Về quê sau nhiều năm xa cách, tôi đứng hình khi chứng kiến cảnh đau lòng
Thúy không ngờ ngày mình trở về quê lại gặp nhiều chuyện buồn, đau lòng thế này. Nhiều đêm, cô không muốn khóc mà nước mắt cứ chảy ra. Phải chăng cô là một người phụ nữ bất hạnh?
Anh có việc phải lên Sài Gòn 2 hôm, em ở nhà lo mọi việc nhé (ảnh minh họa)
Xa quê cũng gần chục năm nay rồi, Thúy luôn mong chờ ngày nông trại ổn định để ra Bắc về quê thăm người thân. Vợ chồng vào Nam lập nghiệp từng ấy năm, chưa về quê được lần nào. Phần cũng vì kinh tế, phần cũng vì đến giờ phút này Thúy và Thành chưa có con. Cô sợ bố mẹ lại xót ruột, sợ hàng xóm bàn tán các kiểu.
Nhớ nhà lắm không chịu được, Thúy bàn với chồng để cô về quê chơi nửa tháng. Dù gì có chồng trong này lo việc Thúy cũng an tâm. Đặt vé máy bay xong xuôi hết rồi, bỗng dưng hôm Thành bảo vợ anh có việc lên Sài Gòn 2 hôm. Thúy ở nhà thu vén mọi việc, ai ngờ Thành vừa đi được buổi sáng thì người thân ngoài Bắc điện vào báo mẹ Thúy đang ốm nặng, có lẽ là không trụ được lâu. Thúy phải về ngay không nhỡ có xảy ra chuyện gì thì cô hối hận cả đời.
Gọi điện cho chồng báo tin không được, không hiểu sao chồng Thúy làm gì mà tắt máy suốt. Thúy đành để lại mảnh giấy dán vào tủ lạnh để chồng biết. Cô vội vàng thu xếp vài bộ quần áo rồi ra sân bay mua vé về ngay sau đó.
Xuống máy bay cô bắt taxi vào thẳng bệnh viện mẹ nằm. Đến đấy nhìn mẹ cô gầy guộc, xanh xao mà cô thương mẹ giận mình bấy nhiêu. Thấy bác sĩ bảo mẹ cô đã khá hơn một chút, nhưng cũng không cầm cự được qua tháng này. Nghe tin ấy cô đau đớn vô cùng. Ở với mẹ một đêm, sáng hôm sau cô lại bắt xe về quê đón chị gái lên với mẹ. Tranh thủ về nhà, cô tạt sang nhà bố mẹ chồng cách đó gần 30 km để chào hỏi.
Vội vàng vào nhà mẹ chồng, cô khựng lại thấy người đàn bà lạ đang chơi đùa với thằng bé tầm 5 tuổi trong nhà. Nghĩ là hàng xóm sang chơi nên Thúy cũng vô tư chào hỏi rồi hỏi mẹ chồng đâu. Lúc đấy chồng cô từ trong bếp đi ra hí hửng bê tô cháo gà nói.
- Cháo gà nóng hổi của con trai cưng đây. Nhất cục cưng đấy nhé.
Nhìn thấy Thúy xuất hiện ở nhà, Thành giật mình làm rơi bát cháo xuống đất, không may ít cháo bắn vào người thằng bé khiến nó khóc thét. Thúy chết trân ú ớ trong miệng mà không tài nào cất được lời. Người phụ nữ kia không hiểu gì thản nhiên lên tiếng.
- Có chuyện gì vậy anh? Anh biết cô ấy à? Mà cô ấy vừa đến hỏi mẹ đấy?
Video đang HOT
- Em đi theo anh ra đây. – Thành lôi Thúy ra ngoài sân nói chuyện.
- Thế này là sao? Chẳng lẽ anh, cô ta và thằng bé kia là…
- Không phải như em nghĩ đâu. Nó là con nuôi anh thôi, anh không hề làm chuyện gì có lỗi với em. Nhưng em sao lại….
- Em không tin.
