Thấy tôi trò chuyện với đồng nghiệp nam, mẹ giả vờ đau tim để dằn mặt và đuổi người ta đi
Hành động của mẹ làm tôi vừa xấu hổ vừa ngượng ngùng lẫn chua xót.
Tôi kết hôn lần thứ nhất khi vừa tròn 20 tuổi. Lúc đó, tôi đang là sinh viên năm thứ 3 đại học nhưng lại có bầu với bạn trai. Dù hoang mang, sợ hãi, tôi vẫn cương quyết giữ con trước sự phản đối của Giản, bạn trai và cũng là chồng đầu tiên. Anh ta sợ không kiếm ra tiền để nuôi con, sợ bị ràng buộc bởi cuộc sống hôn nhân… Cũng may bố mẹ Giản rất thương tôi, thương cháu nên ép buộc anh ta làm đám cưới.
Vì sinh đẻ, tôi phải nghỉ học dù tương lai đang xán lạn phía trước. Thời gian đó, bố mẹ tôi buồn rầu, mẹ khóc suốt. Bố tuy đau lòng nhưng vẫn động viên con gái cố gắng mà không một lời trách móc. Nghĩ lại, tôi vẫn thấy thương ông vô cùng.
Tiền bạc túng thiếu, con thường đau bệnh nên mâu thuẫn giữa tôi và chồng ngày càng nhiều. Dù nhận được sự hỗ trợ từ gia đình 2 bên nhưng cuộc sống vợ chồng ngày càng nguội lạnh. Mỗi khi không vui, Giản lại trách móc, chì chiết do tôi mà đời anh ta bế tắc. Thậm chí, anh ta còn thượng cẳng tay, hạ cẳng chân với vợ trong lúc say xỉn, bực tức. 3 năm chung sống, tôi ôm trong mình những vết thương chằng chịt cả về thể xác lẫn tâm hồn. Cuối cùng, tôi quyết định ly hôn, giải thoát cho bản thân và cho con.
Video đang HOT
Tôi và anh đồng nghiệp trò chuyện đôi ba câu mà mẹ tôi đã tức giận, đòi đuổi tôi đi. (Ảnh minh họa)
Hậu ly hôn, tôi ôm con về nhà bố mẹ sống. Anh trai thương tôi nên cho tôi mảnh đất cùng 200 triệu. Bố mẹ cho tôi 200 triệu nữa, tổng là 400 triệu, đủ để xây căn nhà nhỏ. 5 năm ròng, tôi sống đơn độc một mình để chăm con mà không dám yêu ai nữa. Mẹ tôi sợ tôi lấy chồng lần 2 nên vẫn hay nhắc nhở tôi về cuộc hôn nhân cũ. Bà còn nói nếu tôi tái hôn, bà sẽ đuổi tôi đi, chỉ giữ lại cháu để nuôi thôi.
Hôm trước, xe tôi hỏng nên có anh đồng nghiệp đưa về. Anh ấy đi xe ô tô. Về đến trước cổng nhà, anh ấy hỏi có thể vào nhà tôi uống cốc nước không? Tôi ngượng ngùng đồng ý. Tôi biết, anh có tình cảm với mình. Tôi cũng có cảm tình với anh nhưng chúng tôi chưa ngỏ lời yêu, chưa thể hiện tình cảm một cách vồ vập hay thái quá.
Nhưng lúc chúng tôi đang trò chuyện thì mẹ tôi gọi tên tôi rồi bà ôm ngực, bảo lên cơn đau tim. Anh đồng nghiệp cuống quýt định đưa bà đến viện thì bà lại nói: “Chỉ cần cậu đi về là tôi tự hết”. Anh ấy sững ra rồi chào tôi, đi về trong thất vọng.
Chứng kiến nét mặt của anh đồng nghiệp, tim tôi lại nhói đau. Tôi vừa chua xót, vừa ngượng ngùng trước hành động của mẹ. Mẹ cũng chẳng tha cho tôi. Bà lớn tiếng mắng tôi dại khờ, đã từng đau khổ một lần rồi mà vẫn muốn tiếp tục đâm đầu vào yêu đương. Mặc dù tôi đã giải thích hết lời nhưng bà vẫn không tin, còn hậm hực đòi đuổi tôi đi. Chẳng lẽ sau một lần đổ vỡ, tôi không thể tìm kiếm tình yêu nữa hay sao?
Chị dâu vừa trách mẹ chồng vừa bật khóc nức nở trước mặt cả nhà khiến vợ chồng tôi chỉ biết nhìn nhau
Hành động của chị dâu khiến cả nhà sửng sốt. Không ai nghĩ chị lại cứng rắn đến thế.
