Tôi ‘vượt rào’ với tình cũ trong ngày em lên xe hoa
Tôi ‘vượt rào’ với tình cũ trong ngày em lên xe hoa. Khi nghe tin tình cũ có thai, tôi băn khoăn không biết đây có phải là con của mình không?
Trước khi đến với người yêu hiện tại, tôi đã có một chuyện tình với cô bạn học cùng đại học. Nhưng tình cảm của chúng tôi không bền lâu khi em thì muốn ra nước ngoài du học còn tôi thì không chịu được cảnh yêu xa. Vì vậy, tôi nén nước mắt để chia tay người con gái đó dù trong lòng vẫn còn yêu em rất nhiều.
Tôi đã từng yêu một người con gái khi còn học đại học (Ảnh minh họa)
Thời gian trôi, tôi đã dần vượt qua được nỗi đau ấy. Tôi gặp và yêu Nhàn, một cô gái hiền lành, dịu dàng. Nhàn khác tình cũ của tôi rất nhiều, nhất là ở tính cách an phận, không quá nhiều tham vọng. Tình yêu của chúng tôi rất giản dị và bình yên. Tôi đưa Nhàn về ra mắt bố mẹ, 2 người đều rất ưng và đã ấn định ngày cưới.
Thế rồi tình cũ của tôi bất ngờ trở về. Thời khắc gặp người con gái mình đã từng yêu rất nhiều, trái tim tôi như hẫng đi một nhịp. Tôi biết mình đang yêu Nhàn nhưng không hiểu vì sao khi gặp lại tình cũ và nhìn vào đôi mắt cô ấy, tôi vẫn thấy trái tim mình xao xuyến. Chúng tôi trò chuyện rất vui vẻ về thời gian không ở bên nhau. Em mừng cho tôi vì tìm được người con gái khác để yêu thương. Em cũng khấp khởi khoe với tôi thực ra về nước để làm đám cưới với người chồng ngoại quốc em gặp ở trời Tây.
Ngày tình cũ lên xe hoa tôi đã đến từ rất sớm. Bởi tôi muốn để chúc phúc cho em thôi chứ không muốn gặp gỡ ai cả do trước đó yêu nhau bạn bè chung của 2 đứa cũng rất nhiều. Khi tôi lên phòng thì em chưa thay váy cưới, mới chỉ làm tóc, trang điểm và đang nhắn tin với ai đó trên điện thoại. Thấy tôi đến, em quay qua cười rạng rỡ. Nụ cười hạnh phúc và vẻ đẹp của em khiến tôi như chết lặng. Em bảo mọi người ra khỏi phòng để có thể nói chuyện với tôi.
Rồi bỗng dưng em bật khóc nức nở làm tôi bối rối. Qua làn nước mắt, em kể cho tôi nghe, rằng em không hề muốn cuộc hôn nhân này, đây là sai lầm của em, giờ không biết phải làm gì nữa. Tôi trấn an em, nói rằng mọi chuyện đều ổn cả. Tôi nhẹ nhàng ôm lấy em và vỗ về.
Video đang HOT
Tôi cảm thấy day dứt khi “vượt rào” với tình cũ trong ngày em lên xe hoa (Ảnh minh họa)
Thế rồi không hiểu vì sao, môi tôi tìm đến môi em. Chúng tôi ngả người xuống giường, quyến luyến trong từng nụ hôn, từng hơi thở, từng cái động chạm. Tôi nhẹ nhàng cởi nút áo của em và kéo chiếc váy của em xuống. Không còn gì có thể ngăn cản chúng tôi. Trong thời gian yêu nhau trước đây, tôi và em chưa từng một lần vượt quá giới hạn. Vậy mà bây giờ, sau ngần ấy năm không gặp, ngay trong ngày em lên xe hoa, tôi lại “vượt rào” với tình cũ của mình.
Trở về nhà, tôi không sao hoàn hồn lại được. Tôi biết mình phạm sai lầm quá lớn. Tôi thậm chí còn không giải thích được vì sao mình lại làm vậy. Tôi tắt máy vì sợ Nhàn sẽ nhắn tin hỏi han chuyện tôi đi ăn cưới tình cũ. Nhàn biết và không hề ngăn cản, cuối cùng tôi lại làm chuyện có lỗi với em.
Sau đám cưới của tình cũ, tôi phải sống trong nỗi dằn vặt. Tôi cũng không hiểu tại sao mình lại có thể hành động thiếu suy nghĩ như vậy. Nhiều lúc tôi muốn xóa đi tất cả những ký ức về ngày hôm đó nhưng không thể làm được. Rồi mấy tháng sau, tôi nghe những người bạn cũ của mình nói em đã mang bầu. Tin này khiến tôi lo lắng vì không biết đứa con đó là của tôi hay của người chồng mới cưới của em? Không biết tôi sẽ phải sống trong cảm giác tội lỗi này đến bao giờ nữa.
