“Tôi kinh ngạc khi thấy con thi được 10 điểm”
Đây là tâm sự của một phụ huynh có con đang học tại một trường tiểu học quốc tế ở TP.HCM.
Ảnh minh họa
Nguyên năm lớp 1, mình chưa bao giờ dạy cho con học chữ nào. Con đi học về tôi chỉ hỏi hôm nay cô có cho bài về viết không? Nếu có thì ăn xong viết, không viết thì mai khỏi đi học ở nhà theo mẹ tập kiếm tiền.
Con gái thuộc diện ham vui, ham chuyện nên ham đi học, nghe nói nghỉ học là sợ lắm. Nhiều buổi sáng nghe chuông đồng hồ reo, con giật mình dậy mà còn ngái ngủ “Mẹ ơi cho con ngủ thêm một tẹo không?”. “Ừ, con cứ ngủ, thấy mệt thì ngủ khỏi đi học”. Chỉ nghe cái từ “khỏi đi học” là con bật dậy đi vệ sinh cá nhân liền.
Vụ viết bài thì con muốn viết kiểu gì viết, mẹ chả quan tâm. Mình không đặt nặng chuyện học của con. Mình chỉ mong con vui, con khỏe và con được làm điều con thích là được.
Con mình học dở Tiếng Việt, mà mình nghĩ là dở nhất Việt Nam luôn, vì con bỏ dấu lộn tùng phèo. Con đọc sao thì bỏ dấu như vậy. Mà cái giọng của con thì đọc Tiếng Việt không chuẩn, nói Tiếng Anh lai… tiếng nẫu, cộng thêm tiếng Bắc của cô giúp việc nữa. Nói chung là như nồi lẩu thập cẩm.
Hành trình học Tiếng Việt của con rất khó khăn. Ví dụ như có lần, mình thấy con viết từ “mọi khi” ra giấy nháp. Rồi con bỏ cả 5 dấu vào từ “mọi” như thế này: “mòi – mói – mỏi – mõi – mọi”. Xong, con dùng phương pháp loại trừ, thấy chữ nào không hợp lý, con gạch chéo bỏ đi và lòi ra chữ mà con thấy đúng nhất.
Video đang HOT
Vừa rồi gia đình đi Úc chơi, cô giáo có nhắn qua là nhờ mẹ dạy con học để khi về Việt Nam là hôm sau đi thi liền. Cô sợ con nghỉ học lâu quá sẽ quên bài vở thì hôm sau không biết đường nào thi. Cô giáo lo lắng hơn cả mẹ.
Mình bảo “Kệ nó em ơi, thi 1 điểm cũng được”. Nói vậy thôi chứ mình cũng ngồi dạy con học. Bữa đó, 2 mẹ con suýt tí nữa… gây lộn. Mình lỡ chê “Trời ơi sắp lên lớp 2 mà còn bỏ dấu lung tung vậy con?”. Vậy mà con tự ái, khóc huhu, bảo là Tiếng Việt sao mà khó quá này kia. Ba bênh con, động viên rồi bắt mình phải… xin lỗi.
Hôm sau về Việt Nam đi thi thì con cứ lèm bèm “Hôm nay con thi Tiếng Việt mà lỡ bỏ dấu tùm lum, con 1 điểm thì sao ba?”. Ba động viên “1 điểm cũng được, miễn sao con có cố gắng là ba mẹ vui rồi”. Mình thì trong tâm thế là con thi Tiếng Việt được khoảng 5-6 điểm, đủ điểm lên lớp là được.
Vậy mà vừa rồi cô giáo phát kết quả về nhà, mình bật ngửa. Mình suýt nữa thì hét ầm nhà “Ba này, con thi Tiếng Việt 10 điểm kìa, ghê chưa?”.
Ba con cũng giật mình, nói “Chuyện gì kỳ vậy? Trường gì kỳ vậy? Hỏi cô giáo coi có nhầm lẫn gì không?”.
