Sau 4 năm, em mệt mỏi với tình yêu của chúng mình
Tình yêu của mình giờ đã nhạt dần và rạ.n nứ.t, em đã quá mệt mỏi và không còn đủ can đảm để bước tiếp.
Tinh đến ngày hôm nay tình yêu của em và anh đã tròn 4 năm 2 tháng 14 ngày. Em vẫn nhớ ngày quen anh, em đã bị cuốn hút bởi cậu thanh niên đẹp trai, cao ráo và hơn cả là em thích ở anh sự ngượng ngùng của cậu con trai mới lớn. Anh không giống những người em quen trước đây, họ gặp em luôn vô vập và dường như họ đến với em chỉ vì trông em có ngoại hình khá ổn.
Trước khi đến với anh em cũng trải qua nhiều cuộc tình: 1 tháng, 2 tháng, 1 năm, 2 năm… thậm chí vài ngày. Em thừa nhận trước khi yêu anh em là một cô gái đa tình, lăng nhăng. Ngay cả khi yêu anh mỗi lần cãi vã hay chia tay em luôn tìm một người mới, dù em cố tình hay trái tim bị rung động bởi những lời quan tâm của người khác khi em buồn thì tất cả cũng là cái cớ để em quên anh, thôi nghĩ về anh cho em bớt đau một chút. Và anh cũng vậy. Nhưng cả hai chúng ta đều biết mỗi lần như thế chỉ làm em và anh thêm đa.u đớ.n.
Em không thể chịu được khi nhìn anh tay trong tay với người khác dù mình không còn là của nhau. Có lẽ em ích kỉ nhưng giá như mỗi lần chia tay anh yêu ai, nhắn tin với ai thì đừng trao cho em lời ngon ngọt níu kéo rằng sẽ không bao giờ buông em, hãy tha thứ cho anh nốt lần này… thì có lẽ em sẽ cố gắng kìm nén nỗi nhớ về anh và cố quên anh. Nhưng mỗi lần em muốn buông tay anh luôn dành cho em những lời ngọt ngào và đằng sau lại nhắn tin tán tỉnh người khác. Mỗi lần chia tay rồi lại quay lại khiến cả hai chúng ta đều mệt mỏi.
Trong những người em đã từng yêu thật lòng anh là người em yêu nhiều nhất cũng là người con trai tồi nhất. Trước khi chọn người yêu em luôn nghĩ em sẽ lấy tiêu chí học hành giỏi giang, gia đình nề nếp và ngoan hiền sau đó sẽ đến tính cách, ngoại hình và đương nhiên cách đối xử với em là quan trọng nhất. Em không mong nhà người yêu em quá giàu có, hay là một hot boy gì đó nhưng người em tìm kiếm luôn là một người có tương lai và em đã từng tìm thấy nhưng không hiểu sao em lại có thể bỏ đi tất cả để yêu anh – một cậu con trai đã từng chơi bời nghịch ngợm, học hành cũng chẳng đâu vào đâu và rượu chè thuố.c l.á…
Em đã quá mệt mỏi và không còn đủ can đảm để bước tiếp (Ảnh minh họa)
Em còn nhớ lần đâu tiên chúng ta hẹn hò đi hát cùng bạn bè anh đã say và làm những chuyện trên thể xác em. Lúc đó vì em yêu anh nên đã bỏ mặc để anh làm gì anh muốn. Em đúng là một cô gái dễ dãi phải không? Đó là lần đầu tiên và cũng là sự mở đầu cho chuỗi ngày dài sau đó: tình yêu gắn liền với tìn.h dụ.c.
Em đã không còn nhớ rõ bao nhiêu lần chúng ta đi chơi kể từ cái ngày 20/11 hôm đó gọi là hẹn hò thật sự. Em chỉ nhớ sau mỗi lần gặp nhau là một lần chúng ta quan hệ. Nhiều khi em tự nghĩ tình yêu giờ đây liệu còn là tình yêu thật sự hay chỉ là mối quan hệ thể xác?
