Sách giáo khoa ngày ấy – bây giờ!
Những ngày qua, khi mà sách giáo khoa lớp 1 trở thành trung tâm của những cuộc tranh luận, tranh cãi gay gắt, tôi lại thầm cảm ơn vì mình đã đi qua những tháng ngày đến trường ít sách vở mà nhiều cảm xúc.
Tác giả Bùi Kiều Trang
Thời tôi học, nếu có khó khăn chỉ là chuyện kinh tế của gia đình đánh vật cùng miếng ăn cái mặc, hay cơ sở vật chất trường lớp phục vụ cho việc học còn quá sơ sài. Riêng về sách giáo khoa của chị em tôi là bộ sách cũ mà Má tôi xin được của một nhà hàng xóm, rồi chị gái để lại cho anh trai. Khi đến thời tôi, những quyển sách màu giấy đã chuyển sang vàng vàng ố ố, chữ in lẫn với nét mực viết tay nhoè nhoè của lần nghịch ngợm của “người đi trước” nhưng tôi vẫn còn nhớ như in nhiều bài học, nhiều câu thơ, và những hình ảnh giản đơn, trong trẻo ngày ấy.
“O tròn như quả trứng gà
Ô thì đội nón, Ơ thì thêm râu”
Hay:
“Sân nhà em sáng quá
Nhờ ánh trăng sáng ngời
Trăng tròn như cái đĩa
Lơ lửng mà không rơi…
Video đang HOT
Những câu thơ, những đoạn văn ngắn nhưng coi trọng cảm xúc, thuần Việt tự ngấm vào đầu bọn trẻ chúng tôi lúc nào chẳng biết.
Những trang sách giáo khoa ngày tôi học còn bồi đắp cảm xúc, nuôi dưỡng tầm hồn, khơi gợi trí tưởng tượng, chắp cánh ước mơ của bọn trẻ con chúng tôi…
Mãi đến bây giờ, mỗi lần vô tình gặp lại cuốn sách cũ hay những bài học in trên đó, tôi thường nhớ về một buổi tối êm ả nào đó ngồi tập ghép vần, nghe anh tôi đọc mấy câu trong sách tập đọc “Trâu ơi ta bảo trâu này/ Trâu ăn no cỏ, trâu cày với ta/ Cấy cày vốn nghiệp nông gia/ Ta đây trâu đấy, ai mà quản công…”
Má tôi cặm cụi sàn gạo thi thoảng nhắc tôi vài từ tôi quên. Việc học thật nhẹ nhàng, phụ huynh không cần kèm cặp, giáo viên cũng không cần phải lao lực dạy thêm. Và cả người lớn lẫn trẻ con không ai phải sợ hãi.
Việc học thật nhẹ nhàng, phụ huynh không cần kèm cặp, giáo viên cũng không cần phải lao lực dạy thêm. Ảnh: Tư liệu
Sau nhiều chục năm, đến thời đổi mới giáo dục, nhìn vào trang sách giáo khoa lớp 1 bây giờ đa phần là trích dẫn, phỏng theo ngụ ngôn nước ngoài, những cái phỏng theo vô cùng ngờ nghệch và phi lý. Có những câu chuyện người lớn đọc lên còn không hiểu nội dung, ý nghĩa là gì; có những câu thơ, đoạn văn trúc trắc, tối nghĩa, khó đọc, khó thuộc và khó nhớ. Những cuốn sách ấy dường như chỉ cố nhồi chữ cái vào đầu học sinh mà quên mất việc tạo cảm xúc, thậm chí còn gây nỗi sợ hãi, ác cảm cho những đứa trẻ tuổi ăn chưa no, lo chưa tới.
Hàng loạt những câu chuyện liên quan đến việc phải học sách giáo khoa mới mà những ngày qua được phương tiện truyền thông ghi lại, là những buổi tối mẹ cùng con đánh vật, con chưa đọc được mẹ chưa đi ngủ; là những buổi cả cô và trò căng thẳng trên lớp đến mức giáo viên cũng phải than thở chương trình quá sức; là những tranh cãi gay gắt về phương pháp, là công cuộc đổ lỗi qua lại của những người lớn mà quên mất rằng trẻ em mới là trung tâm. Sự yếu kém của một nền giáo dục, trước hết xuất phát từ sự yếu kém trong biên soạn sách giáo khoa và xây dựng chương trình dạy học.
Tạm tin rằng chương trình học mới có thể dạy trẻ em biết đọc, biết viết nhanh hơn trước kia, nhưng cái giá phải trả thật đắt và cảm xúc được nhớ lại chắc hẳn chỉ là sợ hãi, căng thẳng, mệt mỏi thậm chí ghét bỏ việc học, ghét bỏ con chữ.
