Sau 1 tuần nằm viện trở về, tôi rụng rời chân tay thấy mâm cơm ngon lành dọn sẵn
Trong bếp, mùi thức ăn thơm nức quẩn quanh. Trên bàn ăn, một mâm cơm tươm tất đủ màu sắc, hương vị và bổ dưỡng đã bày sẵn đâu ra đấy, chỉ chờ mọi người trong nhà về là có thể ngồi vào bàn ăn.
Vợ chồng tôi cưới nhau 3 năm rồi và vẫn chưa sinh con. Hôm vừa rồi tôi phải nằm viện một tuần. Ba ngày đầu, vì sức khỏe của tôi vẫn yếu nên chồng có vào chăm vợ ở viện. Mấy hôm sau, tôi khỏe hơn có thể dậy đi lại được nên không cần người kè kè bên cạnh nữa.
Mỗi chiều tan làm chồng có ghé vào thăm tôi một lát rồi lại về. Tôi tự ăn cơm trong bệnh viện, nếu có vấn đề khó khăn thì nhờ y tá hoặc người nhà bệnh nhân chung phòng.
Mẹ chồng ốm yếu không chịu được cảnh đông đúc xô bồ ở bệnh viện, mẹ đẻ tôi mất sớm, bố đã tái hôn và có gia đình riêng. Hoàn cảnh tôi như thế, chồng lại bận rộn công việc nên tôi cũng không trách móc gì anh.
Hết một tuần điều trị, tôi được xuất viện về nhà. Hành lý chẳng có gì nặng nhọc, hôm ấy tôi không báo chồng đến đón, cũng bởi vì hôm trước anh nói có cuộc họp quan trọng và kéo dài. Tôi thu dọn mọi thứ, tự làm thủ tục ra viện rồi bắt taxi về nhà chồng.
Hoàn cảnh tôi như thế, chồng lại bận rộn công việc nên tôi cũng không trách móc gì anh. (Ảnh minh họa)
Bước vào nhà, đập vào mắt tôi là một cảnh tượng khó ngờ. Trong bếp, mùi thức ăn thơm nức quẩn quanh. Trên bàn ăn, một mâm cơm tươm tất đủ màu sắc, hương vị và bổ dưỡng đã bày sẵn đâu ra đấy, chỉ chờ mọi người trong nhà về là có thể ngồi vào bàn ăn.
Video đang HOT
Thế nhưng mâm cơm ấy không phải được sửa soạn để chào đón tôi ra viện. Bởi vì người đang đứng nấu nướng trong căn bếp mà tôi đã gắn bó suốt 3 năm qua chính là vợ cũ của chồng tôi!
Tôi quen chồng khi anh ấy đã ly hôn được hơn một năm. Nói về lý do chia tay của họ thì là do mâu thuẫn bất đồng trong cuộc sống chung. Vợ cũ của anh không biết nấu nướng, lười làm việc nhà, chỉ muốn thuê người giúp việc. Tất nhiên quan điểm ấy không sai nhưng lại không phải là mong muốn của chồng tôi.
Anh ấy thích một người vợ giỏi nữ công gia chánh, tự tay vào bếp nấu những bữa ăn nóng hổi thơm ngon cho chồng con. Anh mong một căn nhà có bàn tay phụ nữ chăm sóc và giữ gìn hàng ngày. Cũng chính vì điều đó mà họ cãi nhau liên miên, cuối cùng thì kéo nhau ra tòa ly hôn vì không thể thay đổi vì nhau.
Nhưng bây giờ vợ cũ của chồng tôi lại trở về nơi chị ta đã từng bỏ đi, làm một việc mà chị ta trước đây rất ghét. Và hình như chị ta đã quên mất 1 điều là hiện tại chị ta còn không có tư cách để làm điều đó ở đây nữa.