Em và anh yêu nhau đã lâu nhưng đã bao giờ anh từng nghĩ chúng ta thật sự hiểu về nhau? Những lần gặp anh em có nhiều điều muốn nói nhưng em nói dường như không có người nghe và em dần quen với sự im lặng.
Và ngày lại ngày những lần chúng ta cãi nhau càng nhiều, không cần biết ai sai ai đúng bởi có quá nhiều chuyên xảy ra, ai cũng đã từng có lỗi lầm và cứ như thế khiến chúng ta ngày một xa nhau.
Em đã cố để quên đi nhưng lỗi lầm thời bồng bột của hai đứa để tiếp tục yêu anh. Em luôn tin và ao ước một ngày hai đứa có thể vượt qua sóng gió để cập tới bến bờ hạnh phúc: ngôi nhà và những đứa trẻ!
Em yêu anh điều đó là sự thật, tình yêu khiến em thay đổi những gì em làm trong quá khứ. Khi cãi nhau với anh em đi xem phim hay đi đâu đó thay vì tìm đến một người nào khác như trước. Thay vì nhắn tin chử.i mắng anh em lặng lẽ âm thầm theo dõi facebook, line zalo của bằng một ID khác. Chỉ đơn giản em muốn biết anh sống có tốt không? Có còn buông thả bản thân không hay đã quên em chưa… chỉ có vậy. Nhưng anh vẫn chứng nào tật ấy, một bên nhắn tin mong em tha thứ một bên thì vẫn tán tỉnh gái và tiếp tục lừa dối em. Điều đó giống như một nhát dao đâ.m trọn vào tim em. Sự lỗ lực của em tất cả đổ vỡ trong tích tắc.
Anh luôn hỏi em rằng tại sao không tin anh? 4 năm qua điều anh trao em vẻn vẹn như vậy bảo em tin anh nổi sao? 4 năm yêu thương anh trao em có thật đấy nhưng trong muôn vàn yêu thương ấy liệu được bao nhiêu cái yêu thương thật sự?
Có lẽ em và anh còn quá trẻ để biết được cách yêu. Yêu không cần biết lý do càng không cần biết tới thời gian dài hay ngắn nhưng em nghĩ có lẽ yêu cần phương pháp đúng đắn anh ạ! Cả em và anh đều đã yêu sai cách nhưng giờ sửa thì đã không còn kịp nữa rồi…
Đã có quá nhiều vết nứt mà chúng ta không thể hàn gắn, và tim em cũng quá đau, đôi vai em quá mệt mỏi, nước mắt em đã cạn vì tình yêu không lối thoát này.
Em và anh đã trưởng thành hơn không còn cái suy nghĩ như anh nói rằng: “Em là cuộc sống của anh, không có em anh không sống nổi”. Và cũng không còn cái hành động dại dột t.ự t.ử vì yêu nữa. Chúng ta đã lớn và dần hiểu hơn về ý nghĩa cuộc sống, anh cũng không còn phụ thuộc vào em, anh đã tự lập hơn rồi.
Em biết anh còn yêu em nhiều lắm và em cũng vậy, nhưng anh thừa hiểu tình yêu giờ đây đã thay đổi không phải tình yêu bồng bột trẻ con ngày nào nữa. Tình yêu của mình giờ đã nhạt dần và rạ.n nứ.t, em đã quá mệt mỏi và không còn đủ can đảm để bước tiếp.
Video đang HOT
Theo DanViet
Hai kiếp người yêu anh (Phần 1)
Mùi hương từ cơ thể Thùy Dương tỏa ra khiến anh cảm thấy nôn nao. Hình như nó rất quen thuộc.
