Tôi vừa cởi chiếc váy cưới đắt tiền thì mẹ chồng đột ngột đẩy cửa vào, bà nhìn tấm lưng trần của tôi rồi thốt lên một câu khiến tôi uất nghẹn
Mẹ chồng lặng im nhìn tôi từ đầu đến chân rồi lại nhìn chiếc váy cưới đắt tiền trong tay tôi.
Tôi vừa cưới được 3 ngày nhưng đã cảm nhận rõ nét cuộc hôn nhân của mình chắc chắn sẽ rất trắc trở và khó khăn rồi chị em ạ. Nguyên nhân đến từ một chuyện ngay trong ngày cưới của tôi.
Sau khi tiệc cưới ở nhà hàng kết thúc, tôi về nhà chồng, lên phòng tân hôn để thay váy cưới. Cẩn thận trút bỏ chiếc váy cưới đắt tiền, váy vừa tụt xuống chân thì cửa phòng bất ngờ bị đẩy mạnh ra. Tôi hốt hoảng kiếm cái chăn che người, cũng bởi không có người lạ trong nhà nên tôi chủ quan chẳng chốt cửa trong. Hóa ra người đột ngột xuất hiện mà không gõ cửa phòng chính là mẹ chồng tôi.
Biết là bà, tôi cũng đỡ ngại. Mẹ chồng lặng im nhìn tấm lưng trần của tôi lại nhìn chiếc váy cưới đắt tiền trong tay tôi. Sau đó bà cười nói: “Chuột sa chĩnh gạo nhỉ! Có mấy ai được mua váy cưới, mặc xong còn để làm kỷ niệm như con đâu nhỉ. Váy cưới lại đắt tới 30 triệu nữa. Con như thế là có phúc lắm đấy biết không? Chính vì thế mà về ở đây phải biết điều, ngoan ngoãn và nghe lời. Mẹ chỉ dặn dò con như vậy thôi, tự con suy nghĩ cho thấu đáo rồi liệu mà cư xử nhé”.
Qua sự việc này, tôi cảm nhận rõ mẹ chồng đối với tôi rất coi thường và không tôn trọng. (Ảnh minh họa)
Nói xong mẹ chồng bỏ ra ngoài luôn. Còn lại 1 mình trong phòng tân hôn, tôi ấm ức và tủi thân chỉ muốn khóc thôi. Tôi biết nhà chồng có điều kiện hơn nhà tôi rất nhiều. Nhiều người còn nhận xét tôi chẳng khác gì “chuột sa chĩnh gạo”. Người ngoài còn nói như thế, khó trách mẹ chồng tôi cũng nghĩ như vậy.
Video đang HOT
Đám cưới được tổ chức rình rang, mẹ chồng xõa tay tặng cả chiếc váy cưới đắt tiền cho vợ chồng tôi, cứ tưởng bà thật lòng yêu thương con dâu, hóa ra bà chỉ muốn thể hiện với mọi người mà thôi. Qua sự việc này, tôi cảm nhận rõ mẹ chồng đối với tôi rất coi thường và không tôn trọng. Lời “dằn mặt” của bà nghe có vẻ nhẹ nhàng nhưng thực chất lại có sức nặng ngàn cân khiến tôi ngột ngạt không thở nổi.
Chồng tôi là người hiền lành, sống tình cảm. Tôi yêu anh cũng vì lẽ đó. Nhưng nghĩ đến cảnh sống chung với mẹ chồng thì tôi lại thấy chán nản quá. Bố mẹ chồng chỉ có chồng tôi là con trai một, dễ gì mà chúng tôi được ra ở riêng.
Còn sống chung với nhà chồng, tôi chỉ sợ bản thân mình không nín nhịn được. Gia đình tôi không giàu có bằng nhà chồng nhưng bản thân tôi cũng được ăn học đàng hoàng và có công việc ổn định, chẳng hề thua kém ai cả. Tôi phải ngoan ngoãn, biết nghe lời như mẹ chồng nói ư? Tôi e là mình không thể chấp nhận được cuộc sống bí bách và ngột ngạt như thế! Tôi nên làm gì bây giờ hả mọi người? Vừa mới cưới mà tâm tư tôi chán nản quá.
Mệt mỏi vì mâu thuẫn với mẹ chồng
Chồng thì vô tâm, bắt vợ phải nhẫn nhịn trong khi mẹ chồng thì ghê gớm, cay độc. Cuộc sống hàng ngày trở nên ngột ngạt, bức bối...
Tôi sinh ra trong một gia đình đông anh em, điều kiện kinh tế khó khăn, vì vậy học hết lớp 12 tôi quyết định chưa thi đại học vội mà vào Nam để vừa đi làm vừa kiếm tiền đi học. Ngày ấy tôi học cũng khá giỏi và chẳng có gì làm tôi nhụt chí. Chỉ vì yêu anh (chồng của tôi bây giờ) mà mọi dự định của tôi đã tan biến.
Ảnh minh họa.
Anh hứa lấy nhau về anh vẫn tạo điều kiện cho tôi vừa đi học, vừa đi làm, nhưng mọi lời nói đều là dối trá. Lấy nhau rồi chồng tôi nhất quyết không cho tôi đi học tiếp, vì cho rằng vợ hơn chồng là không tốt, anh bắt tôi phải về quê sinh sống.