Theo Ngoisao
Mọi sự trên đời đều phải trả giá, bạn có tin hay không?
Giữa những ngày này, ký ức về gần 10 năm trước cứ hiện về mồn một. Khi ấy, K. đến tìm tôi với vẻ tiều tụy, xơ xác cầu mong tôi giúp tìm hướng đi sáng suốt cho bản thân.
K. đang có mang gần 4 tháng. Tôi biết K. tìm tôi không phải ngẫu nhiên. Vì K. đã từng có thời gian yêu anh tôi, vì giữa tôi và K. đã từng có nhiều ngày tháng gắn bó với nhau khi đi tu nghiệp ở xứ người. Và vì trong hoàn cảnh ấy, tôi có đủ chuyên môn, tài chính, sự thân tín để có thể là chỗ dựa vững chắc nhất của K.
Bí mật chôn giấu
Đó là một buổi chiều tháng 10 âm u, K. bất ngờ xuất hiện ở chỗ làm của tôi với đề nghị thẳng thắn: "Cậu tìm cách bí mật xét nghiệm ADN cho đứa con của tớ đi. Có thể đó là cháu của cậu đấy."
Và trong khi tôi tiến hành các thủ tục, thủ thuật xét nghiệm huyết thống một cách kín đáo nhất có thể cho đứa trẻ K. đang mang, cậu ấy kể về hoàn cảnh rắc rối hiện tại. Sau khi chia tay anh trai tôi hơn 6 tháng, K. quen với một ông giám đốc vừa góa vợ, yêu thương và chiều chuộng cô. K. dọn về sống với ông ấy ngay lập tức và gần như chỉ còn được ngày được tháng để chính thức làm vợ ông ta.
Luật nhân quả....
Nhưng bất ngờ cách đây khoảng 4 tháng, K. và anh tôi gặp lại trong một lần đi du lịch xa với bạn bè. Hoàn cảnh và nhiều lý do khác đưa đẩy họ tái hợp trong cuộc tình một đêm. Có điều dường như may mắn là sau đó cả hai đều thấy bình thản với nhau và đường ai nấy đi một cách nhẹ nhàng. K. trở về với ông giám đốc, sẵn sàng sinh con và làm vợ ông ta.
Chuyện sẽ không có gì để nói nếu K. không phát hiện ra rằng cô ấy có bầu gần với thời điểm gặp gỡ anh tôi. Vì thế, K. đến nhờ tôi xét nghiệm xác nhận huyết thống. Nếu là con anh tôi, K. phải bỏ đứa bé để đường hoàng đến với ông giám đốc. Còn nếu đúng là con ông giám đốc, K. đã đủ lý do để bắt ép ông ấy làm đám cưới. K. tiết lộ sự thật này với tôi vì chỉ có tôi, cô ấy mới tin tưởng giao phó bí mật về mối quan hệ với anh trai tôi và cùng chôn giấu chúng.
Mưu toan tội lỗi
Không ai nói với ai nhưng cả tôi và K. đều mong rằng đứa bé sẽ là con của ông giám đốc để K. tiện bề hôn nhân, có tương lai tươi sáng mà anh trai tôi cũng sẽ không bị dính líu nhiều. Hiện tại anh tôi đang quen với một cô gái đẹp người, đẹp nết, gia cảnh khá giả mà cả gia đình tôi đều tán đồng. Bản thân tôi cũng không thể mường tượng được việc nếu K. có thai với anh tôi trong thời điểm này thì chúng tôi sẽ phải đối diện với sự thật này như thế nào. Đó là chưa kể đến việc K. có tâm nguyện sẽ bỏ đứa trẻ nếu là máu mủ của gia đình tôi.
Cầm kết quả xét nghiệm ADN của thai nhi K. đang mang, tôi lảo đảo về phòng làm việc đóng kín cửa ngồi chết lặng. Đứa trẻ đó chính là con của anh trai tôi. Sự thật nghiễm nhiên hiển hiện trước mắt tôi với dòng kết quả xét nghiệm in rõ trên nền giấy mới tinh, thẳng thớn. Tôi phải làm sao khi sự hiện diện của đứa trẻ này có nguy cơ phá hủy mọi viễn cảnh tươi đẹp của cả K. và anh trai tôi và bản thân tôi biết rõ, để đảm bảo K. có chồng giàu, anh trai tôi có tình yêu êm đẹp, đứa cháu chưa biết mặt này của tôi sẽ phải biến mất?
