Tôi hạnh phúc thở phào nhẹ nhõm vì đêm tân hôn giọt máu ấy của vợ đã không… rơi ra
Ngày cưới đã đến, thú thực tôi sợ trời tối, sợ đêm tân hôn sẽ diễn ra. Có lẽ chú rể nào cũng muốn đêm tân hôn ấy diễn ra thật nhanh còn tôi thực sự tôi thấy hơi lo sợ và rồi chuyện ấy cũng xảy ra…
Tôi biết con người ai rồi cũng có quá khứ cả, có những người có quá khứ màu hồng còn có những người là màu đen xám xịt. Có lẽ quá khứ của vợ tôi cũng thuộc loại thứ 2 đó. Tôi biết em đã từng yêu sâu đậm 1 người, thậm chí còn rất muốn được làm vợ người đó, em hi sinh cả tuổi thanh xuân cho anh ta… Tôi biết hết dù em chẳng mấy khi đề cập đến quá khứ.
Trước mặt tôi em vẫn trong trẻo, nhẹ nhàng như khuôn mặt của em vậy. Nhìn em thật ngây thơ và trong sáng, nhưng tôi biết tâm hồn em chứa đầy rẫy những tổn thương không giống với vẻ ngoài trời phú đó. Khi đến với tôi, đôi mắt em đầy u buồn. Em cũng hay cười và không hề không than phiền gì cả nhưng tôi biết em là 1 người đa cảm, đa sầu và quan trọng hơn em đã trưởng thành nhờ những tổn thương em gặp phải.
(Ảnh minh họa)
Tôi gặp vợ mình rất tình cờ, tôi yêu em ngay từ lần đầu. Để em chấp nhận được tình cảm của mình tôi đã phải rất bền bỉ cưa cẩm. Chúng tôi cứ thế lặng lẽ bên đời nhau, cho đến 1 ngày em nhận lời làm bạn gái của tôi. Tôi đã hạnh phúc vô cùng, chúng tôi cứ sánh bước bên nhau nhẹ nhàng như vậy.
Tôi và em chưa 1 lần đi quá giới hạn vì em quá đỗi hiền lành, tôi không nỡ có ý đồ đen tôi với em. Tôi tôn trọng và yêu em chân thành. Rồi 1 ngày vô tình tôi ngồi dùng máy tính của em. Tôi phát hiện ra em hay vào 1 diễn đàn dành cho phụ nữ để viết tâm sự, em kể về tuổi xuân của em với người cũ rồi em nói đến chuyện trinh tiết. Em đau khổ khi sợ tôi biết em không còn là con gái nữa, sợ tôi sẽ khinh sẽ chê bai em.
Tôi đã lập nick ảo và theo dõi bài viết của em. Tôi đọc không sót 1 từ nào, dường như qua đó tôi hiểu hơn về em về những gì em đã trải qua. Em đã trao đời con gái cho gã đàn ông đó, dần dần anh ta biến em thành nô lệ tình dục còn em vì yêu mù quáng nên cứ phục tùng. Rồi em viết về tôi với những lời lẽ đẹp nhất, em bảo em yêu tôi muốn gắn bó với tôi nhưng em sợ…
Mọi người đưa ra rất nhiều ý kiến góp ý trong đó có cả việc họ khuyên em đi vá trinh. Em có vẻ xuôi xuôi ý kiến đó dù em cũng rất dằn vặt. Em muốn cuộc sống về sau không bị tôi hắt hủi và tôi nghĩ có lẽ em sẽ đi vá trinh thay vì em nói thật với tôi.
Thời điểm đó chúng tôi sắp kết hôn, những bài viết của em khiến tôi ám ảnh. Tôi tự hỏi liệu em có đi vá màng trinh và nói dối tôi là em vẫn còn hay không? Nếu như vậy tôi vừa thấy thất vọng vừa thương hại em, chắc chắn kẻ làm chồng như tôi sẽ rất buồn khi vợ mình lừa dối mình như vậy. Nhưng dù cô ấy có vá thì tôi cũng sẽ giả vờ như không hề hay biết vì tôi muốn em trút bỏ quá khứ… Những suy nghĩ đấu tranh cứ nhảy nhót trong đầu tôi, tôi cứ thất thần nghĩ liệu em có đi vá trinh thật không?
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Ngày cưới đã đến, thú thực tôi sợ trời tối, sợ đêm tân hôn sẽ diễn ra. Có lẽ chú rể nào cũng muốn đêm tân hôn ấy diễn ra thật nhanh còn tôi thực sự tôi thấy hơi lo sợ. Đêm ấy vợ tôi đi tắm trước, em cứ khen phòng cưới đẹp hoài. Vợ có vẻ rất căng thẳng tôi cũng không kém.