Không hề quá khi nói rằng những cuốn sách này đang dần cướp đi tuổi thơ của hàng chục triệu đứa trẻ, cướp đi thời gian, không gian vui chơi chỉ để phải chăm chăm vào việc phải làm sao đọc cho bằng được, học cho bằng kịp với nội dung trong sách viết ra. Sách giáo khoa mang tiếng là “cải cách” nhưng càng cải càng lùi, càng cải càng rối, càng cải thì những trang sách đầu tiên, những con chữ đầu đời của các em lại càng xuất hiện những câu chuyện tiêu cực, tối nghĩa thậm chí còn phản giáo dục.
Vậy cải cách mà làm gì để mọi thứ trở nên khó khăn hơn, đổi mới mà làm gì để càng thêm lãng phí?
Ai cũng biết nước ta còn nghèo, ngân sách còn eo hẹp, đời sống của phần lớn người dân vẫn còn gặp nhiều khó khăn nhưng nhiều năm nay lĩnh vực, giáo dục, đào tạo luôn được ưu tiên đầu tư nguồn lực lớn từ ngân sách nhà nước. Cụ thể là tỷ lệ chi ngân sách cho giáo dục hàng năm của Việt Nam ở mức xấp xỉ 20%, tương đương 5% GDP. Đây là mức rất cao so với nhiều nước trên thế giới, kể cả các nước có trình độ phát triển kinh tế cao hơn Việt Nam rất nhiều.
Thế nhưng thực tại, ngành giáo dục đang lãng phí quá nhiều. Lãng phí về thời gian, lãng phí về chính sách, về ngân sách và tiền của nhân dân. Càng cải cách, lại càng rối rắm nặng nề và sai sót khá nhiều về cách thức và kiến thức. Nếu phải đính chính, nếu phải chỉnh sửa có lẽ phải xuất bản một cuốn sách khác chỉ để đính chính, chỉ để chỉnh sửa cuốn sách đang giảng dạy, đang lưu hành ấy. Giáo viên lại phải liên tục chạy theo chương trình sửa đổi. Mỗi lần sửa đổi là mỗi lần tập huấn. Tiền bạc, thời gian, sức lao động bị lãng phí không nhỏ. Việc xào xáo kiến thức đã ảnh hưởng xấu đến chất lượng giảng dạy, gây ức chế cho thầy, trò và cả xã hội.
Thế hệ chúng tôi đi qua thời tiểu học cũng đã gần 30 năm. Gần 30 năm qua, có quá nhiều thứ đổi mới và phát triển nên sẽ thật khập khiểng để so sánh bất kỳ điều gì với hiện tại, nhất là về việc học. Nhưng những ngày qua, khi mà sách giáo khoa lớp 1 trở thành trung tâm của những cuộc tranh luận, tranh cãi gay gắt, tôi lại thầm cảm ơn vì mình đã đi qua những tháng ngày đến trường ít sách vở mà nhiều cảm xúc.
Cái dở của Tiếng Việt 1 Cánh Diều là lạm dụng ngụ ngôn
Đổi mới thì không thể không gặp những thách thức, khó khăn ban đầu nhưng không thể vì thế mà kết luận chương trình nặng, vị chuyên gia đề nghị giấu tên, chia sẻ.
Năm học 2020-2021 là năm đầu tiên triển khai chương trình giáo dục phổ thông 2018 tại bậc tiểu học đối với lớp 1. Năm nay học sinh lớp 1 học sách giáo khoa mới do Hội đồng giáo dục của mỗi trường lựa chọn trong số những bộ sách được Bộ Giáo dục và Đào tạo phê duyệt thay vì chỉ có một bộ sách như trước đây.
Chương trình mới cho phép các trường chọn lựa các bộ sách gồm Chân trời sáng tạo, Cánh diều, Cùng học để phát triển năng lực, Vì sự bình đẳng và dân chủ trong giáo dục, Kết nối tri thức với cuộc sống.
Sau một tháng triển khai chương trình, hiện nay trên nhiều diễn đàn, các bậc phụ huynh bày tỏ lo lắng về cách dạy và học của học sinh lớp 1 trong đó có những ý kiến cho rằng hiện nay chương trình lớp 1 nặng.
Về luồng ý kiến này, chia sẻ với Tạp chí điện tử Giáo dục Việt Nam, một chuyên gia từng công tác tại Viện khoa học giáo dục Việt Nam đề nghị không nêu tên, cho biết:
"Thấy khó học một chút lại đổ cho chương trình nặng là không đúng.
Bởi lẽ, trong học tập không chỉ có chương trình, sách giáo khoa mà khi thầy dạy không ra gì khiến trò học không ra gì thì mới sinh ra nặng nề bởi lẽ sách giáo khoa cũ đã tồn tại 20 năm nên giáo viên quen với cách dạy cũ. Hơn nữa, phụ huynh muốn con học thật nhanh, thật giỏi sẽ rất áp lực đối với trẻ.