Nhốt mình trong phòng gần hết ngày rồi tôi cũng tìm ra được phương án giải quyết ổn thỏa. Vì bảng kết quả này mới chỉ mình tôi nhìn thấy nên để đảm bảo giữ được cháu, cứu vãn tương lai cho K. và anh trai, tôi đã thay đổi hoàn toàn kết quả xét nghiệm huyết thống bằng một tờ chứng nhận giả nhờ sự trợ giúp của một người bạn làm thiết kế.
K. đến nhận kết quả, hoan hỉ và hạnh phúc cảm ơn tôi thắm thiết. Đúng 2 tháng sau K. vác chiếc bụng đã lùm lùm đi cưới chồng. Anh trai tôi cũng đã lên kế hoạch cho đám cưới với chị người yêu đẹp xinh vào năm sau. Dù thỉnh thoảng tôi bất giác giật mình thức giấc giữa đêm, bồi hồi nhớ về đứa cháu ruột rà đang lưu lạc của mình nhưng rồi tôi lại trấn an được mình ngay lập tức. Mọi thứ đã trọn vẹn, mĩ mãn như chúng tôi vẫn thường mong muốn cho nhau. Vậy nên sự im lặng, thổn thức trong tôi dẫu có cũng chẳng nghĩa lý gì.
Trả giá
Anh chị tôi cưới nhau gần 10 năm chưa có con.
Ban đầu gia đình cứ ngỡ anh chị kế hoạch (vì anh trai khá chiều chuộng chị dâu) để tận hưởng cảnh vợ chồng son. Nhưng lâu dần, 3 năm, rồi 5 năm... Cứ mỗi lần nói đến chuyện con cái lại thầy chị dâu rơm rớm khóc thì tôi sinh nghi. Chuyện trò tỉ tê mãi chị cũng tiết lộ bí mật anh chị tôi đã đi khám hiếm muộn và kết quả là anh trai tôi bị vô sinh không nguyên nhân.
Suốt 5 năm nay, anh chị tôi đã đi khám chữa khắp nơi nhưng vẫn chưa thể có con. Thậm chí, qua 2 năm liền thụ tinh nhân tạo không thành, anh chị tôi gần như đã cạn kiệt niềm hi vọng làm bố mẹ. Mỗi ngày qua, nhìn anh chị héo hon, tôi không thể thoát khỏi sự day dứt thầm kín trong lòng mình. Nếu như tất cả những bất hạnh này là quả báo của việc dứt bỏ đứa cháu ruột rà ngày xưa thì tôi phải làm gì để bù đắp lại tội lỗi này?
Từ tháng 8 năm ngoái, ba tôi vì buồn khổ chuyện gia đình tuyệt tự (ba tôi là trưởng tộc và ông chỉ có mỗi anh trai tôi) nên ngày càng u uất và tiều tụy đi. Ông ngã bệnh, gầy đi nhanh chóng. Gia đình tôi tìm mọi cách chạy chữa cho ông nhưng vô phương. Biết rằng chỉ cần có đứa cháu đích tôn là ba tôi sẽ khỏe mạnh tinh thần mà gượng dậy nhưng trước bao nhiêu sức ép, dường như con đường sinh đứa con nối dõi của anh chị tôi ngày càng xa xôi.
Nhiều đêm thức chăm ba, trằn trọc giữa tiếng thở dài thao thức, quạnh vắng của anh chị, tôi thấp thỏm nghĩ về đứa cháu trai kháu khỉnh vẫn được K. khoe ảnh hàng ngày trên facebook. Liệu có phép màu nào giúp tôi đưa được đứa cháu về lại với gia đình mình không? Nếu sự thật này được tiết lộ, liệu K. có chấp nhận và cho gia đình tôi nhận mặt cháu trong khi việc đó sẽ làm chao đảo cuộc sống hạnh phúc của cô ấy? Rồi chị dâu tôi có chấp nhận được quá khứ của anh trai tôi và đón nhận đứa con riêng này?
Ai có thể cho tôi câu trả lời trước khi mọi thứ quá muộn đối với ba tôi?
Theo Thế giới trẻ
Xin đừng kể lể những thứ ta có khi yêu nhau Nếu nhớ về nhau, xin anh hãy giữ lại những ký ức đẹp, còn những buồn phiền cay đắng hãy để gió cuốn đi. Đừng kể lể về những gì ta đã có khi còn yêu. Mình chia tay cũng được tám tháng rồi phải không anh? Em không quên được anh nhưng những tổn thương, niềm đau hay sự oán trách trong...