Thấy bao cao su bóc dở trong ví chồng, vợ bật khóc rồi sững sờ nhớ về đêm ấy
Tôi gọi chồng về ngay, luôn miệng nói về chiếc bao cao su oan nghiệt kia nhưng không muốn nghe anh giải thích về tất cả điều gì. Trong khi tôi khổ sở để chăm sóc con thì anh lại dám vui vẻ ngoài kia với người đàn bà khác ư? Cuộc đời này còn gì gọi là công bằng không?
Gia đình tôi tuy không phải là giàu có đại gia nhưng cũng thuộc kiểu có của ăn của để. Bố tôi làm hiệu trưởng một trường cấp 3 ở ngoại thành, mẹ tôi có 2 cửa hàng bán bánh kẹo, rượu nhập khẩu. Trước đây mẹ tôi khó có con nên phải chạy chữa hơn 6 năm mới sinh được tôi. Nhà chỉ có một mụn con nên mọi điều kiện tốt nhất bố mẹ đều dành cho tôi.
Bản thân tôi cũng phải thú nhận nhiều khi mình hay dỗi vô cớ. Tôi đã cố sửa và cũng nhận ra mình tiến bộ hơn cho đến ngày gặp được anh – người đàn ông sẵn sàng dùng cả đời để nuông chiều tôi.
Anh Lâm hơn tôi 6 tuổi, cái tuổi mà người ta vẫn nói là khắc nhau hay gì đó nhưng với chúng tôi thì chắc chắn không phải. Trong suốt thời gian bên nhau, chưa bao giờ chúng tôi xảy ra cãi cọ to tát. Anh biết tính tôi hay giận dỗi song không cáu gắt mà luôn bao dung với tôi.
Anh nói, người đàn ông quan trọng không phải kiếm được bao nhiêu mà là hãy nhìn người phụ nữ của anh ta hạnh phúc thế nào. Gặp được anh, thực sự tôi phải cảm ơn đời vì đã cho mình gặp được người đàn ông chính là anh.
Sau 1 năm yêu đương, tôi nhận lời cầu hôn của anh, nắm tay anh về chung một nhà. Nhà chồng tôi có 3 anh em, chị gái đầu hiện là mẹ đơn thân, anh trai trên chồng tôi cũng lập gia đình và đã có 2 cháu. Thú thật ngày đến thăm nhà thông gia, mẹ tôi không khỏi thương con khi nhìn ảnh tổ ấm mới của con sao mà chật hẹp quá. Bố mẹ tôi có ngỏ ý mua nhà cho hai đứa nhưng tôi nói không muốn làm anh khó xử.
Ảnh minh họa.
Video đang HOT
Chồng tôi là một người đàn ông thông minh và giỏi giang. Năng lực của anh khiến tôi luôn tin tưởng, nhất định tương lai anh sẽ gây dựng được sự nghiệp cho riêng mình. Niềm tin ấy tôi đã không đặt sai người. Gần 1 năm sau kết hôn, chồng tôi đã lên được chức trưởng phòng với mức lương không dưới 30 triệu đồng/tháng. Kinh tế phần nào ổn định, chúng tôi bắt đầu thực hiện kế hoạch có con.
Khoảng thời gian thai kỳ của tôi diễn ra khá thoải mái vì không phải chịu nghén ngẩm. Có lẽ chính điều đó khiến tôi bị sốc khi bé ra đời. Sao việc nuôi một đứa trẻ con lại vất vả đến vậy. Tôi gần như rơi vào khủng hoảng trong 1 tháng sau khi sinh con. Dù có chồng ở bên hỗ trợ nhưng thực lòng tôi vẫn không thể xóa bỏ nỗi buồn, sự cô đơn, tủi thân trong lòng dù nhiều khi cũng chẳng biết rõ nguyên nhân.