Không phải như em nghĩ đâu. Nó là con nuôi anh thôi, anh không hề làm chuyện gì có lỗi với em (ảnh minh họa)
Thúy lao vào trong nhà hỏi người phụ nữ kia mọi chuyện, mặt Thành thì tái mét đi vì sợ hãi. Hỏi xong thì cả Thúy và cô gái kia đều vỡ lở ra rằng cả hai đều là vợ của Thành. Thành cưới cô ta được 4 năm nay rồi, thỉnh thoảng anh vẫn về Bắc với cô ta, vậy mà Thúy không hề hay biết. Thúy chỉ hơn cô ta là vợ cả thôi ư? Cô cười trong đau đớn rồi nhìn thằng bé chằm chằm.
- Cái mũi cao, mắt một mí và cả nốt ruồi ở cổ kia…giống hệt anh. Vậy mà bao lâu nay, tôi cứ ngỡ anh không về quê, chỉ đi mấy tỉnh lân cận vài hôm.
- Anh xin lỗi, tại vì em không có con được mà anh lại rất muốn được làm bố. Nên anh đã bí mật làm chuyện này. Đằng nào mình cũng không thể có con được với nhau, anh hy vọng em có thể coi nó như con mình được không?
- Vậy lỗi là do em ư? Anh ngang nhiên cưới người khác trong khi không ly hôn em. Vậy em là gì của anh? Có lẽ lần về quê này đã giúp em nhận ra nhiều điều.
Thúy lững thững bước đi ra ngoài cổng, cô như người mất hồn không còn biết mình đi đâu làm gì nữa. Trong khoảnh khắc Thúy tuyệt vọng, hụt hẫng như thế Thành cũng không thèm chạy theo an ủi, xin lỗi Thúy. Anh tìm mọi cách giải thích với cô vợ kia.
Hôm sau chính cô gái ấy lên viện thăm mẹ Thúy, và muốn nói chuyện riêng với cô. Thúy buồn tủi đến mức chẳng điên tiết hay muốn đánh ghen với người đã cướp chồng mình nữa, vì Thúy hiểu cô ta cũng là người bị hại.
Cuộc nói chuyện kéo dài cả tiếng đồng hồ, cô gái kia muốn chia tay Thành, trả lại anh cho Thúy. Cô ấy nói: “Mẹ con tôi lẽ ra không nên xuất hiện trong gia đình này, giờ cô về tôi sẽ trả lại mọi thứ cho cô”. Thúy lắc đầu bảo “Hiện giờ cô không muốn nghĩ tới chuyện này nữa. Cô cần thời gian để bình tâm và chăm sóc mẹ tốt hơn”. Nhưng thực ra chỉ là Thúy muốn trốn tránh thực tại, cô không dám và đủ sức đối mặt với nó.
Thúy không ngờ ngày mình trở về quê lại gặp nhiều chuyện buồn, đau lòng thế này. Nhiều đêm cô không muốn khóc mà nước mắt cứ chảy ra. Phải chăng cô là một người phụ nữ bất hạnh, đã không sinh được con lại bị chồng phản bội. Cô phải làm sao đây để mọi thứ trở về trạng thái ban đầu của nó.
Theo blogtamsu
Bí mật của người vợ "ít nói"
Có lần trong bữa cơm tối, tôi còn trêu vợ rằng có vẻ vợ rất hợp cô con gái nhà hàng xóm. Vợ tôi giật mình đánh rơi cả đôi đũa.
Tôi không phải là một người đàn ông quân phiệt hay phong kiến gì. Tôi không yêu cầu bạn đời của mình phải "nguyên vẹn" khi đến với mình, nhưng tôi cần sự chung thủy tuyệt đối trong hôn nhân. Vì thế khi phát hiện ra bí mật vợ giấu suốt 9 năm nay, tôi vẫn chưa hết sốc.
Năm nay tôi 33 tuổi, vợ 30. Chúng tôi kết hôn đã 9 năm, cả hai đều làm công ăn lương, thu nhập ổn định, có nhà cửa đàng hoàng và một đứa con trai 7 tuổi. Khi vợ tôi mang thai con trai tôi được 36 tuần thì bị huyết áp tăng cao phải cấp cứu mổ lấy con nên tôi không dám để cô ấy mang thai nữa.