*****
Dương ngồi trong bar tấp nập. Lúc này tiếng nhạc và vũ điệu quay cuồng của những cô gái làng chơi đã khiến anh vơi bớt ý nghĩ về Vân Thùy. Dương nốc cạn ly rượu đang uống dở, châm một điếu thuố.c hít dài, phóng mắt ra xa, chọn lấy một cô ả rồi loạng choạng bước tới lắc lư theo chuyển động con mồi.
Dường như men rượu lúc này đã ngấm sâu khiến anh không còn làm chủ được hành động của mình nữa. Dương bắt đầu nói nhịu, vịn vào vai cô gái, buông vài lời tán tỉnh lãng xẹt của kẻ bét nhè:
- "Nhìn em thật tuyệt, anh đã... đổ siêu...vẹo vẹo em rồi nè".
Cô gái không bắt lời, nhìn Dương đầy ái ngại. Dương đặt lên vai cô gái một nụ hôn nhẹ nhàng và cố tình áp ngực vào lưng cô gái.
- "Người đẹp! Em tên gì nhỉ?"
Cô gái vừa nhảy lắc lư vừa trả lời trống không:
- "Thùy Dương!"
- "Thùy... Dương? Tên em đẹp đó, một sự trùng hợp tuyệt vời. Anh có thể giúp gì cho em đêm nay?"
Không để Dương phải mất thời gian "vờn" lâu. Cô gái đáp lời cụt lủn:
- "Anh có thể lên giường cùng em. Vậy là được chứ?"
Dương khẽ gật đầu, cười ruồi trong ý nghĩ: "Có gì đáng ngạc nhiên đâu nhỉ, em ấy là gái nhảy mà". Dương ghé miệng vào gần cô gái phả khói đầy khiêu khích.
Dương hòa mình vào những cuộc tình chớp nhoáng để quên đi nỗi đau trong tim (Ảnh minh họa)
- "Ok, vậy là chúng ta sẽ có một đêm thật tuyệt. Thank em! Em muốn đêm đầu tiên của chúng ta sẽ diễn ra ở đâu nhỉ.? Khách sạn năm sao? Reasot? Nhà nghỉ hay..."
Chưa để Dương nói dứt câu. Cô gái đã lại đáp nhanh gọn và cụt lủn.
- "Nhà anh, ok?"
- "Nhà anh sao?"
Dương thầm nghĩ trong đầu: "Sao em ấy không thích khách sạn như mấy em chân dài trước nhỉ? Nhưng chẳng sao, thế càng đỡ tốn kém":
- "Ồ, một ý tưởng không tệ chút nào. Bây giờ ngay em nha?"
*****
Một giờ sau, cả hai đã có mặt tại nhà Dương. Nơi đầu tiên Dương lôi cô gái tới, không phải là giường ngủ mà là phòng đọc sách. Dương lúc này đã nhạt dần men rượu, đủ để kiểm soát mọi thứ thật chắc chắn trong suy nghĩ, nhưng hành động thì vẫn còn chút chệnh choạng. Dương kéo chiếc gối ngồi hình trái tim lại gần cô gái:
- "Chỗ này dành cho em!"
Khác với những gì Dương định đoán, cô gái không tỏ chút gì ngạc nhiên. Cô điềm tĩnh ngồi xuống, nâng một cuốn sách ai đó đang đọc dở dưới bàn, chăm chú lật vài trang và lại đặt nguyên về chỗ cũ.
Dương pha một tách trà nóng thay vì rượu khác với cách một dân chơi dẫn gái về nhà rồi ân cần đặt vào tay cô gái:
- "Em uống đi, nó sẽ giúp em thư giãn đấy".
Cô gái vẫn im lặng, khẽ đưa ly trà lên đặt vào môi, nhấm nháp từng ngụm một cách trang nhã. Dương chăm chú quan sát cô gái một cách thích thú rồi tiếp tục hỏi:
- "Em thấy thế nào? Không tệ chứ?"
