phắt đi và gói gọn trong một lời kết luận. Đó là: Không biết đẻ!
Thương vợ bị bạo hành tinh thần từ chính gia đình của mình, năm nay Hòa có quyết định rất rắn. 27 Tết, Hòa gọi điện về, báo rằng anh sẽ không đưa vợ con về quê nữa, mà cả nhà sẽ ở lại Hà Nội ăn Tết. Hòa còn nói, năm nay do dịch bệnh nên vậy. Còn từ năm sau, anh sẽ đưa vợ con đi du lịch, đi cắm trại... Nói chung là Hòa sẽ không đưa vợ con về ăn Tết.
Mẹ anh tức giận mắng con trai bất hiếu. Cái Tết sinh ra là để cả nhà đoàn tụ, sum họp bên mâm cơm vui vẻ. Nhưng Hòa nói luôn với mẹ rằng: "Tết đoàn viên mà năm nào cũng sỉ vả vợ chồng con như thế thì có vui không ạ? Con cái là của cải trời cho, không phải mọi người muốn có con trai là chúng con bằng mọi cách phải sinh ra 1 đứa bé trai. Chức trưởng họ đối với bố mẹ thì quan trọng chứ nói thật, con không cần. Thứ con cảm thấy quan trọng chính là vợ con con được hạnh phúc.
Với con, chỉ cần nuôi dạy 2 đứa nhỏ nên người, hiếu thảo, tài giỏi là được rồi. Còn lại con không quan tâm thứ gì khác. Và con thấy vợ chồng con không nhất thiết phải nghe những lời miệt thị, xúc phạm của mọi người trong nhà, trong dòng họ mình".
Nói xong Hòa tắt máy, mặc kệ mẹ mình vẫn đang rất căng thẳng ở đầu dây bên kia. Từ lúc đó, bố anh rồi mọi người trong nhà, rồi người thân... gọi Hòa đến cháy máy, anh cũng kệ.
Tuy nhiên, đến chiều 29 Tết, mẹ anh bỗng gọi điện lên. Bà dịu giọng hơn mọi ngày, nói rằng, vợ chồng anh cứ về ăn Tết như bình thường. Chuyện con cái mọi người sẽ không nói nữa. Mẹ chồng cũng sẽ không gay gắt với con dâu. Nghe vậy Hòa đồng ý, nhưng anh giao hẹn với mẹ rằng, chỉ cần mọi người lôi chuyện con cái ra làm khó vợ chồng anh, lập tức anh sẽ đưa vợ đi!
Đang cãi nhau, chồng rút ra hai tờ vé máy bay vứt lên bàn rồi tuyên bố gây sốc Nhìn hai tờ vé máy bay nằm trên bàn, tôi rối bời và bất lực. Chào chị Hướng Dương, Chuyện ăn Tết nội Tết ngoại có lẽ chẳng còn xa lạ nữa. Và tôi đang bị đặt trong tình thế nan giải đó chị ạ. Nhà nội cách nhà tôi 700km, lại ở vùng xa xôi nên kinh tế khó khăn. Vì điều...