Trốn tiệt trong nhà không dám gặp chồng sắp cưới chỉ vì cái nhà vệ sinh
Đang kiểu uốn éo, diễn thời trang trước gương, bỗng Tú hết hồn khi thấy Quân đứng từ ngoài nhìn vào với vẻ mặt sửng sốt.
Sau 2 năm hẹn hò thì Tú và Quân cũng quyết định đi đến hôn nhân. Nói yêu nhau 2 năm nghe có vẻ dài nhưng mà Quân chẳng đụng được vào người Tú. Cứ mỗi lần định âu yếm hay làm gì xa xôi hơn một chút là Tú lại hét lên oai oái. Quân đành nín nhịn chờ đến ngày cưới.
Trước hôm cưới 1 tuần, bố mẹ Quân đi vào Nam có việc nên bảo anh trông nhà. Ở nhà một mình chán quá nên Quân rủ vợ sắp cưới đến ở cùng. Dù sao cũng chỉ còn 1 tuần nữa là cưới nhau nên Tú đồng ý. Hai người vui như Tết vì đây là lần đầu tiên được ở cùng nhau lâu như thế. Quân hứa sẽ giữ bí mật, không cho bố mẹ biết để giữ thể diện cho Tú.
Tú có một cái tính mà mãi cô không thể sửa được, đó là tính đãng trí. Tú đi đâu vứt đó, làm gì cũng quên. Thế nên Quân toàn phải đeo túi xách cho vợ sắp cưới vì kiểu gì Tú cũng để quên ở đâu đó. Quân đã nhiều lần bị Tú cho leo cây chỉ vì cô quên cài nhắc nhở trên điện thoại.
(Ảnh minh họa)
Tú trổ tài nấu phở cho Quân thưởng thức, cả hai ăn uống rất ngon lành rồi chuẩn bị tắm rửa để đi ngủ. Tú giao kèo trước với Quân rằng, chỉ nằm ôm nhau thôi chứ không làm gì hết. Quân nhéo vào má Tú bảo: “Sao em cái gì cũng quên mà cái đó lại nhớ dai thế?”.
Video đang HOT
Tú cười hì hì, nhảy vào nhà vệ sinh để tắm táp (nhà tắm của gia đình Quân được thiết kế chung cùng nhà vệ sinh), nhưng rồi cô có điện thoại nên phải chạy ra nghe. Không may cho Tú, cửa nhà vệ sinh lại bị hỏng. Tú đóng mãi không được nên đành mặc kệ, do cuộc điện thoại kéo dài khá lâu thế là Tú đành mang vào nhà vệ sinh nghe. Do cô bạn kể chuyện quá hấp dẫn nên Tú quên luôn chuyện phải chạy ra đóng cửa lại. Cô cứ thế ngồi lên bồn cầu, vừa nói vừa đung đưa cái chân.
Nghe xong điện thoại, Tú nhìn vào gương rồi hất hàm cười khẩy. Kể ra cô cũng xinh đấy chứ, vòng một cũng nở nang chứ đâu đến nỗi. Tú cởi áo, đứng trước gương ngắm nhìn rồi lẩm bẩm: “Mình điện nước đầy đủ thế này mà lão Quân suốt ngày chê màn hình phẳng. Đợi đấy, mình sẽ cho lão ta sáng mắt”.
Đang kiểu uốn éo, diễn thời trang trước gương, bỗng Tú hết hồn khi thấy Quân đứng từ ngoài nhìn vào với vẻ mặt sửng sốt. Lúc đó, Tú mới nhớ là cô cứ để cánh cửa nhà vệ sinh như thế chứ không đóng lại. Quân cũng hét lên thất thanh.
(Ảnh minh họa)
Thế là Tú ngồi khóc bù lu bù loa trong nhà vệ sinh, mặc cho Quân ngồi ngoài dỗ dành thế nào chăng nữa cô cũng không chịu ra. Quân bảo tại thấy Tú hành xử lạ lùng chứ anh đâu có cố ý nhìn trộm.
Sau khi sự việc xảy ra, Tú một mực đòi về nhà ngủ. Thực chất là cô ngại, bởi Quân đã chứng kiến một mảng khác trong tính cách mà Tú chưa bao giờ thể hiện. Từ hôm đó, Tú trốn tiệt trong nhà, không dám gặp chồng sắp cưới vì sợ bị chồng trêu.
Cũng may là Quân đã thuyết phục được Tú. Đám cưới của họ diễn ra trong không khí đầm ấm và cả hai cũng đã có một đêm tân hôn tuyệt vời. Giờ đây, Tú không còn là cô gái nhút nhát như xưa nữa, nhưng cứ nhớ lại cái sự cố để đời trong nhà vệ sinh là cô không nhịn nổi cười.
Theo Một Thế Giới
Sống trên đống t.iền tôi vẫn khổ
Lấy được người chồng có đủ tiêu chuẩn 3G, nhưng tôi chưa bao giờ thấy hạnh phúc. Tôi ân hận vì sự lựa chọn của mình...
Nghe mọi người bàn tán nhiều đến tiêu chuẩn 3G tôi lại nghĩ đến hoàn cảnh của bản thân mình. Tôi là một cô gái xinh đẹp, có bằng đại học, tôi đã từng đặt ra tiêu chuẩn về người chồng của mình. Anh ấy phải là một người đàn ông Giàu, Giỏi, Ga lăng. Rồi tôi cũng đạt được mong muốn, chồng tôi có đủ 3 tiêu chuẩn đó, anh có nhiều những cô gái theo, nhưng anh đã chọn tôi.