Cô gái vẫn im lặng, Dương hơi sốt ruột và tò mò: "Sao em ấy cứ im lặng hoài, có lẽ em ấy không thích mấy món này. Chắc em ấy muốn được "ăn mặn" nhanh và ngay chăng. Phải, em ấy là gái nhảy mà". Dương nghĩ thế và tiến lại gần ôm cô gái từ phía sau:
- "Em thích chứ?"
Cô gái vẫn lặng im. Dương tiếp tục hôn lên tóc, lên má và hôn xuống bờ vai trần mịn màng của cô gái. Bỗng mùi hương từ cơ thể Thùy Dương tỏa ra khiến Dương cảm thấy nôn nao trong người. Hình như nó rất đặc biệt, rất quen thuộc. Hình như nó đã in sâu vào khướu giác của Dương từ bao giờ rồi. Dương giật mình mở choàng mắt, lật người cô gái lại rồi nhìn chăm chăm vào mắt. Lúc này cô gái mới bắt đầu chịu mở lời.
"Bỗng mùi hương từ cơ thể Thùy Dương tỏa ra khiến Dương cảm thấy nôn nao trong người. Hình như nó rất đặc biệt, rất quen thuộc. Hình như nó đã in sâu vào khướu giác của Dương từ bao giờ rồi". (Ảnh minh họa)
- "Có gì không ổn với anh sao?"
Dương hơi ái ngại, buông lỏng bàn tay khỏi vai cô gái lắp bắp:
- "Không! Không.... Có gì. Chỉ là, chỉ là...?"
Dương chưa dứt lời, cô gái đã cất giọng lạnh lùng, tưng tửng :
- "Hy vọng, không phải là mùi nước hoa người yêu cũ của anh từng dùng?"
Dương chế.t đứng trước câu hỏi của cô gái: &"Phải rồi ! là mùi nước hoa của Vân Thùy... Nhưng làm thế nào mà cô ấy biết được chứ ? ... Không, không thể nào, cô ấy và Vân Thùy chẳng có gì liên quan tới nhau cả, chỉ là sự trùng hợp thôi".
Hai năm trước, Vân Thùy bất ngờ lên xe hoa với người đàn ông khác chỉ sau một cuộc cãi vã với người yêu khiến Dương thật sự sốc và đau khổ. Dương đã tìm đến gái làng chơi, rượu, thuố.c l.á để cố quên đi hình ảnh của Vân Thùy và xoa dịu trái tim mình nhưng không thể. Cả ngày hôm nay Dương phải vùi mình vào bar, nhảy nhót, hò hét cho khuây khỏa, vậy mà lúc này cô gái lại vô tình khơi lại nỗi đau đó khiến trái tim Dương cồn cào, đa.u đớ.n. Dương không còn giữ được bình tĩnh để mơn trớn bạn tình như lúc đầu nữa, Dương bắt đầu vồ lấy cô gái ghì xiết như để xoa dịu vết thương lòng đang nhức nhối lúc này. Cô gái nhắm nghiền mắt, cắn răng nhăn mặt sau mỗi hành động thô bạo của Dương. Xong việc, Dương quay lưng sang một bên ngủ tít.
Sớm hôm sau Dương thức dậy với cái đầu đau như búa bổ. Dương dụi mắt cất tiếng gọi Vân Thùy nhưng chẳng ai trả lời. Dương bước xuống giường, nhìn thấy chiếc khăn trắng nằm chỏng chơ trước mặt mới chợt nhớ ra đêm qua mình đã qua đêm cùng một cô gái. Dương đảo mắt khắp căn nhà tìm kiếm nhưng không một bóng người, không một tiếng động. Dương lấy tay khẽ vuốt lên mặt : &"Có lẽ cô ấy đã đi rồi, nhưng mình còn chưa kịp trả tiề.n cho cô ta mà. Thôi không sao, tối nay mình sẽ tới vũ trường và trả cho cô ấy".