Mình nhắn hỏi cô giáo là “Em ơi, có bị nhầm gì không? Con chị học Tiếng Việt dở nhất Việt Nam mà thi 10 điểm là sao em?”. Cô bảo “Hôm thi là cô giáo lớp khác coi và chấm thi nên em không biết. Em thấy con trên lớp rất tập trung học ạ. Chắc hôm thi em cũng tập trung làm bài nên có kết quả tốt”…
Nói chung là mình muốn khác người cũng không được. Giáo dục gì mà bé nào cũng 9-10 điểm thì đâu còn gì để cố gắng nữa.
Thời buổi này tìm bé học dở hơi bị hiếm nhỉ. Học gì mà nguyên lớp lãnh thưởng. Con chúng ta quá giỏi.
Ngọc Mai
Theo vietnamnet
Cuộc đua của những "siêu nhân" và con điểm 10 "bất an"?
Để đạt được những con điểm làm đẹp hồ sơ, hầu hết học sinh đang học theo kiểu học vẹt, học tủ, học theo đề cương... Cách dạy và học này đang làm thui chột khả năng tư duy, sáng tạo của các em.
rong những ngày nghỉ lễ vừa qua, quy định về tuyển sinh vào lớp 6 của một trường THPT Chuyên ở Hà Nội gây xôn xao. Theo thông báo, trường sẽ tuyển sinh kết hợp giữa sơ tuyển và kiểm tra đánh giá năng lực.
Học sinh muốn vào trường sẽ phải làm 3 bài kiểm tra. Nhưng trước đó phải lọt qua vòng hồ sơ dự tuyển ngặt nghèo. Cụ thể, tổng điểm bài kiểm tra định kỳ cuối năm của môn Toán, Tiếng Việt trong 2 năm học lớp 1 và 2 phải đạt từ 39 điểm trở lên. Tính ra, trong 4 bài kiểm tra này, chỉ có 1 bài được điểm 9; còn lại là điểm 10. Đến năm lớp 3, tổng số các bài kiểm tra định kỳ cuối năm của 2 môn Toán, Tiếng Việt phải đạt 20 điểm. Tính ra, mỗi môn phải đạt điểm 10. Đến năm lớp 4 và 5, từng năm phải đạt điểm 10 của 4 bài kiểm tra các môn: Toán, Tiếng Việt, Khoa học, Lịch sử và Địa lý.
Như vậy, để lọt qua vòng hồ sơ, một trong những tiêu chí bắt buộc là trong suốt 5 năm học, học sinh phải đạt toàn điểm 10, chỉ duy nhất có một điểm 9. Đành rằng, khi xét tuyển vào các trường chuyên lớp chọn, cần có những tiêu chí riêng biệt để phân loại học sinh, nhưng liệu với tiêu chí chỉ chọn những học sinh đạt toàn điểm 10 với tất cả các môn từ Toán, Tiếng Việt, Khoa học, Lịch sử, Địa lý... như cách xét tuyển trên, có tuyển chọn được những học sinh tài năng thực sự? Trong khi đa số các em học sinh giỏi, mỗi em sẽ có một tố chất về một môn học, lĩnh vực vào đó.
(Ảnh minh họa)
Điểm 10 là điểm số cao nhất trong thang điểm hiện hành ở các trường tiểu học và phổ thông. Điểm số dành cho những bài làm xuất sắc và tuyệt đối đúng, không có bất kỳ một sai sót nhỏ nào. Với việc xét tuyển "toàn điểm 10" như vậy, vô hình trung chúng ta bắt các em phải là "siêu nhân" ngay từ khi vào một 1.
Để đạt được kết quả này với một đứa trẻ đang tuổi ăn, tuổi chơi từ mẫu giáo lên lớp 1 là vô cùng khó khăn. Vì thế, để có điểm số đẹp như vậy, nhiều gia đình phải cho con đi học "tiền lớp 1" từ rất sớm, rồi cuốn vào cuộc đua, học thêm, học trước. Chỉ có cách ấy thì mới mới hạn chế được "sai sót" trong cuộc đua tìm kiếm điểm 10, để chuẩn bị cho hành trình 5 năm được lọt qua "vòng gửi xe" khi thi tuyển vào trường chuyên, lớp chọn ở cấp 2.