Vợ chồng tôi ở trên tầng 3. Căn phòng cỡ hơn 30 mét vuông được ngăn ra để chia phòng ngủ và phòng khách kiêm phòng bếp. Phải đến khoảng 4-5 tháng sau khi sinh, tôi mới dần cảm thấy thoải mái, không còn căng thẳng mỗi khi nghe thấy tiếng khóc.
Đúng là cuộc sống của vợ chồng, có thêm đứa con thôi mà đảo lộn hết cả. Việc ở nhà loanh quanh cơm nước rồi chăm con khiến tôi trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết. Chồng tôi gần đây lại hay phải đi công tác xa, lên chức nên những cuộc ăn nhậu, ngoại giao lại càng nhiều. Những điều này khiến tôi không khỏi nghi ngại và đến hôm đó, khi nhìn thấy chiếc bao cao su bóc dở trong ví của chồng, tôi đã bật khóc tu tu như một đứa trẻ.
Tôi gọi chồng về ngay, luôn miệng nói về chiếc bao cao su oan nghiệt kia nhưng không muốn nghe anh giải thích về tất cả điều gì. Trong khi tôi khổ sở để chăm sóc con thì anh lại dám vui vẻ ngoài kia với người đàn bà khác ư? Cuộc đời này còn gì gọi là công bằng không?
Ảnh minh họa.
“Em bình tĩnh lại nào. Anh xin lỗi! Là anh đã để em hiểu lầm. Em ngồi xuống đây. Đừng khóc như vậy, trông xấu lắm”, anh vừa nói vừa ôn tồn đến bên tôi.
“Chiếc bao cao su này đúng là của anh, nhưng là của anh với vợ mình chứ ai. Em không nhớ hôm trước khi hai vợ chồng mình chuẩn bị lâm trận thì con khóc nên em vội vàng chạy ra dỗ con à. Chiếc bao cao su mới xé ra chưa dùng nên anh lại cất vào ví, định tôi nay dùng, không ngờ lại để em hiểu lầm như vậy”.
Tôi đang từ khóc lóc bỗng im bặt, thấy mình thật xấu hổ quá. Vậy mà anh không nói sớm, để tôi hiểu lầm từ nãy đến giờ. Đúng là đàn bà, cứ chửa đẻ vào là nhạy cảm thật.
Theo Khám phá
Gửi đàn ông vô tâm: Cứ quan tâm những thứ ngoài kia, rồi anh sẽ mất đi gia đình của mình
Đàn ông vô tâm à, sẽ chẳng có một người phụ nữ nào đó kiên nhẫn ngồi đợi cơm anh cả cuộc đời. Sẽ không có người phụ nữ nào đủ sức lực để khóc lóc, khuyên nhủ anh mãi. Trái tim phụ nữ không phải là sắt đá, rồi họ sẽ mỏi mệt và trở nên bất cần.
Những người đàn ông vô tâm, sống thờ ơ, lạnh nhạt với gia đình ngày càng phổ biến. Mặc chị em phụ nữ khổ sở, chán nản, muộn phiền, họ vẫn cứ sống nuông chiều theo bản năng và sở thích. Chẳng đếm xỉa đến vợ con, mải mê chạy theo những thứ phù phiếm rồi đàn ông sẽ đánh mất đi điều quan trọng nhất: Gia đình!
Có những người chồng vô tâm và những người đàn bà cô đơn vô cùng - Ảnh minh họa: Internet
Mỗi lần anh đi nhậu về, chị thường khuyên anh thay đổi. Chị bảo nếu anh cứ mãi sống như thế này thì sớm muộn gì mẹ con chị cũng sẽ rời khỏi nhà. Anh nghĩ rằng vợ mình chỉ dọa cho vui, bởi bao nhiêu lần nói như thế mà cô ấy có làm thật đâu. Vợ nói, khóc, than vãn hay khuyên nhủ, anh đều mặc kệ. Anh vẫn cứ sa vào những cuộc nhậu thâu đêm, chén tạc chén thù với chiến hữu.