Chính vì vậy khi thay đổi cách dạy, đổi mới phương pháp thì người thầy không thể không gặp những thách thức, khó khăn ban đầu nhưng không thể vì thế mà kết luận chương trình nặng là không ổn".
Thậm chí vị này còn gợi lại, cuốn sách giáo khoa Tiếng Việt 1 được đưa vào giảng dạy đại trà từ năm học 2002 - 2003 đã tạo ra một cuộc tranh cãi nảy lửa của các nhà khoa học, các nhà giáo và đông đảo phụ huynh bởi cho dạy chữ e trước chữ a, đã làm xáo trộn toàn bộ trật tự bảng mẫu tự chữ cái La-tinh của chữ quốc ngữ truyền thống.
Tuy nhiên, kể từ đó đến hết năm học 2019-2020 thì thầy vẫn dạy, trò vẫn học vẫn học bình thường và rất ổn.
Ảnh minh họa: Thùy Linh
Nghiên cứu kỹ chương trình giáo dục phổ thông 2018 và cũng từng là tác giả viết sách giáo khoa tiếng Việt, một chuyên gia (đề nghị không nêu tên) nhận thấy:
"Đây là lần đầu tiên Việt Nam có một Chương trình tổng thể và Chương trình môn học có hệ thống và bắt đầu tương thích với các Common Core Standard của các quốc gia trong khu vực và thế giới. Trong khi chương trình môn Tiếng Việt đi đúng các giai đoạn phát triển của trẻ và chỉ nhích hơn so với tiến độ bố trí âm/vần của phần Học vần trong sách cũ một chút do đó nói chương trình nặng là không đúng".
Theo vị này, cách thể hiện chương trình trong sách giáo khoa mới là vấn đề đáng thảo luận bởi lẽ khi đưa vào sách giáo khoa đòi hỏi phải cực kì chuẩn mực, phải cân đối các yếu tố: nội dung dạy học (ngôn ngữ tiếng Việt, các đề tài, thể loại), mục tiêu dạy học (kĩ năng đọc, viết, nói, nghe), mục tiêu giáo dục: giáo dục đạo đức, thẩm mỹ...
Nói về "sạn" của sách tiếng Việt của bộ sách Cánh Diều, vị này cho rằng: "Cái dở của ngữ liệu là nếu sách có quá nhiều ngụ ngôn về loài vật, điều này mới nhìn thì có vẻ thú vị nhưng nhiều sẽ loạn và khi đó không cân đối các thể loại văn bản: thơ, truyện, văn bản thông tin, văn bản khoa học (thường thức, ngắn gọn thôi), giao tiếp hằng ngày và không đa dạng hóa được các đề tài, chủ đề.
Bởi lẽ ngụ ngôn nó chỉ có tập trung vào được một số vấn đề và trong đó có bài học nhưng là những bài học liên quan nhiều đến người lớn hơn là trẻ con. Ngụ ngôn luôn có tính răn dạy nhưng ngôn ngữ của nó không thể chuẩn mực được, không những thế lại bị gò theo âm/ vần thành ra rất lủng củng".
Dù có nhiều ý kiến khác nhau về độ "nặng, nhẹ" của chương trình lớp 1 nhưng theo lãnh đạo nhiều trường, muốn có một khởi đầu tốt với học sinh thì giáo viên lẫn phụ huynh phải rất bình tĩnh bởi lẽ năm học 2020-2021 có nhiều điểm đặc biệt so với năm học trước.
Bởi đây là năm đầu tiên áp dụng thay sách giáo khoa mới đối với lớp 1 theo chương trình giáo dục phổ thông mới. Hơn nữa, trước khi bước vào lớp 1 trẻ có thời gian dài ở nhà nghỉ phòng dịch Covid-19 nên phần nào ảnh hưởng đến sự chuẩn bị cho năm học mới. Đặc biệt, có thể nhiều phụ huynh đã quen việc kèm con học ở nhà với sách giáo khoa cũ nên nay lại "bỡ ngỡ" với sách giáo khoa mới.
Thẩm định sách giáo khoa lớp 1 có "quên" ý kiến giáo viên tiểu học? Quá trình thẩm định lại sách giáo khoa cần được thực hiện một cách nghiêm túc, chặt chẽ hơn, cần đi từ lý thuyết đến thực tiễn. Trước những vấn đề gây tranh cãi về chương trình mới lớp 1, trao đổi với Tạp chí điện tử Giáo dục Việt Nam, Tiến sĩ Vũ Thu Hương, nguyên giảng viên Đại học Sư phạm...