Từng ghét chị dâu vô cùng, thế mà một lần trông thấy chị ngủ gục bên giường mẹ, tôi lại cay khóe mắt
Tôi cứ nghĩ chị dâu tiếp cận mẹ mình là có mục đích. Sau chuyện lần này, tôi đã hiểu ra.
Chị dâu tôi xuất thân ở nông thôn, có hoàn cảnh gia đình nghèo khổ túng thiếu. Chẳng hiểu sao anh tôi lại quen chị rồi yêu chị say đắm. Hồi đó, mẹ tôi và anh “ chiến đấu” với nhau suốt 2 năm trời. Cuối cùng, mẹ tôi sợ mất con trai nên đồng ý cho anh tôi cưới chị. Tuy nhiên, mối quan hệ giữa chị với gia đình tôi vẫn rất lạnh nhạt.
Sau khi cưới, anh tôi chủ động đề nghị ra ở riêng khiến mẹ tôi sửng sốt. Anh ấy nói không muốn thấy vợ chịu đựng sắc mặt mẹ chồng để sống. Mẹ tôi suýt lên cơn tăng xông vì quá giận dữ. Cũng ngày hôm đó, mẹ tôi tuyên bố “từ” dâu khi mới “nhận” dâu vài ngày.
Vợ chồng anh chị ở nhà riêng, thỉnh thoảng anh tôi lại về chơi, đem theo vài thứ. Khi thì chiếc khăn quàng cổ len, khi thì cái áo, khi lại thỏi son, khi đôi giày do chị tự mua hoặc tự làm. Mẹ tôi cất hết, chẳng động đến nhưng vẫn nể con trai nên không vứt đi.
2 tuần trước, mẹ tôi té ngã trong nhà tắm. Cô giúp việc vội vã hô hoán nên mẹ được đưa đi viện kịp thời. Vì cú ngã khá nặng nên mẹ bị gãy chân, phải bó bột nằm yên trên giường. Tôi báo tin cho anh trai. Anh chị về ngay trong ngày. Cứ nghĩ họ chỉ về thăm một lát thôi, không ngờ chị dâu ở lại chăm sóc mẹ.
Video đang HOT
Nhìn cảnh đó, tôi cay xè mắt và quyết định sẽ thay đổi cách ứng xử của mình. (Ảnh minh họa)
Mẹ tôi vẫn còn ghét con dâu nên chị ấy nấu cháo đem vào, bà hất đổ. Chị ấy vẫn kiên nhẫn dọn dẹp. Mẹ tôi mắng nhiếc, chị ấy vẫn im lặng chịu đựng. Vài ngày như thế, mẹ tôi dần dần mở lòng hơn, chịu để cho con dâu săn sóc.
Nhưng tôi vẫn còn nghi ngờ mục đích của chị ấy. Cho đến khi vô tình nghe cuộc điện thoại của chị dâu với một người bạn qua điện thoại, tôi mới giật mình. Chị ấy nói thế này: “Chăm sóc mẹ chồng là vì tình cảm chứ tiền bạc gì mày?… Tao chỉ cần mẹ chồng mạnh khỏe, chứ bà ốm đau thì chồng tao cũng buồn… Với tao, chồng thương yêu là đủ rồi, còn tiền bạc, nhà cửa đều không mấy quan trọng”.
Qua giọng nói cũng thấy chị ấy rất thật lòng, không hề giả dối. Buổi tối, mẹ tôi đau quá nên rên rỉ cả đêm. Chị dâu cũng thức theo, hết xoa bóp lại kể chuyện cho mẹ. Sáng sớm, tôi đem cháo vào thì thấy chị ấy nằm gục bên giường mẹ. Nhìn cảnh đó, tôi cay xè mắt và quyết định sẽ thay đổi cách ứng xử của mình. Tôi cũng định khuyên mẹ để vợ chồng chị ấy về ở lại và giao nhà cửa cho họ. Chị dâu là người tốt, nếu như đối xử tệ thì thiệt thòi và bất công cho chị ấy quá. Theo mọi người, tôi nên nói như thế nào để đẹp lòng cả mẹ và chị dâu mà không quá đột ngột khiến mọi người khó xử?
(thanhhoai…@gmail.com)
Cháu trai ở chung nhà mấy ngày giãn cách, chị dâu dưới quê ngang ngược bắt vợ chồng tôi làm chuyện quá đáng
Tôi thực sự rất sốc về cách hành xử của gia đình chị dâu.
Nhà chồng tôi có tận 4 anh em toàn là trai, trong đó 3 em thì lên thành phố còn anh cả thì ở quê phụng dưỡng bố mẹ. Tuy không lên thành phố nhưng nhà anh ấy cũng rất khá, kinh doanh rồi làm nông không thiếu thốn thứ gì, nuôi bố mẹ chồng thừa sức. Thi thoảng các em trên này cũng gửi tiền về giúp đỡ anh chị, nhưng anh cả nói không cần thiết, có tiền thì cứ biếu bố mẹ tuổi già.