Hôn nhân, gia đình của chúng tôi diễn ra rất yên bình. Vợ tôi là một người hiền lành, ít nói, thậm chí từng bị họ hàng nhà tôi đánh giá là lầm lì. Cô ấy không có bạn thân, không thích tụ tập hội họp, không thích đi dạo phố mua sắm. Cuộc sống của cô ấy đơn điệu đến mức đáng thương. Vì thế, tôi rất thương và thường xuyên đưa vợ đi du lịch vào những dịp nghỉ lễ.
Cách đây hơn một năm, tôi chuyển công tác cách nhà rất xa. Vì thế tôi bàn với vợ mua nhà ở đó rồi cả gia đình cùng sống với nhau. Bởi tôi không muốn cô ấy sống với con lầm lũi một nơi, còn tôi ở một nơi suốt ngày nhung nhớ. Chúng tôi cho thuê căn hộ từng ở và mua một căn hộ nhỏ hơn gần nơi tôi làm việc. Vợ tôi cũng về đó xin làm công việc khác. Chuyển về mới biết, hàng xóm của chúng tôi là một cặp vợ chồng già có đứa con gái 10 tuổi. Nghe nói hai vợ chồng bị bệnh hiếm muộn, phải chạy chữa rất nhiều nơi, rất nhiều tiền mới sinh được cô con gái này.
Vì hai người đó rất nhiệt tình nên vợ chồng tôi cũng nhanh chóng hòa nhập với nơi ở mới và láng giềng mới. Tôi cũng không ngờ rằng vợ tôi lại rất quý cô bé hàng xóm. Cô ấy thường xuyên gọi con bé sang ăn cơm cùng, thậm chí mua rất nhiều đồ chơi, quần áo cho nó. Đây là lần đầu tiên tôi thấy vợ tôi cởi mở như thế với một người khác ngoài gia đình.
Con trai tôi cũng rất thích chơi với chị gái hàng xóm. Cả hai thường ngồi chơi ở trong nhà tôi hoặc nhà hàng xóm quên cả thời gian. Lúc nhìn thấy vợ ngồi buộc tóc cho con bé, không hiểu sao tôi cứ thấy bất an trong lòng. Bởi biểu cảm của cô ấy rất kỳ lạ. Cô ấy rất dịu dàng và hiền từ, con bé nói gì, vợ tôi cũng gật đầu đáp lại. Khác hẳn thái độ lạnh nhạt khi nói chuyện với con trai.
Có lần trong bữa cơm tối, tôi còn trêu vợ rằng có vẻ vợ rất hợp cô con gái nhà hàng xóm. Vợ tôi giật mình đánh rơi cả đôi đũa. Sau đó cô ấy cười nói đã từ lâu luôn mơ ước có một đứa con gái để tâm sự. Nên giờ thấy cô bé đó, đột nhiên vợ tôi dâng trào cảm xúc muốn yêu thương.
Tôi không mảy may nghi ngờ gì. Thậm chí, sống ở nơi mới được 1 năm, con bé đó còn quấy vợ tôi hơn cả bố mẹ đẻ. Có lần đi làm về, tôi thấy vợ đang ngồi tắm cho cháu. Sau đó vài ngày, tôi được cơ quan cử đi nước ngoài tham dự một cuộc hội nghị trong vòng một tuần. Tôi vội xin nghỉ một buổi để về đi làm hộ chiếu. Tôi lục tìm khắp nơi tìm sổ hộ khẩu. Vợ tôi là người cẩn thận nên giấy tờ quan trọng cô ấy cất rất kỹ. Đến khi tìm được sổ hộ khẩu ở trong két, tôi phát hiện có một tờ giấy nhỏ được gập gọn gàng ở dưới tấm vải phủ trong két. Lòng tôi đầy nghi ngờ nên đã mở ra xem.
Đó là một tờ xét nghiệm ADN được làm cách đây gần một năm. Tôi thật bàng hoàng khi biết tên hai người xét nghiệm là vợ tôi và cháu gái hàng xóm. Kết luận ghi rõ rành rành quan hệ con đẻ. Tôi gần như ngã ngồi xuống ghế. Từ lâu tôi đã có linh cảm kỳ lạ về mối quan hệ của vợ và đứa bé đó. Vợ tôi quả thật thân thiết với nó một cách không bình thường. Hóa ra cô ấy đã biết đó là con gái đẻ của mình.