Chúng tôi làm chuyện ấy nhưng có vẻ cả hai đều không thực sự hết mình vì ai cũng đang bận suy nghĩ. Tôi nhắm nghiền mắt vì tôi sợ giọt máu ấy rơi ra. Và rồi khi đã xong chuyện ấy, vợ tôi ngồi lên nhìn sâu vào mắt tôi rồi nói:
- Anh à! Xin lỗi anh, xin lỗi vì em đã là đàn bà trước khi đến với anh. Chắc anh khinh em lắm đúng không anh?
Cô ấy cúi mặt xuống, nước mắt rơi lã chã, chẳng hiểu sao tôi không hề thất vọng mà lại thấy vui lạ khi em thú nhận chuyện đó. Tôi ôm chầm lấy vợ: “Không sao, không sao đâu em, đừng khóc chỉ cần em yêu anh là được”.
Lúc đó mọi cơ mặt và não tôi mới giãn ra 1 chút, tôi thấy vui vui lâng lâng thì dù sao em cũng đã thành thật với mình. Tôi thở phào nhẹ nhõm khi giọt máu ấy của em đã không rơi ra trên ga giường trong đêm tân hôn ấy. Tôi nhận ra 1 điều, trong tình yêu, nếu người đàn ông yêu bạn thật lòng họ sẽ không quan trọng bạn còn hay đã mất cái màng trinh sinh học ấy. Thứ họ quan tâm hơn là sự thành thật, miễn yêu và không lừa dối nhau thì tôi tin tình cảm đó sẽ vững bền.
Theo Một Thế Giới
Đêm tân hôn chồng đưa vợ đơn ly hôn ngay sau khi nhìn thấy giọt máu đỏ trên ga giường
"Cô nhìn mặt tôi có ngu đến nỗi vậy không? Đơn ly hôn đây, cô ký rồi mai cút xéo khỏi nhà tôi".
Là một tay anh chơi có tiếng ở huyện, Tú luôn cặp kè với những cô gái nóng bỏng và có khiếu hài hước giỏi chuyện ấy. Với anh cứ mỗi hôm có hứng hẹn hò với cô nào đó là phải vào nhà nghỉ. Chứ đi chơi chay thôi thì chán lắm, thà ở nhà chơi còn thích hơn.
Năm nay Tú cũng bước sang tuổi 33, bố mẹ anh giục rối lên lấy vợ Tú cứ khất lần. Một lần mẹ anh dạo nếu trong tháng này không cưới vợ, bà sẽ chết cho anh xem. Hoảng sợ trước lời đe dọa của mẹ Tú vội hỏi cưới 1 cô gái cho xong.
Tiên - cô gái bướng bỉnh, thích chơi bời nhậu nhẹt với bạn bè thâu đêm. Chẳng hiểu sao Tú lại chọn Tiên để cưới làm vợ. Anh bảo vơ bừa cho xong, chứ ai chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện vợ chồng để giằng buộc nhau bởi trách nhiệm. Thà cưới gái hư còn hơn gái ngoan lại phải thế này thế kia mệt lắm.
Ngày cưới của Tiên - Tú, mẹ chồng yêu cầu Tiên đi nhuộm tóc đen ngay lại mái tóc đỏ chói của cô. Không thể có chuyện mặc váy cưới với bộ tóc chả giống ai chút nào. Ngậm ngùi nghe lời mẹ chồng, Tiên đi nhuộm lại tóc, xóa bớt mấyhình xăm trước ngực và ở tay để làm dâu nhà người.
Nhìn Tiên mặc váy cưới tỏ vẻ ngoan hiền Tú cười nhếch mép. Hóa ra Tiên cũng giả nai giỏi đấy chứ. Nắm tay vợ đi chào hỏi mọi người trong lễ cưới, Tú rỉ tai nói với Tiên những lời chẳng đâu vào đâu.
Tiên vừa kéo được chiếc váy xuống, Tú đã vồ vập lấy vợ như muốn ăn tươi nuốt sống (ảnh minh họa)
- Hôm nay em diễn tốt lắm. Nhưng đêm tân hôn, em không cần diễn đâu. Tôi thích vẻ cáo già và giỏi "chuyện ấy" của em cơ. Vứt bỏ cái vỏ bọc ngoan hiền đi.
- Anh cũng vậy chứ có kém cạnh gì em đâu. Mất công diễn thì cố tỏ ra hạnh phúc và yêu vợ chút đi.