Anh không hề biết rằng vợ mình đã quá mệt mỏi, chán chường với cuộc hôn nhân này rồi. Dường như anh chẳng bao giờ để ý xem vợ con mình sống ra sao. Hằng ngày, sau giờ làm cứ lai rai, ăn nhậu cùng bạn bè, có khi thâu đêm suốt sáng. Thời gian trước, anh thường dắt bạn về nhà. Chị nấu nướng, phục dịch, rồi nai lưng dọn dẹp bãi chiến trường sau cuộc nhậu. Nói mãi, chồng dời cuộc nhậu ra quán. Vẫn cứ ngồi cụng ly, nói những chuyện xa vời còn vợ con ở nhà chẳng để tâm đến.
Cứ như vậy 4 năm, chị chẳng còn hơi sức để khuyên nhủ, khóc lóc. Một bữa, chị dắt con về nhà mẹ đẻ. Chị để lại lá đơn ly hôn trên bàn cho anh. Chị là người đàn bà cô đơn và cạn kiệt sức lực rồi. Mệt mỏi vì có chồng mà phải nai lưng ra gánh vác, gồng gánh mọi thứ. Bao nhiêu năm lấy chồng, chị gầy như xác ve, ngày càng héo hon, tiều tụy. Khuyên mãi, khóc mãi không được thì chị đành buông xuôi thôi.
Không có người phụ nữ nào đủ sức lực để khóc và khuyên nhủ anh mãi - Ảnh minh họa: Internet
Những người chồng vô tâm biểu hiện ở chỗ nghiện rưụ, mê game, thích la cà quán xá... Điểm chung là đều xem nhẹ gia đình. Họ đều thấy rằng ngồi nhậu với bạn, cà phê với bạn bè, đến những cuộc chơi sẽ vui hơn là về nhà ăn cơm với vợ hoặc chơi với con. Họ thấy thật phiền phức, đau đầu với những lời than vãn hay những giọt nước mắt của vợ. Vợ càng nói họ càng đi, vợ càng khóc họ lại càng lao vào những cuộc chơi.
Nhưng đàn ông à, sẽ chẳng có một người phụ nữ nào đó kiên nhẫn ngồi đợi cơm anh cả cuộc đời. Sẽ không có người phụ nữ nào đủ sức lực để khóc lóc, khuyên nhủ anh mãi. Trái tim phụ nữ không phải là sắt đá, rồi họ sẽ mỏi mệt và trở nên bất cần. Cứ mải mê chạy theo những thứ phù phiếm, để rồi vợ và con cũng sẽ rời bỏ anh mà đi. Bởi những thứ họ cần ở một người chồng, người cha anh đều không cho được.
Trái tim phụ nữ không phải là sắt đá, rồi họ sẽ trở nên im lặng và bất cần - Ảnh minh họa: Internet
Điều đàn ông cần trong cuộc đời này là gì? Phải chăng là ăn nhậu, là vui chơi cả đời? Sao anh không nghĩ đến những lúc mệt mỏi, đau ốm, những lúc cuộc đời rơi vào khốn cùng thì ai sẽ là người ở cạnh? Mọi cuộc chơi trên đời đều là phù phiếm, chỉ có vợ con và tình thân mới là thứ quý giá nhất trong cuộc đời của một người đàn ông. Chỉ có đàn ông nông cạn mới bán rẻ cuộc đời mình cho những thứ phù phiếm mà thôi.
Nam Khuê
Theo phunusuckhoe.vn
Đàn bà muốn tự do thì hãy biết tự lo cho bản thân mình Cách để phụ nữ hạnh phúc là tự lo cho cuộc đời mình. Một người đàn bà khôn ngoan luôn hiểu được rằng: Vùng an toàn của mình không bao giờ là trong vòng tay bảo bọc của đàn ông. Phụ nữ chúng ta thường có tâm lý so sánh, thầm ghen tỵ khi nhìn những người đàn bà khác có chồng giàu...