Từ khi bị người yêu đột ngột phản bội, ngày nào đi làm về Dương cũng đi trên nẻo đường quen thuộc và chìm đắm trong những ký ức về mối tình êm đềm. Dù đã quen với khá nhiều cô gái nhưng tất cả họ đều không sao lấp đầy được khoảng trống mà Vân Thùy bỏ lại trong tim anh. Dương đã sống những tháng ngày đầy hoài niệm và khắc khoải như thế. Dù biết rõ Vân Thùy đã thuộc về người đàn ông khác và ở xa mình nửa vòng trái đất nhưng trong lòng Dương chưa bào giờ thôi mong mỏi một ngày nào đó có thể gặp lại người mình yêu.
&"Phải rồi ! là mùi nước hoa của Vân Thùy... Nhưng làm thế nào mà cô ấy biết được chứ ? ... Không, không thể nào, cô ấy và Vân Thùy chẳng có gì liên quan tới nhau cả, chỉ là sự trùng hợp thôi". (ẢNh minh họa)
Dương lang thang tới tận đêm khuya mới chợt nhớ ra mình phải tới vũ trường trả tiề.n cho cô gái. Dương bắt đầu lên xe tới nơi quen thuộc, trong lòng hơi dậy lên chút cảm xúc với cô gái xa lạ kia. Dương khẽ lắc đầu, tự cười nhạo mình: &"Không thể nào, cô ta chỉ là gái vũ trường như bao cô ả từng qua đêm với mình thôi mà. Làm sao mình có thể rung động trước cô ta được cơ chứ ?".
Mặc dù tự nhủ trong lòng như vậy nhưng thực chất lúc này tâm trí Dương đã đầy ắp ý nghĩ về cô gái ấy. Dương bắt đầu lục lại ký ức đêm qua: &"Đúng rồi, cô ta tên Thùy Dương !". Dương đột nhiên thốt lên rồi lại tiếp tục chìm trong suy nghĩ về cô gái lạ kia. Không hiểu sao lúc áp gần Thùy Dương anh lại có cảm giác dễ chịu đến lạ. Nó không phải là cảm giác của sự khoái cảm nam nữ. Nó giống như một sự gần gũi, thân thuộc khiến lòng Dương ấm áp, bình yên như khi ở bên Vân Thùy vậy.
Dương bước vào bar. Mọi thứ náo nhiệt, quay cuồng nhưng anh không còn thấy phấn khích như mọi lần nữa. Có lẽ dư âm của cô gái đêm qua đã khiến lòng anh dịu lại. Anh len qua những hàng người đông nghịt tìm đến chỗ mà Thùy Dương vẫn thường đứng. Chưa kịp tới gần anh đã tá hỏa khi chứng kiến cảnh thoá.t y trần trụi. Rồi tiếng đám đông đàn ông gào toáng lên sau mỗi cú lắc mông của nhóm người đẹp. Mặc dù đã quá sành với những màn thá.c loạ.n ở các vũ trường, nhưng không hiểu vì lý do gì mà lúc này lòng anh lại dậy lên cảm giác lo lắng và chát đắng. Anh thở dài lẩm bẩm : &"Thùy Dương ! Sao cô có thể rẻ mạt như thế chứ ?"
Như có động lực nào đó thôi thúc, Dương xô dòng người trước mặt, chạy ào lên sân khấu, giật mạnh tay một vũ nữ đang quay cuồng theo tiếng nhạc :
- "Thùy Dương!"
Chưa kịp nhìn rõ mặt cô gái, anh đã ngất lịm không còn hay biết gì nữa.
(Còn nữa)
Theo VNE
Tuyệt chiêu trốn "yêu" mùa World Cup! Vờ cãi nhau với vợ, chuốc cho vợ say ngủ ly bì... là những chiêu các ông chồng áp dụng để được xem World Cup. Mùa World Cup 2014 đang ở trong giai đoạn đỉnh điểm nhất, những ông chồng khao khát đến mỗi đêm đề chờ xem trận cầu đỉnh cao. Tất nhiên, để niềm vui đó được trọn vẹn, vấn đề...