Một thời gian sau thì chúng tôi có con, anh cũng chẳng quan tâm hay ngó ngàng gì đến mẹ con tôi, đáng giận hơn là khi con ốm, con đau, cũng không có một lời hỏi han, chăm sóc con. Ngày mới sinh tôi không thể đi làm kiếm tiền, mọi sinh hoạt trong gia đình chỉ dựa vào đồng lương của anh, trẻ con thì nay ốm, mai đau, mà mỗi lần ốm lại phải tốn tiền thuốc thang, vậy là anh chửi tôi thậm tệ, nào là không biết nuôi con, không biết chăm con để phải tốn biết bao nhiêu là tiền.
Chồng tôi tuy hơi vô tâm với vợ nhưng lại là người con có hiếu với bố mẹ, anh vẫn hay gửi tiền cho ông bà chi tiêu hàng tháng. Tôi không trách anh, vì phận làm con giữ tròn chữ hiếu mới phải đạo, mà điều khiến tôi ấm ức nhất là mỗi lần anh đưa tiền cho tôi thì anh đay nghiến hết ngày này qua ngày khác.
Ảnh minh họa.
Con lớn hơn tôi đi làm, vì cháu hay ốm, tôi thường xuyên phải xin nghỉ làm trông con nên đồng lương cũng không được là bao, chi tiêu lại tốn kém, có lần con ốm tôi mua thuốc tốn tiền thì anh chửi tôi " Để yên không phải mua thuốc để xem có chết được không". Đi làm anh ấy cũng chửi, mà ở nhà chăm sóc gia đình cũng bị chửi, tôi chẳng biết mình nên làm thế nào cả?Tôi chưa từng nghĩ một người bố lại có thể nói ra những lời cay độc như vậy đối với con của mình nên tôi giận anh lắm.
Chồng đã vậy, tôi còn phải chịu thêm áp lực từ phía mẹ chồng. Vợ chồng tôi ngoài những lúc xích mích vì tiền nong ra thì cũng có những tháng ngày vui vẻ. Nhưng tôi chưa từng thấy ai như mẹ chồng tôi, cứ hễ thấy hai vợ chồng tôi hòa thuận yên ấm cửa nhà là bà lại chọc gậy bánh xe để cho chồng tôi nổi cáu lên.
Tôi là người thích hoạt náo, nên thường tham gia công tác đoàn ở địa phương, ngày ấy tôi hoạt động rất sôi nổi để phấn đấu được kết nạp Đảng. Khi học xong cảm tình Đảng và chuẩn bị được kết nạp thì mẹ chồng tôi phá. Bà chửi mắng tôi thậm tệ, nào là " đàn bà phấn đấu lắm làm gì? Ở nhà mà chăm chồng chăm con", rồi " Cái ngữ như tôi thì chẳng làm đươc gì", tôi ngậm đắng nuốt cay bỏ ngoài tai những lời nói đó cho yên ấm cửa nhà. Nhưng càng nhịn thì bà càng quá đáng. Bà tìm mọi cách chêm chọc để cho vợ chồng tôi cãi nhau và cứ hễ vợ chồng tôi to tiếng là nhìn mặt bà rất hả hê. Chồng tôi bắt tôi phải nhẫn nhịn hết tất cả mọi người, từ bố mẹ cho tới anh, chị chồng, ai nói ai chửi gì tôi cũng không được cãi lại.
Tôi cảm thấy ấm ức và bế tắc vô cùng nên tìm mấy chị hàng xóm tâm sự, các chị ấy nói bà ghê ghớm từ ngày xưa nên chồng tôi cũng bị ảnh hưởng, giờ tốt nhất là vợ chồng nên dọn ra ở riêng, tránh xa mẹ chồng tôi thì có thể không bị bà gây áp lực, chồng tôi sẽ đối xử tốt với vợ con hơn.
Thực sự bây giờ tôi cảm thấy cuộc sống rất mông nung, tôi là con người hướng ngoại, thích được ra ngoài làm việc và giao lưu, học hỏi, nhưng từ mẹ chồng cho đến chồng, rồi các anh chị chồng luôn cố vùi dập, không muốn cho tôi thực hiện ước mơ của mình.
Nhiều đêm tôi còn mơ mình được đi học, tôi mừng lắm, nhưng đến khi tỉnh dậy thì nước mắt lại giàn giụa. Tôi cảm thấy mình bị kìm hãm, cuộc sống thật ngột ngạt và bế tắc. Tôi buồn lắm, buồn vì chồng không hiểu mình, chỉ suốt ngày đay nghiến chuyện tiền nong, buồn vì phải sống chung với một người mẹ chồng ghê ghớm, độc ác đến vậy. Tôi không biết mình nên làm gì đây?
Nếu chồng bạn sở hữu được 6 chữ sau, đó là "điềm báo" tốt lành cho thấy "phúc lớn" đang trong tầm tay Sự hài lòng là điều kiện tiên quyết khiến người ta muốn gắn bó với một thứ gì đó. Một khi còn ôm sự bất mãn, chưa thỏa lòng thì đàn ông sẽ còn "đứng núi này trông núi nọ", ngó nghiêng bên ngoài để tìm cho được thứ khiến họ thực sự vừa ý. Khi yêu, dường như người ta chỉ cần...