Đám cưới của chúng tôi được tổ chức vào năm 2011, một đám cưới đẹp như mơ, tôi tràn ngập trong hạnh phúc vì đã lấy được một người chồng giỏi giang, giàu có, ga lăng. Cưới xong, anh đưa tôi đi tận hưởng tuần trăng mật ở Châu u, bạn bè nhiều người ghen tỵ với hạnh phúc của tôi. Còn tôi luôn nghĩ mình là một người phụ nữ may mắn.
Nhưng hạnh phúc thật ngắn ngủi vô cùng. Kết thúc tuần trăng mật, chồng tôi bắt đầu lao vào công việc, anh đi công tác triền miên, hết tình này đến tỉnh khác, và chuyến đi nào cũng kéo dài ít nhất là nửa tháng hoặc cả tháng trời.
Tôi ở nhà một mình với mẹ chồng, nhà chồng tôi có 2 chị gái đã đi lấy chồng nhưng thứ 7, chủ nhật nào cũng qua chơi, bố chồng tôi mất sớm. Mẹ chồng tôi chưa bao giờ cảm thấy hài lòng từ khi tôi và chồng yêu nhau, nên cưới nhau về bà luôn tỏ thái độ không hài lòng với tôi, bà luôn chê trách tôi vụng về và đoảng tính. Bà liên tục kêu rằng, chồng tôi ăn phải bùa bả gì mà lại lấy tôi làm vợ, những người chị nhà chồng cũng không thích tôi, nên thường xuyên gây khó dễ cho tôi mỗi khi họ đến nhà.
Mẹ chồng và các chị chồng còn luôn tìm cách nói xấu tôi với chồng, chồng tôi lại nóng tính, nên lần nào về nhà anh cũng chẳng thèm hỏi xem có đúng hay sai mà chỉ quay sang c.hửi rủa tôi, thậm chí đ.ánh tôi.
Mọi chuyện càng trở nên tệ hại khi tôi sinh được một đứa con gái, vốn đã không thích con trai cưới tôi, nên khi tôi sinh đứa con gái mẹ chồng tôi lại càng khó chịu ra mặt. Sinh con được hai ngày, chồng tôi thì đi làm xa, mẹ chồng thì bỏ đi chùa từ sáng đến tối mới về, ô sin mẹ chồng cũng không cho thuê. Mẹ đẻ tôi chưa kịp lên chăm con, nên cả ngày hôm đó tôi nhịn đói và nằm khóc trong hờn tủi.
Hôm sau, mẹ đẻ tôi lên chăm tôi, mẹ tôi làm giáo viên dạy cấp 2 ở quê. Mẹ xin nghỉ việc, dự định sẽ ở lại chăm sóc con một tháng trời, nhưng mẹ tôi không thể ở được vì thái độ của mẹ chồng. Có lẽ mẹ chồng không thích mẹ đẻ tôi ở đó, nên bà liên tục quát mắng bâng quơ, rồi trách móc nhà vệ sinh bẩn thỉu, ai dùng mà không chịu cọ để mùi hôi thối, bà còn xách mé tôi và mẹ là lũ nhà quê này nọ. Tôi thì đã quá quen với những kiểu c.hửi đó rồi, còn mẹ tôi, bà không chịu được. Mẹ tôi tự ái rớt nước mắt, nên chỉ chăm sóc tôi một tuần rồi bỏ về. Mẹ bảo, mẹ không chịu đựng được sự xúc phạm.
Tôi bàn với chồng và xin mẹ chồng cho thuê ô sin, nhưng mẹ chồng tôi không đồng ý, chồng tôi thì không dám trái ý mẹ bao giờ. Bà bảo để đấy bà làm, nói vậy nhưng bà cứ bỏ đi tối ngày, hôm thì đi chùa, hôm thì đi chơi. Bà cố tình làm vậy để không chăm sóc tôi, rồi lần nào bà giặt giũ cho tôi được là bà lại c.hửi rủa, "bây giờ phải gọi là mẹ dâu chứ con dâu gì".
Không chịu nổi những lời ám chỉ, tôi đành phải tự dậy nấu ăn và giặt giũ lúc mới sinh được nửa tháng trời. Mỗi lần mẹ tôi điện thoại lên, hai mẹ con lại khóc, nhưng mẹ cũng không dám lên chăm tôi, vì không chịu được những lời lẽ độc địa, xúc phạm từ mẹ chồng.
Chồng tôi không bao giờ hiểu được những điều đó, vì tôi không muốn kể. Bởi tôi biết, có kể ra thì an cũng không bao giờ tin, bởi đối với anh, mẹ là một người phụ nữ tuyệt vời, nhân hậu và yêu thương con cháu vô bờ.
Bây giờ con tôi đã được gần 2 t.uổi, chồng tôi vẫn đi tháng ngày, không mấy khi về đến nhà. Nhưng mỗi lần về thì anh lại nghe mẹ chồng nói xấu tôi và hai vợ chồng lại cãi nhau. Nhiều khi tôi cứ nghĩ, giàu để làm gì, mỗi tháng chồng tôi mang về nhà hàng trăm triệu thật, nhưng tôi cũng chẳng cảm thấy hạnh phúc. Bây giờ tôi chỉ cần anh ấy luôn ở bên, và hiểu được những tâm sự của tôi, nhưng điều bình thường ấy lại không bao giờ có được.
Theo Đất Việt
Bị nhà chồng ghét, các nàng dâu hãy nhìn lại chính mình Bị bố mẹ chồng đối xử không tốt các nàng dâu thay vì trách cứ thì hãy nhìn lại lối sống của mình... Mẹ chồng nàng dâu là mâu thuẫn của rất nhiều gia đình, trong đó có cả gia đình nhà tôi. Cũng giống như nhiều nàng dâu khác, con dâu tôi cũng thường xuyên trách móc bố mẹ chồng (là chồng...