2 năm trước, bố chồng tôi qua đời sau một trận bạo bệnh.
Từ khi ông ngã bệnh đến lúc ra đi chỉ hơn nửa năm và vợ chồng chị dâu là người chăm sóc chính. Anh chị ở nhà từ đường, nhận đất nhận nhà nên có nghĩa vụ chăm sóc bố mẹ, lo thờ cúng. Vợ chồng tôi mua nhà ở riêng nên chỉ góp ít công, góp tiền cùng anh chị thôi.
Năm ngoái, mẹ chồng tôi té ngã trong nhà tắm. Lần trượt ngã quá nặng nên bà bị chấn thương, bị liệt phần thân dưới. Muốn đi đâu, bà phải ngồi xe lăn, có người đẩy đi. Vì số tiền lo cho mẹ chồng quá lớn nên chị dâu có đề nghị vợ chồng tôi góp 50 triệu. Chúng tôi đồng ý ngay, chỉ mong anh chị sẽ chăm sóc bà tốt nhất.
Vì chăm mẹ mà chị dâu phải nghỉ làm. Hàng ngày, chị đưa đón con đi học, lo cơm nước, tắm rửa cho mẹ chồng. Ngày chủ nhật, tôi về phụ chị. Mỗi lần nghe chị than chuyện tiền bạc túng thiếu, con phải nghỉ học thêm vì không có tiền đóng, tôi lại chạnh lòng. Thường thì tôi sẽ cho tiền cháu đóng tiền học hoặc mua bỉm cho mẹ chồng. Vợ chồng tôi cũng không giàu có gì, tôi chỉ có thể giúp đỡ chị trong khả năng của mình.
Hôm qua là ngày giỗ của bố chồng. Vợ chồng tôi về từ sớm, mua trái cây, thịt, 3 con gà về nấu cúng. Chị dâu buồn bã nguyên cả ngày, chẳng vui vẻ, nói cười nhiều như mọi hôm. Khách mời đến ăn giỗ, chị cũng hầm hầm mặt, không đon đả đón tiếp. Nhìn cứ như vợ chồng chị cãi nhau.
Chị dâu không chịu chăm sóc mẹ chồng nữa. (Ảnh minh họa)
Đến khi khách khứa về hết rồi, chị mới đẩy mẹ chồng từ trong phòng ngủ ra, bảo vợ chồng tôi chở bà về nhà chăm sóc chứ chị chăm hết nổi rồi. Vợ chồng tôi sửng sốt nhìn nhau. Chị dâu bật khóc, nói từ lúc mẹ chồng bị liệt, bà rất khó tính. Từ việc ăn uống, vệ sinh cá nhân, bà không hài lòng là hất đổ hoặc mắng chửi chị. Chị nghỉ làm, tiền bạc khó khăn, bà vẫn đòi hỏi này kia trong bữa cơm. Ban đầu, chị nghĩ bà chịu cú sốc tinh thần lớn nên mới đổi tâm tính. Nhưng càng về sau, chị càng không chịu đựng nổi. Anh chồng thương mẹ, bênh mẹ mà lại không chăm mẹ, bao nhiêu vất vả đổ hết lên vai chị. Giờ chị chỉ muốn ly hôn, buông bỏ hết mọi thứ cho nhẹ nhàng thôi.
Nghe con dâu nói, mẹ chồng tôi quay mặt đi. Anh chồng ngập ngừng xin lỗi vợ, mong chị đừng ly hôn. Mẹ chồng tôi vẫn không nhận sai, bà còn nói nếu như chị dâu không chăm nữa thì bà sẽ đến ở với vợ chồng tôi.
Giờ vợ chồng tôi không biết phải làm sao nữa? Đón mẹ chồng đến ở cùng, chúng tôi không có cách nào chăm sóc bà được, buộc phải thuê người. Mà không thể để chị dâu chăm bà mãi. Tôi không biết phải làm sao cho trọn vẹn nữa?
Mẹ chồng đòi chi 4 triệu mỗi tháng chỉ để thuê người ở cùng ban đêm Mẹ chồng chi 4 triệu mỗi tháng chỉ để thuê người ngủ cùng, khiến cả gia đình tôi dở khóc dở cười, không biết nên giải quyết như thế nào. Bố mẹ chồng tôi có 3 người con, 1 trai 2 gái. Trong số đó, chỉ có mình chồng tôi lên thành phố lập nghiệp và định cư, còn mấy người em gái...