Tú ga lăng xách váy cho vợ cả buổi tiệc cưới. Sợ vợ uống rượu say anh ra uống đỡ hết giúp vợ. Nhìn con trai yêu vợ thế mẹ Tú cũng yên tâm lắm. Đáng lẽ ra con trai bà phải lấy vợ từ lâu rồi, giá cả mà chúng nó có bầu trước thì tốt biết mấy. Bà mong cháu từng giờ đến phát khóc rồi.
Đêm tân hôn cuối cùng cũng đến, mẹ chồng đuổi Tiên lên phòng với Tú. Bà kêu con dâu cố gắng chiều chồng 1 chút vì thằng Tú là kiểu đàn ông mạnh mẽ, nó không thích nhẹ nhàng đâu. Vâng lời mẹ chồng Tiên khép nép mở cửa vào phòng với chồng.
Nhìn thấy Tú khỏa thân nằm trên giường, Tiên đỏ mặt nhưng rồi cũng mạnh dạn cởi đồ đến bên chồng. Tiên vừa kéo được chiếc váy xuống, Tú đã vồ vập lấy vợ như muốn ăn tươi nuốt sống. Chủ động tiếp cận vợ đến quên tắt điện, đang cao trào bỗng Tú dừng lại ngẩng mặt lên nhìn Tiên và hỏi:
- Em sao thế? Kỹ năng ân ái của em đâu hết rồi. Bao thằng đàn ông khác không mang lại cho em chút kinh nghiệm gì à. Mà sao mặt em cứ nhăn nhó thế, có gì cứ nói hay đau không dám kêu. À, có phải lần đầu đâu mà đau nhỉ?
- Em xin lỗi. Em không thể...
Tú bực mình buông vợ ra, ném quần xuống nền nhà. Vừa ngoảnh lại nhìn vợ anh hoảng hốt thấy vết máu đỏ tươi rây ra ga giường trắng. Tú chỉ tay vào vết máu đó, miệng lắp bắp hỏi Tiên:
Đây là lần đầu của em (ảnh minh họa)
- Thế này là thế nào? Cô còn trinh ư? Hay đây chỉ là cái màng trinh giả? Loại gái hư như cô thì làm quái gì còn trinh tiết nữa. Cô định lừa tôi à.
- Không phải đâu anh. Đây là lần đầu của em, em chưa hề quan hệ với anh cả?
- Cô nhìn mặt tôi có ngu đến nỗi vậy không? Loại con gái chơi thâu đêm mà còn trinh ư? Đơn ly hôn đây, cô ký rồi mai cút xéo khỏi nhà tôi. Đằng nào nghĩa vụ cưới vợ của tôi đến đây cũng xong rồi.
- Ly hôn vì giọt máu kia ư? Anh nghi ngờ em đến mức vậy à? Em là loại gái hư thật đấy, nhưng không phải loại con gái dễ dãi như anh tưởng. Anh cứ ly hôn đi, em không ký đâu.
- Cô...cô không ký thì tôi sẽ có biện pháp bắt cô rời khỏi nhà này.
Nói xong Tú bực tức mặc đồ ra ngoài ngay lập tức. Thấy con trai bỏ đi giữa đêm tân hôn, mẹ chồng vội lên phòng hỏi Tiên xem có chuyện gì. Nhìn thấy mẹ chồng Tiên ôm mẹ khóc nức nở.
Sau khi biết hết sự tình mẹ chồng Tiên thở dài an ủi cô. Bà nhất quyết không để Tiên ra đi. Thằng con trai mà nó sai bà sẽ bắt nó sửa, lấy vợ đã khó lại còn bỏ vợ giữa đêm tân hôn ư?
Hôm sau bà gọi Tú vào phòng nói chuyện. Sau khi được mẹ giảng giải giọt máu đó là thật chứ không phải giả Tú mới tin. Lên thấy Tiên đang ngồi bần thần trước cửa sổ, anh liền ôm vợ xin lỗi. Lần đầu tiên anh biết trách nhiệm của một người chồng là gì? Anh cần sửa sai và bù đắp thiệt thòi cho Tiên.
Theo Một Thế Giới
Choáng váng khi biết sự thật về giọt máu trên ga trải giường đêm tân hôn của vợ tôi "Hôm nay, tôi đã vào viện đi phá bỏ giọt máu với anh ấy. Đau đớn, mệt mỏi... Mẹ xin lỗi đã làm điều thất đức này nhưng con ơi, ba con không chấp nhận mẹ", từng dòng chữ hiện ra khiến tôi choáng váng. Tôi và cô ấy lấy nhau được 2 năm. Cách đây 3 năm, tôi tình cờ quen cô...