Vừa hay chồng tôi tan làm về nhà, mẹ chồng cũng từ tầng 2 đi xuống, vợ cũ của anh phát hiện ra tôi đã về, bốn người nhìn nhau sượng sùng và tê tái. Vậy ra anh nói dối tôi là họp, thực ra anh chỉ không muốn ghé qua viện thăm tôi thôi. Thật không may là tôi lại ra viện sớm, định không báo cho chồng, muốn tặng anh một bất ngờ.
Lúc ấy tôi mới biết 5 ngày gần đây tối nào chị ta cũng ghé qua nấu nướng rồi ăn tối cùng mẹ chồng và chồng tôi như thể tôi không tồn tại. Và người đứng đằng sau tiếp tay cho chị ta chính là mẹ chồng. Chồng tôi không lên tiếng phản đối, anh cũng chẳng khác gì đồng phạm.
Tôi biết mình đã khiến anh thất vọng nhưng anh đối xử với tôi như vậy có phải quá tàn nhẫn hay không? (Ảnh minh họa)
Tôi đi thẳng lên phòng, không trách móc cũng không rơi giọt nước mắt nào trước mấy người đó. Khi chỉ còn lại một mình trong căn phòng khóa trái, nước mắt tôi lúc đấy mới tuôn rơi. Tôi biết tại sao họ lại đối xử với tôi như thế, vì sau ba năm kết hôn tôi vẫn chưa sinh được con. Tôi vừa nhập viện cũng là do bị sảy thai sớm. Đây là lần sảy thai thứ 2 của tôi trong ba năm. Bác sĩ nói cơ địa của tôi khó giữ được thai dù đã tiêm thuốc giữ thai ngay từ đầu.
Lần đầu tiên tôi bị sảy thai, chồng đã khóc vì thương tôi và thương cho em bé xấu số. Lần này, tôi đọc được sự mệt mỏi trong mắt anh, nhiều hơn là sự thờ ơ và chán nản. Hành động im lặng ngầm cho phép vợ cũ đến nhà của anh đã nói lên tất cả. Chị ta đã thay đổi theo ý muốn của anh và chắc chắn là đang hối hận muốn quay về. Anh thì lại đang chán một cô vợ không thể sinh con.
Tôi biết mình đã khiến anh thất vọng nhưng anh đối xử với tôi như vậy có phải quá tàn nhẫn hay không? Tôi nên làm gì? Chủ động buông tay cho nhẹ lòng hay đáp trả lại sao cho xứng đáng với sự bạc bẽo này trước khi rời đi?
Đến nhà chị gái ăn trưa, tôi chết sững khi thấy mâm cơm và càng sốc với câu chuyện trong nước mắt của chị
Luôn nghĩ chị gái có cuộc sống giàu sang, sung sướng. Đến khi ở lại ăn cơm, tôi mới sốc vì phát hiện ra sự thật.
Dốc hết trái tim - Tổng đài "lắng nghe và giải đáp" tất tần tật về phụ nữ. Ở đây, phụ nữ có một nơi để trút bỏ không chỉ những tâm sự về tình yêu - hôn nhân, mà còn có thể nói về những ước mơ, hoài bão; bày tỏ quan điểm, thắc mắc muôn mặt về đời sống; thậm chí kể câu chuyện đời mình... Với hình thức chia sẻ hai chiều, bạn gửi tâm sự về cho Tổng đài - Tổng đài gửi lại bạn hình ảnh minh họa tâm sự đó, hy vọng rằng đây sẽ là nơi gửi gắm tin tưởng của chị em. Ngay bây giờ, hãy dốc hết trái tim qua hòm mail: tongdaitraitim@gmail.com
Xin chào Hướng Dương,
Với tôi, chị gái chính là hình mẫu của hạnh phúc. Chồng chị ấy là giám đốc công ty, tiền của rất nhiều. Sau khi cưới, chị ấy nghỉ làm ở nhà nội trợ nhưng luôn được chồng cưng chiều. Thỉnh thoảng về nhà chơi, chị gái đều mua theo rất nhiều đồ đạc và cho tiền bố mẹ tôi. Anh rể tôi cũng rất tốt. Thấy trong nhà vợ thiếu thứ gì, anh ấy sẽ chi tiền mua một cách thoải mái mà không đắn đo, tính toán.