Biết chuyện này, ngoài bàng hoàng đau đớn ra, tôi còn ghen tuông mãnh liệt. Tôi thật nghi ngờ gã đàn ông hàng xóm là người tình cũ của vợ tôi. Tôi ngồi im trên ghế, cố đè nén cảm xúc để chờ vợ về giải thích. Đến khi vợ tôi về, cô ấy nhìn thấy tôi cầm tờ giấy thì mặt cũng hốt hoảng. Con trai nhìn thấy bố giận dữ thì đòi sang hàng xóm chơi với chị gái. Cơn tức dâng lên, tôi quát nó vào phòng đóng cửa lại. Sau đó tôi chìa tờ giấy, bảo vợ giải thích.
Bí mật bị lộ tẩy nhưng vợ tôi không tìm cách lấp liếm, cô ấy đã lấy lại được vẻ bình thản thường ngày. Cô ấy ngồi xuống ghế đối diện và kể cho tôi biết câu chuyện buồn của cô ấy. Lúc đó cô ấy mới tốt nghiệp cấp 3, đang lận đận ôn thi đại học thì bị lừa gạt tình cảm. Cô ấy còn nhỏ tuổi, lại thiếu hiểu biết nên mang bầu. Gã bạn học đó biết chuyện liền vội vã vào thành phố làm ăn, cắt đứt liên lạc với cô ấy. Vợ tôi trượt đại học, dối nhà lên thành phố đi làm và ôn thi để thi lại.
Cô ấy xin vào làm ở một quán bún trong ngõ của một bà cụ già sống một mình. Bà cụ bảo vợ tôi cứ để mà đẻ, tuổi còn nhỏ mà phá thai thì nguy hiểm lắm. Bà cụ có một đứa con gái út lấy chồng xa nhiều năm mà không có con, đang muốn đi xin một đứa về nuôi. Vì thế, bà cụ động viên vợ tôi sinh con, sau đó sẽ cho tiền mà đi học tiếp.
Đẻ xong, vợ tôi chỉ được ôm con trong 3 ngày ở viện. 3 ngày này, bà cụ chăm sóc cô ấy rất cẩn thận, bà cụ bảo nhân lúc con gái chưa quen hơi mẹ, nên tách ra kẻo sau lại thương nhớ. Vợ tôi rất muốn được chăm con nhưng hoàn cảnh lúc đó khá khó khăn, cô ấy sợ không nuôi được con nên đành chấp nhận để bà cụ bế con đi.
Sau đó cô ấy được cho một khoản tiền đủ để chi trả tiền sinh hoạt và học phí cao đẳng nhưng không gặp lại con lần nào nữa. Cô ấy chỉ biết được tin tức về con thông qua bà cụ già. Hai năm sau, khi cô ấy còn chưa kịp tốt nghiệp cao đẳng thì bà cụ đã bất ngờ bán nhà chuyển đến sống với con cái khiến cô ấy bị mất liên lạc. Cô ấy có đi tìm con rất nhiều lần, hỏi thăm khắp nơi nhưng đều không ai biết. Trong thâm tâm cô ấy luôn cảm thấy tội lỗi với đứa con gái bị mẹ bỏ rơi từ khi lọt lòng.
May rằng trời thương tình, khi chuyển về đây sống, vợ tôi gặp bé gái này, nhìn thấy vết bớt trên thái dương của cô bé thì sinh lòng nghi ngờ nên lén lút lấy mẫu máu đi xét nghiệm.
Vậy là sau từng ấy năm xa cách, cô ấy đã được gặp lại con gái mình một cách đầy tình cờ như vậy. Vợ tôi quỳ xuống cầu xin tôi tha thứ và mong tôi có thể chấp nhận để cô ấy được sống cạnh con gái mình như bây giờ. Tôi bàng hoàng đến mức không thể nghĩ ra cách giải quyết. Tôi cũng không biết mình nên đối xử với vợ như thế nào?
Theo Emdep
Như thế này là chồng bạn đang chán vợ Nếu người đàn ông có những biểu hiện như muốn có không gian riêng, luôn cảm thấy thua thiệt, hay phàn nàn mỗi khi nghe bạn nói thì đó là một trong những dấu hiệu cho thấy anh ta đang không hài lòng với cuộc hôn nhận hiện tại. Ảnh minh họa: Internet 1. Thường xuyên về trễ Có thể chồng bạn phải...