Nhưng thực sự, kể cả các bậc phụ huynh và ngay cả các thầy cô, ai cũng thấy sự vô lý về những con điểm 10. Trong các cuộc họp phụ huynh cuối học kỳ hoặc cuối năm, hầu hết các con, nhất là ở các lớp cấp 1, đều có kết quả học tập tốt, toàn điểm 9, 10, nhưng bao giờ cô giáo cũng chốt lại rằng "Lớp toàn các con điểm số cao nhưng thực chất trong số này chỉ có vài con có năng lực thực sự".
Điều đó là đúng, bởi khó có một đứa trẻ nào ngay từ khi bước vào lớp 1 và trong suốt 5 năm học, lúc nào cũng là học sinh xuất sắc và toàn diện về tất cả các môn học như vậy. Các em đang độ tuổi phát triển, đến trường là để tìm hiểu, học hỏi những cái mới, chắc chắn không phải cái gì các em cũng biết, lúc nào các em cũng có kết quả học tập xuất sắc mà không có bất cứ sự sai sót nào.
Những con điểm tròn trịa và hoàn hảo đó, tưởng chừng là sự hân hoan, vui mừng vô hạn của gia đình và của nền giáo dục nhưng thực tế lại không phải vậy, nó khiến cho nhiều người đang lo ngại về một sự bất an.
Có thể những con điểm 10 đúng với những gì các em thể hiện trên bài thi, bài kiểm tra, nhưng đằng sau đó là gì? Thực tế, nhiều bậc phụ huynh, dù con em mình có đạt được những điểm 10 tròn trịa và hoàn hảo như vậy, thì cũng không khỏi lo lắng. Bởi họ là người hơn ai hết hiểu rõ để đạt được những con điểm làm đẹp hồ sơ, hầu hết học sinh đang học theo kiểu học vẹt, học tủ, học theo đề cương... Cách dạy và học này đang làm thui chột khả năng tư duy, sáng tạo của các em.
Để có được những điểm 10, các em phải cuốn vào vòng xoáy của sự học và học. Học đêm, học ngày, học trên lớp, học thêm ở nhà thầy cô, học thêm ở Trung tâm với đủ các môn... Học nhiều đến nỗi các em không còn có thời gian để vui chơi, trau dồi kỹ năng sống. Đó cũng là một trong những nguyên nhân chính khiến những nạn bạo lực học đường chưa bao giờ lại nóng như bây giờ. Các em trở nên vô cảm, hung bạo, tàn nhẫn với chính cả những bạn học của mình. Hoặc thiếu kỹ năng, nhiều em lại rơi vào trạng thái bế tắc khi bị điểm kém, bị cha mẹ la mắng hay bị bạn bè trêu chọc...
Nhưng hơn hết, đằng sau những điểm 10 đẹp đẽ là cả một môi trường giáo dục, xã hội nặng về thành tích. Cha mẹ thì cần những con điểm đẹp để khoe với mọi người, để tự an ủi rằng con mình không thua kém chúng bạn. Thầy cô, nhà trường thì cần những điểm số đẹp để cuối kỳ, cuối năm xét thưởng, xét thi đua và báo cáo lên cấp cao hơn. Và Phòng Giáo dục, Sở Giáo dục cũng cần những thành tích đẹp để đem ra so sánh với các địa phương khác...
Theo VOV
Mua điểm, chạy trường cho con hay nỗi ám ảnh danh dự, địa vị xã hội của cha mẹ Những chiếc vương miện điểm 9, điểm 10 mà bố mẹ tận tay trao cho học sinh Sơn La, Hoà Bình, Hà Giang,... đã nhanh chóng rơi khỏi mái đầu xanh, quệt phần cạnh lấp lánh sắc nhọn vào khuôn mặt vẫn còn nguyên ánh nhìn tổn thương. Phần lớn chúng ta đều có một lộ trình giống nhau, hoàn thành xong 3...