Thế mà hôm kia, tôi đến nhà chị chơi rồi ở lại ăn cơm trưa và nhận ra sự thật quá đau lòng. Chị tôi vẫn ở nhà dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn. Tôi cũng thấy lạ, căn nhà rộng lớn như thế mà chẳng có lấy một người giúp việc. Rồi lon bia rỗng trong sọt rác rất nhiều. Chị tôi cũng gầy sọp, hai mắt sưng đỏ.
Ảnh minh họa.
Mâm cơm chị dọn ra chỉ có bát cá kho và ít rau luộc. Tôi nhìn mà bất ngờ. Rồi chị khóc, nói mấy tháng nay công ty anh rể bị thua lỗ liên tục, giờ sắp phá sản rồi. Anh rể tôi vì chạy vạy tiền bạc trả cho công nhân nên tinh thần lúc nào cũng căng thẳng. Áp lực, bất lực, anh ấy uống bia như một cách giải thoát. Tiền bạc túng thiếu, ngay cả căn nhà cũng đã thế chấp ngân hàng và có lẽ vợ chồng chị sẽ ra ở thuê.
Tôi sốc quá mức khi nghe chuyện và nhìn chị khóc trong tức tưởi. Nhưng tôi khuyên chị rời bỏ anh rể về nhà thì chị không chịu. Chị nói dù thế nào chị cũng phải ở bên cạnh, đồng hành cùng anh ấy. Hướng Dương ơi, chị càng như thế chỉ càng khổ sở thêm thôi. Tôi phải làm sao để giúp đỡ chị gái mình đây? (honghoan...@gmail.com)
Chào bạn,
Gia đình chị gái bạn đang trải qua một biến động lớn. Nhưng điều khiến Hướng Dương cảm động nhất chính là tình cảm chân thành, sâu sắc mà chị gái bạn dành cho chồng. Chị ấy đã đồng hành và dành sự tin tưởng, yêu thương cho người đàn ông quan trọng nhất cuộc đời. Thế nên bạn không nên tìm cách khuyên chị gái từ bỏ chồng, điều đó chỉ càng khiến chị ấy đau khổ. Ai cũng có lựa chọn và quyết định riêng của mình. Bạn nên tôn trọng quyết định của chị gái.
Điều bạn có thể làm để giúp đỡ chị mình là hãy thường xuyên đến chơi, lắng nghe tâm sự, chia sẻ nỗi niềm với chị ấy. Hãy là chỗ dựa tinh thần vững chắc để chị ấy có thêm động lực vượt qua khoảng thời gian khó khăn này. Ngoài ra, bạn nên khuyên chị nói chuyện với bố mẹ để họ nắm bắt được tình hình và tìm hướng giúp đỡ vợ chồng chị ấy. Chị gái bạn cũng nên tìm việc làm để ổn định kinh tế gia đình, tránh tình trạng lâm vào đường cùng thiếu thốn.
Với anh rể, bạn vẫn nên giữ sự tôn trọng và quý mến như lúc trước. Không nên vì anh ấy sa cơ lỡ vận mà thay đổi thái độ khiến mâu thuẫn xảy ra, tình cảm rạn nứt.
Thân ái.
Anh trai chồng chê mâm cơm "như cho lợn ăn", tôi bực bội rút tiền vứt lên bàn rồi đuổi thẳng Anh chồng nhìn mâm cơm rồi lấy đũa chọc vào bới tung lên, tôi nhìn mà ghét. Hồi trước, anh chồng ở riêng, ăn riêng. Nhưng 5 tháng nay, anh ấy ly hôn vợ rồi bán nhà, mang theo con gái 8 tuổi chuyển qua nhà tôi ở. Từ lúc anh chồng qua sống chung, cuộc sống của tôi chẳng còn bình yên...