Chồng tôi là con thứ, cũng thuộc vào hàng khá về kinh tế trong nhà. Chúng tôi đã chuyển về căn chung cư hiện tại được gần 1 năm. Đây là một căn cao cấp rất tuyệt vời, là thành quả sau bao cố gắng, mồ hôi nước mắt của cả hai vợ chồng. Cũng trong năm ngoái, tôi vui mừng chào đón một bé trai ra đời, thôi thì gọi là niềm hạnh phúc nhân đôi. Cuộc sống diễn ra hết sức thuận lợi, cho đến mùa giãn cách xã hội năm nay.
Ảnh minh hoạ.
Phía nhà anh cả chị dâu có một cháu năm nay tốt nghiệp Đại học, cũng đã đi làm nhưng vẫn ở trọ. Do công việc nên cháu phải ở lại thành phố, không tiện về quê. Trước hôm giãn cách, chồng tôi nhận được cuộc gọi của anh trai, nói là hãy cho cháu ở cùng nhà vài bữa. Phần vì cu cậu là con trai, không biết xoay xở nấu nướng sinh hoạt. Sang nhà tôi, có người cơm nước cho thì cũng tốt. Vả lại anh chị cũng lo sợ dịch bệnh nguy hiểm, cháu một thân một mình thì sốt ruột suốt ngày.
Vợ chồng tôi cũng bàn bạc suy nghĩ nhiều. Bây giờ trong nhà vẫn còn thừa một phòng để không, lắp đặt điều hoà, giường ngủ... sẵn, chỉ việc dọn vào ở. Cháu nó là con trai, chắc sống đơn giản, không khiến cô chú phải bận lòng. Cuối cùng chúng tôi đồng ý.
Ấy vậy nhưng thực tại lại khác hoàn toàn những gì chúng tôi tưởng tượng. Thằng cháu này sống hơi luộm thuộm, và nói thật là rất... hôi. Trước giờ tôi vẫn tự hào vì tôi và chồng sống sạch sẽ, chuộng những mùi hương dễ chịu. Từ ngày cháu chuyển về đây sống nhờ một thời gian, đã có không ít lần chồng tôi nhắc cháu phải chăm tắm, giặt giũ quần áo phơi ra nắng đi. Tôi cũng không hiểu nổi tại sao người tốt nghiệp Đại học lại có thể sống như vậy. Tưởng rằng giới trẻ bây giờ hiện đại, sống ngăn nắp, ai dè lại chừa ra đúng thằng cháu tôi như thế.
Chưa hết, cậu ta còn mắc bệnh về da liễu mới là chuyện đáng lo. Nó chỉ tâm sự với ông xã tôi. Khi chồng kể lại với tôi thì tôi bảo phải tuyệt đối giặt đồ riêng, không thể để vào máy giặt được. Tôi đã nói như thế trong bữa ăn cơm. Nếu giặt đồ chung thì khả năng lây bệnh rất cao. Tôi còn dặn đi dặn lại cháu là nhà toàn những người ăn ở sạch sẽ, cháu nên chú ý để thay đổi. Đàn ông đàn ang bẩn thế sau tán gái lấy vợ kiểu gì.
Ảnh minh hoạ.
Không ngờ thằng bé lại gọi điện về kể cho bố mẹ nó. Và từ đây mâu thuẫn bị đẩy lên một nấc cao hơn. Chị dâu gọi điện chửi vợ chồng tôi không ra một cái gì. Chị ấy nói bằng giọng rất bức xúc:
"Chị nói cho cô chú nghe, nhà anh chị phải tin tưởng cô chú lắm thì mới giao phó con trai cho ở nhờ mùa giãn cách này. Nếu không phải vì tình hình dịch bệnh căng thẳng, anh chị cũng đang phải nhờ cậy làm gì? Bây giờ cháu nó có sai gì đi chăng nữa thì nhẹ nhàng góp ý thôi, cháu nó cũng tự trọng chứ. Mà còn chưa kể, bệnh da liễu của nó nhẹ, làm gì đến mức nặng mà phải hắt hủi? Nên chị nghĩ là các em cứ đối xử với nó bình thường, đừng bắt ép làm gì, anh chị có mỗi đứa con trai. Sau này nếu hết chi phí gì anh chị sẽ gửi!"
Mọi người thử xem, chị dâu nói thế khác nào trách móc vợ chồng tôi đối xử tồi tệ với cháu trai? Rõ ràng tôi cũng chỉ góp ý là cháu nên xem lại cách ăn ở, nói 1, 2 lần không được thì sẵng giọng để cảnh tỉnh cháu thôi. Đúng là làm phúc phải tội. Tôi tin kiểu gì chị dâu cũng lại đi đơm đặt chuyện này với bố mẹ chồng, thành ra tôi giống như một người sống ích kỷ hẹp hòi. Từ ban đầu, đồng ý cho cháu tới đây sống quả là sai lầm!
Chị dâu trưởng có bầu, 1h đêm nào mẹ chồng cũng đập cửa bắt tôi làm việc vô lý Ban đầu tôi cũng nhẫn nhịn làm theo ý mẹ nhưng được vài hôm tôi bắt đầu thấy mệt mỏi, chán chường và muốn "vùng lên". Lấy chồng 2 năm, tôi cảm thấy mọi thứ vô cùng yên ổn, cuộc sống gia đình tuy có lúc nọ lúc kia nhưng khôngphải là điều khiến tôi bận tâm trong lòng. Vì tôi hiểu, bất...